Chấp nhận cưới dù biết bạn gái có bầu với người khác rồi sốc nặng khi thấy thứ này…
Đúng lúc đó thì em đi ra, em thấy tôi mải nhìn vào chiếc ga giường mà tiến đến, ôm lấy cổ tôi…
Em là mối tình đầu đơn phương của tôi thời cấp 3 – Ảnh minh họa: Internet
Em là mối tình đầu đơn phương của tôi thời cấp 3. Em từng là cô gái mà bao chàng trai muốn có được. Nhưng tôi lại không đủ can đảm bước đến tỏ lòng cùng em. Tôi cũng chỉ có thể để mình lọt thỏm trong đông đúc những chàng trai không thể rời mắt khỏi em. Chúng tôi rồi cũng tốt nghiệp, cả em và tôi đều có con đường riêng. Phong thư tôi định gửi cho em, đến buổi học cuối cùng tôi cũng chẳng đủ can đảm đưa em. Chàng trai trong tôi ngày đó quá sợ sệt tổn thương bởi lời từ chối của em.
Thế rồi tôi tốt nghiệp đại học, ra trường đi làm. Khi ấy tôi đã 26, cũng đã bước qua vài mối tình chẳng tới đâu. Vào một dịp tình cờ, tôi lại gặp lại em khi công ty của em và tôi hợp tác làm ăn. Ngay khi bắt gặp nụ cười của em sau bao năm dài, tôi chợt nhận ra mình chưa khi nào quên được em. Em vẫn là mối tình đầu của tôi, dang dở và và quá đỗi khó quên. Nhưng tôi của những năm tháng sau này đã không còn nhút nhát như trước. Tôi vững vàng bước về phía trước, ngỏ lời cùng em. Cả đời tôi chắc cũng chẳng quên được khoảnh khắc đó khi đôi má em hây hây ngượng ngùng rồi gật đầu nhìn tôi.
Chúng tôi cứ thế yêu nhau, nhẹ nhàng mà bình yên. Đến một hôm, cũng dịp cuối tuần như mọi khi, tôi và em cùng đi ăn tối. Lúc khi mới vào quán, tôi có cuộc gọi công việc nên phải ra ngoài. Đến khi quay lại tôi đã thấy sắc mặt em không tốt lắm. Khi ăn được một chốc thì em chạy ào vào nhà vệ sinh. Tôi đâm lo, đành phải vào xem sao. Em nôn dữ dội, mặt mày tái nhợt. Tôi muốn đưa em đến viện khám xem sao thì em tỏ ra khó chịu, thẳng thừng nói:
- Em có thai nên nghén, chứ chẳng phải bệnh gì đâu mà đến viện!
Video đang HOT
- Em…chúng ta…sao em lại có thai được?
- Là em gặp lại người yêu cũ, cái thai này là của anh ta. Giờ thì anh thấy rồi đó, anh có còn muốn cưới em không?
Tôi ngỡ ngàng trước những gì em vừa nói. Có gì đó trong lòng tôi đổ vỡ. Tự trọng của một thằng đàn ông, tình cảm thâm sâu của tôi bao lâu nay…đều đổ vỡ. Tôi chỉ lạnh nhạt nói, để tôi suy nghĩ. Tối đó tôi đưa em về nhà rồi cứ đỗ xe tần ngần trước cửa nhà em cả đêm. Đến gần sáng hôm sau tôi mới rời đi. Khi đó, tôi cũng đã có câu trả lời cho chính mình. Tôi muốn cưới em.
Tôi biết sẽ chẳng dễ dàng gì để yêu thương một đứa trẻ không phải con mình, mà còn là con của tình địch. Nhưng tình cảm của tôi dành cho em lại như ngọn lửa, đã nhen nhóm rồi thì không bao giờ có thể lụi tắt. Huống hồ gì, đứa trẻ đó không có tội. Tôi thương em và tôi cũng tin mình có thể đối xử tốt với đứa trẻ này. Tôi không thể chịu nổi khi nhìn thấy em một thân một mình nuôi con, chịu không ít điều tiếng của thiên hạ.
Ngày tôi cầu hôn em cùng chiếc nhẫn cưới và phong thư ngày trước tôi chưa kịp đưa em, em khóc nức nở trong vòng tay tôi. Tôi cứ vỗ lấy đôi vai run run của em. Tôi chẳng màng em khóc có phải vì cảm động trước sự bao dung của tôi hay tự hỏi liệu em có yêu tôi không. Tôi cũng không quan tâm nếu một mai mình mang tiếng đổ vỏ ở đời. Nếu em yêu tôi không đủ nhiều, tôi sẽ yêu em nhiều hơn. Nếu có ngày em lỡ nới lỏng tay buông, tôi sẽ nắm chặt tay em hơn. Tôi thương em, tôi muốn bên em cả đời, vậy thôi.
