Chạnh lòng khi thấy chồng chat với gái
Từ lúc yêu đến khi làm vợ anh, tôi coi anh là người đàn ông duy nhất nên tôi luôn ích kỷ, không muốn anh có bạn khác giới.
ảnh minh họa
Tôi và anh đã có 6 năm bên nhau trước khi cưới và 13 chung sống là vợ chồng êm ấm, hạnh phúc. Trong ngần ấy năm bên nhau, xét về góc độ làm chồng, tôi không có gì phải phàn nàn về anh. Anh là người chồng, người cha chu đáo và mẫu mực. Ở bên anh, tôi không phải lo lắng điều gì. Mọi chuyện chỉ thay đổi khi tình cờ tôi thấy anh vào Facebook và chat với một người con gái khác. Tôi đã vào Facebook để xem họ nói gì với nhau.
Khi thấy anh có những câu nói tình tứ với người ta, dù câu nói đó cũng chưa có gì sâu sắc nhưng tôi vẫn thấy buồn. Tôi đã có cuộc nói chuyện thẳng thắn với anh. Chồng tôi nói rằng đó chỉ là những lời nói chat chít trên mạng ảo, không có thật, thấy buồn thì chat cho vui. Nhưng tôi là một người đàn bà sống đa cảm, tôi vẫn thấy buồn. Những lời nhắn đó của anh cũng là lời ngày xưa anh đã viết cho tôi.
Ngày xưa tôi và anh yêu nhau không có điện thoại mà chỉ có những lá thư cho nhau, 6 năm yêu nhau, tôi đã thuộc lòng từng lời văn anh viết. Thế nên, bây giờ, không phải nhìn tên, chỉ đọc tin nhắn thôi, tôi đã biết đâu là văn của chồng mình. Là người con gái sống thiên về tình cảm, với quan điểm cái gì đã dành cho một người thì chỉ duy nhất người ấy được nhận (dù chỉ là lời nói) nên tôi đã rất sốc.
Video đang HOT
Tôi quen anh là người đàn ông duy nhất trong tim mình và đến giờ vẫn vậy. Ngoài chồng ra, tôi không có một người bạn khác giới nào khác. Anh vừa là chồng vừa là bạn của tôi nên tôi cũng có tính ích kỷ, không muốn anh có bạn khác giới nào ngoài mình dù ở cương vị nào. Chính vì vậy, tôi đã buồn khi anh có bạn để chat chít tâm sự.
Chúng tôi đã nói chuyện với nhau. Anh đồng ý với tôi là sẽ không lang thang trên mạng nữa. Nếu chỉ dừng lại ở đấy thì cũng không sao nhưng tôi đã tò mò hỏi anh những từ mật mã mà anh viết cho người ta. Khi anh trả lời rồi, tôi lại thấy trái tim mình đau nhói và tôi buồn nhiều lắm. Dẫu biết rằng cũng chỉ là lời nhắn thôi, cũng biết là như thế thật ích kỷ vì chưa có gì để gây căng thẳng, những người đàn ông khác còn hành động lớn hơn nhiều so với chồng mình… Nhưng sao tôi vẫn không thoát khỏi được những suy nghĩ tiêu cực để rồi lại buồn một mình. Có lẽ tôi phải giấu kín những tâm sự này với anh, chỉ viết ra cho lòng được thanh thản để tìm cho mình lời động viên của người khác, giúp tôi vơi bớt tính ích kỷ.
Theo VNE
Độc thân có gì đâu mà chạnh lòng
Mỗi ngày trôi qua, tôi bù đầu với công việc từ sáng đến tối, đến nỗi mỗi khi có thời gian là tôi lại muốn ăn, muốn hò hẹn với bạn bè.
ảnh minh họa
Tôi 23 tuổi, độc thân. Cái tuổi không còn trẻ để mộng mơ như những cô gái 18 nhưng cũng không phải là già để sốt sắng với những lo toan cuộc sống. Người ta nghĩ tầm tuổi này phải bận rộn với chuyện cưới xin, hẹn hò, yêu đương, nhưng tôi hoàn toàn cảm thấy rất tự do và thoải mái với cuộc sống "một mình" này.
Tôi là một cô gái cá tính. Cá tính ví dụ như chưa bao giờ lấy chuyện yêu đương là chuyện sống - chết trong cuộc đời, hay như than thở vì một tình yêu dang dở, buồn rầu vì nhìn xung quanh ai ai cũng đang hạnh phúc với tình yêu của mình mà bản thân thì vẫn lẻ bóng. Nói vậy không phải là tôi không thiết tha yêu, cũng không phải là tôi không cần một chàng trai để nương tựa vào. Chỉ là tôi với suy nghĩ giản đơn là, khi tình chưa đến thì không việc gì phải vội.
