Chàng trai ngày nào cũng mang cơm cho bà lão 80 tuổi sống 1 mình, rồi một hôm bà mời rượu khi tỉnh dậy thì…
Sáng tỉnh dậy, Trung giật bắn mình khi thấy mình đang nằm trên chiếc giường ọp ẹp của bà lão mà trên người không 1 mảnh vải che thân. Đã thế, vừa quay sang bên cạnh lại thấy 1 cô gái trẻ đẹp cũng đang khỏa thân.
Trước kia, Trung là lơ xe, nhưng thấy công việc đó vất vả quá mà tiền lại không đủ nuôi thân, anh quyết định chuyển sang làm công nhân mỏ địa chất. Nhưng vì tính tình quá thật thà, không biết nịnh bợ sếp, Trung loay hoay mãi ở thành phố cũng vẫn vô cùng chật vật.
2 tháng trước, vì đổi chỗ làm mới, Trung đã chuyển tới 1 khu trọ nghèo nàn cạnh công ty.
Vốn có tính thương người, từ dạo mới chuyển tới khu ổ chuột này, Trung bắt gặp 1 bà lão có hoàn cảnh vô cùng đáng thương. Sau khi nói chuyện thì được biết bà năm nay đã 80 tuổi, con cháu đều ở xa.
Ngày nào cũng thấy bà lão ăn mì gói, Trung thương quá liền nói:
-Bà ơi, từ mai con sang đây ăn cơm chung với bà nhé, con sẽ nấu cơm cho 2 bà cháu ăn.
-Nhưng…lão không có tiền.
Trung mỉm cười:
-Bà không cần lo, cháu đang tăng ca cũng kiếm được 1 khoản, hơn nữa, sức bà thì ăn được mấy đâu, cháu lo được, cháu ở đây cũng chỉ có 1 thân 1 mình thôi bà không phải ngại đâu ạ.
Không để bà lão nói thêm gì nữa, Trung cười tươi:
-Quyết vậy nhé bà, ngày mai cháu sẽ sang. Bà chờ cháu nhé, đừng có ăn mỳ nữa ạ.
Bà lão gật đầu mỉm cười. Vậy là, từ hôm đó, mỗi ngày Trung đều tranh thủ đi chợ mua chút đồ ăn ngon ngon về nấu cơm để 2 bà cháu ăn. Có gì ngon, anh đều nhường cho bà lão xa lạ.
Hai người từ đó trở nên thân thiết y như người 1 nhà.
Ảnh minh họa.
Tới 1 hôm, bà lão bỗng cầm tay Trung nói:
-Tối nay cháu không phải tăng ca, uống với bà chén rượu nhé, bà có bình rượu được người ta cho lâu lắm rồi nhưng chưa đụng tới.
Trung gật đầu, vốn chỉ định làm 1 chén cho dễ tiêu hóa, ai ngờ bà lão cứ nhiệt tình mời khiến anh uống say bí tỉ từ lúc nào không hay.
Sáng tỉnh dậy, Trung giật bắn mình khi thấy mình đang nằm trên chiếc giường ọp ẹp của bà lão mà trên người không 1 mảnh vải che thân. Đã thế, vừa quay sang bên cạnh lại thấy 1 cô gái trẻ đẹp cũng đang khỏa thân. Trung hét lên 1 tiếng, bà lão bên ngoài lật đật chống gậy vào, Trung nhìn bà ú ớ:
Video đang HOT
-Bà ơi…đây là ai?? Sao cháu lại ở đây??
Cô gái bên cạnh nghe tiếng hét lớn thì choàng tình dậy dụi mắt:
-Có chuyện gì thế??
Trung đẩy cô ta:
-Cô còn hỏi à?? Cô là ai?? Sao lại vào nhà bà lão, còn nằm cạnh tôi??
Cô gái và bà lão đểu tủm tỉm cười, bà nói:
-Bà xin lỗi, là bà cho cô ấy lên ngủ cùng cháu đấy, đêm qua bà đã ngủ bên nhà cháu.
-Thế là thế nào hở bà??
-Đây là Vân, cháu nội bà, bố mẹ nó đang ở bên nước ngoài, từ nhỏ bà đã nuôi nấng nó, nhưng mấy tháng trước vì muốn tìm 1 chàng rể thật ưng ý cho cháu gái mà bà đã chuyển tới đây ở để thử lòng các chàng trai.
