Chàng trai nào sẽ yêu em? (P.2)

Theo dõi VGT trên

Cơ thể Hữu Uy áp sát vào người An Vi, bàn tay anh bám víu vào vùng eo thon xinh xắn của cô.

- Có điều gì không ổn sao? - Dương Kha tò mò hỏi khi nhìn thấy dáng điệu trầm tư khác ngày thường của cô.

An Vi lắc đầu:

- Không phải. Tao chỉ vừa gặp chủ nhân của căn phòng đó thôi. Và ngạc nhiên vì anh ta đẹp trai quá. – Cô cười phá lên trước câu nói tự cho là hài hước của mình. Nhưng Dương Kha không cảm thấy thế.

- Hay cậu nghỉ việc đó đi!

- Không đến nỗi phải nghỉ việc chứ? Công việc đó rất tốt và hợp đồng thì còn những hai tháng nữa. Nếu tao phá bỏ hợp đồng thì số tiền phải chi ra là không hề nhỏ đâu. – An Vi xiên chiếc dĩa vào miếng táo đặt trên bàn. – Tao sẽ ngầm nhắc nhở anh ta về án phạt tù chung thân hay tử hình. Và có lẽ, anh ta cũng hi hữu lắm mới về nhà một lần.

Dương Kha thở dài. Việc anh làm lúc này cho cô chỉ có thể là lo lắng.

- Vậy làm xong cậu nhất định phải nghỉ đấy nhé!

- Cũng không thể cứ tạm bợ bằng những công việc như thế được! – An Vi vuốt nhẹ mái tóc của mình. Cô ngẩng mặt nhìn Dương Kha với ánh mắt quả quyết. - Tao cũng là người có ước mơ và hoài bão mà.

***

- Lọ hoa này là cô mang đến sao? - Hữu Uy hết nhìn An Vi lại quay sang lọ hoa màu hồng phấn đang đặt trên bàn.

- Nếu anh không thích, tôi có thể bỏ. – An Vi hơi chút dửng dưng với người đàn ông trước mặt. Anh ta còn nhiều chuyện hơn cả Dương Kha – cô thầm nghĩ.

Hữu Uy hơi khó chịu vì thái độ của cô gái trước mặt. Anh đã quá quen với việc các cô gái vây quanh mình, hết lời ngọt ngào lại sang tán tỉnh. Vậy mà một cô giúp việc lại dùng thái độ này đối với anh. Có phải mấy ngày qua anh đã quá hiền lành, khiến cô ta có cảm giác căn nhà này là của cô ta chứ không phải của anh?

- Tôi không thích, cô bỏ đi. – Hữu Uy quăng mình xuống sofa, mở báo ra đọc.

“Vô công rỗi nghề, không hiểu tại sao dạo này anh ta lại hay xuất hiện ở nhà đến như vậy?” - An Vi bực tức lẩm nhẩm. Cô gói cả bó hoa bỏ vào thùng rác. Một người đàn ông đến con gián cũng sợ mà khiến cô nể phục sao? Thật là nực cười! Cô nhớ đến điệu bộ anh ta cuống quýt khi nhìn thấy con gián đang bò lên chân tường mà bật cười thành tiếng. Đó chính là lý do cô không cảm thấy anh ta đáng sợ nữa.

- Cô cười gì đấy? - Hữu Uy đặt tờ báo xuống bàn. Nghe thấy giọng cười của An Vi, sự xấu hổ ban nãy ùa tới. Anh cá là cô ta đang cười chuyện vừa rồi. Và anh như phát điên lên. Hình ảnh một người đàn ông quý phái, lịch lãm trong anh đã sụp đổ khi bắt gặp một con gián? Nếu không phải anh đã mắc một sai lầm “nho nhỏ” trong điều hành thì chắc chắn là bây giờ anh không phải ngồi một chỗ cũng với “bà cô giúp việc” lắm chuyện này. Và anh khẳng định khi cô ta nghe được “thiên tình sử” của anh thì sẽ không dám tỏ vẻ nữa…

- Cười ai đó hèn nhát thôi! - An Vi nhún vai một cái tỏ vẻ không quan tâm. Hữu Uy ngược lại, anh cảm thấy khí nóng đang dâng lên não. Anh nhất định phải cho cô một bài học ra trò.

- Nói tôi hèn nhát à? - Hữu Uy hùng hổ lao tới chỗ An Vi. Anh chưa biết sẽ phải làm gì nhưng cứ tiến gần lên đã, rồi sẽ trừng trị cô ta sau.

