C.hết cười với câu chuyện anh chồng… mê khỉ
Một đêm, tỉnh dậy giữa khuya, đi xuống nhà tìm chồng, An xuýt ngất khi bắt Bgặp ình đang đắm đuối bên cái sọ khỉ bốc mùi.
An thường nghe người ta than thở &’lấy vợ dại, hại ba đời’ chứ chưa nghe ai ca thán về việc lấy chồng dại thì hại ra làm sao. Có lẽ, mọi người cho rằng các đấng nam nhi ít dại hơn chăng?
Thế nhưng An lắm lúc phát điên lên với sự ngờ nghệch của ông chồng thạc sĩ.
Anh Bình, chồng An, là một thạc sĩ chuyên về linh trưởng bậc cao. Quanh năm suốt tháng, anh hết ở phòng nghiên cứu lại đi thực nghiệm ở các vùng rừng núi heo hút.
Ngày mới quen, chẳng mấy dịp kỷ niệm mà anh có mặt ở nhà để đưa người yêu xinh đẹp đi chơi, đi giới thiệu với bạn bè. Nói không quá chứ nếu có đi chơi thì An cũng chỉ được Bình đưa đến… Vườn thú Thủ Lệ.
Anh giới thiệu với bạn gái say mê về hổ Đông Dương, về cáo, về cầy, về khỉ. Của đáng tội, khi sống giữa muôn loài, Bình là người vô cùng linh hoạt và rất dễ truyền cảm xúc cho người khác, đặc biêt là cô sinh viên còn nhiều mơ mộng như An.
Có lẽ cũng chính vì tình yêu &’rừng rú’ khác biệt mà Bình đã tán đổ rồi cưới được An, trong khi nhiều chàng công tử nhà giàu tiếc hùi hụi cô gái xinh đẹp nhất phố.
Chỉ tiếc là khi đã về sống với nhau, mâu thuẫn giữa 2 người mới dần nảy sinh, phần nhiều cũng vì tính cách đơn giản đến khó hiểu của Bình.
Nhà Bình vốn có của ăn, của để, nên ngay sau khi cưới, bố mẹ anh đã mua cho đôi vợ chồng trẻ một căn nhà riêng.
Video đang HOT
An nghe thấy thì rất mừng, không phải do cô tham mà nghĩ về lâu dài thì việc ở chung bao giờ cũng sinh nhiều việc phức tạp. Nhất là việc hiện tại cả nhà Bình đang sống trong căn nhà chỉ 40m2 ở khu phố cổ chật trội.
Đúng lúc An định cảm ơn bố mẹ chồng thì chồng cô lên tiếng: &’Bố mẹ không phải mua làm gì cho phí t.iền, nhà mình còn rộng chán. Mọi người không biết chứ khỉ đuôi dài ấy, cả đàn mấy chục con ở trên một cái cây còn được nữa là’. Rồi chẳng để ý gì đến cô vợ đang đỏ mặt tía anh chàng cười rất tươi &’nhở em nhở’.
Kể từ lúc đó trở đi, An ngày càng ghét sự so sánh giữa người và khỉ của chồng. Nào là &’Sao em may nhiều quần áo thế làm gì? Như loài khỉ ấy, cả đời chẳng có mảnh vải trên người mà vẫn sống đàng hoàng’.
An bực quá bảo &’Thế anh mặc quần áo làm gì? sao không cởi ra cho giống bạn?’ thì Bình rất hồn nhiên đáp lại &’Chẳng qua ở phố thì phải mặc chứ khi đi lên rừng anh cũng chẳng ngại, càng thoải mái’.
Một đêm, tỉnh dậy giữa khuya, không thấy chồng đâu, An đi xuống nhà tìm, thì xuýt ngất khi bắt gặp Bình đang đắm đuối bên cái sọ khỉ bốc mùi.
Hóa ra anh tìm được mẫu vật là cái xác khỉ trong rừng, thế là tận dụng mang về nhà, cất vào tủ trữ đông rồi đêm lấy ra đặt lên bàn ăn nghiên cứu.
Ngày kỷ niệm yêu nhau, ngày 8/3, ngày Valentine, không có dịp nào Bình tặng vợ món đồ kém liên quan đến khỉ.
Nào là con tinh tinh khổng lồ đen xì xì, nào là con đười ươi khắc bằng gỗ đỏ lòe và rất nhiều những mặt dây chuyền, đá quý hình khỉ.
Đi ăn cỗ, liên hoan, giỗ chạp ở đâu cũng thế, cứ nói được dăm câu là Bình lại quay về đề tài họ hàng nhà khỉ, trong khi ai cũng bụm miệng cười. Họ hàng nhà An toàn vui miệng gọi anh là &’thằng khỉ’.
Đến khi An có bầu, rồi sinh, Bình đi thì thôi chứ về đến nhà là chả hỏi han gì vợ con mà mở mồm ra là khỉ, khỉ và đười ươi. Có lần tủi thân quá, An đòi sắp đồ về nhà mẹ đẻ, thế là Bình cuống cả lên, xin lỗi vợ và hứa sẽ dành nhiều thời gian hơn bên cô.
Nhưng thói quen của anh không vì thế mà mất đi, chỉ thay đổi chút ít.
Lúc tỉnh dậy sau ca mổ đẻ, cô vợ trẻ tức đến phát điên khi nghe chồng gọi con là &’Little Monkey’, xong lại còn quay ra thanh minh với vợ &’anh không gọi khỉ, mà là monkey đấy nhé’.
An đột nhiên bật cười, cô nghĩ thầm: &’Thôi thì cũng chẳng sao, ít ra anh ấy không n.goại t.ình với khỉ’.
