Chết điếng với sự dàn xếp của mẹ vợ
Khương đau đớn nhận ra rằng chính mẹ vợ của mình đã âm thầm dàn xếp để vợ anh và gã đàn ông kia thân mật ngay trong phòng ngủ của vợ chồng mình…
ngày Loan đưa Khương, bạn trai của mình về giới thiệu với gia đình, mẹ cô đã phản đối quyết liệt. Bà tuyên bố xanh rờn rằng anh ta sẽ không thể đảm bảo hạnh phúc cho con gái mình khi thu nhập chưa đến 10 triệu đồng như hiện tại. Và dù Loan hết lời bênh vực người yêu rằng cô yêu anh thật lòng, tin Khương có tài lại chịu khó nên sẽ sớm thành đạt, là người chồng tốt.
Cô thề thốt với mẹ sướng khổ tự chịu, hòng thuyết phục bà đồng ý cho hai đứa kết hôn. Thế nhưng mẹ Loan vẫn bảo lưu quan điểm. Bà khuyên con gái chia tay Khương và sẽ tìm cho cô một chàng rể giàu có xứng đôi hơn anh nhiều lần.Hết cách, Loan dọa mẹ chuyện tự tử bằng nắm thuốc ngủ, bà mới miễn cưỡng đồng ý để đám cưới diễn ra. Khương chỉ mới tách ra làm ăn riêng nên vẫn còn nhiều khó khăn. Anh dự định sau khi kết hôn, hai vợ chồng sẽ tạm thời ở nhà thuê nhưng Mẹ Loan nhất quyết không đồng ý và muốn hai đứa ở chung với vợ chồng bà bởi dù sao nhà cũng rộng rãi. Để bảo vệ cuộc hôn nhân, Khương chẳng còn cách nào khác ngoài việc tuân lệnh.
Cuộc sống ở rể ngột ngạt, mất tự do. Khương đã từng lường trước khi dọn về nhà mẹ vợ nhưng anh chẳng thể ngờ nó lại phức tạp đến thế.Công việc kinh doanh ngày càng đi xuống khiến hai vợ chồng Khương nảy sinh mâu thuẫn. Từ chỗ hy vọng ông xã sớm phất, dần dà Loan đâm ra thất vọng, hối hận vì lấy một người chồng bất tài. Cô không ngừng chì chiết Khương đại loại như: “Anh phải kiếm nhiều tiền để chúng ta ra ở riêng, để vợ anh mở mày với thiên hạ”, hay “tôi đã chịu thiệt thòi khi lấy anh. Mẹ tôi nói đúng, tôi đã sai lầm khi đặt cuộc đời mình vào tay anh”.
Khương hối hận vì đã không quyết liệt hơn trong việc ra ngoài ở riêng lúc mới cưới xong. Anh muốn cùng vợ thuê nhà ở riêng nhưng Loan lắc đầu nguây nguẩy. Sau vài tháng, giờ cô ta đã răm rắp nghe theo lời mẹ, coi khinh chồng ra mặt.
Một ngày Khương trở về nhà giữa buổi trưa. Anh sững người khi nhìn thấy đôi giày nam bóng loáng để ngay ngắn trước cửa. Bước vào phòng khách nhưng không có ai, tim anh bắt đầu đập mạnh hơn khi nghĩ ra điều tồi tệ đang diễn ra. Khẽ bước về phía phòng ngủ trên tầng hai của hai vợ chồng, anh chết lặng nghe được những âm thanh rên rỉ phát ra từ đó. Định tiến vào phòng vạch mặt cô vợ lăng loàn, bỗng có bàn tay khẽ đập lên vai Khương từ phía sau chỉ anh đi xuống phòng khách đồng thời vỗ tay kêu Loan và người đàn ông ở cùng phòng ra ngoài nói chuyện.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Khương vô cùng tức giận và chẳng hiểu điều gì đang diễn ra. Anh ngạc nhiên trước thái độ lên mặt của vợ và thách thức của người đàn ông lạ mặt và đòi giải thích về sự việc vừa diễn ra. Cả hai im lặng hồi lâu rồi cười lớn. “Tôi đã sắp xếp cho con gái và cậu đây ở chung phòng với nhau đấy. Chúng tôi cũng muốn anh biết sự việc này”, mẹ Loan nói giỏng dạc.
