“Chết đứng” với kết quả khám tiền hôn nhân của cô bạn gái
Khi cầm kết quả khám sức khỏe tiền hôn nhân của bạn gái, tôi không thể tin vào mắt mình. Làm sao tôi có thể tha thứ cho cô ấy và tiếp tục đám cưới?
Tôi và bạn gái quen nhau trong một chuyến du lịch, tôi hơn 1 tuổi. Suốt chặng đường đi chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ và dần trở nên thân thiết. Khi về Hà Nội, chúng tôi bắt đầu nhắn tin, gọi điện cho nhau thường xuyên.
Tôi là nhân viên kinh doanh còn em là kế toán cho một công ty nội thất. Em là con gái út trong một gia đình có 3 anh chị em. Vì được cưng chiều từ nhỏ nên em không biết làm việc nhà. Em hỏi tôi sau này có chịu được không? Tôi nói sẽ uốn nắn em từ từ. Tôi sẽ chiều em nhưng không để em lười và phụ nữ thì phải biết chăm sóc chồng con. Thế là em giận dỗi không nói chuyện với tôi suốt 1 ngày trời.
Vì tính em trẻ con nên sau này tôi cũng nhường nhịn em nhiều nhưng tôi cũng rất tôn trọng em, chúng tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn. Vài lần tôi cũng có ý định nhưng em không cho, em bảo phải để dành đến đêm tân hôn. Nghe lời em, tôi đồng ý.
Chúng tôi đã đưa nhau về ra mắt hai bên gia đình. Gia đình em thì bình thường, chỉ còn mỗi em chưa lập gia đình còn gia đình tôi khá giả hơn chút, tôi có anh trai đã lấy vợ.
Tôi rất bối rối, giờ tôi nên âm thầm rời xa cô ấy hay nói ra tất cả? (Ảnh minh họa)
Yêu nhau gần 1 năm chúng tôi bàn chuyện cưới xin. Chúng tôi đã thống nhất chọn ngày đẹp vào cuối tháng 4 này để đưa em về làm dâu nhà tôi. Chúng tôi đã lên kế hoạch hôn lễ, viết thiệp mời gửi đi, đặt bánh cưới, nhà hàng…
Rồi mẹ tôi đột nhiên bảo hai đứa đi kiểm tra sức khỏe tiền hôn nhân. Vừa nghe xong tôi đã cười, bảo mẹ lo lắng thái quá vì cô ấy hoàn toàn trong sáng. Còn tôi năm nào cũng kiểm tra sức khỏe định kỳ, không có vấn đề gì cả.
Mẹ mắng tôi bảo đi kiểm tra sức khỏe xem có bệnh tật gì, nếu có mắc viêm ga A, viêm gan B, dạ dày hay khí huyết gì đó để mà điều trị sớm. Chứ có phải bà nghi chúng tôi có con trước đâu. Mà có con trước thì càng tốt, bà đỡ phải chờ lâu.
Video đang HOT
Nghe lời mẹ, tôi bảo người yêu cùng đi khám. Nhưng cô ấy cứ mãi bận việc nên chưa hẹn được ngày cụ thể. Cô ấy nói đang làm cố để dược nghỉ dài ngày còn đi tuần trăng mật. Chiều nào cô ấy cũng về rất muộn. Biết bạn gái vất vả, tôi cũng thương lắm. Tôi còn mua cho cô ấy hộp vitamin để cô ấy uống trong trường hợp không ăn được nhiều.
Tuần trước, vừa đi chụp ảnh cưới về, lúc đó đã hơn 3 giờ chiều, tôi bèn chở thẳng cô ấy đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe để còn mang giấy về báo cáo với mẹ vì bà giục nhiều ngày rồi
Tổng kiểm tra toàn diện xong, bác sĩ hẹn hôm sau đến lấy kết quả xét nghiệm. Lúc ra về, mặt em cau có không vui, nói tôi và gia đình nghi ngờ này nọ. Tôi phải giải thích đi giải thích lại với em rằng đây là do mẹ tôi cẩn thận nên vậy thôi.
Sáng hôm sau, tôi vào viện lấy giấy tờ thì biết em đã đến lấy trước rồi. Tôi lấy làm lạ, mọi lần em đâu có hào hứng chuyện này, huống hồ từ nhà em đến công ty không tiện đường.
