Chê con dâu nghèo kiết xác, ngày nhập viện mẹ chồng lặng lẽ khóc khi nhìn thấy tờ giấy lạ trong ví
Trong mắt bà Hoàn, Trang là đứa nghèo kiết xác, ăn mặc nhếch nhác và không xứng với con trai bà. Thế nhưng, chỉ 1 lần cô bị tai nạn, bà tình cờ thấy tờ giấy bí ẩn trong túi xách thì lập tức thay đổi thái độ.
Trang lấy Huy trong sự phản đối cật lực của gia đình anh. Tới giờ, cũng hơn 1 năm nhưng mẹ chồng mỗi lần gặp vẫn mặt nặng, mày nhẹ, tỏ vẻ không hài lòng. Đặc biệt, bà lúc nào cũng coi thường Trang lương thấp, ăn mặc thì lôi thôi, toàn đồ rẻ tiền, không xứng với con trai bà.
Nhưng cũng không phải tự dưng mà bà tỏ thái độ như vậy, mọi chuyện đều có lý do của nó cả. Dẫu sau, Huy cũng được cái mã ngoài cao to, đẹp trai, lại đang làm ở 1 công ty công nghệ lương tháng lên tới 2 nghìn đô. Trong khi đó, Trang nhan sắc bình thường, ăn mặc thì nhếch nhác, toàn những món đồ cũ rích. Chỉ nhìn thế thôi, bà Hoàn đã lập tức đoán lương cô chẳng quá 7 triệu mỗi tháng.
(Ảnh minh họa)
Và điều khiến bà bực mình nhất là kể từ khi Huy có quyết định lấy Trang, anh không còn gửi tiền về cho bà như trước nữa. Nhiều khi, bà nửa đùa, nửa thật bảo con trai:
- Mấy tháng trời chưa được đồng nào của con trai nhỉ! Muốn mua cái áo khoác mới mà lại hết tiền.
Huy lại lảng đi, bảo bà:
Video đang HOT
- Hi, dạo này mẹ con cũng làm điệu nhỉ.
- Điệu gì, mua nào người ta chẳng mua đồ mới chỉ có mẹ anh là không thôi.
- Thế là chịu chơi rồi, con mấy tháng trời có mua cái gì mới đâu.
- Tại ai? Tiền anh nghìn đô anh tiêu gì hết mà không dám mua? Hay anh lại đưa vợ anh hết rồi? Cứ cẩn thận đấy, tiền thì nhiều mà chẳng dám ăn, chẳng dám tiêu, nó đem hết về cho nhà ngoại.
- Không có chuyện đấy đâu mẹ.
Rồi Huy bỏ ra ngoài, mặc cho bà Hoàn tức anh ách trong lòng. Bà cam đoan, con dâu bà chính là người bòn rút tiền bạc và đem cất riêng hoặc cho gia đình. Một người con dâu như thế, bà muốn yêu quý cũng không nổi.
Nhưng một buổi chiều nọ, bà bỗng nhận được cuộc gọi từ Huy đầy hốt hoảng, thông báo Trang bị tai nạn. Bà cũng hơi bất ngờ và lo lắng nhưng cũng không quá đau khổ. Bà bắt xe tới bệnh viện nơi cô đang nằm.
(Ảnh minh họa)
Trong khi Huy đi gặp bác sĩ để làm thủ tục phẫu thuật, anh có đưa bà giữ chiếc túi xách và điện thoại của cô. Phần vì rảnh, phần vì tò mò, bà đã mở điện thoại của cô ra xem. Nhưng bất ngờ, bà thấy tin nhắn báo lương của cô rất cao. Thậm chí, ngoài lương chính, bà còn thấy cô làm thêm 2 công việc khác và tổng thu nhập cũng không kém gì Huy. Quá bất ngờ, bà không hiểu Trang đã sử dụng số tiền đó làm gì.
Tiếp theo, bà lục ví của cô thì càng bàng hoàng hơn khi thấy tờ phiếu khám bệnh. Theo đó, bệnh nhân không ai khác chính là Huy và anh đang mắc căn bệnh… vô sinh. Không chỉ thế, anh còn mắc thêm cả căn bệnh suy thận tiền thuốc thang rất tốn kém.
Hóa ra, bao lâu nay, cả hai không muốn nói với gia đình mà tự mình chạy chữa. Số tiền hai vợ chồng làm được hầu như dồn cả vào lo cho con trai bà. Thế mà bà lại có thái độ không đúng mặc và coi thường cô. Bà Hoàn cất tờ giấy vào ví, lặng lẽ khóc và tự hứa phải đối xử với con dâu tốt hơn.
Theo kenhsao.vn
8 năm qua tôi nghĩ mình là con dâu tốt, nhưng khi nghe hàng xóm nói chuyện mới biết hóa ra mình là kẻ tội đồ
Tôi cứ nghĩ rằng quan hệ giữa tôi và mẹ chồng thật tốt, nhưng không biết trong lòng mẹ nghĩ gì và cuối cùng bà biến tôi trở thành đứa con dâu tồi tệ như thế này.
Tôi luôn tự hào với mọi người rằng mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất. Tôi kết hôn với chồng được 8 năm và cuối cùng đã sinh được 2 đứa con gái, một đứa 7 tuổi và đứa nhỏ hơn 3 tháng. Chồng tôi là con trai trưởng nên anh rất hiếu thảo với mẹ, sau khi lấy nhau anh đón mẹ ở dưới quê lên thành phố sống cùng chúng tôi. Cả nhà 3 người vô cùng bình yên và hạnh phúc.