Trung ú ớ:
-Bà càng nói cháu càng không hiểu gì.
Vân nhảy vào giải thích rất nhanh:
-Trước đây có nhiều anh chàng thích tôi nhưng chỉ vì gia đình tôi giàu có, họ đào mỏ rồi bỏ đi, vậy nên bà tôi phải già vờ nghèo khổ để tìm người con trai thật thà tốt bụng. Vì từ nhỏ bà đã nuôi tôi, nên bà chấm ai tôi sẽ đồng ý cưới người đó. Bà nói anh là người hiền lành, tốt bụng nên muốn tôi lấy anh. Đêm qua bà bảo tôi ngủ cùng anh để gạo nấu thành cơm nhưng anh say quá có làm ăn được gì đâu.
Trung vỡ ra mọi chuyện, anh thở phảo:
-Thế mà bà làm cháu sợ quá.
-Thế nào?? Có ưng đứa cháu gái này của bà không?? Nó cũng giống cháu, rất hiếu thảo.
Trung nhìn bà lão rồi nhìn cô gái xinh đẹp mà ngỡ như đang nằm mơ. Mà có nằm mơ, anh cũng chưa bao giờ nghĩ mình có thể có người vợ xinh đẹp tuyệt trần như vậy.
Xin lỗi! Cô không bằng vợ tôi
Bữa tối. Chàng trai và cô gái ngồi đối diện nhau.- Cô gái vê cốc rượu trong tay và nói với chàng trai: "Em yêu anh".
- Chàng trai xoay xoay chiếc nhẫn cưới trên tay mình và nói: "Anh có vợ rồi".
- "Em không quan tâm, em chỉ cần biết tình cảm của anh. Anh có yêu em không?"
Chàng trai ngẩng đầu, quan sát cô gái ngồi đối diện mình. 24 tuổi, trẻ trung, có ý chí. Cơ thể tràn đầy sức sống, đôi mắt sáng và biết nói, đó thực sự là một cô gái tuyệt vời.
Ảnh minh họa
Thật đáng tiếc.
- "Nếu anh cũng yêu em, em sẽ là người tình của anh". Cô gái cuối cùng cũng không đợi được, nói thêm một câu.
- "Nhưng anh yêu vợ anh". Chàng trai trả lời một cách cương quyết.
- "Anh yêu cô ấy ư? Anh yêu gì chứ? Cô ấy bây giờ chắc đã già đi nhiều, chẳng thấy mặt bao giờ. Nếu không thì tại sao không thấy anh đưa cô ấy đến trong các bữa tiệc của công ty ....?"
Cô gái vẫn tiếp tục nói, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của chàng trai cô gái liền từ bỏ những ý nghĩ trong đầu mình.
- "Em yêu anh vì cái gì?". Chàng trai lên tiếng.
- "Trưởng thành, khẳng khái, nam tính, biết quan tâm đến người khác, và còn nhiều nữa. Dù sao thì anh khác hẳn với những người đàn ông em đã từng gặp, anh rất đặc biệt".
- "Em biết ba năm trước anh như thế nào không?". Chàng trai châm điếu thuốc nói.
- "Em không biết. Em không quan tâm cho dù anh có từng ngồi tù đi chăng nữa".
- "Ba năm trước, anh chỉ là người con trai tầm thường trong mắt em bây giờ". Chàng trai không để ý đến cô gái, tiếp tục nói.
- "Một người tốt nghiệp đại học bình thường, công việc không thuận lợi, suốt ngày uống rượu, cáu bẳn. Không quan tâm đến chuyện yêu đương, hàng tối còn hay đi tìm gái bán hoa, bị công an bắt."
- "Vậy tại sao...." Cô gái trở nên hứng thú với câu chuyện, muốn biết điều gì đã làm chàng trai thay đổi.
- "Vì cô ấy à?"
- "Ừ".
- "Cô ấy hình như thấu hiểu được nội tâm của anh. Đã dạy anh rất nhiều điều, khiến anh không còn quan tâm đến những cái đã mất, không quan tâm đến những chuyện ngay trước mắt, mà cố gắng hoàn thiện mình."
