Chấp nhận làm mẹ đơn thân
Đứa bé tôi đang mang trong bụng chính là giọt máu của cậu bạn thân suốt bao năm nay.
Anh và tôi là đôi bạn thân từ thời cấp ba cho đến đại học, rồi sau này khi đã có việc làm ổn định, chúng tôi vẫn chơi với nhau rất thân thiết. Anh đẹp trai, còn tôi chỉ là cô gái rất bình thường, cũng không nữ tính như những người con gái anh quen.
Đám bạn cũ và thầy cô giáo, ai ai cũng đùa sao chúng tôi không thành một cặp mà cứ mãi làm bạn như thế! Nhưng tôi thừa hiểu trong lòng anh tôi chỉ tồn tại ở vị trí là một người bạn thân thiết.
Anh đâu biết được, tôi đã yêu thầm anh bao năm nay (Ảnh minh họa)
Cũng chính vì quá thân với nhau nên dường như chẳng có gì là bí mật giữa hai đứa. Nhưng anh nào biết trong tim tôi vẫn tồn tại một bí mật, đó là tình yêu thầm lặng dành cho anh bấy lâu nay. Tôi tự nhủ với mình rằng, hãy cứ dừng lại với mối tình câm đó vì khi nói ra, anh sẽ mãi mãi xa rời tôi.
Nhưng trong một lần đi dự sinh nhật cô bạn thân thời cấp 3, vì uống quá chén, không làm chủ được cảm xúc của mình, anh đã nói lời yêu tôi và có những cử chỉ trên mức thân mật. Vì yêu anh, tin anh nên tôi đã thả trôi cảm xúc của mình… và trao cho anh tất cả.
Bao nhiêu năm nay tôi chưa từng quen ai, yêu ai và tôi luôn nghĩ rằng, sẽ dành cái quý giá nhất của người con gái cho người chồng tương lai của mình. Vậy mà, chỉ vì những lời nói ngọt ngào của anh trong cơn say, tôi đã không thể giữ được mình.
Khi anh lăn ra ngủ ngon bên cạnh cũng là lúc những giọt nước mắt hối hận của tôi rơi lã chã. Lúc ấy, tôi đã ước rằng, giá như mình đừng nhẹ dạ, đừng tin anh, đừng yêu anh quá… để rồi phải một mình ôm nỗi tủi hờn như thế này!
Video đang HOT
Sáng hôm sau khi thức dậy, anh vội vàng hỏi tôi: “Tối qua mình say quá, không biết mình có làm gì quá đáng với cậu không?”.
Câu hỏi làm tôi lặng cả người đi một lúc lâu…
- Không có gì… – Tôi cố giấu sự nghẹn ngào.
Anh không nhớ vì anh quá say hay đó chỉ là cái cớ để anh không phải nhận lấy trách nhiệm về những việc mình đã làm?
Kể từ hôm ấy, tôi luôn tránh gặp mặt anh. Vì trong tôi, anh không còn là một người bạn để tôi có thể sẻ chia mọi tâm sự thầm kín nhất trong lòng. Và càng về sau, tôi càng không có đủ dũng khí để gặp anh vì lúc đó, tôi đang mang trong mình giọt máu của anh.
Tôi đã quyết định giữ lại đứa con vì con tôi nó không có tội. Tôi tin rằng, khi nó lớn và hiểu ra mọi chuyện, nó sẽ tha thứ cho những lỗi lầm của tôi.
Nếu tôi cho anh biết tôi đang mang trong mình đứa con của anh thì chắc chắn anh sẽ nhanh chóng tổ chức đám cưới, sẽ cho mẹ con tôi một gia đình nhưng đó chỉ là trách nhiệm, chứ không phải tình yêu. Tôi yêu anh thật lòng nhưng tôi thực sự không muốn anh thương hại, cũng không muốn gượng ép thứ hạnh phúc tạm thời.
Nếu như một ngày anh vô tình phát hiện được sự thật này thì anh cũng hãy coi nó chưa từng tồn tại, như cái hôm anh đã nói yêu tôi trong cơn say. Và anh hãy xem đây chỉ là một giấc mơ vì thiên thần nhỏ bé này có duyên với tôi nên tôi sẽ giữ lấy.
Theo Khampha
Sốc khi biết người yêu hai lòng
Tôi đã không giữ được bình tĩnh khi nghe được câu chuyện của anh và những người bạn.
Tôi năm nay 21 tuổi, đang là sinh viên năm cuối của một trường đại học. Bốn năm đại học trôi qua đã cho tôi biết bao kỷ niệm bên anh - một chàng trai học chung lớp. Và tôi đã từng gọi anh là "chồng" vì chúng tôi sống chung với nhau cũng đã bốn năm.
