Chết lặng nhìn vợ dẫn bồ về nhà mặc con trai gào khóc thảm thiết
Vừa bước chân đến đầu ngõ, nghe tiếng con trai lên 3 gào khóc, tôi vội vã đi về thì choáng váng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt…
Chào độc giả mục tâm sự , lâu lắm rồi tôi mới trải lòng ra với mọi người. Mong rằng sẽ nhận được những lời chia sẻ chân thành nhất.
Tôi lấy vợ cách đây 25 năm, vợ tôi khi đó là con gái của gia đình có của ăn của để ở trong khu. Lúc ấy, tôi là đứa nhà quê, ở miền Trung vào Nam lập nghiệp. Nhà nghèo, đông anh em, nhưng cha mẹ tôi ở quê đều cho anh em học hết cấp 3. Hai anh chị của tôi vì nhà nghèo mà chỉ học qua trung cấp rồi đi làm nuôi 4 đứa em nhỏ còn lại ăn học.
Cũng vì anh em hòa thuận, đùm bọc nhau mà chúng tôi đều có bằng nghề cả. Thế nhưng, cũng vì nghèo và lúc đó lương nhà nước thấp quá nên tôi bỏ vào nam lập nghiệp.
Mới đầu tôi xin vào làm thuê cho một xưởng gỗ, được ông chủ là người gốc Hà Tĩnh quý lắm. Sau đó, ông chủ đi thầu xây dựng và cho tôi đi làm cùng. Lúc đó, con gái của ông chủ cũng đến tuổi lấy chồng, cao ráo, xinh đẹp, có học thức, nhưng hơi kiêu ngạo.
Ông chủ quý mến nên muốn gả con gái cho tôi. Khi đó, tôi cũng đã có người thương ở quê nên không mấy để ý lắm sự gán ghép của này. Chỉ đến lúc tôi 28 tuổi nhưng vẫn chưa có gì trong tay nên mới chủ động rút lui để bạn gái ở quê đi lấy chồng, còn con gái ông chủ cũng đến tuổi nên bắt đầu để mắt đến tôi.
Sau đó, cô ấy đi làm và 2 năm sau chúng tôi chính thức làm đám cưới trước sự vun vén và ủng hộ của hai gia đình. Vợ chồng chúng tôi được cho một mảnh đất nhỏ ở trung tâm thị xã (trước đó là thị trấn) để xây nhà. Tôi được bố vợ giàu có trân quý và ngày càng tạo điều kiện cho làm ăn, kiếm tiền.
Nhờ chăm chỉ, thêm chút gặp thời và may mắn mà công việc của tôi ngày càng thuận lợi. Sau đó, tôi xin phép bố vợ được tách ra làm riêng và ông vui vẻ đồng ý luôn trước sự quyết đoán và mạnh bạo của tôi.
Khi tách ra làm, tôi đầu tư tiền kiếm được thời gian qua mua hai cái máy khoan giếng và đi khắp các tỉnh Nam Bộ và vùng Tây Nguyên để khoan giếng vì những vùng này thường xuyên thiếu nước, đặc biệt là vào mùa khô.
Nhờ nắm bắt kịp thời như vậy mà số tiền tôi kiếm được ngày càng nhiều. Nhưng tôi lại thường xuyên xa nhà và phó mặc việc chăm con cho mình vợ tôi và ông bà ngoại. Chính vì vậy mà các con đứa nào cũng gần gũi mẹ chúng hơn.
Video đang HOT
Thế nhưng, vào năm 2008, khi cảm thấy sức lực có hạn, việc làm ăn cũng xuống dốc khi nhiều người đầu tư máy khoan đi làm hơn, tôi quyết định về làm ở gần nhà và mở công ty cung ứng vật tư xây dựng.
Nhìn vợ ngang nhiên dẫn bồ về nhà mà tôi không giữ được bình tĩnh. Ảnh minh họa.
