C.hết lặng với màn kịch của người vợ cạn tình
Anh c.hết lặng đi, thì ra chỉ là màn kịch để vợ anh rũ bỏ chồng con, rũ bỏ gia đình mình.
Bế con vào phòng ngủ, anh đặt nhẹ bé lên giường rồi hôn lên trán, lên mũi. Bỗng dưng khóe mắt anh cay cay, một giọt nước mắt rơi xuống má con khiến anh nghẹn ngào. Anh nhớ lại kết quả xét nghiệm ADN hồi chiều. Tay anh run run môi vẫn đặt lên trán con: “Ngủ ngon nhé con gái yêu của bố. Dù sự thật thế nào bố vẫn yêu con. Rất nhiều con nhé”.
Lặng lẽ đi ra phòng cách anh hồi tưởng lại câu chuyện của 6 năm về trước, khi Thư vợ anh vừa mới về làm dâu.
Thư trong mắt anh khi đó là người vợ ngoan hiền, biết lo lắng cho gia đình. Khi đó anh tự hào lắm, đi đâu anh cũng khoe với mọi người anh có cô vợ xinh đẹp, giỏi giang. Anh luôn nhận mình là người chồng may mắn.
Nhưng rồi tất cả bỗng chốc tan tành khi hôm đó, khoảng đầu năm 2010, khi đi làm về Thư chạy vào ôm anh khoe: &’Em nhé! Em được cử đi học ở nước ngoài anh nha”. Anh nghe thế vừa mừng, vừa lo. Anh mừng cho vợ mình giỏi giang, nhưng thương cho bé Suri vừa mới tròn 7 tháng t.uổi nếu thiếu hơi ấm mẹ khi còn quá bé con anh biết làm sao?
Suốt một tuần sau đó, trong khi vợ anh vui vẻ chuẩn bị quần áo, anh lại sống trong lo âu. Anh từng tha thứ cho cô khi ngày yêu nhau, cô từng phản bội anh một lần khi lên giường với người cũ. Ngày đó, vì qúa yêu mà anh chấp nhận tha thứ, chấp nhận làm kẻ đến sau. Từ đó tới khi cô nhận quyết định đi học anh chưa một lần nhắc lại.
Nhưng rồi sự khuyên nhủ của anh, gia đình anh, gia đình vợ cũng không giữ lại nổi cô gái cá tính như vợ anh. Hơn 1 tháng sau khi nhận quyết định, cô lên đường sang Anh để học tập, làm việc. Ngày đi, cô ấy đã bế con rất lâu. Hình ảnh người mẹ ôm ấp, hôn hít con nơi sân bay khiến anh ám ảnh vô cùng.
Còn anh, khi máy bay khuất sau màn mây, những giọt nước mắt thi nhau rơi “Vậy là vợ đã đi thật rồi”. Anh chẳng thể làm gì nối khi đêm nào cũng sống trong khắc khoải, đợi chờ. Có những đêm anh thức trắng trông con ốm, sốt. Anh tự hỏi hiện tại cô đang làm gì? Cô có nhớ tới bố con anh không? Dù trước đó, anh vừa nói chuyện với cô 2 tiếng đồng hồ liền.
Anh vẫn giấu mọi người không nói gì, nhưng trong lòng anh vô cùng đau đớn (ảnh minh họa).
Thời gian trôi, bé con ngày nào đã khôn lớn. 3 cái Tết vợ anh về vội vàng rồi lại đi. Với anh thời gian đó thật ý nghĩa. Anh vẫn luôn tâm niệm học xong vợ anh sẽ quay về, nhưng không cô ấy đã lừa dối anh để sống với người yêu cũ của cô ấy. Anh ta cũng chính là người từng khiến vợ anh sa ngã 6 năm trước đây.
Video đang HOT
Khi học xong, vợ anh gọi điện thông báo cô ấy không về. Cô cho rằng, hai người không hợp nhau, xa mặt cách lòng và cô ấy đã có một gia đình mới với cái thai 25 tuần t.uổi. Khi đó, anh đứng không vững, bầu trời trong anh sụp đổ. Vợ anh còn nhấn mạnh “Suri là món quà lớn nhất em tặng cho anh. Là kỷ niệm của chúng mình”.
Sau khi chúc bố con anh mạnh khỏe, sống tốt vợ anh tắt liên lạc từ đó. Đôi lần anh đến công ty cô ấy hỏi han tình hình nhưng họ đều gạt đi. Họ nói “Vợ anh đã nghỉ việc 6 năm về trước, sao giờ anh mới tới đây?”. Khi đó, anh c.hết lặng đi, thì ra chỉ là màn kịch để vợ anh rũ bỏ chồng con, rũ bỏ gia đình mình.
