“Chết điếng” khi người yêu thú nhận mình là gái gọi
Tôi choáng váng vì đọc danh bạ điện thoại của em. Em thú nhận em chỉ đi những khách biết rõ mối, chỉ đi khi cần tiền, giá thấp nhất là 2 triệu/lần…
Tôi 26 tuổi, đã ra trường được 2 năm và có công việc ổn định ở Hải Phòng. Tôi làm ngành xây dựng, có vẻ ngoài lãng tử và tâm hồn khá mạnh mẽ.
Tôi vô tình quen em qua mạng xã hội. Em là bạn của cậu em họ tôi, thường xuyên comment trên facebook của cậu đó. Tôi có lần bình luận vào status của cậu đấy, thấy em like bình luận của tôi. Tò mò, tôi click vào facebook của em, thấy ảnh đại diện của em xinh nên chủ động nhắn tin làm quen. Sau vài lần liên lạc qua facebook, em cho tôi số điện thoại. Tôi rủ em đi cà phê. Em đồng ý. Vậy là tôi bắt xe từ Hải Phòng lên Hà Nội gặp em.
Ấn tượng của tôi lần đầu gặp em đó là một cô gái xinh xắn, trắng trẻo, nói chuyện rất dễ thương. Em hiện đang là sinh viên năm thứ 4. Có lẽ vẻ bề ngoài khá đẹp trai của tôi đã thuyết phục được em, em nhận lời đi chơi, ăn cơm với tôi không ngần ngại. Cứ mỗi ngày gặp nhau vậy, buổi tối tầm 7-8h tôi lại đưa em về trường. Em bảo em ở ký túc, nên phải về sớm.
Hơn 3 tháng kể từ ngày hẹn gặp đầu tiên, cuối tuần nào tôi cũng từ Hải Phòng lên Hà Nội. Mỗi lần gặp nhau chúng tôi cảm tưởng như cả thế giới chỉ có hai tồn tại. Tôi đã ngỏ lời yêu em và em đồng ý.
Tuy nhiên, hôm thứ hai sau khi ngỏ lời yêu ở tầng 2 một quán café, lúc không có ai, tôi tranh thủ hôn em, em ngượng ngùng đẩy tôi ra, tôi bất chấp càng hôn em tới tấp hơn khiến em không phản kháng được nữa. Sau buổi đó, trên đường đưa em về, em nói với tôi là em không xứng đáng với tôi. Tôi lúc đó nghĩ là em cố lấy lý do đang học trong khi tôi đi làm, nên nói với em rằng em không được nói lại với tôi điều đó một lần nữa.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Một tuần sau, tôi đưa em về ra mắt bố mẹ và họ hàng. Bố mẹ và các anh, chị, chú bác đều tỏ vẻ hài lòng về em khiến tôi cảm thấy rất vui.
Cách đây 3 tuần, tôi lên Hà Nội và hẹn gặp em. Tại buổi nói chuyện đó, tôi nói bố mẹ tôi đã đồng ý em, bố mẹ bảo sẽ thu xếp để lên thăm gia đình em, đặt vấn đề hai bên qua lại. Đợi tháng 6 năm tới em ra trường sẽ tính đến việc kết hôn.
Trái với niềm vui sướng của tôi, em ngồi thần người ra rồi khóc. Tôi an ủi với em mãi không được. Tôi chở em vào nhà nghỉ. Ở đó, chúng tôi đã quan hệ với nhau. Đây không phải là lần quan hệ đầu tiên của tôi nhưng thật sự là lần đầu tôi có cảm giác được thăng hoa, đê mê như vậy. Em của tôi ngượng ngùng ban đầu nhưng sau đó rất “phiêu”, từng hành động, cử chỉ của em đều toát lên sự quyến rũ mê hoặc, khiến tôi không làm chủ được bản thân. Em bảo gì tôi làm vậy.