Thế nhưng, khi chuyển về ở cùng vợ con, vợ tôi lại luôn tỏ thái độ khinh khỉnh, coi thường tôi ít học. Ngay trong cách giáo dục con, tôi cũng nhận thấy có vấn đề khi ngày nào cô ấy cũng nhắc đến tiền, dọa dẫm các con học nếu không sau này khó kiếm tiền, phải làm tay chân vất vả như bố.
Chính vì cách dạy đó khiến hai đứa con trai của tôi cũng tỏ thái độ thiếu tôn trọng ba chúng dù tôi là người làm kinh tế chính nuôi cả nhà. Vợ tôi làm nhà nước lương ba cọc ba đồng nhưng cứ hễ thấy bạn bè, chị em nào có cái gì mới, đẹp là lại đòi chồng phải mua cho bằng bạn bằng bè.
Riêng mỹ phẩm, quần áo, xe máy tay ga của cô ấy cũng tốn hết bao nhiêu rồi. Nhiều lần tôi nhắc nhở cô ấy tiết kiệm để nuôi con thì cô ấy bảo, làm đàn ông mà mỗi việc mua mấy thứ cỏn con cho vợ cũng không làm được. Nghe vợ bảo thế, tôi đâm ra chán chẳng muốn nói thêm nữa. Vốn dĩ, tôi muốn tiết kiếm một khoản để sau này còn mua nhà cho con ở thành phố.
Rồi một lần, tôi đi công trình về sớm hơn thường lệ. Vừa bước chân đến đầu ngõ, nghe tiếng con trai lên 3 gào khóc, tôi vội vã đi về thì choáng váng khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt…
Vợ tôi dám dẫn bồ về nhà để “vui vẻ” với nhau. Trong khi con trai thứ đang nằm khóc ngặt trên gác vì không thấy mẹ đâu. Lúc đó, vì máu nóng trong người, tôi lao vào đấm đá gã kia rồi kéo vợ tôi ra, bắt mặc đồ vào và đuổi đi.
Rồi tôi lên gác cho hai thằng con ngủ tiếp. Sau đó, hai bên nội ngoại họp gia đình. Bố vợ, cha mẹ tôi ở quê muốn tôi tha thứ cho vợ để các con tôi lớn lên, qua tuổi trưởng thành rồi tôi muốn làm gì thì làm.
Tôi vì con mà chấp nhận cho cô ta về nhà và sống cuộc sống ly thân trong nhà từ đó. Hàng ngày, cứ các con đi học hay đi ngủ là vợ chồng tôi mỗi người một phòng một việc riêng, xem như không quen biết nhau.
Tôi chán ghét cuộc đời nên lao vào những cuộc tình chớp nhoáng để trả thù và để cho cô ta thấy, không có cô ta, cuộc đời tôi vẫn đầy những cô gái theo. Sau vụ việc đó, cô ta và gã kia chấm dứt với nhau. Cô ta chú tâm chăm sóc các con và gia đình hơn. Cô ta cũng muốn kéo tôi về nhưng với tôi, cảnh tượng hôm đó không thể nào quên được, tôi cũng không thể nào tha thứ cho người đàn bà lăng loàn như cô ta.
Dĩ nhiên, với các con, tôi vẫn giấu mọi việc và luôn bảo mẹ các con là người tốt. Thế nhưng, vợ tôi lại khác, cô ta luôn nói xấu tôi với hai đứa nhỏ, rằng ba nó ra ngoài cặp kè về làm khổ mẹ nó, làm khổ chúng nó. Không chỉ thế, vợ tôi còn dạy cho các con rằng, nhà nội nghèo, ông bà, cô chú bác nhà nội nghèo, suốt ngày vòi tiền ba nó mà thực ra, các anh chị ở quê còn giúp tôi bao việc. Chính anh chị em ở quê còn bảo tôi cố gắng sống tiếp với vợ con, để các con đỡ khổ. Vậy mà…
Đến bây giờ, khi hai đứa đã lớn và học xong đại học đi làm, chúng quay ngoắt không xem tôi ra gì, chúng cũng chẳng liên lạc với nhà nội. Về nhà, hai đứa cũng ngó lơ xem như ba không tồn tại và cũng chẳng chào hỏi. Cả nhà vợ tôi cũng vậy, bọn họ vào hùa với nhau không xem tôi ra gì. Còn các anh chị em nhà nội vẫn thường xuyên gọi điện, động viên tôi.
