Chết lặng chỉ vì chồng mặc nhầm quần lót của đàn bà
Đây hoàn toàn là một câu chuyện có thật, không hề bịa chút nào. Đó là câu chuyện về người chồng của tôi mà chính tôi là người chứng kiến chuyện này.
Tôi xin gửi lên đôi dòng tâm sự để mong chị em hãy tỉnh táo, đừng quá tinvào chồng của mình. Và mong đấng mày râu, có ăn vụng thì phải biết &’chùi mép’.
Đàn bà chúng tôi sinh ra là để phục vụ đàn ông, chăm chồng, chăm con, chăm cả gia đình nhà chồng. Tuy nhiên, đó không phải là nhiệm vụ đóng đinh, chỉ là chúng tôi nghĩ, mình nên làm thế. Và những người yêu chồng thật lòng mới muốn làm như vậy. Họ không có tình cảm thật sự, họ sẽ chẳng bao giờ chuyên tâm vì người khác như vậy.
Tôi vốn là một người vợ an phận, chăm chỉ làm lụng, lúc nào cũng chỉ nghĩ cho chồng, cho con. Đi làm cả ngày, tối về tôi lại lao đầu vào việc nhà, chăm con. Nói chung, thời gian dành cả cho chồng con. Chồng tôi chưa bao giờ phàn nàn điều gì về tôi, thậm chí anh còn hay khen ngợi tôi là người đảm đang, tháo vát, anh còn nói tự hào vì lấy được tôi. Gia đình anh đối xử cũng rất tốt và trân trọng tôi. Có lẽ họ nghĩ, tôi là người phụ nữ tốt, là sự lựa chọn đúng đắn của anh.
Chồng tôi, ai cũng phải khen anh ngoan ngoãn, hiền lành. Ai cũng bảo vợ chồng tôi đúng là một cặp trời sinh. Vì anh đúng là đức độ. Chưa bao giờ tôi thấy anh to tiếng với ai trong nhà, đi ra ngoài cũng điềm đạm. Khi tôi sinh con, có việc gì anh cũng giúp, ân cần. Đêm con khóc, anh dậy chăm con cho tôi ngủ vì thương tôi vất vả con thơ cái quấn.
Cuộc sống cứ trôi đi như vậy, tôi an tâm với việc làm vợ, làm mẹ của mình và cũng an tâm về người chồng tôi hoàn toàn tin tưởng. (ảnh minh họa)
Thấy chồng như vậy, tôi mừng lắm. Có con là mọi việc chồng đều làm, ngay cả rửa bát, lau nhà. Vì con quấn tôi nên tôi không thể làm được gì cả. Có khách tới nhà, ai cũng khen chồng đảm đang, vì anh cứ đứng lên liên tục trong bữa ăn mà không sai vợ một cái gì cả. Tôi cảm thấy mình thật may mắn vì lấy được người chồng như anh.
Thú thực, tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện, chồng mình lại có ngày ngoại tình hay lén lút với người khác. Anh không thể hiện cái gì khiến tôi nghi ngờ cả. Tôi cảm thấy vui vẻ, quý mến anh, yêu thương anh vô cùng. Tôi muốn dồn hết tâm huyết này cho chồng, cho con.
Cuộc sống cứ trôi đi như vậy, tôi an tâm với việc làm vợ, làm mẹ của mình và cũng an tâm về người chồng tôi hoàn toàn tin tưởng. Cho đến một ngày, anh báo về muộn và bảo tôi phần cơm. Anh trình bày là hôm nay công ty liên hoan nên không thể không đi. Anh còn đăng ảnh lên FB cho tôi xem, thế nên không có gì tôi phải nghi ngờ cả.
Video đang HOT
Tối hôm ấy, anh về muộn và còn kể chuyện đang ăn thì mất điện thế nên mọi người giải tán luôn chứ định là di hát hò. Lúc anh thay đồ, anh cởi quần áo trước mặt tôi. Vì là vợ chồng nên không còn ngại chuyện đó, với nhà cũng không có ai ngoài con nhỏ. Tôi bàng hoàng thấy anh mặc đồ lót của đàn bà. Trời ạ, tôi nhảy bổ lại hỏi anh, “anh mặc cái gì đây?”. Lúc ấy, anh nhìn xuống và mặt tái mét, không kịp phản ứng. Có lẽ, điều này ngoài sức tưởng tượng của anh, nó quá bất ngờ nên anh không kịp bịa ra lý do nào đó chống chế.
Anh bảo, &’anh, anh mặc nhầm’. Nhầm ư, nhầm thì nhầm của ai được vì đó là đồ của đàn bà. Anh đi liên hoan mà lại nhầm quần của đàn bà sao. Tôi choáng luôn, không còn gì để nói, anh đã ngoại tình, bằng chứng lù lù ra đó, còn chối sao được?