Sau giấc ngủ, tôi tỉnh dậy, em vẫn nằm bên. Em nói có chuyện muốn nói với tôi. Em bảo: “Em thật sự yêu anh nhưng cảm thấy không xứng đáng để anh yêu. Em thực chất là
gái gọi “. Tôi cảm thấy choáng váng. Tôi nói không tin lời em. Em bảo, gia đình em ở quê kinh tế quá khó khăn, bố mẹ ốm đau liên miên, em đi học nhưng bố mẹ không lo được, sau em còn có 2 em nữa. Vốn có nhan sắc, em được một chị cùng xóm trọ trước đây dẫn mối “đi khách”. “Khách’ ở đây là những người đàn ông có tiền. Em chỉ đi với những khách biết rõ mối, từng biết mặt và chỉ đi khi cần tiền, giá thấp nhất là 2 triệu/lần…
Tai tôi ù đi. Em đưa cho tôi chiếc điện thoại không phải là chiếc thường xuyên liên lạc với tôi, trong đó lưu danh bạ “Gấu VP”, “đẹp zai 298HD”… rồi bảo nếu không tin, tôi có thể kiểm tra.
Thật vô cùng đau đớn. Nếu như ai đó nói có thể tôi bán tín bán nghi, nhưng lúc đó, chính từ miệng em thú nhận và đưa chứng cứ cho tôi. Có lẽ nào vì thế mà hơn 3 tháng quen nhau, em chưa một lần đưa tôi về phòng ký túc của em. Bạn học cùng lớp của em, tôi chưa một lần gặp mặt. Có chăng chỉ là gặp những người bạn có vẻ ăn chơi mà em bảo là cùng làm thêm với em…
Thật sự, cho đến lúc này tôi vẫn rất nhớ em. Nhiều lúc đang làm việc tôi lại muốn lao lên ngay Hà Nội để gặp em, ôm em vào lòng, cùng nhau đi dạo hoặc shopping đâu đó. Vậy nhưng, sau hôm em nói chuyện với tôi, em đã tắt điện thoại, chặn facebook của tôi. Tôi liên lạc với với cậu em họ thì cậu ấy bảo rằng cũng chỉ biết em qua một người bạn, không biết em giờ ở đâu.
Giờ cứ mỗi lần nhớ đến em, nhớ đến những lúc chúng tôi bên nhau, nhớ đến những tin nhắn ngọt ngào ngày trước trái tim tôi lại như có ái đó bóp nghẹt.
Tôi không biết giờ làm sao gặp em? Dẫu em có yêu hay không yêu tôi, cho tôi là thằng khù khờ đi nữa, nhưng tôi vẫn muốn gặp em để nói chuyện cho ra nhẽ.
Theo TPO
Sốc nặng khi biết chồng mình là fan của nhiều web gái gọi
Anh còn comment bên dưới là đã đi nhà nghỉ này, check hàng ở đâu. Tôi tra hỏi anh thú nhận đi giải quyết năm lần bên ngoài.
Tôi và chồng kết hôn cách đây hai năm. Cuộc hôn nhân của chúng tôi phần lớn do gia đình hai bên tác động. Bố tôi và bố anh là bạn học thân thiết của nhau. Chúng tôi chỉ có ba tháng gặp gỡ và đi đến hôn nhân. Sau khi kết hôn, qua một người bà con, tôi biết chồng không học đại học chính quy như đã nói với gia đình mình mà thi đại học ba năm không đỗ, phải học hệ từ xa. Đó cũng chính là thời điểm tôi phát hiện ra anh lô đề cờ bạc. Lúc đó, bố tôi đã gọi anh lên trao đổi, không biết anh nói gì với bố sau lần gặp gỡ đó nhưng tôi cho anh một cơ hội, ở lại bên anh với bản kiểm điểm anh hứa không bao giờ tái phạm việc chơi lô đề.
Mãi về sau này tôi mới biết câu chuyện giữa bố và anh là nói về tôi. Bố kể anh đã xúc phạm tôi khi nói: "Cô ấy là người có nhu cầu tình dục rất cao bố ạ, mỗi lần quan hệ cô ấy hét rất to". Tôi cảm thấy xấu hố vô cùng khi người chồng của mình lại có thể nói những chuyện riêng tư như thế với bố. Tôi đã muốn bỏ chồng ngay từ thời điểm đó nhưng biết mình đã mang bầu.
