Cháu ngoại thì… gần
Tôi cảm nhận được rõ nhất tình cảm mà ngoại dành cho tôi – một tình cảm đặc biệt mà ở đó, cháu ngoại cũng… gần.
Ông bà ta thường dạy: “Cháu ngoại thì xa, cháu nội thì gần”. Câu nói ấy dường như muốn nhắc khéo với chúng ta rằng, nếu là cháu nội thì sẽ được ông bà thương yêu nhiều hơn. Nhưng với ngoại tôi thì khác, cháu ngoại thì cũng… gần như cháu nội.
Tôi cảm nhận được tình cảm ngoại dành cho tôi lớn lao và tôi cũng thương ngoại hơn bao giờ hết (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tranh thủ những ngày hè, tôi về quê thăm ngoại. Mang tiếng là lên thành phố học chứ từ trường về nhà ngoại, nếu chạy xe máy thì chỉ độ hai giờ đồng hồ là tới. Ngoại tôi năm nay đã ngoài 70, tóc điểm hoa râm, lưng còng và yếu đi trông thấy. Tuy sống ở quê cơ cực, nhưng mỗi lần ba mẹ tôi ngỏ ý muốn rước ngoại lên thị thành sống, ngoại đều từ chối. Ngoại chỉ lên chơi với gia đình tôi vài hôm rồi lại đòi về. Ngoại bảo thích sống ở quê vì yên tĩnh, không bon chen như ở thành thị. Với lại, ngoại còn phải hương khói cho ông tôi mỗi ngày nên không thể xa mảnh đất này.
Về thăm ngoại lần này còn có thằng Sơn con cậu Út. Nó nghỉ hè nên cũng về chơi. Ngày trước, khi ba mẹ gởi tôi cho vợ chồng cậu Út nuôi, cả tôi và Sơn đều chỉ học lớp 3. Mỗi buổi trưa đi học về, tôi với nó hay lội ruộng bắt cá, ra đồng thả diều và hái cỏ gà về đá với nhau. Giờ cả hai đều đã trưởng thành, tôi học ở trường nội trú trên tỉnh, nó học ở huyện. Thấy có cả cháu nội lẫn cháu ngoại về thăm, ngoại tôi rất vui.
Thằng Sơn là con trai duy nhất của cậu tôi nên được ba mẹ nuông chiều từ nhỏ. Tính nó rất ngỗ ngược, ngang bướng. Nhớ ngày trước, tôi hay bị nó ức hiếp trong những lúc cùng đi học, chơi thả diều hay ăn cơm. Còn nhớ lần nọ, hai đứa tôi giành giật một con diều đến nỗi đánh nhau. Những lúc như vậy, tôi đều bị thiệt hơn so với thằng Sơn vì nó được ba mẹ dỗ dành, động viên. Ngoại tôi thì khác, lúc nào ngoại cũng bảo vệ, che chở và đứng về phía tôi. Ngoại không bênh cháu nội như nhiều người, ngoại chỉ thương cho thằng cháu ngoại hiền lành, chăm học và đáng thương vì phải sống xa ba mẹ như tôi.
Thời gian ở nhà ngoại, sáng nào ngoại cũng để sẵn thau nước mát để tôi rửa mặt. Đó là sự ân cần, chu đáo mà tôi cảm nhận được từ người bà đã ngoài thất thập lai hy. Ngoại nấu những món ăn khoái khẩu tôi thích nhất như bánh lá, bánh xèo, canh mồng tơi nấu tép, cá rô kho tộ… Tôi thưởng thức các món ăn ngoại nấu mà trong lòng đầy ắp niềm yêu thương, hạnh phúc. Ngày trước, tôi còn trẻ dại nên đôi lúc làm cho ngoại buồn và lo lắng. Bây giờ, tôi cảm nhận được tình cảm ngoại dành cho tôi lớn lao và tôi cũng thương ngoại hơn bao giờ hết.
