Cháu tôi 16 tuổi mang thai ngoài ý muốn
Con gái đầu của chị tôi dính bầu với một thanh niên trong làng, cháu đang tuổi ăn tuổi học và thanh niên kia chưa đủ 18 tuổi, vừa đi trường giáo dưỡng về.
Cái thai mới được hơn một tháng, giờ đây chị chẳng biết phải làm như thế nào. Chị bị mọi người xỉa xói vì không biết dạy con, chị buồn và tủi thân vì điều đó. Tôi đang ở miền Nam, chị ngoài Bắc, chỉ biết khuyên chị nên đưa cháu đi bỏ cái thai đó dù biết là tội lỗi. Cuộc đời cháu sẽ khổ với việc làm mẹ khi mới 16 tuổi và thanh niên kia chưa biết lo, lại ăn chơi, phá phách; chị tôi lại khổ nữa. Tôi cũng nói chị nên đưa cháu đi khỏi nơi đó để làm lại từ đầu.
Tôi là con trai út trong nhà, chị tôi lấy chồng từ năm 18 tuổi, lúc đó tôi còn nhỏ. Chị chịu cảnh khổ cực khi lấy người chồng chỉ biết rượu chè, lâu lâu còn đánh đập chị, được mỗi cái anh rể chịu đi làm, không lười biếng. Anh chị còn nghèo, vì nợ tiền sửa nhà mà anh phải đi sang Trung Quốc làm để trả nợ, chị chủ yếu ở nhà lo cho 2 đứa, làm ở công ty may gần nhà để kiếm thêm thu nhập. Anh chị có 2 con, một trai và một gái, đó là niềm hy vọng của chị.
Theo mọi người tôi khuyên như vậy đúng không? Tôi mới lập gia đình, chưa có con, khó mà hiểu hết nỗi đau chị đang gánh phải, chỉ biết hy vọng sau này cuộc đời chị sẽ tốt đẹp hơn. Cảm ơn mọi người đã đọc bài.
Video đang HOT
Theo vnexpress.net
Để chồng trông con 20 phút, khi quay lại vợ "đứng tim" với cảnh tượng trong phòng ngủ
Chồng em tay bế con, tay cầm điện thoại, còn dặn vợ cứ yên tâm làm việc. Em ra ngoài đúng 20 phút, thế mà lúc vào đã có chuyện.
Nấu cơm cho vợ ở cữ mà chồng em bưng lên đĩa thịt đầy mỡ. Em nhìn vào đã thấy ngao ngán. (Ảnh minh họa).
Ngày em lên xe hoa về nhà chồng, bố mẹ em không thể nở một nụ cười trọn vẹn. Thật ra không phải vì ông bà nhớ con gái, mà là ông bà đang lo lắng cho em. Người đàn ông mà em lấy ít hơn em hai tuổi, năm nay anh mới 25.
Theo kinh nghiệm của bố mẹ em, đàn ông ít tuổi chưa có sự chín chắn. Em từng cãi nhau với bố mẹ về chuyện này, rằng khi có gia đình, có con rồi thì tính nết chồng em sẽ thay đổi. Nhưng đến thời điểm hiện tại, em phải công nhận rằng ông bà nói không sai chút nào.
Vượt qua rất nhiều khó khăn mới đến được với nhau, vậy mà dường như chồng em vẫn chưa học được cách để làm một người chồng, người bố.
Lại nhớ đến chuyện đi đẻ của em. Lúc em chuyển dạ sắp sinh, chồng đưa em vào viện. Làm thủ tục xong xuôi, em vào phòng sinh thì anh cũng ra quán nước xem đá bóng. Để rồi khi em phải mổ, y tá chạy ra ngoài tìm chồng em khắp nơi mà không thấy.
Cũng may sau đó mẹ em đến kịp, bà vội vã đi tìm thì gặp con rể đang reo hò cổ vũ bóng đá quên cả vợ con.
Em không biết người khác được chồng chăm ở cữ thế nào. Còn em, ngay cả một mâm cơm cữ tươm tất cũng không có. Chồng em không giỏi nấu ăn. Hôm nào vào bếp, anh sẽ chỉ làm những món luộc. Thậm chí nấu cơm cho vợ ở cữ mà chồng em bưng lên đĩa thịt đầy mỡ. Em nhìn vào đã thấy ngao ngán, còn đâu hứng thú để ăn nữa.
Đợt này em ở nhà nghỉ thai sản nhưng cũng tranh thủ bán hàng kiếm thêm thu nhập mua bỉm sữa cho con. Hôm qua em đang chuẩn bị nấu cơm thì khách đến mua hàng. Em để con cho chồng rồi chạy ra đưa hàng cho khách.
Chồng em khi ấy tay ôm điện thoại, tay bế con, miệng thì giục em ra ngoài làm việc, con để đó anh trông.
Chị khách của em ở lại chừng 20 phút thôi. Vậy mà khi em vào phòng ngủ, em không dám tin vào những gì mình thấy nữa. Chồng em vẫn đang dán mắt vào chơi game. Còn con em ngồi chênh vênh trên giường suýt ngã, người con ướt nước tiểu trong khi thời tiết thì lạnh.
Em bế con vào nhà vệ sinh lau rửa. Vừa lau cho con, em vừa khóc vì ức quá. Đáng ra chồng em phải biết đường giúp vợ. Thế mà anh chỉ biết đến bạn bè và chơi game.
Em không biết phải làm sao để chồng có trách nhiệm với gia đình nữa. Các chị mách nước cho em với.
Theo helino
Đi du học về làm xe ôm, nam thạc sĩ bị bố mẹ đòi 'từ mặt' Không biết có ai lập nghiệp mà vất vả như tôi không. Tôi xin chia sẻ câu chuyện của mình mong các bạn cho tôi lời khuyên. Thời đi học, không quá thông minh nhưng nhờ chăm chỉ nên thành tích học tập của tôi khá tốt. Thi đại học, tôi thừa điểm để vào ngôi trường theo nguyện vọng của mình. Vì...