Đứa con lớn dần lên trong bụng cũng là lúc tôi phát hiện ra chồng vẫn cờ bạc, bà nội anh cũng chơi họ, cho vay nặng lãi. Một lần lúc đang tắm, tôi nghe thấy anh khoe với bà anh rằng hôm nay đã trúng con lô. Tôi lặng người đi rất lâu nhưng cố nén nước mắt vào trong để không ảnh hưởng đến thai nhi. Từ lúc tôi có bầu và sinh con, anh tỏ ra là người chồng, người cha tốt, chăm sóc tôi và con chu đáo. Khi tôi sinh xong, những tháng đầu tiên anh vẫn đối tốt với hai mẹ con, kể từ lúc tôi về ngoại chồng có những biểu hiện rất lạ. Anh không đưa tiền cho tôi nuôi con, nói là bị bể hợp đồng cơ quan phải trả 40 triệu. Anh cũng luôn tỏ ra mệt mỏi mỗi khi về ngoại dù nhà ngoại chỉ cách nội có 10 km. Có hôm về với con mà anh ngủ một mạch để mặc con cho vợ và bà ngoại chăm sóc.
Trong một lần cầm điện thoại của chồng, tôi phát hiện anh thường xuyên vào rất nhiều trang web gái gọi. Khi kéo xuống một trang thì thấy anh comment bên dưới là đã đi nhà nghỉ này, check hàng ở đâu. Chính lúc đó, tôi ngã khuỵ xuống. Vì việc chồng vào các trang web gái gọi tôi đã biết nhưng đăng nhập nick và comment ở chính các trang web đó thì đây là lần đầu tiên.
Tôi thật sự sốc khi chồng liên quan đến 'gái gọi' (Ảnh minh họa)
Tôi cho người theo dõi thì phát hiện ra dù cơ quan rất gần nhà nhưng buổi trưa anh không về ăn cơm mà đi cùng một hội bạn, sau đó cả nhóm đánh điện tử. Có hôm anh đánh điện tử cả chiều không đi làm. Anh làm việc trong giờ hành chính chứ đâu phải nghề tự do mà đi chơi như vậy. Đến khi tôi hỏi anh cũng không dám nói là mê điện tử, chỉ khi tôi chỉ ra được anh đánh ở đâu, như thế nào anh mới dám thú nhận.
Trở lại trang web gái gọi, anh nhận có vào đó xem ảnh nhưng nick và comment không biết của ai. Tôi tra khảo, vặn vẹo, đòi ly hôn cuối cùng anh cũng thừa nhận là đi giải quyết năm lần bên ngoài. Tôi bắt anh viết bản cam kết những lần đi thì anh lại chối, bảo là vì sợ tôi đòi ly hôn nên anh mới nhận.
Thực lòng tôi đã mất niềm tin vào chồng và không còn muốn tiếp tục nữa nhưng vẫn phải cố gắng để bắt anh làm bản cam kết, vì nếu ly hôn lúc này tôi vẫn chịu nhiều thiệt thòi khi con quá nhỏ. Sau cuộc nói chuyện với chồng, tôi bị dằn vặt đau khổ còn chồng tỏ ra ngoan ngoãn, chịu khó về chăm con, chơi với con và cố gắng làm tôi vui lòng. Anh chị em khuyên tôi nên bỏ qua và cho chồng một cơ hội, sự thật tôi thấy quá mệt mỏi vì phải chung sống với một người đàn ông dối trá và đầy tật xấu như vậy. Xin các độc giả cho tôi lời khuyên nên làm gì trong hoàn cảnh này. Chân thành cảm ơn.
Theo Khỏe và Đẹp
Cô gái chạy trốn tình yêu vì quá khứ làm... gái gọi Em 25 tuổi, tốt nghiệp đại học và đang có một công việc ổn định. Gia đình em nghèo, vì không muốn cuộc sống phải khổ, em đã cố học để vào được đại học. Thời đại học, em đi làm thêm. Ban đầu em bán hàng quần áo thời trangnhưng không thuận lợi. Sau đó, em làm tiếp viên cho quán karaoke...