Khi Khương chưa hết bàng hoàng đã lại bị mẹ vợ bồi thêm: “Không chỉ có gia đình tôi mà mẹ anh cũng biết sự việc này nữa đấy”. Bà vừa nói dứt lời mẹ Khương cũng từ phòng bên cạnh bước sang: “Mẹ xin lỗi vì không thông báo chuyện này trước với con nhưng chẳng còn cách nào khác . Chính mẹ đã giúp vợ con và bồ cô ta lên giường đấy. Mẹ biết con yêu vợ xong con và nó thuộc về hai thế giới khác, giàu nghèo chênh lệch. Chỉ có thế này con mới có thể rời bỏ được Loan”.
Thì ra sau khi vào hùa với mẹ để bỏ chồng. Loan đã được mẹ giới thiệu người đàn ông giàu có nhưng đã lớn tuổi ở gần nhà. Hai người cùng đến nhà chồng và nói thẳng rằng họ muốn ly hôn với Khương. Hai người và quỳ xuống lạy sống mẹ Khương và nói như van nài rằng Loan rất khổ sở khi lấy phải người đàn ông bất tài, nghèo khó như con trai bà và đề nghị trợ giúp để cuộc ly hôn diễn ra nhanh nhất có thể. Ngày Khương cưới Loan, mẹ anh từng cản con trai nhưng vì quá yêu mà Khương bỏ qua. Bà biết dù giờ có khuyên cản Khương cũng chẳng bao giờ chịu ly hôn với vợ. Giờ đây khi hai mẹ con họ đến nhà cầu xin con trai bà buông tha như muốn thoát khỏi bệnh hủi, bà chẳng thể làm khác, chẳng còn điều gì phải luyến tiếc ở đây. Bà sẽ làm theo ý họ dù hiểu rõ con rất đau lòng.
Khương khóc, mẹ Khương cũng khóc, mỗi người đang lạc trong những ý nghĩ riêng của mình nhưng đầy đau đớn như nhau…
Theo Phunuvagiadinh
Mối tình tuyệt vọng của người đàn bà không dám dứt áo ra đi
Khi biết tôi có tình cảm với người đàn ông khác, chồng lồng lộn ghen tuông.
Tôi tên Thảo, năm nay 32 tuổi. Tôi là một người mẫu, không thành công trong nghề nhưng may mắn đã lấy được một ông chồng đại gia. Chúng tôi không mấy yêu nhau nên cuộc sống cũng không quá hạnh phúc. Nguyên nhân chính của việc này theo tôi là bởi chúng tôi không đến với nhau bởi tình yêu.
Anh minh hoa
Sau khi lấy chồng, tôi không làm nghề nữa mà chuyển sang kinh doanh thời trang. Việc kinh doanh chỉ đơn giản để giúp tôi có việc mà làm, không cảm thấy buồn chán và quan trọng hơn là để tôi tự mình làm ra tiền. Tôi không muốn hoàn toàn phụ thuộc vào chồng. Đó là một cách để tự tăng sức hấp dẫn cho bản thân mình.
Rút kinh nghiệm từ những bài báo, những câu chuyện về ngoại tình mà tôi biết, tôi không bao giờ quản chồng theo chế độ từng li từng tí, kiểm tra tin nhắn, cuộc gọi. Không khiến chồng có cảm giác bị giam cầm và gò bó khi ở nhà là một điều quan trọng trong cuộc sống vợ chồng. Hơn nữa, chồng tôi là người đàn ông quyền lực và giàu có. Chắc chắn chồng tôi không cần một người vợ lúc nào cũng quản lý mình. Mềm mỏng là cách tôi chọn để giữ chồng.
Cuộc hôn nhân của tôi có dấu hiệu rạn nứt sau đám cưới hai năm. Chồng vẫn đối xử với tôi bình thường nhưng tôi tuyệt đối không được biết bất cứ thứ gì về thế giới của chồng. Không còn chuyện được cùng chồng đi ăn cùng bạn bè của anh, đi đến các bữa tiệc của công ty và thậm chí, tôi cũng không có quyền đến công ty để tìm chồng.