Tôi có mấy mảnh đất, định bán đi mua nhà cho thằng cả ở trên Sài Gòn. Thế nhưng, bây giờ, nhìn chúng nó đối xử với ba như vậy, tôi chán vô cùng và cũng chẳng thiết tha lo cho chúng nó nữa. Đôi lúc nghĩ đến tuổi già, các con quay lưng với mình mà tôi thấy buồn tủi vô cùng.
Tôi nên phải làm sao đây? Xin hãy cho tôi vài lời khuyên.
Theo Người đưa tin
Nhìn vợ hôi hám lầm lũi quay mặt đi khi bắt gặp tôi đi với bạn ngoài phố, tôi cảm thấy thương em vô cùng
Đi trên đường tôi thấy bóng dáng ai rất giống vợ mình. Khi dừng đèn xanh, đèn đỏ tôi ngoái nhìn sang thì cũng lúc đó em cúi mặt ngoảnh đi chỗ khác. Có lẽ cô ấy thấy xấu hổ, mặc cảm vì công việc của mình...
Vợ chồng tôi lấy nhau đến nay đã được hơn 10 năm, hoàn cảnh hai vợ chồng ngày trước khó khăn lắm. Nhưng cũng may vợ tôi quyết tâm tích góp cho tôi đi học cái bằng tại chức nên sau này tôi cũng xin được công việc bàn giấy, được mặc quần áo tươm tất. Ngày tôi đi làm vợ tôi vui lắm cô ấy cứ nói: "Anh là niềm tự hào của em và con đấy, cố gắng làm việc cho tốt mình nhé". Tôi cảm thấy rất biết ơn người phụ nữ đó.
Vợ chồng tôi tuy nghèo nhưng sống với nhau rất tình cảm, điều may mắn của chúng tôi là con cái rất ngoan học hành cũng rất giỏi. Vợ tôi thiệt thòi từ nhỏ, mẹ mất sớm bố lấy bà Dì nên em cũng không được học hành tử tế. Hết lớp 11 em đã phải nghỉ việc để phụ bà nội bán bánh ngoài chợ. Tôi rất vợ và muốn bù đắp cho em.
(Ảnh minh họa)
1 hôm tôi đi làm về thấy vợ hớn hở, em bảo em đã xin được vào làm việc trong công ty môi trường, làm việc theo ca và lương cũng khá. Tôi bảo: "Làm lao công vất vả lắm, cái xe rác đó to như thế làm sao em đẩy được". Vợ tôi cười: "Em khỏe lắm anh yên tâm". Và rồi cô ấy đi làm, tôi thương vợ, muốn xin cho cô ấy 1 chỗ nhàn hơn nhưng khổ nỗi vợ không có bằng 12 nên cũng khó xin, hơn nữa thời buổi bây giờ xin việc đâu dễ.
Vợ hay làm ca ngày để tối được ở bên chồng con, cô ấy khéo léo đảm đang lắm nên bố con tôi được nhờ. Hôm đó trời nắng bạn bè rủ tôi tranh thủ đi uống bia trước khi về nhà. Tôi lưỡng lự rồi gật đầu, mấy ông lên xe phóng đi, có cả mấy em chân dài ở phòng cũng đòi đi cùng. Cả phòng kéo nhau ra quán bia mà cậu em giới thiệu.
