Chết cười với tâm sự đàn ông không dám lấy vợ
Dòng tâm sự dưới đây có lẽ ai đọc được sẽ khiến nhiều bạn phải bật cười nhưng đó lại là nỗi đau của cánh đàn ông chúng tôi. Có nhiều bạn khi nghe tôi nghe kể đã nói “thà không lấy còn hơn” bởi lấy rồi sống quá khổ
Sau ngày kết hôn, tôi thở phào nhẹ nhõm vì sắp có một cuộc sống vui vẻ trước mắt. Tôi sẽ mãi có nàng bên cạnh, được vợ nấu ăn, giặt đồ và đấm bóp mỗi khi mệt mỏi. Ai ngờ, chỉ hơn 1 tháng hạnh phúc ngắn ngủi, vợ đã biến thành con người khác. Sau 3 năm lấy vợ, tôi đúc rút được nhiều kinh nghiệm để chia sẻ với anh em.
Tháng trước, vợ cho một triệu tiêu vặt, cuối tháng hỏi tiền tiêu những khoản nào rồi. Tôi khai báo, mua bộ đồ lót cho vợ hết 500 nghìn, mua cây thuốc lá cho bố vợ hết 200 nghìn, đổ xăng hết 150 nghìn, cắt tóc hết 50 nghìn, mua hai lon nước ngọt hết 40 nghìn, còn 60 nghìn tiêu gì không nhớ nổi. Vợ nghe thế liền nổi trận lôi đình, bắt tôi đi lau nhà. Tôi hỏi tại sao thì vợ quát: “Ông đem 60 nghìn đi chơi gái rồi phải không?”
Trước khi cưới, đi làm về thấy trong nhà sáng đèn thì lòng chợt lòng nhẹ bẫng. Sau khi lấy vợ, đi làm về thấy nhà vẫn sáng đèn thì hai chân nặng như đeo chì.
Đi du lịch với vợ, tối ngủ khách sạn, điện thoại reo không ngừng, đủ các loại massage, tẩm quất. Vợ điên tiết nói: “Ranh con, định cướp nghề của chị mày hả?”
Vợ vào vệ sinh không đóng cửa, đi tắm không mang theo quần áo, xì hơi khi ngồi cạnh chồng rồi cười thả ga.
Trước khi cưới nàng bảo: “Tối nay anh rửa bát thì em sẽ chiều anh chút”. Sau khi cưới, nàng nói: “Tối nay anh rửa bát thì em sẽ tha cho anh.”
Ngồi nhậu với anh em, vợ gọi giục về trông con, bực quá mới quát: “Tôi đang bận công chuyện, cô đừng có lằng nhằng!”. Anh em vỗ tay khen hay. Về đến nhà bèn lao vào ôm chân vợ: “Vợ ơi anh biết lỗi rồi, tại anh em ngồi đấy, em cho anh ra oai một tí. Tuần này việc nhà anh lo tất, đừng giận em nhé.”
Video đang HOT
Lấy vợ coi như quay về cuộc sống học sinh, tan ca là về nhà, đầu tháng lĩnh tiền tiêu vặt, cuối tháng kê khai chi tiết, mà thực chất còn nghèo hơn cả học sinh. Lau nhà nấu cơm, trông con đi chợ, cái gì cũng biết. Nếu chẳng may bị đuổi việc có thể đi làm bảo mẫu ngay được.
Hai vợ chồng cãi nhau, tôi tức quá bảo vợ: “Tôi mà về cái nhà này nữa thì tôi là con cô”. Sau nửa tiếng lang thang không biết đi đâu về đâu, tôi đành quay về gõ cửa: “Mama, mở cửa, mua đồ ăn về rồi đây”.
Lấy vợ như có thêm một bà mẹ trong nhà nhưng lại không được đối xử như một đứa con mà thành nô lệ.
Hồi trước nhà tôi nuôi một con chó, địa vị gia đình từ cao xuống thấp là vợ- con- chó- tôi. Sau con chó ốm qua đời, nhà lại nuôi một con mèo, lần này địa vị gia đình trở thành vợ- con- mèo- tôi.
Hai vợ chồng đi ăn, thấy gái đẹp đi qua tôi liếc nhìn. Bị vợ xách tai, tôi xin tha rồi bảo: “Mắt anh hôm nay hơi lác thôi mà”.