Tôi không thể ngờ rằng, trong mắt anh, tôi là một đứa con gái rẻ rúng như vậy! (Ảnh minh họa)
Cuộc sống sinh viên xa nhà thiếu thốn đủ bề. Cộng thêm những tổn thương tâm lý sau khi ba mẹ tôi ly hôn đã khiến tôi nhận lời về sống chung cùng anh khi hai đứa mới chỉ quen nhau vỏn vẹn 3 tháng.
Tôi cứ ngây thơ nghĩ rằng, sống chung như vậy chúng tôi sẽ được gần nhau hơn, tình cảm ngày càng bền chặt và sẽ tiết kiệm được nhiều chi phí phát sinh.
Thời gian đầu, chúng tôi khá hạnh phúc nhưng càng về sau anh càng thay đổi. Thay vì những bữa cơm ngon canh ngọt như trước thì chúng tôi thường xuyên ăn cơm hộp, mì gói và cuối cùng, khi tôi không lo được cho bản thân thì phải nhịn đói, còn anh thì ra ngoài bên ngoài.
Thời gian phần lớn anh dành cho bạn bè và game online và tôi chỉ là người anh quan tâm cuối cùng sau những sở thích của anh. Nhưng vì yêu anh, tôi chấp nhận đi làm thêm ngày đêm để có tiền trả tiền phòng và cơm nước lo cho anh chu đáo như một người vợ thực thụ.
Xung quanh chỗ làm của tôi cũng có khá nhiều người đợi chờ tôi suy nghĩ lại nhưng trong mắt tôi chỉ có anh. Vì anh đẹp trai, anh ngọt ngào ... và anh giống ba tôi.
Thời gian 4 năm học trôi nhanh. Tôi chọn cho mình đề tài nghiên cứu về lâm nghiệp và về quê hoàn thành trong ba tháng. Thời gian tôi về quê, anh luôn dành cho tôi những lời nói ngọt ngào và an ủi tôi hãy cố gắng hoàn thành tốt đề tài.
Tôi hoàn thành đề tài sớm hơn dự định nên sau hai tháng, tôi đã có mặt ở Hà Nội. Để tạo bất ngờ cho anh, tôi đã không gọi điện thoại báo trước. Bước vào phòng không có ai nên tôi chạy đến quán game gần đó tìm anh. Nhưng lần này, người bất ngờ nhất lại là tôi khi vô tình nghe được cuộc trò chuyện của anh với mấy người bạn trong lúc ngồi chơi game.
- Nhỏ vợ mày đâu rồi mà dạo này tao thấy mày hay đi với nhỏ khác vậy? Mày không sợ vợ buồn à?
- Vợ tao về quê làm đề tài rồi. Mày khỏi lo. Đối với tao, nhỏ đó chỉ là "mì ăn liền" thôi.
- Mày chán rồi à?
- Ừ! Nhiều khi tao cũng muốn kiếm chuyện rồi chia tay. Nhưng mày biết không, mỗi khi tao giận là nó lại mặc đồ ngủ đợi tao về...
Chỉ nghe đến đây, tôi đã không kiềm chế được cảm xúc của chính mình nữa rồi. Những giọt nước mắt rơi khiến tôi khóc nấc lên từng tiếng. Tôi không bao giờ nghĩ mình chỉ là "mì ăn liền", là người chỉ biết mặc đồ ngủ để đợi anh về mỗi đêm... Chẳng nhẽ trong mắt anh, tôi chỉ là đứa con gái rẻ rúng thế thôi sao?
Anh chạy theo kéo tôi lại khi biết tôi đã nghe hết câu chuyện đó. Lấy hết sức mạnh của lòng tự trọng, tôi đẩy anh ra và tát mạnh vào mặt anh. Đây là lần đầu tiên tôi tát anh vì bấy lâu nay, chỉ có tôi phải chịu đựng những cái tát như trời giáng từ anh...
Đến nay đã được một năm kể từ ngày xảy ra sự việc đó nhưng trong tim tôi vẫn chưa nguôi được những tổn thương trong lòng.
Theo Khampha
Hãy cho em biết suy nghĩ trong anh! Yêu nhau như là khiêu vũ, người này lùi một bước, người kia tiến một bước. - Em bớt điên đi! Đừng làm anh ghét em thêm nữa! - Anh chán em rồi, hiểu không ? Đây có lẽ là câu nói đau nhất mà em từng nghe...Đau lắm anh à! Với em, anh là người em yêu thương và hy vọng nhất...