Chết đứng khi vợ lẳng lơ cùng đàn ông lạ vào nhà nghỉ
Tôi đã chết lặng khi chứng kiến cảnh vợ lả lướt trong tay một gã đàn ông bước vào nhà nghỉ. Gã đàn ông thản nhiên ôm eo, đặt tay lên vòng 3 của em, ánh mắt dâm đãng vô cùng.
Tôi gặp em ở quán karaoke bia ôm cách đây gần 3 năm, khi đó em là “đào” nổi tiếng ở quán. Tôi vốn là anh nhân viên hiền lành, chỉn chu, lần đầu đi karaoke tay vin. Tôi đã bị em hớp hốn từ lúc đó.
Em không giấu giếm gì chuyện quá khứ mà thậm chí còn kể tường tận cho tôi nghe về cuộc sống khốn cùng, lận đận, ê chề của mình. Tôi không khinh thường cô ấy phận bướm đêm mà càng cảm phục và trân trọng người đàn bà giang hồ ấy. Tôi đã đưa tay kéo em ra khỏi vũng bùn nhơ, chi tiền cho em đi học một lớp trung cấp kế toán. Em bảo rất hạnh phúc. Em chăm chỉ học tập và cuối cùng có một công việc thiện lương. Đó là lúc tôi muốn gắn bó với em cả đời này.
Về quá khứ của em, từ ngày đó tôi không hề nhắc lại một lời. Với tôi em là người phụ nữ mà tôi tintưởng, có thể trở thành người vợ hiền, dâu thảo trong gia đình. Tôi đưa em về ra mắt gia đình. Thế nhưng mẹ tôi là một phụ nữ sắc sảo. Bà ngay lập tức phát hiện thấy điều bất thường và điều tra ra quá khứ của em. Lúc đầu bà hết sức ngăn cản cuộc hôn nhân bởi tôi là con trai độc nhất trong một gia đình gia giáo được nhiều người ngưỡng mộ. Nhưng ngăn cản chỉ càng làm thổi bùng lên ngọn lửa tình yêu mãnh liệt. Tôi ôm quần áo ra khỏi căn biệt thự chục tỷ của bố mẹ để đi theo tiếng gọi tình yêu. Cuối cùng, bố mẹ tôi cũng phải chấp nhận em là con dâu.
Sau nửa năm thì em mang thai và phải nghỉ việc ở nhà dưỡng thai. Ngày ngày cô ấy quẩn quanh trong nhà làm mấy việc nhẹ nhàng. Tôi về nhà đã thấy cơm canh thơm phức trên bàn. Tôi đã nghĩ mình là người đàn ông hạnh phúc nhất thế gian.
Sau khi con trai được 2 tuổi, em ngỏ ý muốn quay trở lại với công việc. Tôi đồng ý vì đó là một công việc văn phòng nhẹ nhàng phù hợp với phụ nữ có gia đình. Lúc này công việc của tôi cũng có chút trục trặc nên việc em đi làm sẽ bớt gánh nặng cho tôi hơn. Bố mẹ tôi dù miễn cưỡng đồng ý con dâu nhưng về tài chính thì kiên quyết không hỗ trợ đồng nào, vợ chồng tôi phải tự lực cánh sinh.
Video đang HOT
Quả thực em đi làm 6 tháng nhưng kinh tế gia đình đã khá hơn hẳn. Tháng nào em cũng được công ty thưởng cho những khoản kếch sù. Có những tháng cô ấy mang cả cục tiền lớn về nhà và bảo tôi nghỉ việc, đi làm tư nhân hoặc mở công ty, cô ấy sẽ lo vốn cho. Tôi tưởng cô ấy vui miệng nhưng không ngờ em có tiền thật. Tin vợ, tôi vui vẻ bỏ việc cũ để bắt đầu kinh doanh. Trong lòng tôi hân hoan nghĩ rằng mình đã có lựa chọn thật đúng đắn, có lẽ bố mẹ tôi sẽ không còn thành kiến với em.
Nhưng dạo gần đây em bắt đầu có nhiều biểu hiện lạ. Em không còn mặn mà chuyện chăn gối như trước, với nhiều lý do như cảm thấy không khỏe.
