Chết lặng khi gặp đứa bé 7 tuổi làng bên
Hôm đó, hai vợ chồng cô ấy không có nhà, chỉ có đứa trẻ con đang chơi trước sân. Thấy tôi đứng ở cổng, thằng bé chạy lại lễ phép chào. Tôi đứng sững người…
Suốt mấy tuần, tôi buồn ủ dột, không buồn ăn uống gì. (Ảnh minh họa)
Tôi đã lập gia đình được 7 năm và có một con trai 5 tuổi. Con tôi đáng yêu, kháu khỉnh và rất giống bố. Chồng tôi làm việc ở một công ty xây dựng, dù hay phải đi xa nhà nhưng anh rất quan tâm đến vợ con. Anh đẹp trai, phong độ nhưng không lăng nhăng. Lương tháng của hai vợ chồng khá ổn định, cảnh nhà lúc nào cũng đầm ấm, hạnh phúc. Tôi mới có tin vui cách đây 3 tháng. Thế là gia đình sắp đón chào thêm một thành viên mới.
Trước khi lấy tôi, chồng tôi đã từng có một mối tình rất sâu đậm. Anh và cô ấy đã yêu nhau 5 năm, đã về ra mắt gia đình và họ hàng. Họ cũng đã dự tính đám cưới, nhưng không hiểu vì lí do gì mà không thực hiện được. Tôi có hỏi chồng thì anh chỉ trả lời đại khái là không phù hợp. Sau chia tay, người yêu cũ lấy chồng là một người cùng xóm. Còn anh thì yêu và cưới tôi.
Cuộc sống viên mãn, hạnh phúc của gia đình tôi có lẽ sẽ cứ thế tiếp tục nếu như không có ngày hôm ấy. Buổi sáng đó, khi tôi đang mải mua ít rau ở chợ thì nghe tiếng hai người nói chuyện về gia đình N xóm 5 đang chuẩn bị đưa nhau ra tòa vì con trai không giống bố.
Tôi giật mình, bởi lẽ cô người yêu trước kia của chồng tôi lấy chồng ngay xóm bên, nên tôi cũng biêt tên chồng cô ấy, đúng là tên N.
Tò mò mấy ngày, cuối cùng tôi quyết định tìm đến nhà cô ấy. Hôm đó, hai vợ chồng cô ấy không có nhà, chỉ có đứa trẻ con đang chơi trước sân. Thấy tôi đứng ở cổng, thằng bé chạy lại lễ phép chào. Tôi đứng sững người: Thằng bé giống y hệt chồng tôi, từ đôi mắt đến dáng đi. Khi tôi lấy lại bình tĩnh, vờ hỏi bố mẹ cháu có nhà không, rồi hỏi cháu mấy tuổi. Nghe nó nói năm nay 7 tuổi, tôi cảm thấy đất dưới chân như đang sụt lở. Đó là thời gian chồng tôi và cô người yêu cũ đó vẫn còn bên nhau.
Tôi vội ra về, trong lòng rối bời ngổn ngang. Suốt mấy tuần, tôi buồn ủ dột, không buồn ăn uống gì. Tôi đang trong giai đoạn nghén, lại cứ suy nghĩ đến chuyện đó nên người lúc nào cũng mỏi mệt. Đầu óc tôi chỉ nghĩ nên giải quyết chuyện này ra sao với chồng.
Thấy tôi căng thẳng, mệt mỏi, anh cố hỏi han tận tình. Tôi quyết định mang chuyện ấy ra hỏi anh cho rõ lẽ. Chúng tôi to tiếng một hồi, anh nói tại sao nghe người khác nói vô căn cứ, không tin tưởng anh. Khi nghe tôi kể đã đến tận nhà cô ấy và gặp một đứa trẻ 6 – 7 tuổi, giống hệt anh thì anh lặng người.