Lúc đi trên đường tôi thấy bóng dáng ai rất giống vợ mình, em đang còng lưng đẩy xe rác cùng với 1 cô nữa. Khi dừng đèn xanh đèn đỏ tôi ngoái nhìn sang thì cũng lúc đó vợ nhìn thấy, em thấy tôi đi với bạn liền ngoảnh đi chỗ khác khi mà tôi đang định cười chào vợ. Bất giác tôi thấy lòng chùng xuống, có lẽ em sợ bạn bè tôi biết em làm lao công. Ngồi với bạn bè mà tôi ăn uống nuốt chẳng trôi, hình ảnh hôi hám, lầm lũi cái áo ướt vì mồ hôi của vợ cứ in đậm trong đầu tôi. Tôi thấy thương vợ rất nhiều, em vất vả quá. Mấy cô cùng cơ quan thì váy vóc, quần áo là lượt trang điểm thời thượng còn vợ thì ngày này qua ngày khác vẫn chỉ gắn liền với bộ đồ lao công, nghĩ đến đó tôi nhói lòng vô cùng.
Hôm đó tôi lấy cớ về trước bạn bè, tôi sợ cô ấy buồn và tự ái nên không qua chỗ vợ nữa mà phi thẳng về nhà nấu cơm chờ cô ấy về. Đi trên đường nghĩ đến cảnh vợ khó nhọc lúc chiều tôi thấy mắt mình ươn ướt. Lâu rồi tôi mới nấu nhiều món ngon như vậy. Vợ đi về thấy bố con tôi ngồi sẵn chờ mẹ thì cô ấy rất ngạc nhiên. Cô ấy cười nhưng nụ cười buồn, làm vợ chồng với nhau bao năm tôi hiểu được cô ấy đang nghĩ gì, chắc vợ tôi đang thấy mặc cảm và nghĩ chồng làm cơ quan mặc quần áo đẹp, có bao em vây quanh còn mình thì thế này thế nọ...
(Ảnh minh họa)
Tôi đọc được suy nghĩ của cô ấy. Đêm đó nằm ôm vợ tôi thủ thỉ: "Em vất vả lắm đúng không? Anh xin lỗi, đáng lẽ anh phải kiếm thật nhiều tiền để mẹ con em bớt khổ. Vậy mà đến giờ vẫn chưa làm được trò trống gì để gánh nặng trên vai em chẳng vơi đi". Thấy tôi nói vậy vợ thút thít: "Anh không khinh em khi em chẳng có học vấn và làm lao công chứ". Tôi thấy nhói lòng: "Khinh cái gì chứ, tự hào còn chưa hết đây này. Kiếm đâu ra được bà vợ đảm đang chịu thương chịu khó thế này chứ, đừng khóc nữa. Anh thương bà xã mà".
Sau hôm ấy tôi lại thương yêu vợ hơn, cô ấy vất vả vì gia đình này quá. Có lẽ cả đời này tôi cũng không thể nào quên được hình ảnh lầm lũi vất vả đó. Vậy nên tôi mong các anh đã có vợ hãy yêu thương lấy họ, phụ nữ họ giỏi hi sinh vì họ yêu chồng thương con, nên đừng bao giờ để họ phải thất vọng, đau khổ vì sự phản bội của chồng.
Theo Một Thế Giới
Nhìn vợ từ nhà cậu bạn thân về, tôi choáng váng thấy thứ nhớp nháp đó dính dưới đũng quần cô ấy Vợ vừa nằm xuống giường, rạng chân ra tôi choáng váng khi thấy dưới đũng quần cô ấy dính đầy thứ màu trắng nhớp nháp. Câu chuyện tôi sắp chia sẻ với mọi người dưới đây là chuyện thật kinh khủng với tôi. Dù nó đã xảy ra cách đây hơn tháng nhưng tôi và vợ tôi chưa phút giây nào không bị...