Chết đứng khi nhìn thấy chồng và bạn thân…
Tôi như người mất hồn, trở về nhà trong bộ dạng tiều tụy. Nước mắt cứ thế chảy suốt đường đi. Tôi choáng váng vì bạn thân cướp chồng, vì chồng phản bội.
Ngày chị nói với tôi, chị nhìn thấy chồng tôi và bạn thân đi với nhau, còn ôm nhau thắm thiết khi anh chở bạn tôi trên xe, tôi cười chế nhạo chị. Tôi còn bảo chị nhìn lầm, chắc là chị nhìn ai lẫn với chồng tôi. Nếu là bạn của tôi thì càng không có chuyện đó. Cô ấy và tôi thân nhau như chị em ruột. Cô ấy cũng có chồng, đang có một gia đình yên ấm, hạnh phúc, hai con gái nhỏ ngoan ngoãn, có lý gì cô ấy lại ngoại tình với chồng tôi. Tôi yêu thương bạn, cái gì cũng quan tâm bạn, không tiếc bạn một thứ gì. Chồng tôi lại là người đàn ông ngoan ngoãn, lúc nào cũng nghe lời vợ. Hai người họ cũng chưa một lần nói chuyện thân mật trước mặt tôi. Chẳng có lý do gì họ lại lén lút với nhau.
Tôi cứ tin như vậy và quên đi chuyện chị bạn tôi kể. Cho đến một ngày, khi tôi gọi cho chồng không được, gọi cho bạn thân cũng không được vì tôi có chuyện buồn, thì tôi đã bắt đầu có chút nghi ngờ. Vì dạo đó chồng tôi lạ lắm, anh cứ đi sớm về khuya. Có chuyến anh đi công tác mấy ngày, tôi buồn quá, rủ bạn thân tới nhà chơi, bạn cũng từ chối tôi vì lý do bận công việc. Nhiều lần, tôi rủ bạn tới nhà khi chồng vắng nhà, bạn tôi đều lấy lý do bận không thể qua nhà tôi. Nhưng khi chồng tôi về thì dù tôi không mời, bạn tôi cũng tới.
Tôi thấy lạ là cô ấy bắt đầu tỏ ra quan tâm tôi hơn trước, quan tâm con tôi hơn nhiều và rất ân cần với con tôi. Tình cảnh ấy khiến tôi thoáng nghĩ tới câu nói của người chị tôi quen dạo trước. Tôi đã từng bác bỏ lời chị nói nhưng giờ đây, tôi lại muốn chứng minh những điều chị ấy nói, xem đó có phải là sự thật hay không.
Tình yêu ư, thứ tình yêu mà họ đang có chính là nỗi đau, sự dày xéo lên người khác. Nỗi đau mà tôi phải chịu đựng là thế nào, họ có hiểu được không? (ảnh minh họa)
Hôm đó, chồng tôi nói bận đi chơi với bạn bè, bảo là tối về muộn không ăn cơm. Tôi cũng đã gọi cho bạn và rủ bạn đi ăn, nhưng bạn từ chối. Tôi phi xe đến trước cửa nhà bạn, đứng đó đợi. Một lúc, thấy chồng tôi đứng trước cửa người ta, đến đón cô ấy. Cô ấy mặc một bộ váy sexy, trắng nõn nà, trang điểm nhẹ và cười hớn hở ra ôm hôn chồng tôi. Nghe nói, chồng cô ấy đi nước ngoài 3 tuần mới về. Tôi choáng váng, đứng không vững. Không dám tin vào những gì mình vừa nhìn thấy, nước mắt cứ trào ra không sao ngăn được.
Video đang HOT
Người đàn ông đang đứng trước mặt tôi đây là chồng tôi thật sao? Người đàn bà đang ôm hôn chồng tôi đó là bạn thân của tôi sao? Họ đã có chồng, có vợ, có con cái. Họ còn là những người tôi tin yêu, tôi có thể đánh đổi cả mạng sống của mình, tại sao họ lại nhẫn tâm, đối xử với tôi như vậy?
Tình yêu ư, thứ tình yêu mà họ đang có chính là nỗi đau, sự dày xéo lên người khác. Nỗi đau mà tôi phải chịu đựng là thế nào, họ có hiểu được không? Sự phản bội ấy ghê tởm thế nào, họ có biết không? Họ có gia đình, có chồng, có vợ, có con cái, họ đang ngoại tình, họ đang đến với nhau vì dục vọng, vì ham muốn thể xác chứ không phải vì tình yêu. Nếu họ là những người chưa lập gia đình, yêu nhau là lẽ đương nhiên. Nhưng đã có vợ, có chồng, có tư cách gì mà nói đến hai chữ tình yêu?