Tôi gọi điện hỏi xem em cầm giấy tờ chưa thì em nói đã lấy rồi nhưng trên đường về công ty đánh rơ mất một tờ. Em đang tìm lại. Tôi cười bảo em mất rồi thì thôi không phải tìm lại. Có kết luận cuối cùng của bác sĩ là được. Nhưng thấy biểu hiện bối rối của em, tôi thấy nghi nghi.
Tôi quay lại bệnh viện năn nỉ bác sĩ cho một bản khác. Khi cầm tờ giấy trên tay, tôi chết đứng vì bí mật bên trong kết quả khám tiền hôn nhân của bạn gái. Vợ sắp cưới của tôi bị bệnh phụ khoa nặng, buồng trứng bị ảnh hưởng, khả năng vô sinh cao và rất khó có con. Tôi rất choáng váng vì kết quả này, ngẫm đi ngẫm lại thì có lẽ cô ấy đã biết nên giấu tôi.
Tôi lên mạng tìm hiểu về bệnh tình của em, những gì đọc được khiến tôi choáng váng. Bởi vì mọi người cho rằng do quá khứ lăng nhăng, phá thai nhiều lần nên mới như vậy.
Tôi sững sờ, hoang mang không thể tin được. Tôi rất bối rối, giờ tôi nên âm thầm rời xa cô ấy hay nói ra tất cả? Làm sao tôi có thể tha thứ cho cô ấy được?
Theo Afamily
Chữa vô sinh không kết quả, lúc lìa đời nhà chồng chết đứng với thứ bác sĩ lôi ra từ...
Bản thân anh cũng đã tính đến chuyện xin con nuôi rồi thì... Bước sang năm thứ 5, cái bụng của chị càng ngày càng lớn. Mọi người còn cười, chỉ trỏ, mỉa mai chị.
Chị về làm dâu nhà anh với biết bao điều tủi nhục. Bố mẹ chị nghèo, không có gì cho chị làm của hồi môn nên gia đình chồng không tôn trọng chị. Đến ngay cả kẻ ăn người ở trong nhà cũng coi chị chẳng khác gì họ, nhiều khi còn ăn nói cậc xấc với chị, chẳng coi chị là chủ. Mẹ chồng chị thấy thế cũng kệ. Trong mắt bà, chưa bao giờ tồn tại đứa con dâu là chị. Nhiều lúc chị muốn bỏ cuộc, muốn buông xuôi lắm nếu như không có anh bên cạnh chị.
Anh, dù biết chị nghèo, gia cảnh nhà chị khó khăn vẫn không để ý. Với anh, chị lúc nào cũng là người vợ thuần khiết, đảm đang, dịu dàng. Anh thương chị, chăm sóc cho chị. Chỉ có điều, những lúc chị tủi thân nhất thì anh lại không có nhà. Bởi tính chất công việc, có khi anh vắng nhà cả tháng, cũng có khi cả tháng lại ở nhà. Những lúc anh ở nhà thì chị còn đỡ khổ, chứ anh đi rồi thì...
Tất cả những khổ cực ấy chị chẳng nói ra đâu. Chị giữ lại cho riêng mình, mình chị chịu đựng là đủ rồi. Chị không muốn anh phải lo lắng. Nhưng cuộc đời cứ như trêu ngươi, thấy chị còn chưa đủ khổ hay sao ấy nên bắt chị còn phải chịu thêm nỗi đau đớn này.
- Cô lấy chồng mà không chịu đẻ con hả. Hay cô sợ xấu, sợ mất dáng. Nói cho cô biết nhé, tôi còn giữ cô ở lại cái nhà này là vì cô còn phải sinh con cháu cho tôi. Chứ không thì tôi đã đá cô ra khỏi đây từ lâu rồi.
Chị giữ lại cho riêng mình, mình chị chịu đựng là đủ rồi. (Ảnh minh họa)
Chị gạt nước mắt. Chị biết hết chứ. Chị cũng muốn sinh con lắm nhưng...
Chị nói với anh chị bị vô sinh. Không, chính xác hơn là chị khó mang thai. Bác sĩ nói phải thuốc thang đều đặn thì may ra mới có cơ hội. Chị khóc, chị đưa đơn ly hôn cho anh ký. Anh không nghe, anh muốn bên chị, cùng chị vượt qua giai đoạn khó khăn nhất này. Rồi anh chị sẽ có con, anh tin như vậy.
Mẹ chồng chị nghe mà điên lắm. Nhưng bà chẳng biết làm gì ngoài việc thuốc thang ngược xuôi, tìm thầy chữa tốt nhất cho chị. Bởi bà biết rõ tính con trai bà, ép quá, anh sẽ làm liều. Bà chỉ có mình anh, bà làm sao dám liều được.
