Chết lặng trước tuyên bố ’sấm sét’ của vợ
Tôi sốc lắm bởi chuyện phá thai cô ấy không hề bàn bạc với tôi. Đến khi hai vợ chồng cãi nhau rất lớn thì cô ấy bảo: ‘Không phải con anh’.
Vợ chồng tôi kết hôn từ năm 2007, cũng được gần 9 năm rồi, tình cảm vợ chồng cũng khăng khít. Tôi làm nhân viên của một công ty về thiết bị y tế, còn vợ tôi sau khi cưới không xin được việc nên ở nhà và sinh 2 đứa con. Hiện giờ con cũng đã lớn, đứa đi học tiểu học, đứa đi nhà trẻ. Cô ấy ở nhà buồn nên có nói với tôi xin việc cho cô ấy. Nói thật, thời buổi này xin việc không hề dễ dàng gì nhất là với một người cả 8 năm không đi làm không tiếp xúc với áp lực công việc.
Nhưng tôi nghĩ rằng nếu cứ cố tình lấy lý do nọ kia để ép cô ấy ở nhà thì hơi ích kỷ thế nên tôi đã chấp nhận bỏ một khoản tiền lớn để chạy cho vợ một vị trí làm nhân viên văn thư. Trước khi đi làm cô ấy là người khá giản dị mộc mạc, ngày ngày cứ đưa con đi học rồi về cơm nước dọn dẹp nhà cửa, ăn mặc có phần tuềnh toàng. Đến khi cô ấy đi làm, tôi còn động viên vợ đi mua sắm quần áo để cho phù hợp với công việc.
Nhưng vợ tôi đi làm được khoảng nửa năm thì bắt đầu thay đổi, ăn mặc thời trang điệu đà, hở hang hơn, đầu tóc cũng nhuộm tím rồi uốn xoăn tít. Cô ấy mang về không biết bao nhiêu là son phấn nước hoa rồi váy áo, tôi đã nói với cô ấy nhà không phải là có điều kiện thì nên tiết chế ăn mặc chứ tôi không cấm. Nhưng cô ấy cứ lu loa với mọi người rằng tôi là người ích kỷ và ghen tuông vô lối. Thậm chí có lần cô ấy còn bảo thẳng với tôi rằng: ‘Anh không phải lo, tôi tự mua đồ chứ không lấy tiền của anh để mua’. Mà một lọ nước hoa thì bằng cả tháng lương của cô ấy chứ ít gì, vậy không lấy tiền của nhà thì lấy đâu, ai cho?
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Cách đây mấy hôm tôi thấy vợ tôi có thái độ hơi khác, sau đó tôi thấy có tờ giấy khám thai, tôi hỏi vợ vì sao có thai không báo cho tôi biết, cô ấy thản nhiên bảo đi phá thai rồi vì bác sĩ bảo em bé có vấn đề. Tôi sốc lắm bởi chuyện này cô ấy không hề bàn bạc với tôi mà tự ý quyết định. Đến khi hai vợ chồng tôi cãi nhau rất lớn thì cô ấy bảo: ‘Không phải con anh’.
Tôi tìm hiểu và biết thời gian gần đây cô ấy có đi lại với một người đàn ông khác, tôi chưa tìm hiểu được mối quan hệ này đã diễn ra được bao lâu nhưng họ đã có quan hệ với nhau. Tôi nên làm sao đây? Có nên ly hôn luôn không?
Bạn đang ở trong một tình thế không mấy dễ chịu, vợ thay đổi tính cách, lại ngoại tình và thậm chí cô ấy còn không hề thông báo chuyện có thai hay phá thai. Hẳn là những chuyện đột ngột đến cùng một lúc sẽ khiến bạn khó chấp nhận nổi thực tế này nhưng mong rằng bạn hãy thật bình tĩnh để xử lý mọi chuyện.
