Chết lặng khi phát hiện chồng sắp cưới ngoại tình ngay sát hôn lễ
Mối nghi ngờ của cô kéo dài không lâu. Chỉ sau vài lần âm thầm theo dõi chồng sắp cưới, Mai đã bắt được Trung chở ngay một cô gái trẻ đến quán cà phê trong khi lễ cưới của hai người ngày một gần kề.
Chuyện tình cảm của họ cứ thế trôi qua trong yên bình (ảnh minh họa).
Mai và Trung yêu nhau khi cả hai đều là sinh viên năm cuối. Tình yêu giữa cô sinh viên khoa Ngôn ngữ với chàng trai ngành Kinh tế đến rất tự nhiên. Trong một chuyến tình nguyện vùng cao do Đoàn trường tổ chức, cả hai có dịp quen biết và nảy sinh tình cảm. Vào đêm cuối cùng của chuyến tình nguyện, Trung ngỏ lời yêu với Mai. Cô không đáp lời anh mà chỉ bày tỏ sự đồng ý bằng một cái gật đầu.
Trở lại thành phố, Trung và Mai bên nhau như hình với bóng. Có lẽ vì bằng tuổi nên giữa hai người thường xuyên xảy ra mâu thuẫn và tranh cãi. Tuy vậy, những khoảnh khắc vui vẻ, hạnh phúc của họ cũng nhiều không kém. Thỉnh thoảng giận quá, Mai lại vùng vằng đòi… chia tay nhưng chỉ cần Trung xuống nước dỗ dành là hai người lại làm hòa, cười nói vui vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra trước đó.
Chặng đường đại học khép lại, nhờ tháo vát, nhanh nhẹn nên cả Mai và Trung đều nhanh chóng tìm được việc làm. Sau hai năm làm quen với cuộc sống của những người trưởng thành, hai người bàn nhau dẫn đối phương về nhà ra mắt bố mẹ. Gia đình hai bên đều ra sức tác hợp vì cả Trung và Mai đều đã ổn định công việc, nhà thông gia cũng khá tương đồng về hoàn cảnh. Chuyện tình cảm của họ cứ thế trôi qua trong yên bình. Thỉnh thoảng bạn bè còn trêu Mai, hỏi cô có thấy buồn không khi đường tình duyên phẳng lặng như thế. Những lúc ấy, Mai không nói, cũng chẳng nghĩ gì, chỉ nở một nụ cười hiền.
Năm hai đứa bước sang tuổi 25, tức là khoảng hai năm sau khi ra trường, bố mẹ Mai và Trung bàn bạc với nhau cuối năm tổ chức đám cưới cho “hai đứa nó” để ông bà sớm có cháu bế. Yêu nhau cũng khá lâu rồi nên hai người đón nhận quyết định này như một điều hiển nhiên, trước sau cũng đến nên chẳng còn chút háo hức, hồi hộp nào. Tuy nhiên Mai cũng không quá câu nệ. Cô nghĩ sau này về chung nhà rồi tìm cách hâm nóng tình cảm sau.
Thế nhưng đến giữa năm đó, mẹ Mai đột ngột bệnh nặng phải vào viện. Đó có lẽ là quãng thời gian khó khăn và mệt mỏi nhất của cô từ trước đến giờ. Ban ngày đi làm, tối về chăm mẹ, cô cứ ngược xuôi liên tục như con thoi. Có hôm Mai còn ngủ lại bệnh viện để tối bố về với các em nữa. Cô thậm chí chẳng còn thời gian chăm sóc bản thân, người gầy như xác ve. Cũng vì bận nên Trung và Mai liên lạc khá ít. Thỉnh thoảng anh cũng ghé qua chỗ mẹ cô nhưng chỉ đếm trên đầu ngón tay trong khi bà nằm viện hai tháng trời. Mai thông cảm vì nghĩ công việc của anh bận.
Video đang HOT
Sau khi mẹ ra viện, Mai trở lại với cuộc sống bình thường. Tuy nhiên cô cảm thấy ở Trung có điều gì đó khác khác. Anh vô tâm hơn, ít trả lời tin nhắn, điện thoại của Mai. Mai muốn đi chơi cuối tuần anh thường cáo bận. Mai ốm, Trung cũng chỉ hỏi thăm cô một vài câu trong khi trước đây lần nào anh cũng chạy xe qua thăm, mua thuốc, mua cháo cho Mai.
