Chế.t điếng vì hậu quả của một đêm khóc trong vòng tay người đàn ông khác
Những gì diễn ra đêm hôm ấy tôi tự nhủ sẽ giấu thật kỹ. Vậy mà, chuyện oái oăm tôi không ngờ đến lại xảy ra.
Tôi mới lấy chồng được gần 2 năm nay. Số ngày hạnh phúc của chúng tôi chỉ đếm trên đầu ngón tay. Chồng tôi lớn hơn tôi 10 tuổ.i, gia trưởng, ích kỉ với tất cả mọi người. Trước đây, tôi lầm tưởng tính gia trưởng của anh là chu đáo và có lập trường. Ý kiến nào anh cũng đưa ra hàng loạt dẫn chứng xác đáng từ cuộc sống lẫn thơ văn để khẳng định nó đúng.
Anh gia trưởng cũng chỉ để bao biện cho tính ích kỉ của mình. Vậy mà tôi đã nghĩ anh yêu và quan tâm tôi nên mới như vậy. Yêu nhau nhưng chúng tôi hầu như không đi đâu chơi. Anh luôn nói đi chơi sợ tôi mệt, đường lại đông nên dễ bị ta.i nạ.n… Hàng loạt lí do vì tôi mà sau này tôi mới biết lí do chính là vì anh sợ tốn tiề.n.
Cưới về, anh mới lộ bản chất thật của mình. Anh sẵn sàng mắn.g nhiế.c tôi mỗi khi không vừa ý chuyện gì. Anh có quyền đi chơi tới khuya mới về nhưng tôi thì không được. Chỉ cần tôi bước chân đi tầm nửa tiếng thì sẽ nhận được hàng chục cuộc gọi của anh. Nếu tôi vẫn cứng đầu không về, anh sẽ nhắn tin mắng mỏ tôi không ra gì. Tôi chẳng khác nào con búp bê được anh nuôi trong tủ kính, làm gì cũng phải nhìn sắc mặt chủ nhân.
Đến chuyện ân ái vợ chồng anh cũng yếu đuối. Cả tháng anh mới đụng vào tôi một lần, lần nào cũng tầm 1, 2 phút là xong. Tôi không hiểu là do anh yếu hay vì lí do khác. Nhưng tôi không hỏi được bởi chỉ cần tôi gợi chuyện đó, anh sẽ gán cho tôi cái tội dâm đãng.
Đêm đó, tôi gọi cho sếp. Tôi đã khóc gần cả đêm trong vòng tay anh ấy. (Ảnh minh họa)
Cưới 10 ngày, tôi đã đưa đơn l.y hô.n nhưng anh xé đi. Nửa năm sau dù đang mang thai tôi vẫn nộp đơn li hôn. Ở tòa, anh khóc nói yêu và sợ mất tôi nên mới như vậy. Vì đứ.a b.é, vì tòa hòa giải và những lời hứa hẹn của anh, tôi lại tiếp tục về sống với anh. Tôi mong chờ anh thay đổi nhưng cuối cùng tôi nhận lại là sự đau khổ.
Video đang HOT
Sinh con xong, tôi về nhà mẹ đẻ ở một tháng. Suốt tháng đó, anh chỉ ghé nhà nhìn con vài lần. Vậy mà ngày đầy tháng, anh bắt mẹ con tôi về. Sợ không ai chăm nên tôi không đồng ý. Ai ngờ, anh bế thẳng đứ.a b.é còn đỏ hỏn ra xe, chẳng kịp choàng khăn đội mũ rồi rồ xe chạy đi. Cả nhà tôi sững sờ, còn tôi khóc không nên tiếng. Ngay hôm đó, tôi buộc phải về nhà với con. Vài ngày sau anh tự gọi cho bố tôi xin lỗi và nói do nóng giận quá nên mới làm vậy. Tôi nghe mà lắc đầu ngao ngán.
Những ngày tháng sau đó, cuộc sống của tôi chẳng khác nào địa ngục. Tôi không được phép nói chuyện nếu chồng chưa cho phép. Cũng chưa khi nào chồng phụ tôi chăm con dù chỉ là lấy một cái bỉm lót. Tôi quay mòng trong công việc đến mức kiệt sức vẫn chẳng được anh quan tâm hỏi han một câu.