Tôi như người mất hồn, trở về nhà trong bộ dạng tiều tụy. Nước mắt cứ thế chảy suốt đường đi. Tôi choáng váng vì bạn thân cướp chồng, vì chồng phản bội. Tối đó, chồng tôi về nhà đầy hơi men, nằm ôm tôi, một cảm giác rùng rợn trong người. Tôi đẩy chồng ra xa, quay mặt vào tường và nước mắt rơi.
Chồng thấy tôi khóc, hỏi tại sao. Tôi ôm con, nhẹ nhàng thủ thỉ với con: “Bố con có bồ rồi con ạ. Bố con không còn yêu mẹ con mình nữa. Bố con có người đàn bà ấy, đó là người đàn bà tốt, là bạn thân của mẹ, là người chị em của mẹ, nên mẹ tin, cô ta sẽ chăm sóc được bố con, giống như mẹ đã chăm sóc vậy. Vì dù sao, cô ta cũng là bạn thân của mẹ. Bạn thân đến với chồng, âu cũng là chuyện tốt con ơi! Ngày mai, mẹ con mình sẽ đi khỏi đây, con nhé. Mẹ xin lỗi con vì đã không thể nhìn con lớn lên trong căn nhà này, căn nhà mà mẹ đã từng mơ ước sống đến hết đời với bố con!’.
Chồng sững sờ, bủn rủn chân tay không biết làm gì, nói gì. Anh ú ớ định giải thích nhưng tôi không nghe, tôi bơ như người không quen biết. Đêm ấy thật dài. Sáng hôm sau, chồng tôi vẫn ngồi đó, nắm lấy tay tôi. Tôi dứt tay anh ra, không nói một lời, lặng lẽ đưa con ra khỏi nhà. Còn người bạn thân, trước khi đi, tôi có nhắn cho cô ấy một câu &’kiếp sau, nếu cùng thích một người đàn ông thì đừng là chị em nhé! Chúc cậu hạnh phúc bên chồng tôi, người bạn tốt mà tôi coi trọng nhất đời!’.
Tôi ra đi như thế, có buồn, có khóc nhưng không hối tiếc. Nỗi đau ấy quá lớn, không nói nổi thành lời. Thôi đành chấp nhận chia ly chứ sao sống được với những ám ảnh dơ bẩn của cuộc đời này. Nếu bạn thân cướp chồng thì nhường cho bạn thân, để họ ở bên nhau, nếu đó là tình yêu thực sự. Còn tôi, luôn sống với phương châm, một kẻ phản bội không giữ làm gì…
Theo Khám Phá
Nửa đêm dậy dỗ con nào ngờ thấy chồng đang "dính chặt" vào cô ô sin có vòng ngực 100
Đêm hôm đó, khi con khóc ré lên, tôi lồm cồm dậy dỗ con thì thấy cảnh tượng kinh hoàng. Dưới sàn nhà, chồng tôi đang "dính chặt" vào cô ô sin có vòng ngực 100. Tôi chết ngất, để mặc con khóc trên giường, lao xuống sàn kéo chồng dậy.
Thuê ô sin đối với tôi giống như một cực hình, nhưng mà tôi đã phải làm đi làm lại việc này mấy chục lần trong vòng 1 năm nay. Hai vợ chồng tôi có một căn hộ chung cư 2 phòng ngủ, bố mẹ đều ở xa nên khi tôi có con rất vất vả. Ông bà đều già, không thể lên trông cháu, một mình tôi xoay sở trong mấy tháng ở cữ. Nhiều khi nghĩ mà tủi thân vô cùng, người ta sinh con có người chăm, còn tôi thì cứ thui thủi một mình.
Chồng tôi thấy vợ vất vả nên bảo tôi thuê ô sin. Nhưng ô sin ngày nay cứ như công chúa, mấy người tôi tuyển đều làm được mấy ngày rồi nghỉ, họ đưa ra những yêu cầu mà ngay đến tôi cũng phải khóc thét: nào là phải được đi nghỉ mát, một tháng phải được nghỉ phép 2 ngày, không được mắng chửi, phải có phòng riêng, phải được mua quần áo hàng tháng... Tôi đọc xong mớ yêu cầu của các chị ô sin mà toát cả mồ hôi hột.