Tôi độc thân, mỗi khi ai hỏi thì tôi lại dõng dạc mà trả lời thật rõ ràng điều ấy, không ái ngại, không xấu hổ, không buồn bã. Tôi thấy mấy bạn trẻ bây giờ vì cứ sốt sắng khi 20 tuổi đầu mà chưa có mảnh tình vắt vai, chưa có ai đưa đón. Cứ để cuộc đời mình trôi theo quy luật vốn có, cứ để tình yêu như là một món quà, dù đến sớm, dù đến muộn thì cũng nên được nâng niu không phải tốt hơn sao?
Tôi độc thân và không rảnh rỗi. Mỗi ngày trôi qua, tôi bù đầu với công việc từ sáng đến tối, đến nỗi mỗi khi có thời gian để thở là tôi lại muốn ăn, muốn hò hẹn với bạn bè. Quỹ thời gian của một FA không quá nhiều như mọi người vẫn nghĩ, tôi điên cuồng với những dự án, tôi ngập trong một mớ những việc không tên, tôi mải miết với những đam mê của mình. Cuộc sống độc thân mang cho tôi nhiều "lợi lộc". Tôi có chuyến "phượt" đầu tiên trong đời, tôi quen nhiều người mới, tôi biết sửa bóng đèn, thay dây điện mà không cần nhờ đến bàn tay của một cậu con trai nào cả.
Tôi thờ ơ và hờ hững với những lời mai mối. Tôi dị ứng với cái thứ gọi là mối mai, quan điểm của tôi luôn là: "ép dầu, ép mỡ chứ ai nỡ ép duyên". Dù không lãng mạn như trong phim được, nhưng tôi chắc chắn rằng vào một ngày đẹp trời nào đó, sẽ có anh chàng nào đó đâm thẳng vào cuộc đời tôi, không phải hỏi han, không cần lo nghĩ.
Tôi cảm thấy khá tuyệt vời trong quãng thời gian này. Tôi có thời gian để hâm dở đi ngoài đường một cách vô hướng, tôi có thời gian để tạt qua một hiệu sách, lao vào một quán cà phê, nhâm nhi một tách Lipton sữa, nhìn mấy chú chó, chú mèo cũng thấy yêu đời.
Tôi chọn một công việc phù hợp với bản thân và thích thú với những điều đang cố gắng. Tôi dành một buổi chiều để nghe cô bạn thân càu nhàu với một mớ hỗn độn mà cô ấy đang chịu đựng, tôi bắt một chuyến tàu đi 8 tiếng đồng hồ về quê để được ngồi bên mâm cơm, có bố, có mẹ, có gia đình. Tôi hạnh phúc vô cùng vì những điều giản dị, như ngắm những bông hoa nở trước nhà, hay cảm thấy khó khăn khi dỗ một đứa trẻ đang khóc nhè.
Tôi thỉnh thoảng mỉm cười vì những tình yêu đang hiện hữu quanh mình, biết đâu sau này, có một người lại mỉm cười khi nhìn tình yêu của tôi. Cuộc sống là thế, chẳng ai ngăn cản hạnh phúc của bạn trừ khi bạn cố tình không đón nhận nó.
Dù cho đôi khi tôi vẩn vơ, sáng nắng, chiều mưa, trưa nổi cơn dông, thì tôi vẫn còn trẻ và vô cùng lạc quan. Thay vì than thở, tôi chăm sóc và yêu bản thân mình hơn, thỉnh thoảng hứng lên lại đắp mặt nạ rồi cười tươi khi tự thấy mình xinh đẹp ở trong gương (mặc dù người ta bảo nhìn vào gương thì đẹp hơn gấp 5 lần ngoài đời), thỉnh thoảng nhăn mặt vì vạch kim cân nặng đã nhích lên một chút, thỉnh thoảng lại đau khổ ăn kiêng nhưng lại không bao giờ từ chối các lời mời ăn uống.
Thế đấy, cuộc sống của một cô gái độc thân cứ thế trôi qua từng ngày. Dù có những đóa hồng vào dịp lễ, dù có những lời lắng lo của vài người, dù đôi khi cảm thấy cô đơn biết mấy, nhưng không vội vàng, không dễ dàng để bắt đầu một tình yêu. Bởi với tôi, yêu đương là một điều gì đó thiêng liêng và đáng được trân trọng.
Tôi độc thân và tôi vui vì điều đó. Tôi mong bạn cũng vậy.
Theo VNE
Chân dài yên phận làm "máy đẻ" cho đại gia? Dù đôi lúc thoáng chạnh lòng khi biết nhà chồng chăm lo cho mình chỉ vì đứa con trong bụng, nhưng tôi nghĩ phận đàn bà biết làm đẹp và sinh được con cho chồng thì có gì là sai? Tôi năm nay 28 tuổi được nhiều người nhận xét là xinh xắn và cao ráo. Từ những năm cấp 3 biết được...