Vì quá khổ lại không thể chia sẻ được với ai nên tôi bị stress nặng nề. Đến khi đi làm lại tôi mới phần nào được giải tỏa tâm lí căng thẳng nhưng tính nết tôi vẫn bị ảnh hưởng nặng nề. Tôi ít nói và hay cáu gắt với mọi người, kể cả sếp tôi. Có lẽ sếp hiểu được áp lực tôi đang gánh nên cũng không làm khó hay bắt bẻ tôi nhiều. Có hôm, sếp còn chủ động gợi chuyện và hỏi han tình hình của tôi. Những khi đó, tôi phải cố kiềm chế để không bật khóc.
Dần dần, chúng tôi tâm sự với nhau nhiều hơn. Nhưng chưa khi nào tôi có suy nghĩ ngoạ.i tìn.h. Bởi tôi không muốn vì sự ích kỉ của mình mà có một người phụ nữ nữa cũng đau khổ như tôi. Cho đến khi tôi bị chồng đuổi đi.
Hôm đó, chỉ vì vừa trông con vừa nấu ăn mà tôi để thằng bé ngã cộc đầu xuống nền. Chồng tôi đang ngồi chơi game nghe con khóc thì chạy ra. Thấy tôi bế con, chườm đá vào vết sưng, anh ta đã giật lấy thằng bé rồi giáng cho tôi một tát tai và chỉ tay đuổi “con vợ vô dụng” là tôi ra khỏi nhà. Quá uất ức, tôi cố giật lại thằng bé nhưng đáp lại tôi nhận thêm vài cú đạp của anh ta. Nhìn con sợ hãi khóc thét, tôi đa.u đớ.n bỏ chạy trong tiếng mắng chử.i của anh ta, chỉ hy vọng tôi khuất mắt rồi anh sẽ dỗ dành con.
Chuyện đêm qua, tôi tự nhủ sẽ giấu thật kĩ, tôi không muốn ảnh hưởng đến danh dự của mình sau này. (Ảnh minh họa)
Đêm đó, tôi gọi cho sếp. Tôi đã khóc gần cả đêm trong vòng tay anh ấy. Rồi chuyện gì đến cũng đến, chúng tôi đã trải qua một đêm bên nhau. Sáng hôm sau, cảm giác tội lỗi vì đã ngoạ.i tìn.h dâng lên, bên cạnh đó là nỗi nhớ nhung con trai nên tôi tự quay về nhà xin lỗi chồng để được ở cạnh con. Nhưng chuyện đêm qua, tôi tự nhủ sẽ giấu thật kĩ, tôi không muốn ảnh hưởng đến danh dự của mình sau này. Tôi không muốn chồng biết vì sợ anh nổi điên, càng không muốn con trai sẽ khin.h thườn.g mình.
Vậy mà, chuyện oái oăm tôi không ngờ đến lại xảy ra. Tôi có thai. Đã gần nửa năm vợ chồng tôi không hề đụng chạm tới nhau nên cha đứ.a b.é là ai thật dễ đoán. Tôi nói với sếp, sếp bảo sẽ chịu trách nhiệm nhưng tôi biết anh ấy không thể. Anh ấy có vợ đẹp con ngoan thì sao có thể buông bỏ mà chịu trách nhiệm với tôi.
Tôi cũng không muốn bỏ đứ.a b.é trong bụng vì nó không có lỗi. Nhưng nếu nói ra, tôi sợ chồng sẽ giế.t tôi mất. Giờ tôi nên làm sao đây?
Theo 2sao
Chồng đi ngoạ.i tìn.h vì vợ quá "khỏe"
Hiện giờ tôi đang rất hoang mang và thấy bế tắc lắm. Vì vợ có nhu cầu quá cao và quá sung trong chuyện ấy nên tôi cảm thấy như mình bị "bất lực".
Chuyện chăn gối vợ chồng thật khó nói. Vợ lạnh nhạt, lãnh cảm, chồng chán, ngoạ.i tìn.h là chuyện đương nhiên. Thế nhưng tôi lại ngán vợ vì lý do ngược lại: Nhu cầu sinh lý của cô ấy quá cao.
