Chê bố mẹ bần nông, anh bỏ tôi sau ngày ra mắt
Sau lần ra mắt, anh nói lời chia tay tôi. Anh nói không nghĩ gia đình tôi lại hoàn cảnh như vậy.
Tôi yêu anh, yêu tha thiết và chân thành nhưng có một điều tôi băn khoăn là, anh có vẻ hơi coi trọng vất chất. Nhà anh không phải giàu nhưng cũng khá giả, có của ăn của để, anh lại đẹp trai, ga lăng, nhiều gái theo. Thế nhưng, cuối cùng anh chọn tôi làm người yêu bởi tôi và anh có thời gian làm bạn bè quá lâu từ hồi đại học.
Nói là chơi lâu nhưng về gia cảnh nhà tôi anh chưa biết gì. Khi chính thức yêu đương, có vài lần anh đề cập chuyện cho anh về nhà chơi cùng. Tôi cũng ngập ngừng nên chưa quyết là khi nào cho anh về. Phần nữa vì tôi lo lắng, anh sống phong lưu như công tử, lại chỉ nghĩ tới vật chất, rồi làm giàu làm sao, tu chí làm ăn như nào để sau này khi cưới nhau, hai bên gia đình sẽ hỗ trợ. Hỗ trợ ư, nhà anh thì còn có thể, bố mẹ tôi thật sự không có điều kiện vì cả hai cùng làm nông nghiệp.
Tôi yêu anh, yêu tha thiết và chân thành nhưng có một điều tôi băn khoăn là, anh có vẻ hơi coi trọng vất chất. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Và cũng chính vì lý do này nên tôi không dám thú nhận về hoàn cảnh gia đình với anh. Nói như thế không có nghĩa là tôi xấu hổ vì bố mẹ, mà cơ bản, tôi chưa sẵn sàng cho anh về ra mắt vì một người ham vật chất như anh liệu có hợp với gia đình tôi không.
Rồi lần ấy, sau khi anh nài nỉ về nhà tôi, tôi đã gật đầu đồng ý. Khi bước chân vào sân nhà, anh ngạc nhiên tới lạ lùng, tôi nhìn rõ thấy bộ mặt biến sắc của anh. Bố mẹ tôi đã già và yếu nhưng vẫn phải đi làm ruộng để kiế.m tiề.n nuôi con cái và bản thân mình. Căn nhà cấp 4 ngày trước, còn lợp ngói, ngay đến cả nhà tắm cũng tạm bợ. Anh sững sờ vì trong tưởng tượng của anh, tôi phải là tiểu thứ con nhà quyền quý, đài các. Tôi không biết tại sao anh lại nghĩ như vậy, hay tại anh tự mặc định như thế, hoặc tại anh đã nghe ai đó nói loáng thoáng về gia đình tôi mà sự thật lại không phải như anh nghĩ.
Bố mẹ tôi bần nông, nhìn các cụ lúc nào cũng khắc khổ. Gia đình thì không có gì, thế nên so với nhà anh thì nhà tôi chỉ bằng 1 phần. Anh cố gắng gượng cười, chào hỏi bố mẹ tôi nhưng không quên nhắc tôi: “Anh chưa sẵn sàng, em đừng giới thiệu anh là người yêu nhé, giới thiệu là bạn thôi”. Tôi hơi ngạc nhiên nhưng tôn trọng quyết định của anh. Nhìn bố mẹ, tôi đã lờ mờ hiểu ra vài điều.
Dẫu biết anh là người mê vật chất nhưng trong sâu thẳm, tôi nghĩ, khi đã yêu nhau rồi người ta có thể bỏ qua mọi thứ. (ảnh minh họa)
Và việc khiến tôi lo lắng cuối cùng đã xảy ra. Sau lần ra mắt, anh nói lời chia tay tôi. Anh nói không nghĩ gia đình tôi lại hoàn cảnh như vậy. Hơn nữa, anh không nghĩ bố mẹ tôi lại già yếu thế, gần bằng tuổ.i ông nội anh. Thế nên, sau khi nghe xong những lời ấy, tôi cảm thấy mình bị tổn thương vô cùng. Tôi đồng ý chia tay dù lòng đau như cắt.
Dẫu biết anh là người mê vật chất nhưng trong sâu thẳm, tôi nghĩ, khi đã yêu nhau rồi người ta có thể bỏ qua mọi thứ. Khi anh yêu tôi anh sẽ chấp nhận hoàn cảnh gia đình tôi, nhưng tôi đã nhầm. Anh không phải là người cao thượng, có thể hi sinh mọi thứ như thế. Tôi cần có anh, cần một mái ấm nhưng tôi không bao giờ cho phép người xung quanh tôi xúc phạm bố mẹ tôi, đằng này lại là người yêu của tôi.