Một ngày tôi nhận được tin nhắn của mẹ: “Con hãy đến nhà nghỉ X, lúc 10h sáng, xem thử vợ con đang làm cái trò mèo gì. Khi chính mắt con chứng kiến mọi việc, con sẽ thấy hậu quả “cá không ăn muối cá ươn”. Tôi giật mình, vội chạy đến địa chỉ nói trên.
Và tôi đã chết lặng khi chứng kiến cảnh vợ lả lướt trong tay một gã đàn ông bước vào nhà nghỉ. Gã đàn ông thản nhiên ôm eo, đặt tay lên vòng 3 của em, ánh mắt dâm đãng vô cùng. Tôi biết gã, đó chính là sếp của em ở công ty, người mà em nhiều lần kể rằng rất ưu ái em.
Tôi cứ đứng chết trân ở đó, đầu óc trống rỗng, chân tay run rẩy khong còn đủ lý trý và sức lực để xông vào đấm cho gã kia một trận và lôi người đàn bà lăng loàn kia về nhà. Người đàn bà ngoan hiền của tôi cũng có ngày “ngựa quen đường cũ”. Hèn mạt vẫn là hèn mạt.
Cái vị trí nhân viên văn phòng nhàn hạ kia thì ra chỉ là vỏ bọc mà gã cho em để làm gái gọi cao cấp cho gã. Trong nhiều phi vụ làm ăn khó thì gã dâng em cho đối tác để có được hợp đồng.
Trong lúc tôi còn không biết phải làm gì thì mẹ tôi đã tìm gặp và nói: “Mẹ từng tha thứ và chấp nhận nó làm con dâu, nhưng đến mức độ này thì nếu con là mẹ, con có chấp nhận được không? Người ta bảo lấy đĩ về làm vợ chứ đừng lấy vợ làm đĩ cấm có sai. Giờ thì chắc con đã biết phải làm sao”.
Tôi vẫn còn yêu em, nhưng quả thực mẹ tôi nói đúng. Em đã chà đạp lên lòng tin, tình yêu và thể diện của tôi mất rồi…
Theo Doisongphapluat
Tâm sự vợ bầu gửi chồng
Nằm bên cạnh chồng mà nước mắt em cứ chực rơi, không thể ngăn lại được...
Em chỉ mong được chồng quan tâm mà sao khó quá. (ảnh minh họa)
Không biết có phải do có bầu bí rồi nên em hay suy nghĩ lung tung không nhưng đúng thật là từ ngày que thử thai lên hai vạch, niềm vui thì không ít nhưng lo lắng cứ bủa vây quanh em chồng ạ.
Em không được khỏe mạnh như nhiều mẹ bầu khác, mới chỉ có tí cấn thai nhưng em đã bị đau bụng, đau đầu, đau lưng rồi đến tuần thứ 7 thì ốm nghén vật vã. Suốt 3 tháng đầu, em chẳng ăn uống được gì nhiều ngoài cơm trắng và nước lọc. Sáng nào ngủ dậy em cũng phải chiến đấu với những con buồn nôn khủng khiếp. Mỗi lần như thế phải mất cả nửa giờ trong nhà vệ sinh em mới tỉnh được. Rồi cái cảm giác mệt mỏi bủa vây em cả ngày. Em còn bị mất ngủ, giấc ngủ chập chờn và những lần tiểu đêm khiến em không thể ngủ tiếp được nữa. Tuy nhiên, em vẫn âm thầm chịu đựng bởi em nghĩ rằng đó là thiên chức của người phụ nữ. Đây là cái giá để có được một đứa con và biết bao người phụ nữ khác vẫn đã và đang làm được.
Thế nhưng điều em muốn là sự quan tâm của chồng đến mẹ con em. Lấy nhau được gần 2 năm, chúng mình chẳng kiêng cữ gì thế mà ngần ấy thời gian mới có thể có con. Nhưng chồng chẳng hiểu em, vẫn cứ gạ gẫm em "yêu" như em chưa có bầu. Khó khăn lắm chúng mình mới có con và nhất là 3 tháng đầu em thường xuyên mệt mỏi, đáng nhẽ anh phải hiểu điều này chứ.