Anh suy sụp hoàn toàn, từ hôm mất vợ anh như một kẻ điên, suốt ngày lang thang, khóc lóc. Thậm chí, anh còn bế con ra sân bay đón chờ cô ấy suốt mấy tháng liền. Anh đã tin đó chỉ là lời nói dối. Nhưng cô ấy đã không về. Để anh tin tưởng cô ấy còn gửi hình cuộc sống mới qua email. Cô ấy cũng khuyên anh quên hết đi.
Một thời gian sau, anh đã dần bình tĩnh lại, quyết tâm bước qua nỗi đau. Nhưng rồi mọi niềm tin mới chớm nở, Suri do chạy ngang đường bị tai nạn. Vì mất quá nhiếu m.áu nên bé cần phải được truyền m.áu. Anh đang làm tận Bắc Ninh phi thẳng xe về Hà Nội. Nhưng rồi anh mới hay khi kiểm tra Suri không cùng nhóm m.áu với anh. Anh đã hỏi đi hỏi lại rất nhiều lần, nhưng rồi kết quả vẫn như vậy.
May cho gia đình anh, hôm đó có một nhóm sinh viên tình nguyện nhận lời hỗ trợ, có người cùng nhóm m.áu với con anh nên đã sớm cứu được Suri. Còn anh đau đớn bội phần. Anh vẫn giấu mọi người không nói gì, nhưng trong lòng anh vô cùng đau đớn.
Sau tất cả những gì xảy ra, anh cảm thấy cuộc đời mình là một tấn bi kịch. Suri không phải con anh liệu con bé có phải là con của tình cũ giữa vợ anh và anh ta (người chồng hiện tại). Cô ấy không chỉ lừa dối anh mà còn tàn phá đời anh.
Giờ anh biết làm sao đây? Anh rất thương con, anh rất yêu con, nhưng liệu anh có giấu nhẹm đi tất cả? Anh cảm thấy bế tắc vô cùng.
Theo Người Đưa Tin
Hóa ra tôi đã bị lừa “đổ vỏ” êm đẹp suốt 15 năm nhờ màn kịch nhầm con hoàn hảo ở bệnh viện
Bác sỹ chạy lại kiểm tra em bé kia và thấy ở vai có một nốt ruồi. Bà mẹ kia bảo rằng làm sao mà nhầm được, vòng số vẫn đeo ở tay cơ mà. Tuy nhiên vợ tôi vẫn khăng khăng đó mới là con mình.
Tôi và vợ kết hôn khi cô ấy đang "chết đi sống lại" vì tình cũ bất ngờ bị bố mẹ bắt đi du học. Thật ra tôi đã yêu Thủy từ mấy năm trước nhưng khi đó, cô ấy có người yêu rồi nên tôi chỉ dám đứng sau lưng mà thôi. Lúc nhìn Thủy khóc lóc đau đớn vì Đạt, tôi xót xa vô cùng. Tôi đến bên Thủy, vỗ về, an ủi cô ấy. Rồi không ngờ Thủy ngã vào vòng tay tôi. Cô ấy nói với tôi rằng cả đời này cô ấy hận Đạt và sẽ không bao giờ tha thứ cho cậu ta. Dù sao cũng là 4 năm mặn nồng, vậy mà Đạt nỡ nghe theo lời mẹ, bỏ Thủy lại rồi đi du học.
Tôi biết Thủy yêu Đạt lắm, thế nên khi Thủy bảo với tôi làm đám cưới sau 1 tháng yêu nhau, tôi hơi sốc. Tôi sợ rằng mình sẽ là cái bóng của Đạt nhưng Thủy nói với tôi rằng, cô ấy không còn nhớ gì đến Đạt nữa, cô ấy muốn quên Đạt ngay tắp lự và nếu tôi không cưới cô ấy thì cô ấy sẽ tìm một ai đó và cưới.
Thế là đám cưới của chúng tôi diễn ra nhanh chóng sau đó. Cưới được khoảng 1 tháng thì Thủy báo tin có bầu. Khỏi phải nói là tôi mừng rỡ đến nhường nào. Tôi chăm chút cho vợ từng li từng tí. Đúng là lấy tôi xong, Thủy cắt đứt hoàn toàn với Đạt và toàn tâm toàn ý lo cho gia đình.