- Anh định làm gì? – An Vi quay người hét lên khi thấy Hữu Uy tiến dần đến chỗ cô.

- Rồi cô xem tôi sẽ… – Hữu Uy chưa kịp nói hết câu, anh đã bị trượt chân ngã nhào vào lòng An Vi. Chút nước rửa chén dây ra nhà An Vi chưa kịp lau đã hại anh ta – và hại cả cô nữa.

Cả cơ thể Hữu Uy áp sát vào người An Vi, tay anh bám vào vùng eo thon nhỏ của cô. Anh có thể ngửi thấy mùi hương thơm con gái rất dịu dàng từ cô. Hương thơm tự nhiên, khác hẳn với thứ son phấn của những cô gái anh thường gặp. Bờ môi Hữu Uy đọng lại trên má An Vi bỏng rát. Mọi suy nghĩ của anh đã bị chế ngự bở hương thơm tỏa ra từ phía cô.

Trái với những cảm nhận của Hữu Uy, An Vi bực mình vì eo rất đau do va mạnh vào bàn bếp. Cái gã đáng ghét này thật không được tích sự gì cả. An Vi nhăn mặt.

- Thực ra cô cũng đáng yêu đấy chứ?- Hữu Uy mơ màng nói trong vô thức, bàn tay anh mỗi lúc một xiết chặt chiếc eo nhỏ của An Vi, cánh môi định lần xuống đi tìm bờ môi cô. Dòng máu Don Juan vẫn luôn cuộn chảy trong người anh. Chưa có cô gái nào gần anh mà lại từ chối sự ma mị của anh. Một cô gái dễ thương như thế này, kể ra cũng không tệ.

- Bốp…- Năm ngón tay của An Vi in hằn trên má Hữu Uy. Anh ôm má, tròn mắt nhìn cô. Đến cả mẹ anh cũng chưa bao giờ tát anh. Vậy mà cô ta dám?

An Vi nghiến răng, chỉ tay vào mặt Hữu Uy. Những gã công tử nhà giàu đều là những kẻ ngông cuồng. Nếu hôm nay cô không giáng cho hắn một đòn thì có lẽ bản thân cô cũng thấy bực tức với chính mình.

- Anh đúng là đồ tồi.

- Cô dám đánh tôi cơ đấy.

Hữu Uy khoanh tay trước ngực, nhìn vào mắt An Vi. Đôi mắt đen của cô ta không một chút áy náy mà tràn đầy tức giận. Anh chờ đợi từ phía cô một lời xin lỗi nhưng chắc chắn là cô sẽ không làm thế. Mẹ anh đã tìm cho anh một cô gái giúp việc thật là thú vị. Cứ để xem cô ta sẽ ương bướng được bao lâu.

An Vi cởi phăng chiếc tạp dề, vứt lên bàn bếp.

- Tôi nghỉ việc.

Nói rồi, cô qua dãy ghế sofa và lao nhanh về phía cửa. Phải chạy trốn thật nhanh trước khi con người kia nổi điên.

Thế là mất toi một công việc tốt. – An Vi tát tát vào mặt mình. Giá như biết kiềm chế hơn một chút. Nhưng cô biết rõ với tính cách của mình thì công việc đó cũng không thể bền được. Cô vung chiếc túi xách lên. Thôi, cứ coi như không may đi.

Trong khi đó Hữu Uy ngồi thừ trên chiếc ghế cạnh bàn ăn. Chiếc bồn rửa bát bên cạnh vẫn còn ngổn ngang những ly chén An Vi để lại. Anh rờ tay lên má mình rồi bất giác mỉm cười. Anh sẽ không để cô ta bước ra cuộc sống của anh dễ dàng như thế.

***

Chàng trai nào sẽ yêu em? (P.2) - Hình 1

Cô biết rõ với tính cách của mình thì công việc đó cũng không thể bền được (Ảnh minh họa)

- Mẹ có ký kết hợp đồng với cô gái giúp việc cho con không mẹ? – Hữu Uy hỏi chỉ là để mở đầu bởi anh tin chắc câu trả lời của mẹ anh sẽ là có. Tính bà vốn rất cẩn thận, mọi cuộc trao đổi đều phải thông qua hợp đồng.

- Mẹ có nhưng sao thế con trai? Cô ấy không đến như đã hứa à? – Bà Lan ngạc nhiên hỏi Hữu Uy.

- Mẹ chuyển lại ngay cho con bản hợp đồng nhé. Có vài chuyện con cần gấp.