Lòng tôi đau khổ vô cùng nhưng tôi quyết định chấm dứt tại đây. Nghĩ lại hình ảnh bố mẹ lúc tiễn con gái và chào cậu bạn của con giống như chào con rể mà tôi lại quặn lòng. Nếu tôi lấy được anh, làm vợ anh thì có lẽ cả đời này anh cũng không cho tôi về thăm bố mẹ chỉ vì cái tội nhà tôi quá nghèo. Thật trớ trêu thay, nghèo hóa ra là cái tội. Nếu vậy, tôi xin gánh tất cả cho bố mẹ mình bằng việc chúc cho anh hạnh phúc và tìm được người con gái thực sự giàu có, giống như anh mong muốn.
Theo Eva
Tình - tiề.n, vừa đau vừa nhớ...!
Nam không thể có hạnh phúc trọn vẹn vì Nam nghèo. Liễu cũng không thể có hạnh phúc trọn vẹn vì Liễu chọn giàu sang.
Tôi là bạn của cả hai người: Nam nghèo khó nghị lực, Liễu tiểu thư nhiều do dự... Chính vì thế tôi có cái nhìn rõ nhất về tình cảm hai người sau bao sóng gió của cuộc đời.
Nam học trường tỉnh, đỗ đại học và lên học tại Hà Nội. Liễu là con nhà tiểu thư giàu có ở Hà Nội, bố mẹ nuôi lớn trong nhung lụa giàu sang.
Hai người học chung đại học và yêu nhau. Giữa họ có rất nhiều kỉ niệm suốt cả thời đại học. Phải nói, càng ngày Nam càng si mê Liễu nhiều hơn bởi Liễu đẹp, sáng trong, thanh khiết và ngây thơ nữa. Nhìn họ đi bên nhau hạnh phúc, ai cũng nghĩ sẽ nên duyên vợ chồng.
Thế nhưng Nam yêu Liễu nhiều thì chính Liễu lại tự động lui đi. Cũng chính bởi gia đình 2 bên cản ngăn quá nhiều. Liễu đi yêu một người đàn ông lớn tuổ.i khác, thế rồi nhiều vấn đề nảy sinh.
Tôi vẫn nhớ Nam những lúc được Liễu gọi, Liễu chỉ cần bảo thứ 7 cô đơn là từ bất cứ vùng miền nào, Nam cũng phi về Hà Nội chỉ để chở Liễu đi chơi. Mọi lời hứa với Liễu thì Nam đều cố gắng hoàn thành...Thế nhưng Liễu, chỉ cần Nam khi cô ấy cô đơn.
Cũng chính bởi gia đình 2 bên cản ngăn quá nhiều. Liễu đi yêu một người đàn ông lớn tuổ.i khác, thế rồi nhiều vấn đề nảy sinh. (ảnh minh họa)
Tôi từng bảo Nam dại dột vì một người phụ nữ chẳng đáng. Hay vì Nam tham giàu? Nam bảo: Đó là tình đầu của một người đa cảm như mình chẳng dễ gì mà quên. Nam muốn làm điều gì tốt nhất cho người yêu, giàu sang thì có nghĩa lý gì, có tiề.n nhiều thì lo nhiều.
Thế rồi đến gần 3 tháng trước, Liễu sắp cưới chồng. Hai bên trắc trở vì chuyện làm ăn, vì cái hợp đồng giữa hai nhà họ... Liễu cô đơn lại gọi Nam đến. Nam vẫn hỏi Liễu: Có tình cảm một chút nào với Nam không? Liễu vẫn lạnh lùng: chuyện qua rồi, đừng làm khó Liễu.
Thế là trước Hồ Tây lộng gió, Nam dí mạnh 3 điếu thuố.c vào tay vừa đau vừa nhớ. Mỗi lần nhìn vết sẹo ấy, Nam tỉnh cả người. Người ta cao sang, người ta chẳng thương được mình...Nam sẽ lập trình lại trái tim với những tình yêu giản dị hơn, những cô gái trẻ hơn mình, những cô gái cùng địa vị như mình.
Liễu lấy chồng được một thời gian, thỉnh thoảng khi buồn vẫn nhắc máy lên gọi Nam, Nam lấy hết can đảm để không nghe máy. Có lần, Nam đưa cho một cô gái trẻ nghe máy, giọng cô gái thỏ thẻ: "Xin lỗi, ai gọi vào máy này đấy ạ?". Sau đó chỉ còn những tin nhắn trách móc của Liễu, thế là tình đã nguôi ngoai.
Nam không thể có hạnh phúc trọn vẹn vì Nam nghèo. Liễu cũng không thể có hạnh phúc trọn vẹn vì Liễu chọn giàu sang. Chính bởi thế nên tôi nghĩ điều gì cũng chỉ là tương đối...
Theo Eva
Tiề.n mừng cưới, của ai người nấy giữ Tôi đã thống nhất với vợ như thế ngay từ khi chúng tôi chuẩn bị thủ tục cưới xin. Không phải tôi là kẻ ki bo, nhưng tôi luôn muốn rạch ròi chuyện tiề.n nong, ngay cả vợ chồng cũng vậy. Để tránh trường hợp, vợ chồng cãi vã nhau sau hôn nhân. Người ta nói, yêu nhau đến mấy nhưng lấy nhau...