Bây giờ, nhìn anh, tôi cảm thấy ghê sợ. Tôi không muốn đề cập tới chuyện này nữa, nhưng sống với con người như vậy, ngoài miệng thì ngọt ngào còn bên trong thì lén lút ngoại tình. (ảnh minh họa)
Sự thật này khiến tôi sốc nặng, tôi cảm thấy run rẩy toàn thân. Tôi đau khổ lắm, tại sao anh lại lừa dối tôi trắng trợn thế. Anh còn luôn tỏ ra mình là người đàn ông mẫu mực nữa. Tại sao lại ra nông nỗi này?
Anh kể cho tôi nghe chuyện mất điện. Phải chăng khi vào nhà nghỉ với người con gái kia đã mất điện, hoặc là đến nhà người ấy rồi mất điện để rồi anh vội vàng về nhà và mặc nhầm quần?
Trời ơi, tôi uất nghẹn nhưng lại thấy buồn cười vì anh. Anh là như vậy sao? Bây giờ, anh thú nhận là anh đã ngoại tình. Thật tình, tôi không thể nào tin được anh đã như thế từ khi nào. Chỉ là, không còn cách nào chối cãi nên anh đã phản bội tôi.
Bây giờ, nhìn anh, tôi cảm thấy ghê sợ. Tôi không muốn đề cập tới chuyện này nữa, nhưng sống với con người như vậy, ngoài miệng thì ngọt ngào còn bên trong thì lén lút ngoại tình. Tôi chán lắm rồi vì tôi không biết, anh còn làm những chuyện mờ ám gì sau lưng tôi nữa. Thật ra, anh yêu tôi được bao nhiêu và thật ra, tôi có nên tin tưởng anh nữa không? Sao mà có thể toàn tâm toàn ý với anh được nữa khi anh đã lừa dối tôi?
Theo Phunutoday
Ngậm đắng nuốt cay đi tìm bồ nhí cho chồng
Tôi lấy chồng khi đã bước sang tuổi 29. Ở độ tuổi đó, ai cũng cho rằng, tôi đã suy nghĩ một cách chín chắn về những quyết định lớn lao cho tương lai của mình. Vì thế khi đưa một người bạn trai người Nhật về giới thiệu và xin phép cưới, bố mẹ tôi chỉ thoáng buồn nhưng rồi cũng tôn trọng quyết định của tôi. Có lẽ là bởi, đã 29 năm trôi qua, đây là lần đầu tiên bố mẹ thấy tôi có bạn trai. Vả lại, nhìn thấy tôi vui vẻ, ai cũng nghĩ, chúng tôi đã có một tình yêu thật đẹp và thật sự muốn gắn bó với nhau suốt cuộc đời còn lại.
Nhưng quả thực là, khi tôi đưa anh về ra mắt, rồi cả đến khi tổ chức đám cưới, tôi cũng chưa biết thực sự mình đã yêu anh hay chưa ? Chỉ biết, anh là người đầu tiên trong đời ngỏ lời với tôi. Hơn nữa, chúng tôi lại làm cùng nhau trong một công ty của Nhật mà anh là trưởng đại diện, còn tôi là một trong những người phụ trách nhân sự.
Còn trước đó, có lẽ phần vì nhan sắc không có gì nổi trội, phần vì tôi sống khép mình, ít trò chuyện chơi bời... hay vì một lý do nào đó mà tôi chỉ có vài người bạn là con trai. Còn lại, suốt 29 năm qua, tôi chưa hề có một bạn trai nhòm ngó. Thế nên, khi anh ngỏ ý, tôi đã cuống cuồng nhận lời để trở thành vợ của anh.
Lấy anh rồi, tôi mới nhận ra, anh không phải là mẫu đàn ông lý tưởng biết san sẻ việc nhà, và quan tâm đến vợ, đến gia đình, bạn bè của vợ.
Mỗi ngày, sau khi kết thúc công việc ở công ty, anh trở về nhà, nhưng chỉ nằm dài trên ghế sofa để chờ vợ nấu cơm, dọn nhà ... chứ không động tay động chân vào bất cứ công việc gì. Ngay cả khi vợ ốm đến liệt giường thì việc anh làm được chỉ là gọi một người giúp việc tạm thời đến dọn dẹp nhà cửa và nấu cơm.
Ảnh minh họa
1 năm sau cưới, tôi mang thai và bị những cơn ốm nghén hành hạ đến sống dở chết dở suốt 4 tháng đầu tiên. Thế nhưng, anh vẫn giữ một thói quen cũ, vẫn đi làm, rồi về nằm dài trên ghế để chờ vợ phục vụ.
