Cháu 9 tuổi đến chơi 1 tháng, vợ yêu cầu phải đóng tiền ăn
Sau 6 năm chung sống, trải qua chuyện này, tôi mới hiểu, vợ tôi hẹp hòi và ích kỷ đến mức nào. Bây giờ, tôi chỉ muốn ly hôn.
Tôi và vợ quen nhau 2 tháng thì cưới. Lúc cưới, ai cũng bảo, hai đứa quyết định nhanh quá, sợ chưa hiểu nhiều về nhau. Khi về sẽ khó sống. Tuy nhiên tôi đã 35 tuổi, cô ấy cũng 32 nên ai cũng sốt ruột lập gia đình.
Kết hôn xong, cô ấy nhanh chóng mang thai còn tôi ra sức làm lụng để lo cho vợ con. Sau 5 năm, vợ chồng tôi đã có 2 con (một cháu 4 tuổi, một cháu hơn 1 tuổi) và mua được một căn chung cư trả góp.
Ngày chuyển về nhà mới cũng là ngày tôi nhận được công trình ở xa Hà Nội. Vì vậy, tôi bàn với vợ đón mẹ ở quê lên sống cùng, nhờ bà chăm sóc cho các cháu.
Vợ tôi đồng ý ngay. Cô ấy sốt sắng chuẩn bị phòng ốc, mua quần áo, đồ dùng cho mẹ và khéo léo khi về quê đón mẹ.
Sau khi đến nhà tôi, thấy nhà cửa chúng tôi rộng rãi trong khi chị gái tôi có 2 con (một cháu 9 tuổi, một cháu hơn 1 tuổi) nhưng chỉ ở phòng trọ chưa đến 20m2, bà động lòng thương.
Bà bảo chúng tôi mời vợ chồng chị gái đến ở cùng. Thế nhưng chị tôi từ chối và chỉ gửi con gái hơn 1 tuổi cho mẹ chăm sóc hộ. Cuối tuần, vợ chồng chị mới đến chơi, ăn uống ngủ nghỉ 2 ngày rồi về.
Gần đây, cháu trai 9 tuổi của chị được nghỉ hè. Anh chị gửi cháu đến nhà tôi. Thằng bé ở chưa được 1 tháng mà vợ tôi đã làm một chuyện khiến tôi không thể chấp nhận được.
Hôm đó, mẹ điện cho tôi về, nói có chuyện gấp. Tôi hốt hoảng gọi cho vợ nhưng vợ tôi không biết bà có chuyện gì?
Video đang HOT
Về nhà, mẹ đưa cho tôi 2 triệu đồng, bảo tôi đưa cho vợ và nói rằng, chị Thủy (chị gái tôi -nv) đóng tiền ăn cho thằng Hoạt (cháu trai của tôi-nv). Tôi giật mình, không hiểu chuyện gì xảy ra. Tôi gặng hỏi thì bà nói, tối hôm trước, vợ tôi bảo bà nhắc chị Thủy đóng tiền ăn cho thằng bé. Vợ bảo, đợt này tôi bị chậm lương, cô ấy cũng bị giảm 1 nửa lương nên không thể xoay sở cho cả nhà.
Mẹ tôi càng nghĩ càng tức nên đã lấy tiền tiết kiệm ra đưa cho tôi, bảo tôi đưa cho vợ. Mẹ nói, mẹ không muốn chị Thủy biết vì chị ấy khó khăn, sợ chị nghĩ ngợi…
Tôi hiểu ra câu chuyện, trong lòng cảm thấy khó chịu vô cùng. Tôi định đợi đến tối, vợ đi làm về rồi nói chuyện nhưng cơn giận bốc lên ngùn ngụt, tôi đến thẳng công ty, gọi vợ ra quán café.
Tôi hỏi vợ, “Một thằng bé 9 tuổi, ăn uống đáng bao nhiêu mà đến chơi 1 tháng hè, cô đã cư xử như vậy?”.
Vợ nhìn tôi trừng trừng. Cô ấy bảo, chính vì suy nghĩ đơn giản của tôi nên 1 năm qua cô ấy phải vất vả, chịu đựng vì gia đình tôi.
