Chê món trứng rán của “con dâu tương lai”, mẹ tôi hối hận ngay sau khi kết thúc bữa cơm tối
Tôi biết là mẹ lỡ lời. Nhưng giờ chị dâu tương lai đã mất lòng rồi, không muốn tiếp tục quen anh tôi nữa.
So với những anh chị em bằng vai phải lứa trong họ thì anh trai tôi giờ bị xếp vào hàng “ế”. 32 tuổi anh vẫn độc thân, trong khi bạn bè cùng lứa có con học lớp 4 lớp 5 rồi.
Tuy nhiên anh tôi cũng chẳng buồn vì điều đó lắm. Anh còn khoe rằng bạn bè ghen tị với anh, ước được tự do thoải mái như anh mà không được. Trong lúc hội bạn ngụp mặt vào bỉm sữa thì anh đi du lịch khắp nơi, trải nghiệm cuộc sống đủ màu sắc. Anh nói với bố mẹ khi nào thích hợp sẽ kết hôn, chứ anh không thích lấy vợ đẻ con vì nghĩa vụ.
Tôi biết anh mình cũng từng có vài mối quan hệ yêu đương “mập mờ” nhưng chả đi đến đâu cả. Không xác định nghiêm túc thì làm sao công khai được. Anh tôi cũng kiểu đẹp trai, vui tính, vóc dáng cao ráo, nói chuyện khá thú vị nên nhiều người thích lắm. Cơ mà anh chẳng đưa cô nào về ra mắt bố mẹ cả, cứ ung dung mỗi ngày vậy thôi.
Mẹ tôi suốt ngày mắng anh là lớn đùng rồi còn chơi trò con nít. Lý do là bởi anh tôi đam mê xếp mô hình. Tôi biết những mô hình anh mua đều là loại đắt tiền, việc sưu tập đống mô hình ấy cũng là thú vui của người lớn. Nhưng mẹ tôi thấy toàn nhân vật hoạt hình với truyện tranh xếp đầy phòng anh nên nghĩ đấy là trò trẻ con. Tôi bảo một bức tượng lắp ghép anh mua có giá 5 triệu, mẹ không tin còn gõ đầu tôi mấy cái vì tội… nói điêu.
Từ đợt sau Tết đến giờ tôi nhận ra anh mình có nhiều cái khác lạ. Hình như anh ấy có bạn gái, mà lần này có vẻ chuyện yêu đương của anh không giống trước đây. Anh hay đăng ảnh chụp cùng một cô gái, tuy không rõ mặt mà chỉ có tay chân hoặc bóng người thôi nhưng như thế cũng khiến mọi người biết là anh đang trong một mối quan hệ rồi.
Trước đây anh tôi chẳng bao giờ đăng ảnh chụp với bạn khác giới nào cả. Giờ đăng công khai thì chứng tỏ cô gái ấy rất có sức hút với anh. Tôi dò hỏi thì anh cũng thừa nhận đang yêu, hẹn khi nào có thời gian thì anh sẽ giới thiệu bạn gái.
Rồi đùng cái anh bảo dắt chị ấy về ăn cơm. Bố mẹ tôi mừng quýnh lên vì cuối cùng thằng con trai duy nhất cũng chịu hẹn hò nghiêm túc. Mẹ vội kéo tôi đi chợ mua toàn thức ăn ngon, bảo đãi “ con dâu tương lai” một bữa ra trò.
Lần đầu đến nhà tôi chơi nên bạn gái của anh khá căng thẳng. Mẹ định xuống bếp làm cơm nhưng chị nhanh nhẹn nói để chị nấu. Tôi chủ động đứng nấu cùng chị và trò chuyện cho chị thoải mái hơn.
Bạn gái của anh tôi trổ tài làm món sườn xào chua ngọt và canh khoai tây thịt bò. Thấy vài quả trứng để trong rổ, chị hỏi tôi nhà có lá lốt không. Tôi tò mò không biết để làm gì nhưng vẫn lên sân thượng hái xuống một nắm lá lốt. Lát sau thấy chị thái nhỏ ra bỏ vào bát trứng đánh sẵn, tôi há hốc mồm ngạc nhiên.