Bố mẹ tôi là nhà giáo, ông bà luôn dạy tôi những phép tắc khi làm dâu. Dù là mẹ chồng nhưng tôi luôn phụng dưỡng bà như mẹ ruột. Mỗi tháng 2 vợ chồng tôi đều chu cấp tiền sinh hoạt cho mẹ. Người ta thường phiền não về quan hệ con dâu mẹ chồng, nhưng với gia đình tôi lại khác. Tôi và mẹ chồng rất hòa thuận, có những lúc mẹ vô lý nhưng tôi vẫn điềm tĩnh hết mức và chúng tôi chưa bao giờ to tiếng với nhau. Năm tôi sinh đứa con gái đầu lòng, mẹ cũng bên cạnh chăm sóc hết mực. Vì chồng tôi là trưởng nam, dù mẹ không nói nhưng tôi biết mẹ rất muốn có cháu trai để nối dỗi. Mẹ thường xuyên khen cháu trai nhà hàng xóm rồi sau đó cũng lại quay qua nói với tôi: "Nhà mình có cháu gái cũng tuyệt vời hơn rồi".
Năm tôi sinh đứa con gái thứ 2, tôi nghĩ rằng mẹ chồng sẽ không vui. Nhưng tôi không ngờ, mẹ đã nhẹ nhàng nói rằng: "Mẹ đã đan chiếc áo này cho cháu mẹ, hy vọng con sẽ thích nó. Mẹ đã bàn với chồng con rồi, sau này mẹ có mất đi thì toàn bộ tài sản mẹ sẽ để lại cho các con và cháu mẹ. Con sợ mẹ không thích cháu gái à, không có đâu, con đừng nghĩ lung tung nhé". Lúc đó nghe được những lời nói từ mẹ chồng, trong lòng tôi cảm động không ngừng. Thật sự tôi rất thương mẹ chồng, bà ấy quả phụ từ sớm, một mình nuôi chồng và em rể lớn lên. Gia đình không có nhiều của cải nhưng bà đã chủ động nói rằng sau này mất đi sẽ giao hết cho vợ chồng tôi và các cháu. Tôi nghe xong chỉ thấy vô cùng cảm kích.
Vào một hôm, thấy trong nhà oi bức, tôi quyết định ra ngoài công viên dạo mát, chuyện mà ít khi nào tôi làm. Lúc đấy, có cô hàng xóm kế bên gặp tôi và chào hỏi. Tôi cũng nhẹ nhàng đáp lại. Sau đó cô ấy hỏi chuyện: "Thế nào? Có tính sinh thêm đứa nữa không? Mẹ cháu mong cháu trai lắm đấy". Tôi vừa nghe xong đã cảm thấy có gì đó lạ lùng. Cô hàng xóm nói tiếp: "Nhưng mà nói gì thì nói, cháu cũng nên dành thời gian chăm sóc mẹ nhiều hơn nhé. Một mình bà ấy ở thành phố này chắc cô đơn lắm. Bà hay nói với cô rằng hai vợ chồng cứ đi làm suốt, chẳng lo lắng gì cho mẹ, việc nhà toàn để bà ấy làm". Khi nghe đến ấy tôi cảm thấy tức giận vô cùng, chỉ cười nhẹ cho qua chuyện rồi nhanh chóng quay về nhà.
Vừa đi tôi vừa khóc, tôi không ngờ bấy lâu nay mẹ đi nói với người ngoài về tôi như thế. Càng nghĩ tôi càng giận, cả đời tôi đặt chữ hiếu lên hàng đầu, dù là mẹ ruột hay mẹ chồng tôi đều phụng dưỡng như nhau. Tôi tự nhủ với lòng chưa bao giờ sống sai trái với bà bao giờ nhưng tại sao bà lại đối xử với tôi như thế. Về đến nhà, tôi không kiềm được lòng nên đã lớn tiếng với mẹ: "Tại sao mẹ lại đi nói với hàng xóm về con như thế? Con có đối xử với mẹ tệ một ngày nào đâu. Có gì không phải mẹ phải nói với con chứ, sao trước mặt lại tốt với con nhưng sau lưng lại nói xấu con". Mẹ chồng không nói gì, bỏ vào phòng. Khoảng 1 tiếng sau, mẹ xách vali đồ bước ra khỏi nhà.
Tôi hôm ấy, chồng tôi về nhà hỏi mẹ đâu, tôi nói rằng mẹ bỏ đi rồi và kể chuyện cho anh ấy nghe. Chồng tôi gọi điện thoại nhưng mẹ không bắt máy, lúc sau em rể gọi và nói rằng mẹ đã về quê. Mẹ nói với chồng tôi rằng con dâu hỗn láo, dám quát nạt mẹ. Hôm đó, tôi và chồng cãi nhau một trận thật to. Tôi cứ nghĩ rằng quan hệ giữa tôi và mẹ thật tốt, nhưng không biết trong lòng mẹ nghĩ gì và cuối cùng bà biến tôi trở thành đứa con dâu tồi tệ như thế này. Mọi người nói xem tôi nên làm gì đây?
Theo afamily.vn
Ly hôn người vợ cục mịch hay cằn nhằn, tôi hối hận phát khóc sau 2 tháng sống với bồ Những tưởng đã tìm được tình yêu đích thực của đời mình, tôi không ngờ phải ngậm ngùi trong nước mắt sau 2 tháng sống bên nhân tình. Vợ chồng tôi lấy nhau đến nay cũng đã được 20 năm. Đến với nhau từ ngày hai đứa còn chưa có gì, trải qua bao khó khăn vất vả, đến giờ cuộc sống cũng...