Tôi hỏi, cô đã phải chịu đựng những gì thì cô ấy nói, hai vợ chồng vừa mua nhà, nợ nần đầm đìa. Năm vừa qua, tôi lại liên tục bị chậm lương. Tưởng đón mẹ lên, nhờ mẹ chăm cháu để đỡ được tiền gửi trẻ thì mẹ lại đón thêm con của chị về. Cô ấy từ 2 đứa con, giờ thành nuôi 3 đứa trẻ. Chưa kể, anh chị đến lại phải cơm nước phục vụ, vừa tốn tiền vừa tốn công mà chị thì quá vô tâm, vô tính. Đến nhà chơi, chị cũng không bao giờ mua sắm, lại không chịu giúp em dâu dọn dẹp nhà cửa …
Nghe đến đây, tôi thực sự nổi điên. Vợ tôi đi làm từ sáng đến tối, việc chăm sóc con của chị là công của mẹ chứ cô ấy đâu phải làm gì. Hơn nữa, chị gái tôi cũng thường xuyên mua sữa mang đến cho con. Một đứa trẻ chưa đến 2 tuổi thì ngoài sữa ra, nó ăn uống tốn kém gì mà cô ấy nói như vậy.
Anh chị tôi đến chơi 2 ngày cuối tuần, nếu có ăn uống linh đình thì cũng là do cô ấy tự mua sắm, chứ nào có ai đòi hỏi gì đâu?
Bây giờ, đứa cháu 9 tuổi mới đến chơi, cùng lắm cháu cũng chỉ ở 1 tháng rồi về đi học, vợ tôi lại đòi tiền ăn, có phải là rất quá đáng không?
Tôi thật sự rất thất vọng. Theo mọi người, tôi có nên ly hôn, giải quyết dứt điểm 1 lần hay cho cô ấy cơ hội sửa chữa sai lầm?
Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Vừa ly hôn, vợ sinh con giống hệt chồng cũ
Lúc này đứa bé trai ấy đã được 10 ngày tuổi, tôi nhìn thằng bé mà thấy lời vợ cũ nói thật khó tin. Dù nó còn nhỏ xíu nhưng dễ dàng nhận thấy nó có rất nhiều điểm giống tôi. Nói không phải con tôi thì ai tin được?
Tôi và vợ cũ mới ly hôn được 8 tháng. Sau ly hôn chúng tôi không liên lạc gì với nhau vì chưa có con chung, chẳng có ràng buộc gì.
Nhưng vừa tuần trước, tôi lại nghe tin vợ cũ mới sinh con. Lúc biết tin ấy, tôi không thể tin nổi, còn tưởng cô bạn kia trêu mình. Tôi liền gọi điện cho vợ cũ hỏi thăm thì cô ấy chối đây đẩy, nói rằng chẳng hề sinh con gì cả. Nhưng cô bạn tôi vào khoa sản thăm người quen mới sinh, rõ ràng nhìn thấy vợ tôi cùng phòng bệnh, cũng là sản phụ mới sinh con.
Người bạn đó tưởng đứa con đó là con tôi vì chúng tôi mới ly hôn chưa lâu, nên báo cho tôi biết để tôi có trách nhiệm với đứa bé.
Vợ cũ sau khi không chối được nữa thì đành nhận là đã sinh con nhưng khẳng định đứa trẻ không phải con tôi. Đến lúc ấy tôi vẫn chưa tin lời vợ cũ. Tôi nghĩ cô ấy không muốn liên quan gì tới tôi nên mới nói vậy. Vừa ly hôn 8 tháng đã sinh con, đứa con không phải con tôi thì con ai? Dù khi còn chung sống, chúng tôi có dùng biện pháp tránh thai nhưng vẫn có xác suất mang thai mà.
Vừa tuần trước, tôi lại nghe tin vợ cũ mới sinh con. (Ảnh minh họa)
Tôi bực vợ cũ không nghĩ đến đứa bé, dù ghét tôi đi chăng nữa thì đứa bé đâu có tội tình gì. Chúng tôi không thể quay lại với nhau thì cũng phải để con nhận bố chứ!
Càng nghĩ tôi càng thấy không thể mặc kệ đứa con của mình, dù sao trong người nó cũng chảy dòng máu của tôi cơ mà. Tôi lập tức đến tận nhà vợ cũ để bắt ép cô ấy cho nhận con. Cô ấy chẳng có tư cách gì mà tước đi quyền làm bố của tôi cả. Có phải tôi bỏ bê, ruồng rẫy đứa bé ấy đâu. Vợ cũ mang thai tôi không hề biết, nếu không tôi đã qua lại hỏi han con mình rồi.