Anh đứng đó, chúng tôi nhìn nhau, những hàng nước mắt chảy dài. Tôi không biết nên hận anh hay phải thông cảm cho anh nữa. Anh thừa nhận với tôi, khi anh và người yêu cũ có kế hoạch làm đám cưới thì cả hai đã nghĩ sẽ bên nhau trọn đời. Rồi cô ấy cho anh tất cả.
Thế nhưng sau khi gia đình cô ấy đổ vỡ vì cha mẹ li dị, cha mẹ anh cho rằng gia cảnh không tốt nên không đồng ý cho cưới, và anh chấp nhận theo ý cha mẹ. Nhưng hận hơn nữa là khi trước, tôi hỏi thì anh không hề nói. Và giờ, anh giải thích là không nghĩ chuyện đến mức đó.
Tôi không biết nên hận anh hay phải thông cảm cho anh nữa. (Ảnh minh họa)
Tôi to tiếng với anh. Cả tối đó, chúng tôi cãi nhau. Anh ôm gối ra phòng khách ngủ riêng, tôi nằm khóc cả đêm ở trong phòng. Mấy ngày sau, anh vẫn đi làm bình thường, nhưng tối về thì không hỏi han, ngó ngàng gì tới tôi. Tôi vẫn nghén, chẳng ăn được gì, suốt ngày chỉ nôn. Mệt mỏi cộng với chuyện gia đình, tôi thấy chán nản vô cùng.
Con tôi thấy vậy, ngây thơ hỏi: “Mẹ ơi, bố mẹ làm sao mà không nói chuyện với nhau thế ạ?”. Tôi chỉ trả lời ầm ừ cho qua.
Giờ đây, tôi phải đối diện như thế nào với sự thật đó. Đã biết có con với cô ấy, không biết anh sẽ hành động ra sao? Anh có đón đứa con đó về không? Có qua lại với người yêu cũ nữa không?… Có rất nhiều điều nữa mà tôi muốn biết rõ ràng. Về phần mình, tôi cũng không biết phải hành xử như thế nào cho đúng nữa.
Theo Afamily
Cậu bạn thân tặc lưỡi làm bố đứa bé trong bụng tôi 1 tuần và cái kết không ngờ
Tôi ôm lấy nó nước mắt nước mũi chảy tùm lum: "Thôi tao cảm ơn nhưng không cần đâu". Nhưng nó cứ nằng nặc đòi giúp thế là chúng tôi làm đám cưới và rồi...
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Ngày tôi muối mặt chạy đến bên thằng bạn thân rồi ôm nó khóc 1 trận chán chê. Nó vẫn vậy vẫn luôn im lặng ngồi nghe tôi khóc. Khóc chán chê rồi tôi ngẩng mặt lên nhìn nói rồi hỏi:
- Mày không hỏi vì sao tao khóc à, sao tao chẳng thấy được an ủi gì vậy?
- Thế mày khóc xong chưa?
- Xong rồi.
- Thoải mái hơn chưa?
- Có chút chút.
- Vậy là được rồi cần gì hỏi nhiều, mà không hỏi thì tao cũng biết mày cãi nhau hoặc chia tay với thằng kia.
- Hu hu sao mày biết, nó đá tao đi theo con khác rồi mày à.
- Ừ, thôi tiếc gì cái thứ đàn ông đó, may cho mày đấy, biết sớm bỏ sớm cho đỡ khổ?
- Nhưng mà mày ơi.
- Gì.
- Tao có bầu rồi.
Nghe đến đó nó vừa uống cốc nước vừa ho sặc sụa:
- Mày... mày bảo cái gì cơ, bầu ư? Mấy tháng rồi.
- Gần 2 tháng.
- Ôi dời ơi, sao mày ngu vậy hả? Làm ăn sao mà để dính bầu, giờ định làm sao? Bắt nó cưới hay là bỏ thai.
- Nó bùng rồi còn đâu, tao không bỏ đâu tao quyết định làm mẹ đơn thân mày à.
