Ch.ê ba.i anh trai “đội vợ lên đầu”, anh cho tôi xem đoạn video chỉ 2 phút mà tôi xấu hổ, không dám đối mặt với chị dâu nữa
Những gì anh nói làm tôi hối hận vô cùng, càng tự giận bản thân hơn.
Anh trai tôi cưới vợ được 2 tháng thì xin phép ra ở riêng. Bố mẹ tôi cũng không cản bởi anh chị có điều kiện, ra riêng cũng là cách hay, đỡ phải va chạm, mâu thuẫn gia đình.
Tính chị dâu tôi rất mạnh mẽ, độc lập và quyết đoán. Trong chuyện xây nhà, bố mẹ tôi góp ý, chị đều bác bỏ đi. Chị còn thuê kiến trúc sư thiết kế và thuê công ty xây dựng khiến bố mẹ tôi tức anh ách. Cũng bởi chú ruột tôi làm chủ thầu, chuyên nhận xây nhà, giờ cháu làm nhà mà lại không gọi chú ấy. Sau đợt đó, cứ thấy mặt anh tôi là chú lại cạnh khóe, nói mỉ.a ma.i anh tôi sợ vợ, chỉ biết nghe lời vợ chứ không có chính kiến…
Làm dâu 3 năm nay, chị ấy luôn thể hiện bản thân là người có tiếng nói lớn trong gia đình. Chuyện lớn nhỏ gì trong nhà, anh tôi cũng phải bàn bạc với vợ chứ không được tự ý quyết định. Ngay cả khi bố mẹ tôi chia đất, anh cũng để vợ cùng đứng tên sổ đỏ chứ không chịu đứng tên một mình.
Tôi đến nhà anh chơi vài lần, thấy anh đi làm về là tất bật nấu nướng, tắm rửa cho con. Chị dâu ở trong phòng, đến bữa cơm mới chịu ra. Chị còn nhờ chồng lấy hộ ly nước, ăn xong rửa bát… càng làm tôi khó chịu hơn.
Video đang HOT
Ảnh minh hoạ
Hôm qua, tôi đem những khó chịu đó nói với anh trai. Tất cả cũng vì bố tôi bệnh một tuần nay nhưng chị dâu không về chăm sóc mà chỉ ghé về thăm, mua bánh trái và biếu bố 5 triệu đồng. Phận làm con dâu, ít ra cũng phải chăm nom được bữa cơm, bát thuố.c cho bố chồng chứ? Tôi nói hết một tràng những tức tối về chị với lời lẽ bức xúc. Sau đó, tôi chốt lại, anh trai mình đúng là kiểu đàn ông “đội vợ lên đầu”, không thể làm nên chuyện lớn.
Anh tôi nghe xong thì đưa tôi xem một đoạn video qua camera, ghi lại cảnh chị dâu với một bên chân đi cà nhắc (anh tôi nói chị bị ngã xe nhưng không cho ai biết vì sợ mọi người lo). Chị ở nhà vừa làm việc trên laptop, vừa chăm con, vừa nấu nướng. Trong 2 phút ngắn ngủi mà chị tất bật như cái máy, luôn tay luôn chân. Tới đoạn cháu nhỏ ói, chị vội tắt bếp, vừa bế con vừa cúi xuống lau dọn với cái chân đau, thì tôi không xem nổi nữa.
Anh trai kể 2 năm nay, công ty mình gặp sự cố, phải giảm lương toàn bộ công nhân nên lương của anh rất thấp. Tiề.n bạc chi tiêu trong nhà đều do chị dâu gánh vác, chị nhận thêm việc về nhà làm, khổ cực nhưng chưa bao giờ than vãn một lời nào. Dù bị ngã xe nhưng chị vẫn về thăm bố chồng, rồi cùng lúc con bệnh, chị ở nhà chăm con mà vẫn phải làm cho xong việc công ty. “Một người vợ chu đáo, vun vén gia đình như vậy thì có lý do gì để anh trách cứ? Thương còn không hết ấy chứ”. Anh tôi nói.
Những gì anh nói làm tôi hối hận vô cùng, càng tự giận bản thân hơn. Vậy mà tôi cứ nghĩ chị dâu co.i thườn.g chồng, lười nhác chuyện chăm sóc bố; tôi còn tỏ thái độ và hay nói những câu không hay với chị. Sau chuyện này, tôi không biết phải làm sao để đối diện với chị ấy nữa.
