Chết lặng vì bí mật trong tim chồng sắp cưới
Khi anh biết chuyện thì giận dữ, quát tháo tôi. Thậm chí nói thẳng vào mặt tôi rằng “Đừng ép anh. Cũng đừng xen vào chuyện riêng tư này của anh”.
Ai cũng nói tôi may mắn khi lấy được anh. (Ảnh minh họa)
Tôi năm nay 26 tuổi, là dược sĩ của bệnh viện tư nhân. Cũng chính vì nghề nghiệp mà tôi quen được anh. Người đàn ông hơn tôi 10 tuổi, giỏi giang thành đạt. Anh là bác sĩ của bệnh viện tôi làm, và rất nổi tiếng bởi mọi người trong khoa đều ca ngợi anh, vừa giỏi chuyên môn lại chung tình.
Tôi được biết, dù ngoài 30 tuổi, nhưng anh mới chỉ có một mối tình duy nhất, với người bạn cùng lớp phổ thông với mình. Chỉ nghe đến thế, tôi đã hiểu tình cảm anh dành cho người yêu cũ sâu sắc cỡ nào.
Có lẽ, vì quá ấn tượng với lý lịch trích ngang của anh nên tôi để ý đến anh nhiều hơn. Tôi chủ động hẹn hò, làm thân với anh. Anh cũng chẳng từ chối nhưng cũng không quá nhiệt tình.
Sau vài ba tháng gặp gỡ thường xuyên, thì tôi nói với anh về tình cảm của mình. Anh cũng nói ấn tượng và có cảm tình với tôi. Rồi còn nói muốn hẹn hò và tìm hiểu tôi nữa.
Cả khoa biết chuyện đều vui vẻ, chúc mừng vì tôi là người con gái duy nhất anh chấp nhận hẹn hò kể từ sau khi chia tay người yêu cũ. Nhiều người còn đùa hỏi tôi, bí quyết để tán được anh. Tôi nghe vậy cũng chỉ đùa: “Chai mặt sẽ được anh yêu”, nhưng thực sự trong lòng hãnh diện và hạnh phúc vô cùng.
Suốt thời gian yêu nhau, anh luôn quan tâm, săn sóc tôi từng ly từng tí. Nhưng có điều, dù có gần gũi, săn sóc đến nhường nào thì anh cũng chưa một lần nhìn thẳng vào mặt tôi nói ba chữ “anh yêu em” cả. Nhiều lúc, tôi cũng tủi thân, cũng trách móc nhưng khi anh nói: “Hãy hiểu cho anh” thì tôi lại nhanh chóng cho qua. Vì hơn hết, tôi hiểu, người cũ của anh đã có gia đình hạnh phúc rồi, chị ta chẳng còn đe dọa gì đến tình cảm của chúng tôi nữa.
Mối tình của chúng tôi cứ thế trôi đi dù thiếu hẳn những lời nói yêu thương, cưng nựng. Tôi yêu anh 1 năm thì đưa về ra mắt gia đình, gần như ai trong nhà tôi cũng ưng anh cả. Họ khen anh chín chắn, giỏi giang, biết cách đối nhân xử thế và nói tôi may mắn khi lấy được anh. Còn gia đình anh cũng ưng tôi và giục chúng tôi nhanh chóng làm đám cưới.
Dạo gần đây, khi chuyển về sống cùng anh, tôi phát hiện anh và người yêu cũ vẫn thường xuyên liên lạc với nhau qua mạng. Họ vẫn nói chuyện bình thường, hỏi han, quan tâm và chia sẻ với nhau về mọi thứ. Nhưng vì là tình cũ của chồng sắp cưới, nên tôi lưu ý và để tâm nhiều hơn. Tôi mò được mật khẩu facebook của anh và đọc được mọi cuộc trò chuyện của họ.
Video đang HOT
Thái độ, cách trò chuyện của chị ta vẫn đúng mực, còn anh thì lúc nào cũng nói nhớ thương, muốn gặp và chẳng thể nào quên được chị. Tim tôi đau thắt lại khi anh nói với chị ta rằng, chỉ lấy tôi vì nghĩa vụ với gia đình và ở tôi có nét hao hao giống chị…
Tôi có tuổi trẻ, có đam mê và yêu anh hơn cả bản thân mình thì anh chẳng thèm đáp lại. (Ảnh minh họa)
Tôi khi ấy đau khổ, tuyệt vọng vô cùng. Cho dù tôi biết tình cảm anh giành cho mình không nhiều, nhưng chưa khi nào nghĩ mình chỉ là kẻ thay thế, lấp khoảng trống mà chị ta để lại. Quá đau khổ, hụt hẫng, tôi đã nhắn tin cho chị ta, yêu cầu chị ta đừng nói chuyện với anh, đừng làm phiền cuộc sống của chúng tôi nữa. Và tôi rất hài lòng khi chị ta đáp lại: “Xin lỗi, nếu đã làm em phiền lòng. Chị sẽ chấm dứt với anh T”.
