Chết điếng với lời cầu xin của người chồng vô sinh
“Thằng T. bạn anh, anh đã nói chuyện với nó, em chỉ cần ngủ với nó đến khi có con thôi! Anh cầu xin em!”
Chúng tôi là bạn học cấp 3 của nhau, thích nhau từ ngày đó nhưng vì không dám thể hiện nên lên đến đại học chồng tôi mới dám tỏ tình với tôi. Cứ như thế, tình yêu của chúng tôi kéo dài trong suốt 4 năm đại học và thêm 3 năm sau khi ra trường và ổn định công việc. Vậy là chúng tôi yêu nhau đến 7 năm rồi mới làm đám cưới.
Yêu nhau lâu như vậy nhưng giữa chúng tôi không hề xảy ra chuyện vượt quá giới hạn. Cả 2 đều có ý thức giữ gìn cho đêm đầu tiên. Anh nói anh muốn có được 1 đêm tân hôn đúng nghĩa và hơn hết là không muốn tôi chịu thiệt thòi, nhỡ vì lý do nào đó mà chúng tôi không tới được với nhau thì tôi sẽ là người khổ nhất. Thấy vậy, tôi càng yêu anh nhiều hơn và thật mãn nguyện khi có được 1 người đàn ông tâm lý và tốt tính như vậy bên mình.
Cưới nhau xong, ngay ngày đầu tiên, tôi đã bị mẹ chồng gọi vào nói chuyện. Bà nói về cách sống, về thói quen nhà bà cho tôi biết và quan trọng hơn là bà nhắc nhở tôi chuyện cần phải có con ngay chứ không được kế hoạch như các cặp vợ chồng khác. Bà nói, nhà bà hiếm hoi, ít ỏi mà lại cần cháu nối dõi nên tôi cần phải sinh con luôn mặc dù tôi còn đang học dở thạc sĩ.
Thấy bà nói vậy tôi cũng chỉ vâng dạ qua chuyện. Vợ chồng tôi cũng bảo nhau cứ từ từ để tôi lo nốt cho xong cái bằng thạc sĩ rồi tính tiếp. Nhưng tôi bị bà giục giã nhiều quá nên quyết định cứ có con trước rồi chuyện học tính sau. Bà theo dõi và biết hết chu kỳ của tôi. Hàng tháng cứ đến ngày là bà dò la hỏi chuyện “đã có chưa?” “đã thử chưa?”, “có gì không?”… Tôi thật sự ngột ngạt và khó chịu với cái kiểu của mẹ chồng.
Đợi đến 4 tháng tôi vẫn chưa có kết quả báo cáo mẹ chồng. Bà bắt đầu cuống quýt bắt tôi đi khám xét, kiểm tra xem có trục trặc gì không. Đầu tiên bà bắt tôi đi viện Sản kiểm tra toàn bộ, kết quả bình thường thì bà tiếp tục bắt tôi đi bắt mạch kê đơn, tẩm bổ thuốc thang đủ kiểu để nhanh đậu thai. Theo lời thầy, tôi chỉ cần uống 2 tháng là có tin vui vậy mà tôi uống đến tháng thứ 4 mà vẫn không có thai như lời thầy thuốc nói.
Video đang HOT
Từ đó bà thay đổi hẳn thái độ với tôi, bà gọi tôi lật bài ngửa: “Nhà này không thể đợi cháu mãi được, nếu không được là phải thay nái, không đợi lâu quá, già rồi mới đẻ được đứa con lại chẳng giống ai…”. Tôi chết điếng với lời mẹ nói, chẳng biết nói sao chỉ biết khóc.
Tối về tôi đem chuyện này kể với chồng, anh lặng thinh và ôm tôi khóc rất nhiều rồi liên tục nói yêu tôi, không thể xa tôi được. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ, anh thương tôi nên mới như vậy chứ thật sự là tôi không biết chuyện gì đang xảy ra với chồng.
Sau cả đêm 2 đứa không thể chợp mắt và khóc rất nhiều rồi anh thú nhận chuyện mình vô sinh. Anh nói, anh đã thầm lặng đi khám nam khoa và được biết mình không có tinh trùng nên không thể có con được. Chồng tôi nghiêm túc đặt vấn đề “Em có muốn ở bên anh chọn đời không?” Tôi không ngần ngại đáp có. Thế rồi anh nói tiếp: “Thế thì em phải nghe anh thì may chăng mới cứu vớt được cuộc hôn nhân của chúng ta”. Tôi tưởng anh có cao kiến gì hóa ra anh nói tôi phải ngủ với bạn anh để có con che mắt thiên hạ “Thằng T. bạn anh, anh đã nói chuyện với nó, em chỉ cần ngủ với nó đến khi có con thôi! Anh cầu xin em!”. Tôi chẳng cần biết anh yêu tôi đến mức nào nhưng sau khi nghe kế hoạch đó tôi đã thẳng tay tát chồng thật đau. Tại sao anh có thể nghĩ ra cái việc kinh khủng ấy?
