Chê vợ già nua xấu xí, câu trả lời quá đỗi thâm thuý khiến chồng “thấm” tới già
Ông chồng tiếc nuối bóng hình gợi cảm của cô gái 23 tuổi khi xưa nhưng đã bị vợ “bật” lại đau đớn khiến ông không bao giờ nhắc lại chuyện này nữa.
Một cặp vợ chồng đã cùng nhau trải qua rất nhiều khó khăn. Những năm đầu hôn nhân, cuộc sống của họ tuy nghèo khổ nhưng rất vui vẻ, hạnh phúc. Nhiều năm về sau, họ thành đạt hơn và có rất nhiều tài sản. Họ mua một ngôi nhà lớn hơn, một chiếc xe tốt hơn, sống cuộc đời sung túc, vương giả.
Sau 50 năm chung sống, người chồng nhìn xung quanh ngôi nhà rồi nhìn vợ mình. Ông nhìn kỹ mái tóc trắng, những nếp nhăn và làn da nhợt nhạt của vợ. Ông nói:
- Cách đây 50 năm, chúng ta có một ngôi nhà tồi tàn, một chiếc xe cũ kỹ, ngủ trên ghế sofa và một chiếc ti vi đen trắng. Nhưng mỗi đêm tôi được ngủ với một cô gái 23 tuổi gợi cảm.
Ảnh minh hoạ.
Người chồng chê vợ già và tiếc nuối cô gái 23 tuổi gợi cảm ngày xưa
Video đang HOT
Người vợ nghe vậy chỉ im lặng. Ông chồng càng bàn luận sôi nổi hơn:
- Bây giờ, chúng ta có một biệt thự, một chiếc ô tô sang trọng, một chiếc giường lớn, một ti vi màn hình to, nhưng mỗi đêm tôi lại ngủ với một bà già 69 tuổi. Thật tệ phải không?
Người vợ nhìn chồng rất lâu. Cuối cùng bà cũng bày tỏ suy nghĩ của mình. Với giọng điệu điềm tĩnh, bà nói:
- Tôi cho phép ông ra ngoài và tìm một cô gái 23 tuổi gợi cảm. Tôi chắc chắn ông sẽ tìm lại được niềm hạnh phúc khi xưa, khi sống trong một ngôi nhà tồi tàn, một chiếc xe rách nát, ngủ trên ghế sofa và xem một chiếc ti vi đen trắng nhỏ xíu.
Người chồng nghe xong chỉ biết há hốc miệng nhìn vợ. Hẳn ông đã hiểu ra vấn đề mà người vợ ngầm muốn nói và hẳn rằng ông sẽ chẳng dám nhắc lại chuyện này thêm một lần nào nữa.
Theo eva.vn
Hà Nội lạnh rồi đó, còn anh đã nhớ em chưa?
Hà Nội mùa này nếu có thể được ôm ai đó mà đi lòng vòng khắp phố thì cũng thấy sự đời nhẹ nhàng và vui sướng hết nấc. Em thì nhớ anh rồi, còn anh đã nhớ em chưa?
Cứ tưởng mùa hè sẽ không bao giờ dứt, đi đâu ai cũng hỏi han bao giờ thì Hà Nội lạnh, bao giờ thì được mặc áo ấm. Mải mê chạy theo guồng quay cuộc sống, sáng tỉnh dậy đến công ty, về nhà khi đèn đã lên đường em còn chưa kịp ngắm nhìn mùa thu Hà Nội đẹp thế nào, cúc họa mi xúng xính xuống phố ra sao. Nhưng mà hôm nay Hà Nội lạnh rồi anh ạ.
Chợt sáng nay ra đường ai nấy líu ríu áo măng tô, áo bông, cardigan rồi xuýt xoa sao trời mưa mà lạnh thế. Cũng như ước mơ của bao kẻ thích mùa đông giờ đã thành hiện thực rồi. Mùa này nói gì thì nói, việc nhớ thương một người là không thể tránh khỏi. Em nghĩ mình bắt đầu đã nhớ anh rồi, liệu chúng mình có thể gặp nhau vào mùa đông này có được không?
Hà Nội mùa này ấy à, chỉ cần yên lặng ngồi cạnh nhau cũng là một niềm vui. Vì chỉ khi ở bên một người thương mến thì bản thân chúng mình mới vui vẻ đến thế. Thời tiết thì đã chịu hợp tác với lòng người, niềm hạnh phúc cũng chẳng cần phải hét toáng lên hay cho thiên hạ biết rằng ừ à ta cũng có người thương đấy. Tình yêu mùa này phải thật êm đềm, nhẹ nhàng và đơn giản là đã đủ rồi.
Em nghĩ mình bắt đầu đã nhớ anh rồi, liệu chúng mình có thể gặp nhau vào mùa đông này có được không?
Em đã nghĩ mãi về anh, nhiều hơn cả ba mùa xuân hạ thu gộp lại. Vì Hà Nội mùa này đẹp quá nên người ta bảo em là chúa mơ mộng, ảo tưởng cũng chẳng sao. Chỉ trách sao bầu trời có thể sinh ra một mùa đáng yêu đến như thế.
Mùa này mà có anh ở bên thì đích thị chúng mình sẽ phải vòng qua Lạc Long Quân ăn bánh rán mặn, rồi không quên ăn cháo sườn chợ Đồng Xuân, lên Đinh làm tách cà phê trứng rồi lại vòng về hồ Tây xuýt xoa gió thốc vào mặt nhưng lại cười hớn hở.
Mùa này mà có anh ở bên thì đích thị em sẽ 'bắt nạt' anh cho bằng được, bảo anh đi hết ngõ này ngách kia, tìm kiếm những quán café vắng người cũ kỹ, đi bộ vòng quanh hồ Gươm ngắm mùa lá rụng, không quên ăn một chiếc kem chanh bạc hà mát lạnh tê người.
Mùa này mà có anh ở bên thì đích thị em sẽ ôm anh một nghìn lần một ngày. Tất nhiên chúng ta sẽ phải vùi đầu vào công việc, deadline cuối năm nhưng việc ôm một người thương vào cuối ngày luôn là điều tuyệt nhất, dù có bận đến đâu thì anh cũng nhớ về sớm nhé.
Mùa này mà có anh ở bên thì đích thị em sẽ thủ thỉ cho anh mọi điều, từ việc hôm nay em đi chợ mua rau mua cá thế nào đến việc em ấm ức ra sao với người này người kia, nhưng kiểu gì chưa kể xong em đã quên tuột đi mất, vì mùa này ai mà nỡ cáu gắt, giận hờn với ai thật lâu đâu.
Về cơ bản thì sáng nay em đã bắt đầu nhớ anh rồi anh ạ, chẳng ai có thể sống mà thích cuộc sống độc thân mãi, hoặc người đó chẳng phải là em. Và cũng chẳng ai nỡ một mùa lạnh mà không nhớ thương ai trên thế gian này. Thế nên em chẳng việc gì phải giấu giiếm nỗi nhớ này của mình cả.
Thế nhưng mà, Hà Nội lạnh thế này rồi, còn anh đã nhớ em chưa?
Theo guu.vn
Chuyện cuối tuần : Ngày anh và em tạm thôi giấc mộng mai sau Có cuộc gọi từ nơi xa đến, lòng tôi bây giờ không còn hạnh phúc như những cánh thư... Nhẹ ấn điện thoại ở chế độ "im lặng", tôi ngồi yên nhìn ra ô cửa sổ, cảm giác như vừa để cho điều gì lòng đã rất tha thiết trôi nhanh qua kẽ tay không buồn níu giữ. Làm thế nào, ngày con...