Video đang HOT
Chê món trứng rán của “con dâu tương lai”, mẹ tôi hối hận ngay sau khi kết thúc bữa cơm tối- Ảnh 1.
Tôi chưa ăn trứng trộn cùng lá lốt bao giờ nên thấy lạ lắm. Nhưng bạn gái của anh kể món này ở quê chị rất phổ biến, gia đình chị cũng thường xuyên ăn món này vì bà nội nói lá lốt có nhiều công dụng chữa bệnh.
Nghe anh tôi kể rằng mẹ hay đau mỏi chân nên chị cố ý làm món trứng lá lốt này cho mẹ tẩm bổ. Tôi nghe xong cũng thấy hay hay, lại thêm cảm tình với bạn gái của anh vì chị thật chu đáo, biết quan tâm người khác.
Bày hết các món nóng hổi ra bàn xong tôi mời bố mẹ xuống thưởng thức. Tài nấu ăn của chị dâu tương lai không tệ tí nào, tôi ăn vụng thử thấy món nào cũng ngon. Mẹ tôi gắp vài đũa xong cũng gật gù khen chị ấy nấu ăn khéo.
Bữa cơm ra mắt đáng lẽ sẽ suôn sẻ nếu như sự chú ý của mẹ tôi không va vào đĩa trứng rán lá lốt. Mẹ hỏi đây là món gì, nghe giải thích xong mẹ buột miệng nói câu khiến cả nhà ngỡ ngàng: “Chắc ở quê mới ăn trứng lá lốt chứ thành phố chỉ ăn trứng lá mơ lá ngải thôi”.
Dứt miệng xong chắc mẹ cũng tự biết lỡ lời nên vội lái sang chuyện khác để xóa đi bầu không khí ngượng nghịu. Tuy nhiên tôi đã nhìn thấy gương mặt bạn gái của anh đỏ bừng, rồi sau đó chị ăn uống rất chậm, cảm giác như không còn ngon miệng nữa. Những câu chuyện trò đối đáp cũng thưa thớt. Ăn xong bạn gái của anh chủ động tranh rửa bát với tôi, sau đó chị nhờ anh tôi đưa về.
Nửa tiếng sau anh trai đùng đùng nổi giận bước vào nhà. Anh hỏi mẹ tại sao lại chê món ăn do bạn gái anh nấu là đồ nhà quê, để chị ấy tủi thân buồn khóc. Mẹ vội giải thích là mẹ không cố tình, định nói đùa thôi nhưng lại thành nói sai nhỡ miệng. Anh bảo giờ bạn gái muốn chia tay vì chị ấy thấy áp lực. Đúng là chị ấy không phải con gái thành phố, gia cảnh cũng bình thường. Chị sợ nếu tiếp tục qua lại với anh rồi tính chuyện cưới xin thì tâm lý không thoải mái, vậy nên chị tính kế “chạy” luôn!
Thấy nguy cơ hụt mất con dâu tương lai nên mẹ tôi có vẻ khá lo lắng. Tôi thấy chuyện cũng không đến mức quá to tát, nhưng chắc bạn gái của anh hơi nhạy cảm nên muốn rút lui sau bữa cơm ra mắt.
Hình như anh trai tôi rất thích người bạn gái này, bởi chị ấy xinh xắn và giỏi giang, lại có nhiều điểm chung hợp với anh nữa. Ấy vậy mà mẹ tôi lại chẳng may gây ra chuyện hiểu nhầm. Giờ làm sao giúp anh tôi “gỡ rối” với chị ấy đây? Mà tôi lo rằng giải thích xong chị ấy cũng không bỏ qua được, cưới xin xong về làm dâu nhỡ chị vẫn nghĩ mẹ tôi không ưa chị ấy thì phải xử trí thế nào?
Đúng là lắm khi chuyện nhỏ bằng đầu kim cũng nảy sinh cả mớ phiền phức. Nhìn mẹ bối rối đứng ngồi không yên mà thấy thương. Có phải mẹ tôi ghét bạn gái của con trai đâu, chỉ là sơ ý thôi mà…
Bố vợ khen anh rể làm lương tháng 50 triệu, chỉ một hành động sau đó của chồng tôi khiến ông hối hận
Kể từ đó về sau, bố vợ không còn so sánh tôi với anh rể nữa.