Khi anh biết chuyện thì giận dữ, quát tháo tôi. Thậm chí nói thẳng vào mặt tôi rằng “Đừng ép anh. Cũng đừng xen vào chuyện riêng tư này của anh”.
Nghe anh nói, tôi gần như tuyệt vọng, chỉ biết ngồi thụp xuống mà khóc. Tôi không hiểu nổi, chị ta có gì mà làm anh si mê, điên cuồng và tôn thờ đến vậy. Trong khi chính chị phản bội anh mà anh vẫn yêu điên dại. Còn tôi, tôi có tuổi trẻ, có đam mê và yêu anh hơn cả bản thân mình thì anh chẳng thèm đáp lại.
Tôi mệt mỏi, muốn chấm dứt mọi chuyện nhưng lại nhớ anh đến quay quắt. Còn anh, sau những gì xảy ra, vẫn qua lại nhà tôi, cơm nước chuyện trò và bình thản đến phát sợ.
Tôi không biết mình nên làm gì nữa, có nên tiếp tục với anh không, hay chấm dứt mọi chuyện ở đây thôi. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo Afamily
Vợ ơi, anh chẳng muốn về nhà!
Em cho con ăn nhưng quát tháo gắt gỏng, em tỏ ra khó chịu nếu con quấy khóc. Em đánh con, mà trẻ con thì nào biết gì em.
Người ta bảo, nhà là nơi mà bất cứ người nào cũng muốn về, cũng muốn dừng chân, nghỉ ngơi sau một ngày làm việc vất vả. Với một người chồng, nhà là mái ấm, là nơi họ muốn về nhất để được ăn bữa cơm ngon của vợ, để được vợ chiều chuộng, ngọt ngào, để được nghỉ ngơi thoải mái. Dù đi khắp nơi cũng không đâu bằng nhà mình. Điều này, anh ghi nhận. Anh cũng từng ao ước được như thế, cũng từng có một thời, ngày nào anh cũng chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng về nhà, được ở bên cạnh vợ con. Anh muốn được ăn những bữa cơm ngon em nấu, được em chuẩn bị nước tắm, được em hỏi han thủ thỉ và được chơi với con, cưng nựng con.
Sau một ngày mệt mỏi, anh dường như quên hết mọi thứ khi thấy nụ cười của vợ, thấy con chơi đùa với ba. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để anh thấy được hạnh phúc chính là đây, là tổ ấm này, không đâu có thể thay thế được. Mỗi ngày vợ đều cho anh thưởng thức những món ngon, khiến anh cảm thấy vui vẻ, thoải mái, tận hưởng cuộc sống bên vợ con thật là thú vị.
Nhưng sao những ngày tháng ấy qua nhanh quá vợ à?
Bây giờ, chỉ sau hơn 2 năm, anh không muốn về nhà nữa. Bởi nơi ấy không còn là tổ ấm ngày nào. Bởi nơi ấy không còn là nơi có người vợ anh yêu thương, chiều chuộng, người vợ có thể chuẩn bị cho anh những món ngon, nói lời ngọt ngào và cười nói với anh. Nơi ấy là một người phụ nữ hoàn toàn khác, với một đứa trẻ vẫn gọi anh là ba nhưng suốt ngày bị em quát tháo.
Người ta bảo, nhà là nơi mà bất cứ người nào cũng muốn về, cũng muốn dừng chân, nghỉ ngơi sau một ngày làm việc vất vả. (ảnh minh họa)
Em từ bao giờ đã trở nên khó chịu. Em thường xuyên bảo anh đi mua thức ăn bên ngoài vì em bận chăm con, không chăm lo được cho gia đình. Em bận công việc nên tối ngày, khi đã đi làm ở cơ quan, em còn về nhà bày máy tính ra, làm đủ thứ trên đời. Bằng lòng là công việc bận nhưng em cũng phải biết sắp xếp chuyện gia đình và chuyện con cái, chồng của em nữa. Em không nên bỏ bê toàn bộ việc nhà, và chỉ biết cắm đầu vào công việc.
Anh cũng kiếm tiền và số tiền anh kiếm ra đâu phải ít, nhưng em luôn muốn thể hiện mình tài giỏi, kiếm nhiều tiền hơn chồng. Từ bao giờ em trở nên như vậy. Anh có thể yêu cầu em chuyển một công việc mới, nhưng em đã không làm. Em cứ tự cho mình là giỏi, em tự biện minh rằng, nhà này chỉ mình anh kiếm tiền thì không đủ. Anh đâu có ép em phải thôi việc, chỉ là muốn em chuyển công việc khác mà thôi.