Chị uống thuốc vô sinh của mẹ chồng, mang thai đâu chả thấy, chỉ thấy béo lên rất nhiều. Nhiều người nhìn chị, còn tưởng chị đang mang bầu. Gần 4 năm trời ròng rã, ngày nào chị cũng uống đều đặn thuốc của mẹ chồng. Mẹ chồng chị vừa lấy thuốc cho chị, vừa mỉa mai chị:
- Tốn gạo toi cơm nhà tôi, ăn hại.
Chị nghe mà chua chát quá. Rồi chị quyết định hy sinh bản thân để làm chuyện cuối cùng này cho anh, và đó cũng là mong mỏi lớn nhất của chị. Thấy chị nhận về nhiều lời chỉ trích của mọi người, anh chỉ biết động viên chị vì anh cố gắng vượt qua. Bản thân anh cũng đã tính đến chuyện xin con nuôi rồi thì...
Cả nhà chồng chị cứ ngỡ bác sĩ nói đùa, hay nhầm người khác cho đến khi tên chị được đưa ra và đứa trẻ trao tay giống anh như lột. (Ảnh minh họa)
Bước sang năm thứ 5, cái bụng của chị càng ngày càng lớn. Mọi người còn cười, chỉ trỏ, mỉa mai chị:
- Trong cái bụng ấy toàn mỡ chứ có gì đâu.
Chị nghe nhưng chẳng nói gì. Vì anh, chị sẽ cố gắng, cho dù có thế nào. 5 năm qua, chị chịu đựng đã quá đủ rồi, giờ là lúc, chị cần làm tất cả. Chị ôm bụng đau quằn quại. Anh nhận được tin chị nhập viện liền vứt hết công việc, đáp chuyến bay liên tục để về nhà. Anh vắng nhà cũng đã nửa năm nay rồi.
- Gia đình ký giấy đi. Quyết định giữ mẹ hay giữ con để chúng tôi còn cố gắng. Nhưng chúng tôi khuyên nên giữ con, vì cơ thể người mẹ đã suy nhược quá rồi. Có cố cứu, cũng không sống được.
Cả nhà chồng chị ngỡ ngàng. Anh như kẻ trên trời rơi xuống đất. Chuyện quỷ quái gì đang xảy ra vậy chứ. Chị mang thai, tại sao lại không ai biết. Cơ thể suy nhược là sao, chẳng phải chị đã được tẩm bổ rất nhiều đến mức béo như thế còn gì. Cả nhà chồng chị cứ ngỡ bác sĩ nói đùa, hay nhầm người khác cho đến khi tên chị được đưa ra và đứa trẻ trao tay giống anh như lột. Lúc này, bác sĩ khám bệnh cho chị mới nhẹ nhàng...
Thì ra chị bị bệnh. Nếu sinh con sẽ nguy hiểm tính mạng chứ chẳng phải vô sinh gì hết. Nhưng vì không muốn mọi người biết bệnh tình của mình, chị đành nói dối chị bị vô sinh. Chị uống thuốc thang của mẹ chồng cộng với thuốc mà chị điều trị bệnh khiến cơ thể phù thũng chứ chị có béo đâu. Rồi áp lực, điều tiếng, và vì anh, chị đã quyết định liều mạng mình để sinh con. Chị đã thành công, con chị chào đời khỏe mạnh. Chỉ có điều xót xa, chị còn chưa kịp nghe thấy tiếng con khóc.
Anh chết lặng, mẹ chồng chị thì như người trúng sét. Ai cũng ân hận vì sự ích kỉ, độc đoán, vô tâm của mình. Chị ra đi trong câm lặng như thế, chẳng ai ngăn nổi nước mắt. Sự hy sinh của chị, thật đáng trân trọng và ngưỡng mộ biết bao nhiêu, xót xa biết bao nhiêu.
Nguồn Sức khỏe cộng đồng
Vợ 5 năm chữa vô sinh không kết quả, đến lúc nhắm mắt lìa đời cả nhà chồng chết đứng khi.. Bản thân anh cũng đã tính đến chuyện xin con nuôi rồi thì... Bước sang năm thứ 5, cái bụng của chị càng ngày càng lớn. Mọi người còn cười, chỉ trỏ, mỉa mai chị. Cả nhà chồng chị cứ ngỡ bác sĩ nói đùa, hay nhầm người khác cho đến khi tên chị được đưa ra và đứa trẻ trao tay giống...