Sự bất thường đó kéo dài hai tháng, Mai quyết định gọi điện cho bố mẹ Trung để thăm dò. Hôm đó, cô lấy làm ngạc nhiên khi mẹ anh bảo: “Nó nói qua chỗ con từ sáng cơ. Thằng này chắc lại tạt vào đâu rồi…”. Lòng Mai dấy lên cảm giác bất an khó tả nhưng cô không tra hỏi mà âm thầm tìm hiểu.
Mối nghi ngờ của cô kéo dài không lâu. Chỉ sau vài lần âm thầm theo dõi chồng sắp cưới, Mai đã bắt được Trung chở ngay một cô gái trẻ đến quán cà phê. Giây phút đó, tim Mai nhói lên, đập loạn xạ trong khi toàn thân nóng bừng. Cố kiềm chế để không hành động bốc đồng làm hỏng việc, Mai rút điện thoại bấm số gọi cho Trung, hỏi anh đang làm gì ở đâu. Câu trả lời của anh khiến Mai càng thêm chua xót: “Anh đang chở Minh đi mua bộ quần áo đá bóng”. Minh là em trai Trung, còn người theo cùng anh vào quán cà phê là một cô gái cơ mà! Mai bình tĩnh hỏi: “Anh mua đồ ở đâu, em qua mình cùng đi!”. Trung bảo cô là không cần vì họ sắp về rồi. Mai tắt máy mà chẳng nói gì thêm, nước mắt cô cứ thể chảy ra. Cô lặng lẽ phóng xe đi khỏi nơi đó, không quên chụp lại một tấm ảnh làm bằng chứng.
Câu trả lời của anh khiến Mai càng thêm chua xót (ảnh minh họa).
Từ sau lần đó, Trung vẫn không hay biết gì, vẫn thờ ơ với Mai, chỉ một tuần gặp cô một lần cho tròn nghĩa vụ của người… chồng sắp cưới. Mai vẫn nuốt nước mắt theo dõi Trung thêm khoảng một tuần nữa vào các buổi tối thì phai đến 5, 6 buổi thấy anh cùng cô gái lần trước đến quán cà phê, đi xem phim, rồi vào nhà nghỉ. Mai đau lòng và chán nản. Lễ cưới của họ chỉ còn một tháng nữa là diễn ra. Cô biết Trung đối với cô gái đó chỉ là vui chơi qua đường vì nếu không anh đã không ngoan ngoãn xuôi theo đám cưới như vậy. Nhưng đó liệu có nên là lí do để cô chấp nhận ăn đời ở kiếp một gã chồng trăng hoa và dối trá?
Một vài lần Mai cố tình gặng hỏi, nói ẩn ý để xem Trung xử trí thế thì anh toàn gạt đi, rồi bảo cô quá đáng, đa nghi, không biết thông cảm. Cực chẳng đã, khi chỉ còn cách đám cưới hai tuần, Mai quyết định nói rõ mọi chuyện với hai bên gia đình. Khi cha mẹ hỏi, Trung vẫn khăng khăng từ chối. Phải tới lúc Mai đưa tấm ảnh cô chụp được cảnh anh tình tứ bên người con gái kia, Trung mới á khẩu. Vì quá sốc nên mẹ anh ngất xỉu, phải đưa vào bệnh viện. Hai ông bố không nói được câu gì còn mẹ Mai vì thương con gái nên cứ khóc lên khóc xuống.
Mặc cho gia đình khuyên nhủ, Mai vẫn quyết định hủy hôn. Cô biết cỗ bàn đã xong xuôi cả, thiệp hồng cũng phát đi rồi. Trung không hề giải thích hay xin lỗi cô, cô gái kia còn dám nhắn tin và gọi điện xúc phạm Mai nữa. Bạn bè tức thay cho Mai, bảo cô phải “dằn mặt” cô ta nhưng Mai không làm như vậy, cũng chẳng nói động đến Trung một lời. Cô không muốn làm bẩn tay mình, trong lòng Mai lúc này chỉ còn cảm giác ghê tởm đối với họ. Điều đáng ngạc nhiên nhất là kể từ khi mọi chuyện được phơi bày, Mai không hề rơi một giọt nước mắt.
Khoảng thời gian sau đó, Mai đi đi về về lặng lẽ như một cái bóng. Cô không buồn cũng chẳng vui. Thỉnh thoảng bố mẹ Trung vẫn gọi cho cô hỏi thăm tình hình. Cuộc nói chuyện thường không dài vì hai bên đều cảm thấy khó xử. Sau khi họ chia tay, Trung và cô gái kia chính thức yêu nhau nhưng chỉ vài tháng tiếp theo cô ta đã cắm sừng anh. Trung lao đầu vào những cuộc tình mới nhưng cái kết cũng tương tự.