(Ảnh minh họa)
Đến khi Thủy sinh, tôi chọn bệnh viện uy tín cho vợ nhưng vợ tôi khăng khăng chọn bệnh viện và ê kíp bác sỹ theo ý cô ấy. Tôi cũng phải chi một số t.iền lớn cho vụ này. Hôm đó có thêm một phụ nữ nữa cũng nằm cùng phòng với vợ tôi và cũng sinh con trai. Đến lúc bế con lên, bỗng giọng Thủy hốt hoảng:
- Bác sỹ, bác sỹ xem lại chứ sao khi nãy con em có cái nốt ruồi ở vai mà giờ lại không có thế này?
Bác sỹ chạy lại kiểm tra em bé kia và thấy ở vai có một nốt ruồi. Bà mẹ kia bảo rằng làm sao mà nhầm được, vòng số vẫn đeo ở tay cơ mà. Tuy nhiên vợ tôi vẫn khăng khăng đó mới là con mình.
Sau khi xem lại camera thì đúng là cô y tá đã có chút sơ suất trong việc đeo lại cái vòng ở tay. Tôi hú hồn hú vía, may mà vợ tôi tỉnh táo không thì bị nhầm con mất. Sau vụ đó, vợ tôi bảo sẽ không bao giờ quay lại bệnh viện đó thêm một lần nào nữa.
Tôi yêu con tôi lắm, tôi cứ nghĩ nếu như hôm đó, vợ tôi không phát giác ra chuyện đó thì có lẽ, giờ con tôi đã lưu lạc chốn nào không hay. Nhưng càng lớn, cháu lại càng không giống tôi, mọi người nhận xét là nó giống Thủy. Tôi chậc lưỡi, "Thôi, không giống bố thì giống mẹ cũng được".
(Ảnh minh họa)
Đến lúc con tôi 15 t.uổi, Đạt bỗng trở về. Tôi không hiểu tại sao hắn ta lại xuất hiện sau mười mấy năm mất dạng. Đạt đến nhà tôi, hôm đó Thủy không có nhà, tôi lịch sự mời hắn ta vào nhà. Vừa vào đến nhà, hắn ta đã bắt tay tôi rồi cảm ơn rối rít:
- Cảm ơn anh đã nuôi vợ con tôi trong suốt thời gian qua.
- Anh ăn nói cho cẩn thận. Làm gì có vợ con anh ở đây?
- Thằng cu Bin là con tôi mà, không tin, anh cứ hỏi Thủy là biết. Anh có nhớ vụ cái nốt ruồi không? Anh biết vì sao Thủy phải làm vậy không?
- Anh... anh...
- Cô ấy làm thế để đ.ánh lạc hướng anh thôi, thực ra chẳng có vụ nhầm nhọt gì ở đây cả. Thủy chỉ thuê y tá đ.ánh tráo cái vòng. Tất cả là do tôi đạo diễn cho cô ấy. Giờ tôi ly hôn rồi, con cũng không có, tôi xin đến để nhận lại vợ con.
(Ảnh minh họa)
Tôi tức ứa m.áu, đuổi Đạt ra khỏi nhà. Tối hôm đó Thủy về, tôi hỏi cô ấy thì Thủy quỳ xuống chân tôi khóc lóc:
- Em xin lỗi anh, em làm vậy vì lúc đó em lo sợ anh nhận ra việc em đẻ sớm gần 1 tháng, em muốn làm việc gì đó để hướng sự chú ý của anh vào đó, Bin đúng là không phải con anh.
- Có phải vì em vẫn yêu Đạt nên em không sinh thêm đứa nào nữa trong suốt thời gian qua không?
- Dạ.
Tôi điếng người trước câu trả lời của vợ. Đúng là lúc đó, vì tôi vừa hạnh phúc vừa lo lắng khi bị nhầm con nên không để ý gì đến thời gian sinh của vợ. Không ngờ chỉ vì một màn kịch quá hoàn hảo mà tôi đã bị lừa đổ vỏ trong suốt chừng ấy năm. Tôi đ.ấm ngực, trách mình ngu muội nhưng mọi thứ đã muộn.
Theo Một Thế Giới
Nhờ màn kịch hoàn hảo, dâu phố ung dung lấy lại số của hồi môn bị mẹ chồng cướp sạch dù đã bị đuổi ra khỏi nhà 3 năm trước Thế là cuộc hôn nhân của Hương kết thúc sau 1 năm. Ức nhất là toàn bộ số của hồi môn và t.iền cưới của cô bị mẹ chồng cướp sạch. Cô đau lắm, nghĩ không cam tâm. Thế nên ngày đêm Hương nung nấu ý định trả thù mẹ chồng. Bước chân về làm dâu nhà Văn rồi Hương mới ngớ người...