Chết lặng khi chồng thú nhận không từ chối osin trẻ khéo chiều
Tôi muốn xỉu khi thấy chồng tôi mặc quần trái, áo chưa kịp cài khuy, anh lắp bắp thanh minh tại Hợp khéo “chiều” nên anh không nỡ phụ tình em!
Nên cuối cùng kế hoạch “con so ở nhà mạ, con rạ ở nhà chồng” của tôi không thực hiện được. Nhà bố, mẹ chồng tuy rộng lại nằm trên mặt phố, nhưng phần lớn diện tích dành cho cửa hàng buôn bán đồ gỗ nên không còn chổ cho vợ, chồng tôi. Vả lại công việc buôn bán bận rộn mẹ chồng tôi cũng không thể chăm sóc con dâu và cháu nội được.
Anh còn khuyên tôi chịu khó chiều Hợp, dạy nó từ từ để nó quen việc, để nó yêu thương, trung thành với nhà mình lâu dài (Ảnh minh họa)
Vậy là tôi đành bàn với chồng cứ ở lại thành phố, sinh con xong về căn nhà của bố, mẹ chồng tặng sau khi cưới rồi tính tiếp…Chồng 28, vợ 25 tuổi mà lóng ngóng mãi mới dám bế cô con gái đầu lòng bụ bẫm, đáng yêu. May 1 tháng đầu mẹ chồng chạy qua, chạy lại rồi bà thuê cả y tá của bệnh viện về tắm rửa cho bé, bồi dưỡng “nghiệp vụ” cho tôi nên mọi việc cũng tạm ổn.
Em gái của chồng làm dâu tận trong Sài Gòn, một năm chỉ ghé về thăm nhà vào dịp tết, nên công việc của cửa hàng do chồng tôi đảm nhiệm, bố, mẹ chồng chỉ hỗ trợ thêm phần vốn liếng, mối hàng và kinh nghiệm buôn bán trên thương trường, để chồng tôi tự tin giữ nghề truyền thống của gia đình.
Video đang HOT
Biết chồng vất vả tôi cũng cố gắng chu toàn việc nhà, nuôi con khỏe mạnh để chồng yên tâm. Gần hết tiêu chuẩn nghỉ sinh tôi muốn được trở lại công việc đứng bếp cho khách sạn mà mình rất yêu thích, cũng như vì chọn nghề này mà tôi đành xa bố, mẹ ở quê để trụ lại thành phố. Chồng tôi không ngăn, nhưng anh bảo con còn nhỏ quá nên tìm thuê một cô giúp việc để thay tôi lo việc nhà và chăm cho con đến lúc được cứng cáp.
Biết ơn chồng, tôi tích cực liên hệ các mối để tìm người, nhưng qua nhiều nguồn, nhiều người đến thử việc mà tôi chưa chọn được ai. Đem việc này than với chồng, chồng trách tôi quá kĩ tính, yêu cầu tiêu chuẩn người làm khắt khe nên khó.
Anh bảo cứ để đó cho anh, chuyện to như phụ trách kinh doanh cả cửa hàng đồ sộ anh còn kham nổi huống hồ ba cái chuyện lẻ tẻ vặt vãnh là tìm 1 người giúp việc nhà. Chồng giữ lời hứa chỉ sau một chuyến lên vùng trung du khảo sát mối hàng anh đã đưa về cho tôi cô gíup việc 19 tuổi, dáng người hơi nhỏ nhưng tóc dài, da trắng, eo thon và rất dễ thương với nụ cười luôn thường trực trên đôi môi gợi cảm, đôi mắt ươn ướt dưới hàng lông mi rợp thỉnh thoảng lại chớp chớp một cách ngây thơ, nũng nịu…Chồng tôi bảo em là con gái út của đôi vợ, chồng trồng rừng thuê cho đối tác của chồng.
Nể tình đối tác, chồng nhận em xuống phố giúp việc nhà cho gia đình tôi để “may ra cháu nó đổi đời, chứ ở xứ rừng này biết bao giờ nó mới được sung sướng”! Tôi dành thời gian chỉ dạy cho Hợp sử dụng máy móc, thiết bị trong nhà, bày cho em cách nấu bột, pha sữa cho bé, cách làm cơm cho vợ, chồng tôi.
Phải công nhận Hợp nhanh hiểu nhưng chóng quên, nhiều khi cùng một việc mà em hỏi đi hỏi lại mãi khiến tôi hơi mệt mỏi. Bột nấu cho bé bữa mặn, bữa nhạt, cơm bữa sống bữa khê nhưng khi kêu với chồng, anh nhẹ nhàng an ủi tôi nó đỏang thế mới quí, chứ nó tinh quái cái gì cũng trơn tuần tuột thì coi chừng ba bẩy hai mốt ngày nó đua đòi theo trai chỉ có mệt thêm.
Anh còn khuyên tôi chịu khó chiều Hợp, dạy nó từ từ để nó quen việc, để nó yêu thương, trung thành với nhà mình lâu dài…Công việc ở khách sạn quá bận rộn vả lại nghĩ ở nhà đã có Hợp, lại thỉnh thoảng bà nội ghé sang, nên buổi trưa tôi thường không về nhà khi con gái tôi đầy năm không bú mẹ nữa.