Thôi thì đất chả thay đổi được thì trời đành phải chiều đất chứ sao.
Theo DatViet
Ám ảnh vợ từng phản bội vì quá hám t.iền
Cô ấy từng bỏ tôi để chạy theo kẻ giàu sang. Nếu không vì bị hắn "đá" có lẽ cô ấy đã không quay về bên tôi.
Nếu tính đến ngày hôm nay, cuộc hôn nhân của tôi mới chính thức được hơn 3 tháng. Đó là xét về mặt thủ tục, công khai với tất cả mọi người. Còn trước đó chúng tôi đã chung sống như vợ chồng gần 5 năm. Kể ra, sự gắn bó giữa tôi và vợ không hề ngắn ngủi... Những tưởng quãng thời gian gắn bó dài lâu đó là điều đảm bảo cho chúng tôi có một cuộc hôn nhân bền vững nhưng thực tế hoàn toàn khác xa với những gì tôi tưởng tượng.
Chúng tôi sống cùng với nhau từ năm thứ 2 đại học. Tôi biết như thế cũng có phần vội vàng nhưng vì tình cảm khi đó quá nỏng bỏng, lại thấy bạn bè xung quanh cũng nhiều người như vậy nên hai đứa quyết định dọn về một nhà sống cho tiết kiệm. Chúng tôi dự định sau khi ra trường sẽ lấy nhau.
Cuộc sống của hai đứa cũng qua đi dù không ít lần cãi nhau nảy lửa. Thế nhưng sau khi ra trường, bố mẹ cô ấy nhất quyết không đồng ý cho chúng tôi lấy nhau bởi lẽ gia đình cô ấy đã chấm mối cho cô ấy ở quê. Người đó hơn vài t.uổi, sự nghiệp ổn định, gia đình lại gần gặn nên nhà cô ấy nhất quyết muốn cô ấy lấy chồng gần nhà.
Tôi cố gắng thuyết phục nhưng cô ấy không vượt qua được sự ngăn cản của gia đình nên đã quyết định chia tay. Cô ấy về quê, nghe theo sự sắp đặt của bố mẹ. Chúng tôi dừng lại khoảng 5 tháng. Nghe nói trong thời gian đó cô ấy và người kia đã thử tìm hiểu nhau. Thậm chí hai gia đình còn tính toán đến chuyện kết hôn. Tôi đau khổ lắm nhưng biết làm sao được khi cô ấy khăng khăng như vậy.
Tôi đã yêu thương và đón nhận cô ấy quay về mà không biết mình chỉ là đồ thế thân (Ảnh minh họa)
Thế nhưng đùng một cái, cô ấy lại tìm tôi và khóc mếu muốn quay lại. Vì còn yêu nên tôi cũng quay lại. Chúng tôi tìm về nhà cô ấy và xin cưới. Lần này không hiểu sao bố mẹ cô ấy lại đồng ý luôn dù trước đó kịch liệt phản đối. Chúng tôi tiến hành làm đám cưới nhanh chóng sau đó. Kì lạ là ở chỗ đám cưới bố mẹ cô ấy cũng giúp đỡ rất nhiều. Tôi cứ ngỡ là do bố mẹ hiểu ra tình yêu của chúng tôi nhưng phái sau đó là cả một bí mật mà tôi không biết.
Chúng tôi cưới xong dọn về sống với nhau. Cho đến khi đó tôi mới biết cô ấy và người đàn ông kia đã đi quá giới hạn với nhau. Nhưng hắn ta chê cô ấy "không còn gì" nên đã cự tuyệt. Khi ấy cô ấy mới quay về bên tôi. Tôi cay đắng lắm, cảm thấy n.hục n.hã vô cùng. Nếu như cô ấy không bị hắn từ chối thì chắc cô ấy đã hân hoan được làm vợ hắn ta rồi.
Hôn nhân với tôi là nỗi đau khi bị bao trùm bởi cảm giác lọc lừa (Ảnh minh họa)
Thay cay đắng làm sao, tôi đã bị cô ấy dắt mũi. Khi trước thì đang tâm bỏ tôi lại theo ý bố mẹ, khi bị hắn phụ tình thì quay về bắt tôi đổ vỏ. Nỗi cay đắng này tôi không biết phải làm sao để giải tỏa. Từ hôm biết chuyện đến giờ, tôi chỉ nhìn vợ bằng ánh mắt k.hinh b.ỉ. Dường như với cô ấy, tôi chỉ là một chỗ để phòng bị mà thôi.
Tôi chán nản với cuộc hôn nhân này không chỉ vì vợ đã từng bỏ mình một lần, chung chạ với người đàn ông khác mà còn lừa dối tôi đến mức như vậy. Cảm giác yêu thương trong tôi vỡ vụn. Chúng tôi còn chưa đăng kí kết hôn nên trong đầu tôi luôn xuất hiện cái suy nghĩ sẽ chấm dứt tất cả. Làm thế có tồi tệ lắm hay không?
Theo Eva
C.hết cười với nhật kí của 'gái già' t.uổi 30 "Đến nhanh anh nhé, cuộc đời em đã đi qua t.uổi 30 rồi đấy, hết quãng t.uổi trẻ phơi phới xuân sắc rồi, toan về già rồi...". Ngày... tháng... năm... Reng... reng... reng... chiếc đồng hồ báo thức kêu inh ỏi, báo hiệu 1 ngày mới lại bắt đầu. Ghét thật đấy, giấc đang nồng lại bị phá đám! Mình lầm bầm vài...