Một lần trong lúc say, Trung gọi điện cho Mai nói nhớ cô, rằng anh ta đã hối hận và mong được tha thứ. Phải đến lúc đó, Mai mới rơi nước mắt. Mai khóc vì tủi hờn, vì yếu đuối, vì cuối cùng anh ta cũng nhận ra giá trị của cô. Nhưng Mai nhất quyết từ chối nối lại tình xưa với một kẻ phản bội. Sai một lần, kiểu gì chẳng có lần thứ hai. Dù đến bây giờ, tuổi cô đã gần chạm mốc 30 nhưng Mai không vội. Cô nhất định phải tìm cho mình một người đàn ông xứng đáng.
Theo Phununews
Trước hôn lễ với người yêu 3 năm, tôi lỡ có thai với sếp, anh ta cấm bỏ đòi cưới
Hùng đã theo dõi tôi và xông vào tận phòng phá thai để kéo tôi ra. Anh ta cấm tôi không được phá thai.
Biết mình mang thai, tôi không biết phải làm sao (Ảnh minh họa)
Khi tôi ngồi viết những dòng tâm sự này, cái thai trong người tôi đã được hai tháng tuổi. Đã hơn ba lần tôi nghĩ đến chuyện phá thai bởi đây là đứa con tôi không mong muốn. Hài nhi tôi đang mang không phải là kết quả của tình yêu. Nó là một lỗi lầm tôi muốn quên đi. Nó là con của tôi và Hùng, cấp trên của tôi. Anh ta năm nay 32 tuổi, chưa vợ và rất yêu tôi nhưng người tôi yêu là Khôi. Khôi cũng làm cùng công ty với tôi, là cấp dưới của Hùng.
Vốn dĩ tôi là nhân viên trực tổng đài nhưng Hùng vì muốn có nhiều cơ hội để được gần tôi nên anh ta cất nhắc tôi lên làm thư kí riêng. Tôi nhận được nhiều ưu ái từ Hùng, công việc dễ dàng, thuận lợi. Khôi cũng biết điều này nhưng anh không có ý kiến gì.
Tôi và Khôi đã yêu nhau ba năm nhưng Khôi chưa bao giờ ngỏ ý bàn chuyện đám cưới với tôi. Anh luôn nói, cứ yêu nhau đã rồi chuyện gì đến sẽ tự đến, không việc gì phải bàn tính xa xôi. Thực ra tôi hiểu Khôi vẫn chưa muốn bị trói buộc bởi hôn nhân. Anh là người rất đào hoa. Tôi biết, ngoài tôi, Khôi thi thoảng vẫn có đi lại với người này người kia. Tất nhiên là tôi rất ghen và rất đau lòng nhưng vì chỉ mình tôi được Khôi công nhận là người yêu, tuyên bố với mọi người nên tôi lại mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện trăng hoa ngoài lề của anh.
Hùng thì ngược lại. Anh ta giàu có, thành đạt nhưng không chơi bời. Anh ta rất coi trọng chuyện tình cảm. Dù biết tôi và Khôi yêu nhau nhưng Hùng vẫn công khai theo đuổi tôi. Anh ta đến nhà tôi khá nhiều lần. Tôi đều lấy cớ bận để không tiếp. Anh ta cũng chẳng bận tâm. Hùng đến nhà tôi, trò chuyện với bố mẹ tôi thân thiết như thể con cháu trong nhà. Khôi chưa từng đến nhà tôi một lần nào. Mẹ tôi rất ưng Hùng. Bà tìm mọi cách để vun vén cho tôi và anh ta nhưng chuyện tình cảm là chuyện của tôi và Hùng. Mẹ thích Hùng nhưng tôi không thích. Tôi là con gái út trong nhà, trên tôi có hai anh trai đều đã lập gia đình. Bố mẹ chỉ còn lo cho mình tôi. Tôi được cưng chiều từ nhỏ nên chuyện tình cảm này bố mẹ cũng không dám ép tôi.
Thật lòng, đã không ít lần tôi thầm so sánh giữa Hùng và Khôi. Tôi thấy, anh hơn hẳn Khôi. Nhất là anh ta đã đến nhà, gặp bố mẹ tôi, thể hiện rõ thái độ nghiêm túc với tôi còn Khôi thì ngược lại. Yêu nhau ba năm, tôi không biết gì về gia đình anh và anh cũng chẳng thiết tha muốn biết gì về gia đình tôi. Đã nhiều lần tôi ngỏ ý muốn được anh đưa về nhà để thăm bố mẹ nhưng Khôi đều gạt đi, nói chưa đến lúc. Nhưng dù vậy, tôi vẫn yêu Khôi.