Việc vợ bạn đang thay đổi tính cách có thể do cô ấy bị choáng ngợp bởi môi trường làm việc. Trước đây cô ấy có đời sống giản dị vì môi trường giao tiếp cũng giản đơn còn hiện giờ khi bước vào một môi trường khác, gặp gỡ những người khác trong khi cô ấy chưa có sự chuẩn bị tinh thần thì sẽ có sự thay đổi như vậy. Nếu góp ý, bạn cần góp ý tích cực và tránh phê phán hay chê bai, điều đó sẽ khiến cô ấy khó chịu và cho rằng bạn độc đoán, không muốn chấp nhận sự thay đổi đó. Hơn nữa, nếu làm đẹp giúp cô ấy tự tin hơn thì đó cũng là điều chính đáng, miễn là đừng làm quá.
Vấn đề lớn nữa của bạn là chuyện cô ấy ngoại tình và hẳn là bạn cũng đang nghi ngờ về hành động có thai rồi tự ý phá thai của cô ấy cũng có liên quan đến người đàn ông kia phải không? Nhưng để có kết luận chính xác thì bạn phải nắm trong tay những bằng chứng cụ thể, không mơ hồ kết luận điều này được. Khi nắm trong tay bằng chứng rõ ràng, lúc đó bạn mới nói chuyện được với vợ mình và dựa trên thái độ, cách cư xử của cô ấy và tình cảm với gia đình để quyết định nên đi tiếp hay dừng lại cuộc hôn nhân này nhé.
Chúc bạn sáng suốt!
Theo Tinngan
Chồng làm gì không bao giờ bàn bạc với tôi
Có lần anh đi viện mổ, 10 ngày sau xuất viện thì anh cũng gọi kế toán đến trả tiền viện phí chứ tôi chẳng được biết.
Ảnh minh họa
Tôi và anh cưới nhau sau khi quen 6 tháng. Lúc đó tôi vừa ra trường, 24 tuổi, có công việc ổn định ở Sài Gòn. Thời điểm quen nhau, tôi cũng có tìm hiểu về anh nhưng không kỹ, vì bản thân thấy anh chịu làm, có chí, mọi vấn đề cá nhân tôi không biết nhiều. Sau khi sinh con, tôi về nhà mẹ ở một năm, trong thời gian đó anh làm ăn thất bại và quyết định trở về quê kiếm việc khác sinh sống. Anh quay về mà không nói một lời nào, khiến tôi có cảm giác mình bị xem thường vì thực sự công việc của tôi trên Sài Gòn rất tốt.
Hồi đó con được 2 tháng tuổi, vì không muốn vợ chồng cãi nhau hoài nên tôi chấp nhận xin nghỉ hẳn việc ở Sài Gòn để sau này ở quê cùng anh. Lúc con còn nhỏ, tôi ở nhà mẹ cách anh 100 km, một tuần anh nói sẽ về nhà một lần nhưng lần nào cũng vậy, anh về trưa chủ nhật rồi sáng thứ 2 đi sớm, dù rằng lúc này anh không có đi làm ổn định mà đang có dự tính làm ăn (việc làm này anh hoàn toàn không nói cho tôi hay), sau này tôi ra chỗ anh ở mới biết được. Đến lúc con một tuổi, tôi muốn cùng anh ra quê anh ở, cũng là để vợ chồng đoàn tụ và tập trung vào nhau thì anh không đồng ý. Tôi vì thương ba mẹ phải lo cho hai mẹ con suốt thời gian qua vất vả rồi nên kiên quyết ra nhà chồng. Trước đó tôi có nói là con một tuổi sẽ ra nhưng anh luôn ngăn cản, tự tôi nói anh tôi dẫn con ra chơi rồi tôi cố tình ở hẳn.
Ba mẹ chồng tôi ở với cô con gái nên căn nhà đó chỉ có vợ chồng tôi và vợ chồng người con trai út ở. Lúc tôi ra, anh tưởng tôi ra chơi nên cũng rất vui vẻ, đến đoạn tôi muốn ở lại thì anh một hai bắt tôi phải về. Tôi đã làm căng và nói sống chết cũng ở đây nuôi con, anh không lo được thì tôi sẽ tự lo chứ không bao giờ về nhờ vả ba mẹ nữa. Tôi nghĩ đã cưới chồng thì việc vợ chồng cùng gắn bó nuôi con là đương nhiên, thế mà anh chửi thậm tệ. Thực sự lúc đó tôi rất buồn nhưng nghĩ đến ba mẹ, càng không muốn trở về làm gánh nặng cho họ.