Là một người chồng, và hơn hết là một người bố đã có 2 con, tôi luôn hiểu trách nhiệm và vai trò của mình ở đâu. Vì thế, mỗi ngày tôi đều tự nhủ với bản thân phải cố gắng tốt hơn nữa để cho vợ và các con cuộc sống tuyệt vời nhất. Nhưng tôi thực sự không hiểu mình đã sai ở đâu, mà bố vợ lại so sánh tôi với anh rể.
Vợ chồng tôi lấy nhau 10 năm và có được cặp sinh đôi 1 trai 1 gái, năm nay các bé chuẩn bị bước vào tiểu học. Vợ tôi là em út trong nhà, trước cô ấy còn có một người chị lớn. Chị ấy cũng đã lập gia đình nhưng sống trên phố, còn vợ chồng tôi thì được cho miếng đất nên xây nhà ở quê, cạnh bên nhà bố mẹ vợ.
Tôi và bà xã làm cùng lĩnh vực, đều là người công chức nhà nước, dù công việc ổn định nhưng lương bổng không quá cao. Ngược lại, vợ chồng chị vợ và anh rể người làm kinh doanh, người làm IT nên thu nhập khá tốt. Dĩ nhiên, cái gì cũng có cái giá của nó, vợ chồng tôi lựa chọn cuộc sống an nhàn, vừa kiếm tiền nhưng cũng phải dành nhiều thời gian để nuôi dạy 2 con. Ngược lại, chị vợ và anh rể đa phần đều bận tối mặt tối mày nên hè nào cũng gửi cô con gái tiểu học về quê để ông bà chăm sóc hộ.
Cách đây vài ngày, trong một bữa tiệc nhỏ với 3 người hàng xóm, khi họ hỏi thăm đến tình hình hôn nhân, làm ăn của gia đình 2 cô con gái, không biết có phải vì đã say hay không mà bố vợ đã không chút nể nang gì so sánh tôi với anh rể. Ông khen anh ấy nức nở, tài giỏi kiếm được nhiều tiền, lương tháng tận 50 triệu, "ăn đứt" con rể út như tôi. Ông còn nói dù làm nhà nước tôi được cái danh, nhưng lương thấp, may nhờ bố mẹ vợ cho mảnh đất nên mới xây được căn nhà khang trang để ở.
Nghe bố vợ nói mình như vậy, tôi cảm thấy khó chịu nên rời khỏi bàn tiệc. Lúc này, mấy đứa nhỏ đòi tôi nấu cho chúng món cơm chiên trứng, "món tủ" của tôi nên tôi lập tức xin phép mọi người ở đó để vào bếp nấu ăn cho tụi nhỏ. Sau khi tôi rời đi, tôi nghe kể lại diễn biến câu chuyện tiếp đó là một người hàng xóm đã lên tiếng hỏi về anh rể, nói sao làm có tiền không thuê bảo mẫu mà năm nào cũng gửi con gái về quê cho ông bà đã lớn tuổi chăm sóc.
Trước mặt bố vợ, ông chú này còn dành lời khen cho tôi vì vừa kiếm ra tiền, vừa có thể tự mình chăm sóc các con chứ không phụ thuộc vào ai cả. Mặc dù tôi kiếm tiền không giỏi bằng anh rể, nhưng cũng có đồng ra đồng vào ổn định chứ không vô công rỗi nghề hay mang tiếng ăn bám. Tuy nhiên, về mảng làm bố, tôi tự tin bản thân vẫn đang làm rất tốt, và luôn trong tâm thế hoàn thiện hơn mỗi ngày.
Anh rể vì lo kiếm tiền mà không dành thời gian cho con gái, chính vì thế mà tôi cảm nhận được rõ ràng đứa trẻ không mặn mà gì với bố mẹ cả. Về quê nghỉ hè mấy tháng nay, chả thấy cháu gái khóc lóc, nhớ nhung bố mẹ. Thậm chí có lúc con bé còn bảo muốn ở luôn với ông bà, và dì dượng vì ở nhà bố mẹ đi suốt không có ai chơi cùng, ở quê vui hơn.