Cho đến buổi trưa hôm qua có chuyện cần tôi chạy xe về nhà nhìn cửa đóng, then cài, bấm mấy hồi chuông mới thấy Hợp ra mở. Nhìn bộ dạng sợ hãi thiếu tự nhiên và trang phục, đầu tóc xộc xệch của Hợp, tôi nghi ngờ quá bèn đẩy em qua một bên để chạy lên gác.
Tôi muốn xỉu khi thấy chồng tôi mặc quần trái, áo chưa kịp cài khuy, anh lắp bắp thanh minh tại Hợp khéo “chiều” nên anh không nỡ phụ tình em! Vậy còn tôi, còn con gái mới đầy tuổi của tôi và anh sao anh nỡ phụ?
Theo Ngocha/24h
Về nhà bất chợt, chồng rớt nước mắt biết lý do tối nào vợ cũng cầm điện thoại ra ngồi cổng nhà hàng xóm
Nhìn thấy cảnh ấy, tôi không tài nào cầm nổi nước mắt, chưa bao giờ tôi lại thấy thương vợ mình đến thế.
Chắc hẳn ở đây có rất nhiều anh phải đi làm việc xa nhà như tôi. Tôi và vợ yêu nhau từ ngày cấp 3, lên đại học hai đứa trọ cùng xóm nhưng không cùng phòng. Cô ấy vẫn nấu cơm gọi tôi qua ăn. Tình cảm cứ giản dị như thế cho đến khi ra trường.
Vợ tôi xin được việc ở quê nên cô ấy rời thành phố về nhà. Còn tôi dân xây dựng nên nay công trình này, mai lại công trình kia. Thời gian gặp nhau ít, có lần mấy tháng tôi mới về thăm cô ấy. Chưa bao giờ cô ấy trách móc tôi về tình cảm hay không quan tâm người yêu. Đã có lúc tôi chán nản, chán cảnh yêu xa mà phản bội cô ấy, cô ấy biết được nhưng vẫn tha thứ cho tôi.
Tôi không sao cầm được nước mắt khi thấy vợ như vậy...
Vậy là sau 10 năm yêu nhau, chúng tôi cũng vượt qua nhiều nghịch cảnh để đến với nhau. Nhưng vẫn là mỗi người một nơi. Tôi bảo vợ, ráng chịu khó xa nhau vài năm rồi cả nhà đoàn tụ. Tôi vẫn gửi tiền đều đặn hàng tháng cho vợ. Đợt đó vợ tôi sinh, mẹ tôi đột nhiên lâm bệnh nặng, tiền bạc có bao nhiêu tôi dồn hết cho mẹ. Nhưng cũng chẳng ở lại nhà lâu bởi tôi còn phải đi làm, nếu không đi thì 3,4 miệng ăn sẽ chết đói.
Nhìn vợ khóc, con khóc mẹ đau ốm mà tôi bất lực. Tối nào tôi cũng dành thời gian gọi điện về nhà để hỏi thăm tình hình. May sao, nhờ có công nghệ hiện đại mà vợ chồng tôi cũng bớt khoản điện thoại đi. Hôm ấy, vợ tôi nói rất nhớ tôi vì 3 tháng rồi tôi không về nhà. Cô ấy chỉ nói một lúc rồi tắt đi. Tôi bồn chồn, liền bắt chuyến xe muộn cuối cùng về thăm vợ.
Về tới nơi, tôi đứng cổng giả vờ gọi cho vợ để tạo điều bất ngờ cho cô ấy. Gọi mãi không được, tôi đành nhắn tin, "em online đi, anh có chuyện muốn nói". Vừa nhận được tin nhắn xong, tôi thấy vợ lao từ trong nhà ra cổng hàng xóm. Cô ấy đứng đó, giơ giơ cái điện thoại 1 lúc rồi cũng cười nói "có mạng rồi". Và cô ấy gọi lại cho tôi.
Vừa đứng nói chuyện vợ vừa xoa xoa người, cô ấy cứ đi đi lại ở nhà hàng xóm như vậy để nói chuyện với tôi. Lúc này tôi mới hiểu rằng, cô ấy dùng nhờ mạng nhà hàng xóm, những ngày thời tiết lạnh lẽo vậy, cô ấy vẫn ra đó để tâm sự với tôi.
Nghĩ thế mà tôi ứa nước mắt. Tôi vội tắt điện thoại, tiến đến và ôm vợ. Cô ấy bất ngờ lắm. Nhìn thấy tôi cô ấy khóc luôn. Tôi hứa, nhất định sau dự án lần này, qua cái Tết này tôi sẽ về đoàn tụ với cả nhà, sẽ không để vợ phải chịu khổ nữa.
Theo Binhan/Phunutoday
Đi họp lớp với chồng, điếng người thấy con trai cô lớp trưởng giống ảnh chồng ngày nhỏ như tạc tượng Tôi sẽ chẳng thể hình dung được trên đời này lại có sự trùng hợp ngẫu nhiên đến vậy, huống chi cô bạn ấy lại còn đang nuôi con một mình. Tôi và chồng kết hôn đã 6 năm nay, chúng tôi có 2 cô con gái khá xinh xắn và ngoan ngoãn. Mọi người đều nói sinh con gái thời đại này...