Ngay cả chuyện chăn gối, anh cũng không hề nghĩ đến vợ đang nghén ngẩm mà liên tục đòi hỏi. Đến khi thấy vợ không thể đáp ứng, anh thẳng thắn bảo tôi tìm cho anh một vài "đối tác" để anh giải tỏa khiến tôi phải nuốt nước mắt đồng ý. Sau đó, suốt cả năm trời, từ lúc còn đang nghén ngẩm, cho đến khi bụng chửa vượt mặt, và cả khi vừa vượt cạn xong, tôi đã phải ngậm đắng nuốt cay bỏ tiền ra để tìm gái về cho chồng.
Cái cảm giác bị tổn thương khiến tôi nhiều lúc bật khóc. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cũng thấy thương anh. Bởi ngoài nhu cầu cao, và sống có chút ích kỷ cho bản thân, thì anh lại là một người thẳng thắn và trung thực. Khi có nhu cầu giải tỏa, anh đều nói với tôi, chứ không lén lún bồ bịch hoặc tự tìm đối tác để "bóc bánh trả tiền"như nhiều ông chồng khác.
Vì thế, khi bầu đứa thứ 2, tôi lại lặp lại quá trình như khi bầu đứa thứ nhất. Đó là mỗi tuần đều kiếm cho anh một vài cô gái để thay thế mình "phục vụ" chồng.
Bây giờ, khi đứa con thứ 2 của chúng tôi đã 3 tuổi thì bỗng dưng anh nói, anh muốn được swing và some (quan hệ tập thể và quan hệ cùng vợ và một người phụ nữ khác).
Không hiểu sao, lúc đó, tôi lại gật đầu đồng ý rồi lên mạng, tìm những cặp vợ chồng có cùng sở thích swing, và những người phụ nữ ở nhiều độ tuổi. Sau đó, tham gia quan hệ tập thể cùng anh.
Thế nhưng, khác với những lần bỏ tiền ra thuê gái cho anh, lần này, sau khi tận mắt nhìn thấy chồng mình sex cùng người phụ nữ khác, tôi đã bật khóc. Một cảm giác ghê tởm lan tỏa khắp người. Đến mức, khi đã trở về nhà, tôi vẫn liên tục nôn mửa, và không thể nuốt nổi cơm. Nước mắt thì cứ trào ra.
Từ đó, trong suy nghĩ của mình, một nửa tôi muốn ly hôn vì cảm thấy khó tiếp tục gần gũi với chồng, nhưng một nửa tôi lại không dám. Thế nên, tôi cứ quay cuồng trong mớ suy nghĩ có phần xung đột với nhau như vậy cho tới khi tôi gặp được một người đàn ông hơn tôi gần chục tuổi, đã ly dị với vợ và hiện đang sống một mình.
Sự quan tâm, chăm sóc, ân cần của anh khiến tôi vô cùng hạnh phúc. Tôi như đứa trẻ mới lớn, lần đầu biết run rẩy trước một người đàn ông, và biết thế nào là một tình yêu thực sự. Vì thế, tôi cứ đắm chìm trong hạnh phúc và không hề muốn thoát ra.
Thế nhưng, khi người đàn ông ấy biết chuyện của tôi và muốn tôi ly hôn để có thể hoàn toàn chăm sóc cho tôi thì tôi lại do dự. Tôi sợ các con sẽ mất đi một mái ấm gia đình. Hơn nữa, cả gia đình, bạn bè, ai cũng ngưỡng mộ gia đình tôi, dòng họ của tôi ở quê cũng chưa có một ai ly hôn với chồng. Bởi đó là điều cấm kỵ. Những trường hợp ly hôn thì tiếng xấu đều thuộc về người phụ nữ. Do đó, họ thường bị làng xóm khinh bỉ.
Vì thế, tôi đang vô cùng bối rối và không biết phải làm thế nào? Bởi lựa chọn của tôi bây giờ vẫn là 50/50. Tôi muốn giữ lại gia đình, nhưng không làm sao dám gần gũi với chồng nữa. Thêm vào đó, tôi cũng muốn có được tình yêu mà từ trước đến nay tôi chưa hề nhận được.
Nhưng như thế, có phải là tôi đang quá ích kỷ hay không?
Theo Phunutoday
Lấy vợ về cho chồng! Cô biết cô đang tự cầm dao và cứa vào trái tim mình đầy đau đớn . - Cô còn định bám lấy con tôi đến khi nào nữa cái thứ đàn bà không biết đẻ. Mẹ anh không tiếc gửi "tặng" vợ anh những lời cay nghiệt. Cô không nói gì, cũng không phản kháng, chỉ ngồi im nghe như nuốt từng...