Bây giờ, em gần như chỉ quan tâm tới công việc. Mỗi lần về nhà là em bảo cụt lủn: "Chưa có cơm đâu, anh ăn gì thì ra tạm hàng mà ăn, không thì mua về cho hai mẹ con. Em bận lắm, không nấu được". Thế mà trước đó, em chẳng nói để anh còn chuẩn bị.
Em cho con ăn nhưng quát tháo gắt gỏng, em tỏ ra khó chịu nếu con quấy khóc. Em đánh con, mà trẻ con thì nào biết gì em. Anh lại vào bênh con, cưng nựng con, em quát cả anh bảo &'anh chẳng làm được gì, cho nó ăn thì phải quát nó, chiều nó, nó hư thân mất nết'. Con mình đã bao giờ hư thân mất nết đâu em. Con ngoan, nhưng tại em cứ hay bắt nạt con, hay dọa dẫm con nên bây giờ, mỗi lần em cho con ăn là con sợ. Tại sao, anh cho con ăn thì con ngoan thế?
Có tiền nhiều để làm gì khi mà suốt ngày cau có, khó chịu với nhau. (ảnh minh họa)
Những bữa cơm ngon đã không còn nữa. Cách đây 2 năm, em là con người khác, giờ em đã khác hoàn toàn. Anh muốn em vẫn là người vợ đảm đang như xưa, yêu thương anh vô vàn. Là người vợ lúc nào cũng cho anh nụ cười và một mâm cơm ngon. Dù khi đó, vợ chồng mình kiếm ít tiền hơn bây giờ thì hạnh phúc vẫn vẹn tròn em ạ. Có tiền nhiều để làm gì khi mà suốt ngày cau có, khó chịu với nhau.
Anh về nhà là em đã thúng đụng nia, không hiểu anh đã gây ra lỗi lầm gì. Anh chỉ muốn em hiểu rằng, anh chưa từng đòi hỏi gì ở em quá đáng cả. Trước đây, em chăm sóc anh, là do em tự nguyện và bây giờ có thể em không cần làm thế nhưng anh thấy, cuộc sống này quá ngột ngạt em ơi.
Vợ chồng là phải nhẹ nhàng với nhau, yêu thương nhau. Anh chỉ thủ thỉ hỏi em &'nay bà xã cho anh ăn gì', thì em cau có, nhìn anh trừng trừng bảo &'ăn gì mà ăn, còn bận túi mắt, không thấy à?'. Gã chồng như anh cụt hứng ngay lập tức. Mặc em thích làm gì thì làm, anh nấu bát mì, ăn xong anh lên phòng, không cần quan tâm vợ.
Không khí gia đình ngột ngạt quá em ơi. Em ngoài biết ăn diện, son phấn, trang phục lòe loẹt còn biết làm gì nữa. Em chỉ quan tâm tới tiền, hợp đồng và các mối quan hệ. Còn chồng em, em cho nhịn suốt. Con em, em quát tháo, bỏ bê không chăm sóc. Anh đưa bà nội lên chăm thì em cáu với cả anh, bảo không sống được với mẹ chồng.
Nếu em còn như thế, anh cũng sẽ mặc kệ em đó. Anh đưa con về quê cho bà nội trông, để em khỏi phải chăm sóc. (ảnh minh họa)
Anh nói cho em hiểu, em đừng làm quá. Anh không chịu đựng được nữa đâu. Anh đã quá nhân nhượng rồi. Nếu em cảm thấy không chăm sóc được chồng con thì em có thể tìm một cuộc sống an nhàn hơn. Anh không nói là đã hết yêu em nhưng tình cảm kiểu này chỉ là sự vớt vả.
Về nhà, anh chỉ mong có một không gian yên tĩnh, được vợ anh chiều chuộng, được vợ anh yêu thương. Nhưng bây giờ, anh không muốn về nhà nữa khi anh phải chứng kiến sự căng thẳng và ánh mắt khó chịu của em.
Nếu em còn như thế, anh cũng sẽ mặc kệ em đó. Anh đưa con về quê cho bà nội trông, để em khỏi phải chăm sóc. Còn hai chúng ta, mỗi người mỗi phòng, như vậy sẽ khiến em thoải mái làm việc hơn, không phải lo lắng gì cho anh, có phải không? Nếu em đồng ý, thì bắt đầu từ hôm nay luôn. Anh chán lắm rồi!
Theo Khám Phá
Dọn cỗ cho thiên hạ thưởng thức Mạng xã hội chỉ là thế giới ảo nhưng như một con dao hai lưỡi sắc bén. Chơi dao có ngày đứt tay, lẽ thường tình ấy không phải ai cũng hiểu. Chúng ta đang sống trong thời đại mạng xã hội phát triển rầm rộ, từ đứa trẻ học cấp II cho đến các cụ già đều đua nhau dùng zalo, facebook,...