Bây giờ tôi biết phải làm sao đây? Nói chuyện chồng vô sinh ra với mẹ chồng thì không nỡ vì sợ bà không chịu nổi. Nhưng nếu bà không biết thì bà còn gây khó dễ cho tôi, chắc bà vẫn quyết tâm “thay nái” mất. Để được yên ổn thì chỉ còn cách làm theo cao kiến của chồng nhưng bản thân tôi không cho phép mình được sống phản bội như thế. Tôi bế tắc quá mọi người ơi!
Theo Phunuonline
Lời cuối của bé trai Syria: "Bố ơi, xin đừng chết!"
Trong giây phút cuối cùng trước khi ra đi mãi mãi, cậu bé người Syria đã hét lên lời cầu xin bố đừng chết khi người cha đang cố gắng cứu con trong tuyệt vọng.
Fatima Kurdi, bác ruột của Aylan, bé trai chết đuối trên biển Địa Trung Hải và dạt vào bờ biển Thổ Nhĩ Kỳ, chia sẻ với Daily Mail rằng Aylan và anh trai đã hét lớn: "Bố ơi, xin đừng chết" trước khi sóng và nước lớn mang "thiên thần nhỏ" vĩnh viễn ra đi.
"Khi con thuyền lật úp vì sóng lớn ập tới, Abdullah, cha bọn trẻ, cố gắng giữ 2 con trong tay. Abdullah đã nỗ lực kéo Aylan và anh trai thằng bé lên mặt nước để chúng thở nhưng bất lực", Fatima nghẹn ngào kể.
Khi Abdullah nhận thấy Galip, anh trai của Aylan, đã chết, người bố lặng người nhìn con trong bất lực.
"Abdullah cố gắng cứu đứa thứ 2, Aylan. Cậu ấy quay về phía thằng nhỏ và thấy máu chảy ở mắt. Em trai tôi biết điều gì đã xảy ra và vuốt mắt cho con", Fatima nói tiếp.
Abdullah đã trải qua những khoảnh khắc đau đớn tột cùng khi 2 con qua đời. Anh tiếp tục tìm vợ và thấy thi thể cô nổi trên mặt nước.
Ba người thân nhất của người đàn ông Syria đã tử nạn khi đang trong hành trình vượt đại dương tới đảo Kos của Hy Lạp để chạy trốn khỏi chiến tranh, bạo lực ở quê hương. Con thuyền gặp nạn khiến ít nhất 12 người thiệt mạng, trong đó có 3 người trong gia đình Kurdi.
Ông bố của 2 đứa nhỏ đoản mệnh đã sống như ước nguyện của các con nhưng cảm thấy cuộc đời vô nghĩa, không còn lý do để sống khi vợ, con qua đời. Anh mong muốn được ở bên mộ họ mỗi ngày, mang nước, chuối, món mà Galip yêu thích, tới nơi người thân an nghỉ.
Bé Aylan, 3 tuổi, và anh trai Galip, 5 tuổi, khi ở quê nhà. Ảnh: AP
Bác của Aylan, người tài trợ chuyến vượt biển cho gia đình em trai, đã cảm thấy ân hận khi gửi tiền cho gia đình cháu. Người phụ nữ sống ở Canada và từng hy vọng vợ con Abdullah thoát khỏi cuộc sống cơ cực nơi chiến tranh tàn phá và Nhà nước Hồi giáo tự xưng (IS) đang kiểm soát.
Hồi tháng 6, IS đã giết hại 11 người trong gia đình Kurdi khi tấn công thành phố Kobane, Syria, nơi nhà Aylan sinh sống.
Bức ảnh thi thể cậu bé trôi dạt vào bờ biển Thổ Nhĩ Kỳ khiến thế giới bàng hoàng, chấn động. Nó cho thấy thảm cảnh của người di cư từ Bắc Phi và Trung Đông khi họ muốn rời khỏi cuộc sống bất ổn và chiến tranh.
TheoZing News
Theo_Giáo dục thời đại