Bạn bè tôi đều khuyên, nếu Khôi vẫn giữ thái độ như vậy thì tôi nên làm căng một lần. Nếu anh không chịu cưới thì tôi sẽ là người chủ động nói lời chia tay. Nghĩ lời khuyên của bạn bè cũng có lí vì tôi đã 26 tuổi, nếu không cưới thì không biết còn phải chờ đến bao giờ nữa nên tôi đồng ý sẽ gây "khủng hoảng" với Khôi. Nhưng chẳng hiểu sao, khi tôi chưa làm gì, Khôi lại đột ngột cầu hôn. Khôi đến ra mắt bố mẹ tôi. Bố mẹ khá hài lòng vì Khôi điển trai, con nhà tử tế, ăn nói khéo léo lại khá hài hước. Mẹ còn đùa tôi: "Con gái mẹ quả là có con mắt tinh tường". Lễ ăn hỏi cũng được diễn ra ngay sau đó, ngày cưới cũng đã định.
Đám cưới trong mơ của tôi tan tành vì cái thai ngoài ý muốn (Ảnh minh họa)
Dù bận rộn cho việc chuẩn bị đám cưới nhưng việc ở công ty cũng rất nhiều nên tôi không thể xin nghỉ. Chính vì thế mà bi kịch xảy ra. Vì là thư kí của giám đốc nên tôi rất hay phải đi tiếp khách cùng Hùng. Các đối tác nước mời rượu đương nhiên tôi phải uống mà không thể chối. Một đêm, tôi tỉnh giấc và phát hiện mình đang ở một nơi xa lạ. Nằm cạnh tôi là Hùng. Cả hai chúng tôi đều không một mảnh vải che thân. Ngay khi định thần lại, tôi đã hiểu ra vấn đề. Tôi rất hoảng sợ vì lo lắng Hùng sẽ nói chuyện này với Khôi và đám cưới mà bấy lâu nay tôi ao ước sẽ tan thành mây khói. Nhưng thật lạ, anh ta làm như chẳng hề có chuyện gì xảy ra.
Tôi nói với Khôi hoãn đám cưới lại vì cảm thấy mình không khỏe. Tôi cũng tránh mặt Khôi vì mỗi lần gặp anh, tôi đều cảm thấy rất có lỗi. Tôi cho rằng, chỉ cần thời gian qua đi, tôi quên được chuyện này thì mọi thứ sẽ đâu vào đó nhưng khi tôi phát hiện ra mình mang thai, tất cả đều thay đổi. Đó là con của Hùng. Anh ta đã theo dõi tôi. Khi tôi có ý định phá thai, anh ta đã xông vào tận phòng khám để lôi tôi ra. Hóa ra anh ta luôn đi theo tôi. Hùng nói, đó là con của anh ta, anh ta không cho phép tôi bỏ cái thai đi.
Mẹ tôi đã biết chuyện. Bà khóc, nói tôi dại quá. Mẹ nói phải hủy đám cưới của tôi với Khôi để tôi lấy Hùng. Mẹ không cho phép tôi phá thai. Bà nói việc đó quá thất đức. Nhưng tôi không yêu Hùng, lấy Hùng và sinh ra đứa con này là tàn nhẫn với chính tôi. Trong nháy mắt, chuyện đám cưới đẹp đẽ của tôi đổ sập. Tôi biết, dù có giữ cái thai này hay không, tôi cũng chẳng thể trở lại với Khôi được nữa. Nhưng liệu tôi có nên đến với Hùng, sống một cuộc sống không tình yêu chỉ để con tôi có một người cha? Cho dù có lựa chọn như thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn biết, mình sẽ không hạnh phúc.
Theo PNO
"Hàng nóng" tình cũ gửi đến 1 giờ trước hôn lễ đã khiến tôi phải hủy bỏ ngay đám cưới 5 tỷ với chồng đại gia Chỉ còn 1h nữa là hôn lễ của tôi diễn ra. Đang chuẩn bị những công đoạn cuối cùng thì có một nhân viên đi vào, cầm trên tay một chiếc hộp nhỏ đưa cho tôi... Chỉ còn 2 ngày nữa là đám cưới giữa tôi và Nam sẽ diễn ra. Tôi hồi hộp vô cùng. Nam là đại gia chính hiệu và...