Từ ngày em có thai, chồng chẳng thay đổi chút tính cách nào, vẫn cứ làm nũng em như em là mẹ của chồng vậy. Sáng nào em cũng phải gọi chồng mới chịu dậy đi làm. Buổi tối em đi làm về mệt mỏi muốn chồng massage cho một chút cũng hậm hực và tỏ ra khó khăn lắm. Nói thật là em hơi buồn đấy...
Mà không hiểu sao, từ ngày em có bầu chồng lại sinh ra nhiều tật xấu. Em đi làm về, vội vàng ra chợ rồi tất bật về nhà nấu cơm, dọn bát, ăn cơm xong, dọn dẹp nhà cửa cũng đã 9-10 giờ tối, mắt em đã díp lại muốn đi ngủ. Em được khuyên khi mang bầu nên ngủ sớm để đảm bảo sức khỏe, ấy thế mà chồng thì chẳng chịu đi ngủ. Lúc em đi ngủ thì chồng lại quay ra lướt "phây", rồi chơi game đến 1-2 giờ sáng. Mặc kệ em trằn trọc vì điện sáng, mặc kệ giấc ngủ em có không ngon, chồng vẫn thản nhiên làm theo sở thích của mình mà chẳng đoái hoài đến mẹ con em. Em buồn lắm!
Người ta mang bầu được chồng chiều chuộng, nâng như nâng trứng, còn em thì vẫn phải đi làm, vẫn một mình lái xe đi về 10 km và vẫn phải phục vụ tất cả mọi nhu cầu của chồng từ cơm nước, quần áo, dọn dẹp nhà cửa... Ấy thế mà mỗi lần em quá mệt, muốn nhờ anh giúp đỡ một chút, anh cũng tỏ ra khó chịu lắm. Hồi mới mang bầu, đi khám thai, chồng có nhớ bác sĩ dặn dò gì không? Bác sĩ bảo em không nên tiếp xúc với hóa chất tẩy rửa nhưng tất cả mọi việc trong nhà em đều phải làm hết. Em đã một vài lần ì ra để xem chồng có dọn nhà vệ sinh giúp em hay lau bếp giúp em không nhưng tuyệt nhiên là không. Dường như với chồng, những việc không tên đó nghiễm nhiên là của chị em phụ nữ.
Lại còn chuyện tiền nong trong gia đình nữa. Em làm lương cao gấp đôi chồng, ấy thế mà chồng vẫn chẳng tôn trọng gì em đâu. Anh còn coi cái việc làm ra nhiều tiền hơn anh là xúc phạm anh. Cứ mỗi lần em ngỏ ý muốn anh đổi việc mới để có lương lậu tốt hơn anh đều gạt phắt đi và nói em không cần dạy anh. Em bảo anh chuyển việc thì anh nói công việc của anh nhàn hạ và anh thích điều đó. Công việc nhàn hạ đồng nghĩa với việc sẽ có ít tiền. Giờ đây hai vợ chồng mình đang đi thuê nhà, bố mẹ cũng không phải quá giàu có, em không muốn chúng mình dựa hết vào bố mẹ mới có thể mua được nhà cửa.
Mà con chúng mình cũng sắp ra đời nữa chứ. Nghĩ đến bao khoản tiền phải lo trước mắt mà em "run" quá. Em chỉ mong giá như anh có trí tiến thủ, cố gắng học hỏi để kiếm được công việc tốt hơn thì em mừng quá.
Chúng mình đã có thời gian đến 3-4 năm yêu nhau. Trước đây em đâu có thấy chồng nhiều tính xấu thế. Hay là do em mang bầu rồi nghĩ ngợi linh tinh nhiều. Nhưng nói thật là em rất cần một sự động viên, sự quan tâm của chồng dành cho mẹ con em. Đêm nằm ngủ mà em không thể nhắm mắt, nước mắt cứ trực rơi vì nghĩ mình tủi thân quá. Có ai giống hoàn cảnh của em không?
Theo VNE
Ở chung mới báo hiếu? Anh Đăng Khoa thân mến! Đọc những lời tâm tình của anh dành cho vợ, tôi thấy cảm thông cho anh thì ít mà thương chị ấy thì nhiều. ảnh minh họa Anh chê trách vợ không hiểu cho hoàn cảnh của gia đình anh, cách xử sự của chị ấy khiến anh thất vọng nhưng anh đã bao giờ đặt mình vào...