Thế chân tôi trong các buổi tiệc cùng chồng là cô thư kí chân dài, trẻ và xinh của chồng. Không khó để thấy rằng cô ta là bồ nhí của chồng tôi. Tôi làm mọi chuyện ầm ĩ ở công ty chồng và nhận được một cái bạt tai từ chính chồng mình. Anh ta không bênh vợ mà đi bênh nhân tình trước mặt tất cả các nhân viên của mình. Điều đó đủ hiểu anh ta không coi tôi ra gì. Ê chề, tôi một mình rời khỏi công ty chồng và chấp nhận sự thật mình đã bị đẩy ra khỏi cuộc đời của anh. Chúng tôi không ly hôn dù chồng công khai cặp kè với nhân tình.
Không chỉ một mà chồng tôi có tới hai, ba người tình cùng một lúc. Chưa kể anh ta thay bồ như thay áo. Mới đầu, tôi rất đau khổ, chỉ nằm nhà khóc, bỏ bê mọi việc, thân xác tàn tạ. Nhưng lâu dần, chuyện chồng ngoại tình đã trở thành chuyện bình thường và nhiều lúc tôi không buồn để ý tới.
Ba năm sau đó, may mắn tôi mang thai và sinh được một cậu con trai. Mọi quan tâm, chú ý của tôi giờ đây dồn cả vào con. Tôi bắt đầu thấy hạnh phúc trở lại và thấy mình vẫn còn may mắn vì dù chồng ngoại tình nhưng anh ta vẫn chu cấp đầy đủ tiền bạc cho hai mẹ con, không để mẹ con tôi thiếu thốn thứ gì. Hơn nữa, chồng tôi rất yêu con. Dần dần, tôi thấy chồng tình cảm với mình hơn. Có khi anh ta còn mua hoa tặng vợ.
Khi con trai được 5 tuổi, tôi quen với Huy, là phụ huynh của một bé gái cùng lớp với con trai. Huy hơn tôi hai tuổi, là kỹ sư xây dựng, vợ đã mất ba năm. Anh một mình nuôi con, vụng về, lúng túng rất tội nghiệp. Huy thường đến đón con sớm 30 phút trước giờ tan trường, giống tôi, nên chúng tôi rất hay trò chuyện.
Càng chia sẻ, càng thấy hiểu nhau, rồi tôi yêu Huy lúc nào không hay. Tôi biết anh cũng có tình cảm như vậy với mình nhưng vì e dè chuyện tôi đã có gia đình nên anh rất giữ ý, luôn tìm cách điều chỉnh mọi thứ ở mức độ tình bạn. Tôi cũng biết chuyện này là không nên, nhưng không tài nào kiềm chế được cảm xúc của mình. Bao nhiêu năm rồi tôi mới lại yêu, lại nhớ, lại thổn thức vì một người đàn ông. Những bất thường này của tôi nhanh chóng bị chồng phát hiện ra. Anh ta lồng lộn ghen tuông như một con thú dữ.
Để cắt đứt liên lạc giữa tôi và Huy, chồng tôi thuê một bảo mẫu nhận nhiệm vụ đưa đón con. Về phần tôi, chồng thu điện thoại, cắt mạng trong nhà, cả ngày tôi chỉ được quanh quẩn trong căn biệt thự, tuyệt đối không được giao lưu với ai.
Có lần, tôi mượn được điện thoại của người giúp việc, lén gọi cho Huy, nước mắt lưng tròng. Huy nói tôi hãy ly hôn rồi về với anh. Thú thực, tôi cũng đã nghĩ đến chuyện này, nhưng điều tôi lo nhất là chồng không cho tôi mang con đi. Nếu ra tòa, anh ta đương nhiên được nhận quyền nuôi con vì anh ta có tài chính, còn tôi thất nghiệp ở nhà.
Chừng đó đến nay đã nửa năm trời, thi thoảng tôi vẫn lẻn ra ngoài gặp Huy được vì chồng bận bịu công việc, chẳng thể trông giữ tôi mãi. Huy thở dài: "Em định sống thế này đến bao giờ?". Tôi câm lặng không nói gì, ngước nhìn lên bầu trời mùa đông xám xịt những đám mây...
Theo Phunuvagiadinh
Chẳng lẽ mình đã già Còn đâu những thanh xuân mà bạn từng tự hào. Còn đâu ánh mắt của những chàng trai trẻ khi bạn lướt chân qua. Như thường lệ, sau một ngày dài với công việc công ty và gia đình, chị lại mở trang facebook. Và, chị chợt thấy một status của cô bạn gái đồng trang lứa. Người bạn viết về một đêm...