- Ồ hay rồi, đào tạo bao năm mà mày vẫn ngu quá. Giờ thì ngon rồi, tao sắp có cháu rồi đấy nhở.
- Mày không an ủi tao được câu nào à?
- Thế mày muốn an ủi kiểu gì, bảo là mày làm tốt lắm à? Hay là tao sẽ giúp mày đánh thằng kia vỡ mũi.
- Hu hu tao về đây, nói chuyện với mày chán quá.
Nhìn tôi đi về rồi hắn xót xa, đêm đó tôi khóc ướt gối không biết tính sao để nói với bố mẹ. Tôi hay đi chùa nên giờ việc bảo tôi bỏ con là không thể, tôi không đủ can đảm. Hôm sau tôi ốm nằm liệt giường, vừa nghén vừa kiệt sức đang nằm như xác chết thì thằng bạn lóp ngóp đi đến bỏ hộp cháo ra rồi nói:
- Ăn đi còn có sức mà làm mẹ, mày mà cứ như thế thì chết sớm đấy.
Nó luôn vậy, nói năng khó nghe nhưng tình cảm vô cùng. Nó nhìn tôi với ánh mắt thương hại xót xa:
- Thôi đi tao vẫn ổn mà khỏi phải nhìn tao như thế.
- Ừ tao biết mày mạnh mẽ mà, hay chuyển đến ở với tao, tao chăm hai mẹ con mày.
- Tôi đang ăn phụt luôn cả miệng cháo vào mặt nó:
- Mày điên à, mày muốn tao với mày sống thử à? Như thế làm sao mày lấy vợ được thằng điên.
- Ôi trời, mày vừa làm gì với cái mặt tao vậy.
- Tao xin lỗi.
- Tao tính kỹ rồi, ngày xưa con bạn tao cũng bị thế. Nó thuê chú rể cưới tạm rồi sau làm mẹ đơn thân đấy, còn mày giờ tính sao?
- Thuê chú rể ư? Nhưng thuê ai bây giờ, hay tao thuê mày nhé.
- Bố con điên, sao tao với mày cưới nhau được. Bố mẹ đều biết chúng ta là bạn thân mà.
- Ừ tao xin lỗi tao nói sai rồi.
- À hôm qua tao gặp thằng đó rồi, tao đánh nó vỡ mũi giúp mày rồi đấy, thằng đó... không đáng để mày lưu luyến đâu.
- Ừ, tao biết rồi.
Tôi nghén ngẩm ngày càng nhiều, Tuấn luôn bên cạnh chăm sóc. Rồi 1 ngày thấy tôi ngồi ôm bụng khóc nó tặc lưỡi bảo:
- Thôi để tao làm chú rể cho, mình cưới nhau đi. Tao sẽ làm bố đứa bé 1 tuần giúp mày.
Tôi ôm lấy nó nước mắt nước mũi chảy tùm lum: "Thôi tao cảm ơn nhưng không cần đâu, tao nghĩ mình đủ can đảm để đối diện với mọi thứ rồi".
Sau mấy ngày bàn tới bàn lui cuối cùng tôi gật đầu theo phương án hắn đã bàn ra. Đám cưới sẽ tổ chức đơn giản ở Hà Nội, chúng tôi sẽ không đăng ký kết hôn, chỉ mời 1 ít người thân bạn bè cho qua chuyện. Bố mẹ hai bên nghe hái đứa trình bày cũng khá buồn nhưng rồi họ cũng nhanh chóng thu xếp tổ chức đám cưới cho tôi và Tuấn. Bố mẹ tôi khá buồn và thất vọng về con gái còn bố mẹ Tuấn thì lại vui khi sắp có cháu nội.