Song khi đối mặt với tôi, vợ cũ lại thở dài nói: "Em ước gì nó là con anh. Nhưng em không muốn lừa dối anh thêm nữa. Thực sự đứa bé không phải con anh đâu".
Lúc này đứa bé trai ấy đã được 10 ngày tuổi, tôi nhìn thằng bé mà thấy lời vợ cũ nói thật khó tin. Dù nó còn nhỏ xíu nhưng dễ dàng nhận thấy nó có rất nhiều điểm giống tôi. Nói không phải con tôi thì ai tin được?
Tôi giận dữ chất vấn vợ cũ, cô ấy cúi đầu tránh ánh mắt của tôi, nhỏ giọng tiết lộ một bí mật "không tưởng": "Nó... là con của Thành...".
Tôi chết đứng trước thông tin mà vợ cũ vừa hé lộ. Thành là em trai của tôi. Hai anh em tôi rất giống nhau, điều đó có thể giải thích cho việc tại sao đứa bé có ngoại hình giống tôi nhưng lại không phải là con tôi.
Tôi và vợ cưới nhau được 2 năm thì ly hôn. Người chủ động viết đơn là vợ tôi, với lý do vợ chồng không còn hòa hợp, không tìm được tiếng nói chung nữa. Trước thời điểm chúng tôi ly hôn không lâu thì Thành rời nhà vào Sài Gòn làm việc. Lúc ấy tôi còn thắc mắc tại sao Thành lại bỏ công việc đang tốt đẹp ở nhà, chấp nhận đến nơi đất khách quê người gây dựng lại mọi thứ từ đầu. Nhưng giờ thì tôi đã biết, chắc hẳn vì mối quan hệ với chị dâu nên Thành thấy áy náy và tội lỗi, quyết định bỏ đi xa.
Tôi vừa hận vợ vừa trách em trai nhưng cũng thương cho đứa bé. (Ảnh minh họa)
Vợ tôi bảo, sau khi Thành đi, cô ấy đã tự nhủ với bản thân sẽ đối xử với tôi thật tốt để chuộc lại lỗi lầm mà cô ấy gây ra. Nhưng ai ngờ được, vợ tôi lại có thai. Sở dĩ cô ấy biết chắc đó là con của Thành, bởi vì tôi và vợ chưa dự định có con, khi vợ chồng quan hệ tôi luôn dùng bao cao su.
Vợ tôi không muốn bỏ cái thai đi, vì dẫu gì nó cũng là con của cô ấy. Nếu cứ ở với tôi và sinh đứa bé ra, thì cô ấy sẽ phải lừa dối tôi cả đời. Cô ấy không muốn sống như thế nên quyết định ly hôn. Cô ấy và đứa bé sẽ chẳng liên quan gì đến tôi hay Thành nữa, chúng tôi sẽ sống cuộc sống mới của riêng mình. Và mọi chuyện sẽ bị chôn vùi vào quá khứ, chẳng còn ai biết tới nữa.
Sau khi kể lại rõ ràng mọi chuyện với tôi xong, vợ cũ xin tôi đừng nói lại với Thành. Cô ấy biết Thành chỉ là ham vui nhất thời chứ không có tình cảm gì sâu đậm với cô ấy. Nếu ép Thành nhận con, chuyện sẽ bung bét, ầm ĩ lên, cô ấy và gia đình cũng chẳng còn mặt mũi nhìn ai.
Tôi vừa hận vợ vừa trách em trai nhưng cũng thương cho đứa bé. Nếu cứ giấu giếm chuyện này, đứa bé ấy dẫu gì cũng là cháu của tôi, lẽ nào cả đời nó không được nhận bố và ông bà nội? Nhưng nếu cho nó nhận họ hàng thì chuyện xấu này sẽ khiến gia đình tôi cũng như nhà vợ cũ mất hết danh dự. Tôi phải làm sao đây
Nhận được lời tỏ tình của sếp trong lúc người yêu 5 năm đối xử hững hờ Tôi muốn chia tay người yêu ngay lập tức nhưng lại sợ sẽ ân hận vì lựa chọn này. Tôi không biết là do mình nghĩ quá nhiều, hay người yêu tôi đích thị có vấn đề. Chúng tôi yêu nhau được 5 năm rồi. Kể từ khi quen nhau chính thức đến bây giờ, tôi và anh đều xác định khi nào...