Lấy nhau đã được gần 1 năm nay nhưng tôi gần như chưa lần nào giúp vợ thật sự thỏa mãn. Lúc yêu nhau, một vài lần lén lút, vụn.g trộ.m, ôi sao mới thật tuyệt vời. Nhưng lúc lấy về rồi, vợ chồng son, chuyện ân ái là cơm bữa và tôi bắt đầu có cảm giác sợ gần vợ.
Tôi ngoạ.i tìn.h vì vợ quá "sung". Ảnh minh họa.
Thú thực, mỗi khi ở bên vợ, tôi luôn có cảm giác tự ti và bị động vô cùng. Dù tôi không thuộc tuýp đàn ông "bất lực" nhưng vợ tôi lại "sung" quá mức bình thường. Mỗi khi ánh đèn phòng ngủ tắt đi, nỗi lo sợ lại ùa về trong tôi. Tôi hoàn toàn bị vợ lấn át và dù cố tới mấy tôi vẫn không hoàn thành xuất sắc "nghĩa vụ". Một lần, rồi hai lần, rồi gần một năm trời như vậy, tôi bỗng dưng thấy chán căn phòng ngủ của vợ chồng son.
"Tâm lý người đàn ông đôi khi rất đơn giản, ra đời, làm ông, làm thằng gì thì không nói, nhưng chí ít về nhà cũng phải được làm chồng. Trời sinh ra là phái mạnh, bản năng là chỗ tựa nương, che chở cho người đàn bà của cuộc đời mình. Cái cảm giác bị lép vế vợ trong bất cứ chuyện gì đều khiến chúng tôi cảm thấy khó chịu" - chồng tâm sự
Không phải vì ghen tị, so đo với vợ mà vì điều đó làm chúng tôi dằn vặt với cảm giác không hoàn thành trách nhiệm. Thế nên tôi cứ ngày càng xa lánh vợ, và cũng dần dà gần gũi cô bạn đồng nghiệp. Ban đầu chỉ là vài câu chuyện phiếm, vài bữa cơm trưa và rồi dẫn nhau vào nhà nghỉ lúc nào không hay. Mọi thứ diễn ra chớp nhoáng đúng như kiểu người ta vẫn thường nói "nhanh như ngoạ.i tìn.h công sở".
Cô bồ mới không xinh cũng chẳng giỏi giang, khéo léo gì hơn vợ tôi. Cái lớn nhất của cô ấy lại chính là điều đem lại sự hứng thú cho tôi. Đó là cô ấy hoàn toàn mù mờ về "chuyện ấy", một cô gái còn quá trẻ và lần đầu tiên va vấp.
Chỉ khi ở cạnh cô ấy, tôi mới tìm lại được chính mình, được làm một người đàn ông đích thực. Trước một người non nớt, tôi vừa háo hức, vừa thoải mái tung hoành. Tôi tự vỗ ngực mình là người đàn ông từng trải và sung sướng khi được cô bồ nhỏ gọi là "thầy".
Mọi chuyện tính đến giờ vẫn êm đẹp, vợ dù thấy tôi lạnh nhạt giường chiếu nhưng vẫn không hề hay biết tôi có nhân tình riêng ở công ty. Tôi vẫn được làm "người đàn ông tuyệt vời' của cô bé đồng nghiệp. Bản thân thì tự thoát ra được cái vỏ bọc tự ti, buồn chán.
Tôi thừa hiểu mối quan hệ tay ba này rồi cũng đến ngày vỡ lở. Tôi đang mường tượng một ngày sẽ ăn cái tát như trời giáng của vợ và ánh mắt lấm lét sợ hãi của cô bồ công sở. Nhưng cứ nghĩ tới những ham muốn cao quá mức của vợ tôi lại rùng mình. Là người đàn ông, một bên là gia đình, một bên là nhân tình, một bên là trách nhiệm, một bên là niềm vui, tôi đang thực sự bối rối. Tôi phải làm sao để hài hòa được chuyện này?
Theo Him
Tái mặt trước chiêu trò trên giường của cô vợ từng là gái làng chơi Người tôi trơ ra như khúc gỗ trước chiêu trò 'trên giường' của cô vợ từng là gái làng chơi. Nếu đêm nào cũng bị 'hàn.h h.ạ' như vậy chắc tôi sẽ không thể chịu được. Nhiều người nói tôi ngu ngốc khi lấy một cô gái làng chơi làm vợ. Nhưng tình yêu luôn là bài toán khó có lời giải chính...