Trước mặt cô ấy, anh như đứa trẻ chẳng hiểu sự đời. Lúc đó thật kỳ lạ, tính khí bướng bỉnh của anh biến đâu mất hết, anh bị cô ấy thuyết phục. Nghe theo lời cô ấy, chấp nhận thực tại, anh biết mình vô dụng nên làm việc chăm chỉ. Cuối năm ấy, công việc khởi sắc, anh và cô ấy liền kết hôn".
Chàng trai gẩy tàn thuốc, tiếp tục nói.
- "Lúc đó thực sự là những tháng ngày vất vả. Hai người, một chiếc giường, đồ đạc trong nhà chẳng có gì. Em có biết không, lấy nhau được một năm rồi mà anh mới mua được cho cô ấy cái nhẫn từ khoản tiền cả nửa năm tiết kiệm được đấy. Tất nhiên số tiền này do cô ấy tiết kiệm mà có, nếu cô ấy biết được thì chắc chẳng dám để anh mua đâu."
"Khoảng thời gian đó, do anh hút thuốc, uống rượu nên sức khoẻ không tốt. Mùa đông đến, tối nào cô ấy cũng nấu cho anh một bát canh nóng trước khi đi ngủ. Mùi vị đó chỉ có cô ấy mới làm được."
Chàng trai trầm ngâm nghĩ về ký ức mà quên mất thời gian, vẫn tiếp tục kể về những chuyện đã qua. Và cô gái cũng không có ý cắt ngang câu chuyện, vẫn lắng nghe. Lúc chàng trai chú ý đến thời gian, đã là 10h đêm.
- "À, xin lỗi em nhé, anh chẳng chú ý đến thời gian gì cả, đã muộn thế này rồi cơ à?" Chàng trai cười và xin lỗi cô gái.
- "Bây giờ em đã hiểu rồi chứ? Anh không thể nào và cũng sẽ không làm những chuyện có lỗi với cô ấy".
"Vâng em hiểu rồi. Vậy là em đã thất bại rồi. Em tâm phục khẩu phục rồi." Cô gái thất vọng và lắc đầu nói. "Chỉ có điều, đến độ tuối của cô ấy, em sẽ còn tốt hơn cả cô ấy."
- "Ừ. Nếu thế thì em còn có thể tìm được chàng trai tốt hơn mà, đúng không?".
- "Muộn rồi, cơm canh ở nhà chắc cũng đã nguội cả, anh đưa em về nhé." Chàng trai đứng dậy tỏ ý muốn đưa cô gái về.
- "Không cần đâu, em tự về được mà". Cô gái xua tay nói. "Anh về đi, đừng để cô ấy lo lắng". Chàng trai cười rồi quay lưng ra về.
"Cô ấy đẹp không?"
"Đúng thế. Cô ấy rất đẹp. Xin lỗi, em không bằng một góc của vợ anh đâu"
Bóng chàng trai mờ dần trong màn đêm, để lại cô gái với ánh nến chói loà trong đêm tối.
Chàng trai về đến nhà, mở cửa và bước vào phòng ngủ, bật đèn lên.
Chàng đi đến mép giường và ngồi xuống.
"Bà xã, đã là người thứ tư rồi. Em đã làm gì mà khiến anh thành người tốt thế này, nhiều người thích anh quá rồi. Làm không tốt thì chắc anh sẽ thay lòng mất. Sao lại khiến anh thành người tốt thế này , sao em nỡ ra đi trước chứ? Anh, anh một mình cô đơn quá à..."
Chàng trai lặng người đi và nói không thành tiếng.
Nước mắt từng giọt, từng giọt lăn dài trên má chàng trai, rơi xuống khung ảnh trong lòng bàn tay chàng trai. Dưới ánh đèn mờ, trong bức ảnh cũ hiện ra nét mặt dịu dàng của một cô gái đã quá cố.
Theo Khám Phá
Thấy cô gái bán hoa sắp lả đi vì đói và lạnh, chàng trai tấp vào gọi cô đi với giá 200 ngàn... Chơi 7 hiệp lúc tỉnh dậy biết sự thật choáng váng Ôi trả cô 200 ngàn/đêm. Lên xe đi, tôi đưa cô đi làm tý gì cho nóng người và hưng phấn 1 chút. Đứng đây chết cóng cả lũ" và cái kết sốc khi anh đưa cô đến quán phở làm điều không ngờ này. Hà Nội những ngày vào đông, lạnh, mưa phùn đến tê tái hết người. Đi làm ca đêm...