Nửa đêm có tiếng gõ cửa, nghe hàng xóm gọi 'em yêu', tôi tá hỏa tròn mắt khi nhận ngay ra người này
Chị trách anh tôi không có thời gian cho chị, chị cảm thấy rất cô đơn nên tìm anh hàng xóm giải khuây.
Chị hứa với tôi sẽ cắt đứt với gã ta.
Tôi có hai anh trai, một anh hai ở quê chăm sóc bố mẹ, còn anh ba lên thành phố đi làm. Anh ba tôi lấy vợ đã hai năm nhưng vẫn chưa có con. Nhưng bố mẹ tôi cũng không hối thúc hai người, mẹ tôi không làm khó dễ con dâu. Có điều tôi cứ cảm thấy vợ của anh ba có gì đó không đúng. Chị rất ít khi về thăm bố mẹ chồng, hầu hết đều là anh trai tôi về. Nếu bố mẹ tôi hỏi tới thì anh luôn tìm cái cớ để bênh vợ.
Tuần vừa rồi tôi lên thành phố có việc nên ở nhờ nhà anh trai ba ngày. Anh ba ở trong một khu trọ, tôi cũng ngại lắm khi lên ở nhờ cùng vợ chồng anh trai. Nhưng anh ba không an tâm để tôi ở khách sạn nên một mực lôi tôi về nhà ở. Chị dâu không tỏ ra khó chịu, hay hỏi han tôi có cần giúp đỡ không.
Ở nhà anh ba đến ngày thứ hai, anh rủ tôi đi sang nhà họ hàng trong thành phố ăn tiệc rồi ngủ lại đó một hôm. Tôi hỏi sao anh không dẫn vợ đi cùng, anh cười bảo chị dâu không thích. Sáng hôm đó tôi đồng ý với anh, cũng thông báo với chị dâu cả hai sẽ không trở về. Nhưng đến chiều tôi thấy không khỏe nên anh ba đi một mình. Khi về nhà tôi thấy chị dâu không có ở nhà, đến đêm cũng chẳng thấy đâu. Tôi đóng cửa đi ngủ và nghĩ chắc chị dâu chắc đã báo với anh ba rồi.
Đến nửa đêm, tôi nghe tiếng gõ cửa liên hồi, bên ngoài còn có tiếng đàn ông lè nhè như đang say. Tôi cảm thấy lạ nên không dám ra mở cửa. Tôi ở trên gác nghe tiếng mở cửa từ bên ngoài, tôi nghe giọng đàn ông gọi hai tiếng "em yêu". Sau đó, tôi điếng người thấy cảnh tượng bất ngờ. Chị dâu tôi đang đỡ anh hàng xóm vào phòng. Anh ta liên tục ôm rồi hôn chị dâu.
Vì tôi ở trên gác lại không lên tiếng nên chị dâu không nhìn thấy tôi. Nhưng vì tôi quá bất ngờ nên quờ quạng tay chân làm rơi cuốn sách xuống. Chị dâu ngẩng lên tái mặt nhìn thấy tôi. Sau đó chị đưa gã hàng xóm kia về phòng bên cạnh, quay lại va.n xi.n tôi đừng nói với anh trai. Chị trách anh tôi không có thời gian cho chị, chị cảm thấy rất cô đơn nên tìm anh hàng xóm giải khuây. Chị hứa với tôi sẽ cắt đứt với gã ta.
Tôi rất tức giận nhưng lại thương anh trai vô cùng. Tôi biết anh rất thương vợ, ngày anh cưới được vợ anh còn khóc vì mừng vui. Giờ tôi nói với anh trai chắc anh sẽ đau lòng lắm. Nhưng nếu không nói, chị dâu lại tái phạm thì sao? Tôi phải làm sao đây?
Thấy cô em chồng suốt ngày 'đâ.m bị thóc chọc bị gạo', chị dâu ủ mưu 'chặt đẹp' khiến cô nàng cạch đến già Ngay ngày hôm sau, những lời nói đó của tôi đã bị em chồng đơm đặt thành câu chuyện khác. Cô ấy nói tôi không thể sống được với mẹ chồng, vì thế đang nung nấu ý định ra ở riêng. Giờ thì tôi đã hiểu câu nói của các cụ, đúng là giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng. Tôi...