Chúng tôi tổ chức đám cưới ngay trong tháng đó. Khi nghe tôi nói mình làm em có thai, cha mẹ tôi đã không khỏi tức giận. Nhưng rồi cũng qua, ông bà nào lại không thương cháu. Ngày cưới diễn ra, em xinh đẹp trong váy cưới trắng tinh. Em lại khóc không dứt khi tôi trao em chiếc nhẫn. Em cứ nói mãi một câu “Cảm ơn anh” khiến lòng tôi cứ mềm ra, lại tự hứa với mình sẽ bảo bọc mẹ con em suốt đời.
Tôi thương em, tôi muốn bên em cả đời, vậy thôi – Ảnh minh họa: Internet
Đêm tân hôn, vì nghĩ em mang thai nên tôi không muốn chạm vào em. Nhưng một hồi dây dưa, em lại quyến rũ tôi bằng được, tôi đành chiều theo ý em. Qua cơn say tình, tôi nằm vọc điện thoại khi em vào nhà tắm. Loay hoay một hồi, tôi giật mình khi đập vào mắt tôi là chiếc ga giường đã không còn màu trắng tinh như lúc ban đầu. Trên đó bây giờ là vài giọt máu đỏ. Đúng lúc đó thì em đi ra, em thấy tôi mải nhìn vào chiếc ga giường mà tiến đến, ôm lấy cổ tôi:
- Em lừa anh đó. Em vẫn còn thì con cái đâu ra? Hôm trong quán ăn đó em gặp lại người yêu cũ. Em phát hiện ra anh ta từng lừa dối em mà em chẳng hay. Em sợ anh cũng như thế nên muốn thử anh. Em thật sự quá bất ngờ khi anh đồng ý cưới em, còn có cả phong thư anh không dám gửi cho em khi còn đi học. Lúc đó em đã nghĩ, anh đây rồi, là người em muốn ở bên cả đời.
Tôi cứ lặng người chẳng nói được lời nào. Cảm giác trong lòng tôi cứ xào xáo đến không rõ nữa. Vừa cảm động, vừa hạnh phúc, lại vừa có chút muốn giận em. Em thấy tôi im lìm lại nghĩ tôi đang giận, mặt em trông tội đến đáng yêu. Tôi chẳng nhịn cười nổi nữa, vội ôm choàng lấy em.
- Này em đang nghiêm túc!
- Thì anh cũng đang nghiêm túc!
- Nghiêm túc cái gì, anh giận em thì có…
- Nghiêm túc nghĩ xem làm sao lòi ra đứa cháu nội cho ba mẹ anh đây? Hả?
Tiếng em cười giòn giã, tiếng lòng tôi rộn ràng. Chúng tôi lại quấn quýt lấy nhau, hạnh phúc này thật sự quá vẹn tròn…
Theo PNSK
Tôi nhắn tin cho người khác thế này có phải là coi thường vợ?
Vợ xem nặng câu nói đó như vậy đến nỗi thù hận tôi và hiện giờ chúng tôi có thể đang đứng trên bờ vực ly hôn.
Ảnh minh họa
Tôi làm chủ của một cơ sở sản xuất, bạn bè tôi có mấy người chơi thân, vui buồn cùng chia sẻ và tâm sự lúc rỗi ở một quán rượu, bởi đến nhậu thường xuyên nên nhóm tôi có quen một cô bạn trong quán. Chúng tôi kết thân nhau vì tương đồng quan điểm, mọi người trong nhóm chỉ coi nhau là bạn. Vợ tôi cũng biết loáng thoáng như vậy (vì tôi có nói). Một ngày, vợ bốc hỏa lên ghen tuông, tôi và các bạn phân tích cho vợ hiểu, vợ không nghe còn nhắn tin nặng lời xúc phạm đến cô bạn đó. Tôi hiểu chuyện và nhắn tin xin lỗi, trong đó có hỏi cô bạn một câu "Cô ấy đã nói gì với em. Dù sao cũng là vợ anh, sống với nhau mấy mươi năm rồi, nếu cô ấy có nói gì không phải cho anh xin lỗi".
Vợ tôi thấy được tin nhắn đó và xem hai chữ: "cô ấy" hàm chứa ý nghĩ là xem vợ như người ngoài. Vợ xem nặng câu nói đó như vậy đến nỗi thù hận tôi và hiện giờ chúng tôi có thể đang đứng trên bờ vực ly hôn dù tôi cố phân tích rằng đó chỉ là câu nói bình thường trong văn bản. Tôi phải làm sao đây, theo các bạn câu nói đó có khiến vợ tôi phải nặng nề như thế không?
Theo Dân Việt
Nghĩ con dâu chỉ ở nhà chơi, mẹ chồng đuổi đi để rồi sốc nặng khi cô nói 20 triệu tiêu... Bà thấy ghét quá. Nó ở nhà chơi dài, việc nhà có vài việc lặt vặt, bà phẩy tay một cái là xong, cần gì đến nó chứ. Trong khi con trai bà thì đầu tắt mặt tối kiếm tiền. "Mẹ có biết 20 triệu tiêu 1 tháng trong cái nhà này toàn do con kiếm ra không??". (Ảnh minh họa) Nhìn Thu,...