Hôm về thành phố, tôi sà vào lòng ngoại, để ngoại ôm ấp, vỗ về như những ngày tôi còn thơ bé. Ngoại ôm tôi vào lòng mà mắng yêu: “Mồ tổ bây, lớn rồi mà còn nhõng nhẽo với ngoại hả con?”.Tôi khẽ trả lời: “Con vẫn là đứa cháu bé bỏng của ngoại năm nào”. Và không hiểu sao, dù đã trưởng thành nhưng tôi vẫn cứ thích sà vào lòng ngoại tôi như thế. Có lẽ, đó là những lúc tôi cảm nhận được rõ nhất tình cảm mà ngoại dành cho tôi – một tình cảm đặc biệt mà ở đó, cháu ngoại cũng… gần.
Theo VNE
Em chỉ muốn yêu, không chịu cưới
Tôi thât sư không hiêu nôi em nưa rôi, em cư lây hêt ly do nay sang ly do khac để từ chối.
Giơ tôi không biêt minh nên lam thê nao nưa tiêp tuc hay dưng lai đây nưa (Ảnh minh họa)
Ngay tôi biêt em la ngay em đên công ty tôi đê thưc tâp chuân bi cho chi nhanh mơi. Tôi lam bô phân khac em, nhưng sau môt thơi gian thi em xin chuyên lên làm cùng tôi vi em bao em thich bô phân của tôi. Em cư theo tôi như hinh vơi bong đê hoc hoi. Tư khi nao tôi va em trơ nên thân thiêt luc nao cung không hay, chi biêt thây tôi ơ đâu thi em cung ơ đo. Moi ngươi thương choc va ghep tôi vơi em thanh môt căp, luc đo tôi chi cươi thôi, va em cung vậy.
Tôi biêt tinh cam em danh cho tôi vao môt buôi tôi khi tôi đưa em đi ăn. Em đa uông bia hôm đó, trên đương vê em ôm tôi khoc nhiêu, luc đo tôi chi biêt kêu em nin va nghe em kê vê qua khư cua em thôi. Qua khư cua em la nhưng chuôi ngay đây đau khô. Năm em hoc 12 em đa bi chinh ngươi ban thân cua minh hai va lây đi cai quy gia nhât đơi con gai, luc đo em hân cuôc sông nay nên em đa tưng nghi la se kêt thuc nó nhưng vi gia đinh nên em đa không lam, kê tư đo em đa sông môt cach buông tha ban thân. Không hiêu sao luc đo tôi noi la chi cân đeo vao vưa ngon ap ut cua tôi thi tôi se cho em cơ hôi, va thât không ngơ no lai vưa y cai tay cua tôi luôn. Va thê la tôi va em chinh thưc quen nhau.
Chúng tôi quen nhau đa hơn 4 thang rôi, tôi đa yêu và muôn kêt hôn vơi em nhưng em lai noi không muôn kêt hôn vơi tôi và chi muôn chung tôi quen nhau thôi. Tôi thât sư không hiêu nôi em nưa rôi, em cư lây hêt ly do nay sang ly do khac để từ chối. Em bao qua khư cua em không tôt nhưng tôi la thăng đan ông tôi châp nhân bo qua hêt tai sao em lai không chiu xêp no vao qua khư chư. Em lai bao em va tôi ky tuôi, nhưng tôi la ngươi không tin chuyên đo. Em lai lây ly do la em co kha năng vô sinh. Sao em lai lây nhưng ly do đo chư tôi đa yêu em thi se châp nhân hêt, tôi chi cân em ơ bên canh la đu rôi. Va điêu khiên tôi bât ngơ nhât la khi em bao em thich sông đôc thân như vây đê co thê quen đươc nhiêu ngươi khac. Em luôn noi em la ngươi xâu, ke lăng nhăng. Nhưng nhưng điêu nay điêu khiên tôi co cam giac la em co điêu gi đo kho noi nên em đang tim cach đê đây tôi ra khoi cuôc sông cua em vây. Tai sao em không giâu tôi ma lai noi hêt cho tôi nghe. Hay em muôn thư long tôi. Giơ tôi không biêt minh nên lam thê nao nưa tiêp tuc hay dưng lai đây nưa.
Theo VNE
Tha thứ hay không? Đằng sau cái hằn học, ghét bỏ kia phải chăng là nỗi thương nhớ má vô bờ dẫu đó là người má không ra gì. Nếu tha thứ được thì hãy tha thứ đúng không bà.. (Ảnh minh họa) Cái Thương đứng đó, chăm chú nhìn người đàn bà bón từng thìa thức ăn cho đứa con mà lòng đẫm lệ. "Ngoan nào,...