(Ảnh minh họa)
Tôi mếu máo: "Chết rồi đâm lao thì phải theo lao thôi mày ơi". Tuấn gật gù: "Ừ, mà đừng kêu mày tao nữa kẻo bị phát hiện bây giờ". Sau khi đám cưới xong xuôi, tôi về nhà chồng hờ. Bố mẹ Tuấn biết tôi từ lâu nên đối xử rất nhẹ nhàng. Tôi cứ ngồi dúm dó ở phòng khách không dám lên phòng vì ngại.
Nhưng trước sau gì cũng phải lên, khi Tuấn đang tắm thì tôi đi ngó nghiêng phòng rồi tôi chết lặng khi thấy thứ đó trên bàn. Đó là quyển sách chăm sóc sức khỏe bà bầu và con nhỏ. Khi bước ra thấy tôi đang nhìn chằm chằm vào đó Tuấn ngại ngùng:
- À tao đọc cho biết ấy mà, mày cũng đọc đi vì lần đầu làm mẹ mà chắc nhiều cái chưa biết.
- Ừ.
Tự dưng tôi cảm động vô cùng, thấy người đàn ông đứng trước mặt thật tốt với tôi. Dường như đó không còn là tình bạn mà là tình thân, đêm tân hôn bất đắc dĩ tôi với chú rể hờ ngủ chung giường, hai đứa tâm sự rất nhiều thứ.
- Này Mai Anh, nếu sau này tao không lấy vợ mày với tao cứ sống chung nhé. Tao sẽ làm bố đứa bé.
- Thôi, mày đi lấy vợ đi tao không bắt mày đổ vỏ đâu.
- Tao không muốn cưới vợ nữa, tao với mày cứ sống bên nhau rồi nuôi con nhé. Dù sao tao với mày cũng hiểu nhau rồi mà, tao sợ mày bị trai lừa tao không yên tâm.
- Nhưng mày và tao có yêu nhau đâu.
- Tao... tao có yêu mày chỉ là mày ngu sẵn nên không hiểu thôi.
Tự dưng mặt tôi nóng bừng lên, thấy vui vui tới lạ. Đầu óc mông lung nghĩ đủ điều, thú thật tôi nhận ra ở bên người bạn thân ấy rất ấm áp, rất an toàn bình an và tôi có thể sống thật với chính mình.
Hết 1 tuần, Tuấn vẫn chăm sóc tôi như 1 người chồng. Hắn ta còn đi thuê chung cư mini rộng rãi cho mẹ con tôi ở, 2 đứa ở 2 phòng riêng nhưng vẫn sống chung 1 nhà. Dần dần tôi thấy yêu người đàn ông đó, có những đêm hắn thức cả đêm để bóp chân cho tôi vì tôi bị chuột rút. Hắn học cách làm bố và rủ tôi đi mua sắm nhiều thứ chờ đón đứa bé ra đời. Tôi đã có 1 ông chồng hợp đồng nhưng còn tuyệt vời hơn cả chồng thật. Hắn bảo bao giờ con ra đời hắn sẽ đi đăng ký kết hôn và làm giấy khai sinh cho con tôi theo họ của hắn. Tôi rất hạnh phúc, nhưng liệu tôi làm vậy có nên không, tôi bắt 1 người tốt như hắn đổ vỏ liệu có tàn nhẫn quá không? Tôi nên đồng ý hay từ chối lời đề nghị đó đây?
Theo blogtamsu
Nhận đứa bé sơ sinh còn đỏ hỏn từ tay bố chồng và đêm đó, tài khoản ngân hàng của tôi... Còn nghĩ mình bị hoang tưởng thì bố chồng gõ cửa phòng và trao cho tôi một đứa trẻ đỏ hỏn, nó là bé trai. Bàng hoàng, ú ớ, tôi nhìn ông không thốt nên lời. Còn nghĩ mình bị hoang tưởng thì bố chồng gõ cửa phòng và trao cho tôi một đứa trẻ đỏ hỏn, nó là bé trai. (Ảnh minh...