Cuối cùng tôi cũng tuyển được một cô ô sin ưng ý sau mấy chục lần phải thay đi đổi lại. Cô ô sin này hơi vô duyên một tí nhưng được cái không đòi hỏi gì nhiều, chỉ muốn có chỗ ăn ở. May mà nhà tôi có 2 phòng ngủ, vợ chồng tôi đang dùng 1 phòng, phòng bên cạnh vẫn dùng để đồ nên yêu cầu này của cô ấy tôi có thể đáp ứng dễ dàng.
Ô sin nhà tôi rất vô duyên (Ảnh minh họa)
Cô ô sin mới làm việc rất tích cực, chỉ có điều cô ấy rất vô duyên, nhà có chồng tôi mà khi nào cô ấy cũng không thèm mặc áo lót, cứ đi lại trong nhà rất hiên ngang. Mà vòng một của cô ấy có phải nhỏ đâu, nghe phong thanh là phải đến 100cm. Tôi nhiều lần nhắc khéo nhưng cô ấy chỉ tỉnh bơ: "Mặc vào khó chịu lắm, khi nào ngực cô to bằng ngực tôi thì cô mới hiểu. Tôi phải để cho nó thở".
Sau nhiều lần nhắc nhở nhưng chị ta vẫn tảng lờ nên tôi cũng đành kệ, chỉ có điều mấy lần chứng kiến cảnh chồng tôi cứ đơ người khi nhìn vào chị ta thì tôi mới thấy tức điên. Đêm nào nằm ngủ, tôi cũng véo vào người chồng, đoạn cảnh cáo: "Anh mà cứ dê xồm như thế nữa là chết với em đó". Chồng tôi nghe thế thì chống chế: "Em vớ vẩn, anh nhìn và thấy xấu hổ cho chị ta ấy, chứ anh thì có đam mê gì thứ đó. Sợ chết đi được".
Ấy vậy mà đêm hôm đó, khi con khóc ré lên, tôi lồm cồm dậy dỗ con thì thấy cảnh tượng kinh hoàng. Dưới sàn nhà, chồng tôi đang "dính chặt" vào cô ô sin có vòng ngực 100. Tôi chết ngất, để mặc con khóc trên giường, lao xuống sàn kéo chồng dậy.
Chồng tôi mở mắt, thấy cô ô sin nằm bên cạnh còn vợ thì đang long sòng sọc nhìn mình thì chết khiếp, anh hét lên: " Sao cô lại ở đây?". Lúc đó, cô ô sin cũng tỉnh giấc rồi lấy tay ôm lấy ngực giọng thút thít: "Anh đã làm gì tôi rồi?".
Nửa đêm tỉnh dậy dỗ con, tôi đã nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng ấy của chồng và ô sin (Ảnh minh họa)
Trời ơi, lúc đó tôi muốn điên lên, muốn lao tới tát cho hai con người đốn mạt ấy vài cái. Nhưng chồng tôi mếu máo: "Em ơi anh vô tội, anh chỉ xuống đây nằm vì em gác chân qua người anh, anh không ngủ được. Ngủ say quá anh cứ nghĩ vẫn đang nằm trên giường và quay sang để ôm em, ai ngờ...". Cô ô sin cũng thanh minh: "Phòng bên kia không có điều hòa, em định chạy vào phòng anh chị ngủ ké dưới sàn, sáng sớm sẽ dậy về phòng mình. Không ngờ mát nên ngủ say quá chả biết gì".
Tôi thấy chồng và ô sin liên tục thanh minh, lại thấy quần áo của họ còn nguyên thì mới hả giận. Nhưng ngay hôm sau tôi phải cho cô ta nghỉ đề phòng hậu họa. Không còn ô sin, tôi lại một mình đánh vật với con và việc nhà. Không biết có mẹ nào có kinh nghiệm có thể cho tôi cao kiến được không chứ cứ cảnh này tôi sợ mình chả chăm nổi con mà còn lăn ra ốm. Kiếm người giúp việc bây giờ sao lại khó đến thế?
Theo Một Thế Giới
"Còn 30 phút nữa vợ anh mới về cơ! Để anh cởi áo ngực cho em nhé!" Tức thì, chị tặng luôn cho hai con người giả dối đó vài cái tát để kết thúc câu chuyện. Chị bước ra ngoài để che giấu giọt nước mắt rơi vội trên khuôn mặt lạnh lùng. "Lấy người yêu mình chứ đừng lấy người mình yêu". Câu này chị đã nghe quá nhiều từ lúc còn ngồi trên ghế giảng đường đại...