Vợ nghén đòi ăn đủ thứ. Giữa đêm “Anh ơi, em muốn ăn chè, em muốn ăn khế chua…”. Thế là tôi mắt nhắm mắt mở mặc quần đùi chạy đi mua. Hôm đi nhậu với bạn bè, uống nhiều nên say rượu, về đến nhà tôi gọi: “Vợ ơi pha cho anh cốc nước chanh, anh uống nhiều sắp nôn ra mất”. Vợ nói ra từ phòng ngủ: “Có gan uống say, nôn ra thì tự dọn nhé”, rồi chạy qua phòng con ngủ tới sáng.
Còn nhiều chuyện nữa, nhưng kể thế cũng đủ rồi. Đọc xong, anh em hãy suy nghĩ có nên lấy vợ không nhé!
Theo Him
Vợ ơi, anh không muốn về nhà
Em có hiểu tâm sự của anh lúc này không? Ai đó đã nói là gia đình là nơi mà người ta luôn muốn trớ về nhất nhưng đối anh thì ngược lại
Em cho con ăn nhưng quát tháo gắt gỏng, em tỏ ra khó chịu nếu con quấy khóc. Em đánh con, mà trẻ con thì nào biết gì em.
Người ta bảo, nhà là nơi mà bất cứ người nào cũng muốn về, cũng muốn dừng chân, nghỉ ngơi sau một ngày làm việc vất vả. Với một người chồng, nhà là mái ấm, là nơi họ muốn về nhất để được ăn bữa cơm ngon của vợ, để được vợ chiều chuộng, ngọt ngào, để được nghỉ ngơi thoải mái. Dù đi khắp nơi cũng không đâu bằng nhà mình. Điều này, anh ghi nhận. Anh cũng từng ao ước được như thế, cũng từng có một thời, ngày nào anh cũng chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng về nhà, được ở bên cạnh vợ con. Anh muốn được ăn những bữa cơm ngon em nấu, được em chuẩn bị nước tắm, được em hỏi han thủ thỉ và được chơi với con, cưng nựng con.
Sau một ngày mệt mỏi, anh dường như quên hết mọi thứ khi thấy nụ cười của vợ, thấy con chơi đùa với ba. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để anh thấy được hạnh phúc chính là đây, là tổ ấm này, không đâu có thể thay thế được. Mỗi ngày vợ đều cho anh thưởng thức những món ngon, khiến anh cảm thấy vui vẻ, thoải mái, tận hưởng cuộc sống bên vợ con thật là thú vị.
Nhưng sao những ngày tháng ấy qua nhanh quá vợ à?
Bây giờ, chỉ sau hơn 2 năm, anh không muốn về nhà nữa. Bởi nơi ấy không còn là tổ ấm ngày nào. Bởi nơi ấy không còn là nơi có người vợ anh yêu thương, chiều chuộng, người vợ có thể chuẩn bị cho anh những món ngon, nói lời ngọt ngào và cười nói với anh. Nơi ấy là một người phụ nữ hoàn toàn khác, với một đứa trẻ vẫn gọi anh là ba nhưng suốt ngày bị em quát tháo.
Em từ bao giờ đã trở nên khó chịu. Em thường xuyên bảo anh đi mua thức ăn bên ngoài vì em bận chăm con, không chăm lo được cho gia đình. Em bận công việc nên tối ngày, khi đã đi làm ở cơ quan, em còn về nhà bày máy tính ra, làm đủ thứ trên đời. Bằng lòng là công việc bận nhưng em cũng phải biết sắp xếp chuyện gia đình và chuyện con cái, chồng của em nữa. Em không nên bỏ bê toàn bộ việc nhà, và chỉ biết cắm đầu vào công việc.
Anh cũng kiếm tiền và số tiền anh kiếm ra đâu phải ít, nhưng em luôn muốn thể hiện mình tài giỏi, kiếm nhiều tiền hơn chồng. Từ bao giờ em trở nên như vậy. Anh có thể yêu cầu em chuyển một công việc mới, nhưng em đã không làm. Em cứ tự cho mình là giỏi, em tự biện minh rằng, nhà này chỉ mình anh kiếm tiền thì không đủ. Anh đâu có ép em phải thôi việc, chỉ là muốn em chuyển công việc khác mà thôi.