Ảnh minh hoạ
Qua ngày hôm sau khi đã tỉnh rượu, dường như bố vợ nhận thức được việc làm của mình vào hôm qua nên đã gửi lời xin lỗi tôi. Ông bảo ông không cố ý, và thực sự ông cũng thấy được những gì tôi làm cho gia đình, cho các con. Suốt gần 3 tháng hè, nhờ có sự hỗ trợ của tôi chăm sóc 3 đứa nhỏ mà bố mẹ vợ mới có thời gian nghỉ ngơi. Cuối cùng thì bố chồng cũng đã nhìn thấy rõ giá trị của tôi, và kể từ đó về sau tôi không còn thấy ông so sánh tôi với anh rể nữa, ngược lại còn rất hay khen tôi là một người chồng, người cha tuyệt vời.
Tâm sự từ độc giả hieuphung...@gmail.com
Trong gia đình, vai trò của người bố và người mẹ là như nhau. Mỗi người đều có ảnh hưởng nhất định đến sự phát triển toàn diện của con trẻ. Chính vì vậy mà trên hành trình con khôn lớn, nếu bố mẹ chỉ vì tập trung kiếm tiền mà bỏ qua thời gian dành cho con, điều này có thể khiến bố mẹ phải hối hận về sau.
Vậy đâu là những thiệt thòi của một đứa trẻ không có sự đồng hành, dạy dỗ của bố mẹ chỉ vì họ quá tập trung vào công việc:
Trước hết, sự thiếu vắng của cha mẹ sẽ khiến trẻ em cảm thấy bị bỏ rơi, không được yêu thương và thiếu sự ổn định về mặt cảm xúc. Điều này có thể dẫn đến những vấn đề về sức khỏe tâm thần như trầm cảm, lo âu hay các rối loạn hành vi. Trẻ em cần sự gắn kết, chăm sóc và quan tâm từ cha mẹ để có thể phát triển một cách lành mạnh.
Bên cạnh đó, sự thiếu vắng của cha mẹ cũng sẽ ảnh hưởng đến việc trẻ được hướng dẫn, giáo dục và giám sát hành vi một cách phù hợp. Cha mẹ đóng vai trò rất quan trọng trong việc định hướng, nuôi dưỡng và bảo vệ trẻ. Khi thiếu vắng những điều này, trẻ có thể dễ dàng sa vào các hành vi tiêu cực, không chỉ ảnh hưởng xấu đến bản thân mà còn có thể làm phiền mọi người xung quanh.
Hơn nữa, sự tương tác và hỗ trợ của cha mẹ cũng vô cùng quan trọng đối với việc phát triển trí tuệ và khả năng học tập của trẻ. Khi cha mẹ không dành đủ thời gian cho con cái, thành tích học tập của trẻ sẽ dễ bị ảnh hưởng. Điều này tác động mạnh mẽ đến cơ hội phát triển và thành công trong tương lai của con.
Cuối cùng, sự phát triển toàn diện về thể chất, xã hội và tâm lý của trẻ cũng sẽ bị ảnh hưởng khi thiếu vắng sự hướng dẫn và chăm sóc của cha mẹ.
Trẻ em cần sự đồng hành và dẫn dắt từ cha mẹ trong suốt quá trình lớn lên để có thể phát triển một cách lành mạnh và trưởng thành. Việc cha mẹ quá tập trung vào công việc mà bỏ bê con cái là một thiệt thòi lớn đối với sự phát triển của trẻ. Những hậu quả của nó có thể kéo dài và để lại những ảnh hưởng sâu sắc, khó xóa nhòa. Vì vậy, cha mẹ cần nhận thức được tầm quan trọng của việc dành thời gian và sự chăm sóc chu toàn cho con.
Nhìn chồng cũ tiều tụy đáng thương, tôi định hả hê nhưng lại bật khóc hối hận khi nhìn vào bàn tay anh Từ lúc ly hôn tôi chưa gặp lại chồng cũ cho đến một ngày tình cờ tái ngộ lại khiến tôi cảm thấy có lỗi. Tôi ly hôn cách đây 6 năm, với tôi suốt thời gian làm mẹ đơn thân chẳng hề dễ dàng gì. Tôi vất vả nuôi con, mạnh mẽ đương đầu với mọi thứ, kể cả phải nghe những...