Một vài tháng sau tôi cho con đi trẻ và bắt đầu đi làm trở lại. Anh và tôi sống với nhau bình thường, có đôi lúc cãi vã. Tiền bạc đi làm anh chẳng đưa về cho tôi, chỉ có con đi trẻ và điện nước trong nhà anh lo. Cơm thì ăn tại chỗ làm, tôi và anh đều thế. Có một lần, tôi có hẹn với khách hàng lúc 8h tối nhưng vì anh về nhà trễ nên tầm 9h30 tôi mới nhờ anh trông con để đi gặp chị khách kia thì anh dùng dằng, làm cho con khóc. Tôi điên quá quát lên: "Anh làm cái gì vậy hả", thì nhận được ngay cái tát như trời giáng. Tôi nhìn xuống nền nhà, thấy máu. Tôi khóc và đón xe đi bệnh viện thì anh chạy theo xin lỗi. Tôi chẳng thấy mình còn tình cảm với anh nữa.
Tôi chẳng kể sự việc này cho bất kỳ ai vì nghĩ mình đã trưởng thành, hôn nhân dù có thế nào cũng không thể làm ba mẹ hai bên buồn thêm. Cuộc sống sau lần đó tôi thấy anh có vẻ tốt hơn, ít nóng nảy và chưa đánh tôi lại lần nào. Duy chỉ có một điều trước giờ không đổi là tiền bạc và mọi vấn đề trong nhà anh không cho tôi hay. Gia đình anh cũng thế, làm gì cũng chỉ biết đến con trai họ. Tôi không mơ được gia đình chồng yêu thương như con đẻ nhưng khát khao có được sự tôn trọng. Đến cả chị giúp việc trong nhà nghỉ làm, anh cũng tự tìm người khác chứ chẳng nói tôi hay, rồi tiền phụ mẹ đi chợ nếu mẹ đến nhà chơi thời gian dài anh cũng tự tay đưa mẹ. Mua bất cứ thứ gì trong nhà anh cũng tự mua mà không bao giờ bàn qua với tôi một tiếng.
Lương anh tôi có hỏi cũng không bao giờ anh nói thật, tôi làm căng vài lần, anh hứa sẽ gửi tiền vào tài khoản cho con thì anh cũng chỉ làm cho có lệ, có tháng không gửi và nhiều lần quên như vậy. Đến lúc này, tôi vẫn đi làm bình thường, con đi học thì anh trả học phí. Tôi không so đo với anh nhưng nghĩ vợ chồng phải có cái chung, lỡ ốm đau bệnh tật hoặc việc quan trọng có tiền xoay xở, nói bao lần anh cũng ậm ừ rồi im lặng làm lơ, riết tôi chẳng buồn nói.
Có lần anh đi viện mổ, 10 ngày sau xuất viện thì anh cũng gọi kế toán đến trả tiền viện phí chứ tôi chẳng được biết. Giờ tôi thực sự không biết phải làm sao vì ngoài điều này ra tôi thấy anh rất thương con, đi làm về cũng chịu khó chơi với con. Vợ thì anh ít quan tâm nhưng tôi cũng quen rồi. Mong các anh chị cho tôi biết phải làm gì để thay đổi cách sống này của anh?
Theo VNE
4 lời thủ thỉ chàng nào cũng thích được nghe Cùng là một câu nói nhưng nếu bạn biết cách thủ thỉ với chàng theo cách yêu thương này thì sẽ khiến chàng cảm thấy được tôn trọng hơn rất nhiều. 1. Em muốn nói chuyện với anh về công việc Trước tiên nên nói rõ nội dung hai người sẽ bàn luận, người con trai đó sẽ ôm bạn và nói rằng...