Bây giờ, em gần như chỉ quan tâm tới công việc. Mỗi lần về nhà là em bảo cụt lủn: "Chưa có cơm đâu, anh ăn gì thì ra tạm hàng mà ăn, không thì mua về cho hai mẹ con. Em bận lắm, không nấu được". Thế mà trước đó, em chẳng nói để anh còn chuẩn bị.
Em cho con ăn nhưng quát tháo gắt gỏng, em tỏ ra khó chịu nếu con quấy khóc. Em đánh con, mà trẻ con thì nào biết gì em. Anh lại vào bênh con, cưng nựng con, em quát cả anh bảo &'anh chẳng làm được gì, cho nó ăn thì phải quát nó, chiều nó, nó hư thân mất nết'. Con mình đã bao giờ hư thân mất nết đâu em. Con ngoan, nhưng tại em cứ hay bắt nạt con, hay dọa dẫm con nên bây giờ, mỗi lần em cho con ăn là con sợ. Tại sao, anh cho con ăn thì con ngoan thế?
Những bữa cơm ngon đã không còn nữa. Cách đây 2 năm, em là con người khác, giờ em đã khác hoàn toàn. Anh muốn em vẫn là người vợ đảm đang như xưa, yêu thương anh vô vàn. Là người vợ lúc nào cũng cho anh nụ cười và một mâm cơm ngon. Dù khi đó, vợ chồng mình kiếm ít tiền hơn bây giờ thì hạnh phúc vẫn vẹn tròn em ạ. Có tiền nhiều để làm gì khi mà suốt ngày cau có, khó chịu với nhau.
Anh về nhà là em đã thúng đụng nia, không hiểu anh đã gây ra lỗi lầm gì. Anh chỉ muốn em hiểu rằng, anh chưa từng đòi hỏi gì ở em quá đáng cả. Trước đây, em chăm sóc anh, là do em tự nguyện và bây giờ có thể em không cần làm thế nhưng anh thấy, cuộc sống này quá ngột ngạt em ơi.
Vợ chồng là phải nhẹ nhàng với nhau, yêu thương nhau. Anh chỉ thủ thỉ hỏi em &'nay bà xã cho anh ăn gì', thì em cau có, nhìn anh trừng trừng bảo &'ăn gì mà ăn, còn bận túi mắt, không thấy à?'. Gã chồng như anh cụt hứng ngay lập tức. Mặc em thích làm gì thì làm, anh nấu bát mì, ăn xong anh lên phòng, không cần quan tâm vợ.
Không khí gia đình ngột ngạt quá em ơi. Em ngoài biết ăn diện, son phấn, trang phục lòe loẹt còn biết làm gì nữa. Em chỉ quan tâm tới tiền, hợp đồng và các mối quan hệ. Còn chồng em, em cho nhịn suốt. Con em, em quát tháo, bỏ bê không chăm sóc. Anh đưa bà nội lên chăm thì em cáu với cả anh, bảo không sống được với mẹ chồng.
Anh nói cho em hiểu, em đừng làm quá. Anh không chịu đựng được nữa đâu. Anh đã quá nhân nhượng rồi. Nếu em cảm thấy không chăm sóc được chồng con thì em có thể tìm một cuộc sống an nhàn hơn. Anh không nói là đã hết yêu em nhưng tình cảm kiểu này chỉ là sự vớt vả.
Về nhà, anh chỉ mong có một không gian yên tĩnh, được vợ anh chiều chuộng, được vợ anh yêu thương. Nhưng bây giờ, anh không muốn về nhà nữa khi anh phải chứng kiến sự căng thẳng và ánh mắt khó chịu của em.
Nếu em còn như thế, anh cũng sẽ mặc kệ em đó. Anh đưa con về quê cho bà nội trông, để em khỏi phải chăm sóc. Còn hai chúng ta, mỗi người mỗi phòng, như vậy sẽ khiến em thoải mái làm việc hơn, không phải lo lắng gì cho anh, có phải không? Nếu em đồng ý, thì bắt đầu từ hôm nay luôn. Anh chán lắm rồi!
Theo Him
9 điều phụ nữ thích ở một người đàn ông đích thực Người đàn ông đích thực cư xử rất khác biệt với những anh chàng ích kỷ và không khó để nhận ra khác biệt ấy: Chủ động, che chở, chung thủy, có trách nhiệm. Phụ nữ thích gì ở một người đàn ông đích thực? 1. Người đàn ông đích thực biết cách lắng nghe Đàn ông bao giờ cũng muốn tìm giải...