- Vậy để lát mẹ gửi cho. Mà con này – Bà Lan hơi chút ngập ngừng… - chừng nào ba con hết giận, mẹ sẽ lựa lời nói lại để con tiếp tục công việc nhé.

Hữu Uy thả lỏng cơ thể. Ánh sáng xuyên qua những tấm kính trắng chiếu lên gương mặt rạng rỡ.

- Cứ coi như là con đang nghỉ ngơi thôi mà mẹ.

Email đến, Hữu Uy đọc lướt qua một lượt rồi vui vẻ ấn dãy số điện thoại trên hợp đồng. Những tiếng tút vang lên dài hơn anh mong đợi. Nhưng cuối cùng thì cô gái đó cũng bắt máy, alô một tiếng đầy dịu dàng. “ Đúng là giọng nói dễ lừa người” – anh lẩm nhẩm.

- E hèm, cô có phải là… An Vi? -Anh hạ giọng xuống thấp hơn một chút ở tên cô.

An Vi thoáng chút ngỡ ngàng rồi rất nhanh sau đó, cô nhận ra giọng nói của Hữu Uy. Đồ chết tiệt này gọi cô có việc gì? Nửa tháng lương của cô, cô cũng chịu thiệt không lấy, hà cớ gì anh ta còn gọi điện cho cô nữa? Không phải anh ta cố tình bịa các lý do là cô đã lấy cắp hay làm hỏng thứ gì để bắt vạ đó chứ?

- Tôi đã nói là tôi nghỉ việc rồi cơ mà. – An Vi cao giọng. -Thật là bực mình với những gã nhiều chuyện.

- Nhưng cô đã quên mất những điều khoản trong hợp đồng. Cô sẽ bị phạt nếu như cô không làm đủ ba tháng. Mà xem ra, cô cũng chẳng phải người có tiền?

An Vi dường như nghe thấy nụ cười ruồi đặc trưng của anh ta. Cô bặm môi. Những điều khoản trong hợp đồng, sao cô có thể quên được cơ chứ? Đúng là cô chưa thể dễ dàng thoát được con người điên rồ này. Suýt chút nữa nụ hôn môi đầu đời của cô đã bị anh ta cướp đi. Vậy mà bây giờ vẫn phải đối diện với anh ta.

- Cô quay lại đây ngay cho tôi! – Hữu Uy vắt chân nở một nụ cười đắc thắng. Rồi anh lẩm bẩm: “Cô chết chắc rồi”.

- Anh đã quên mất những điều khoản trong hợp đồng? – An Vi nhắc lại. -Trong hợp đồng có ghi rõ là tôi có thể đến vào bất cứ thời gian nào, miễn là xong công việc trước mười chín giờ tối – hoàn toàn không bị ép buộc phải nghe theo lệnh của ai cả.

Hữu Uy ngồi thẳng người dậy. Anh lôi máy tính lại gần, liếc nhanh những dòng chữ trên màn hình rồi nheo nheo mắt cười.

Video đang HOT

- Nhưng cô đã xong công việc đâu, còn những chiếc ly chưa rửa xong. Và bây giờ đã là mười tám giờ ba mươi chín phút. – Hữu Uy thì thào. Lần này thì anh chắc chắn giành phần thắng.

An Vi thở hắt một hơi:

- Tôi sẽ không phá bỏ hợp đồng nhưng tôi chấp nhận trừ lương vì đã không hoàn thành công việc. Thế nhé. Chào anh.

An Vi nhanh chóng tắt máy. Con người này quả thực làm cô thấy muốn phát điên lên.

Hữu Uy ngây người khi nghe những tiếng tút tút kết thúc cuộc gọi. Cô ta dám chơi mình cơ đấy, thật là giỏi. Anh vỗ vỗ trán. Để xem ngày mai, tôi sẽ xử lý cô như thế nào. Giờ thì cũng không vội. Anh tiến đến phía bồn rửa, tráng nốt những chiếc ly vẫn còn bám đầy bọt xà phòng, xếp lên giá, trong lòng cảm thấy có chút phấn khích. Chưa bao giờ anh mất công chờ đợi một người phụ nữ nào khác, ngoại trừ mẹ anh.

***

- Có điều gì đó không ổn sao?

Trông dáng điệu của An Vi, Dương Kha đoán biết ngay là có điều gì đó. An Vi uể oải rút khăn lau mặt.

- Chẳng có chuyện gì cả đâu.

- Thật chứ? - Dương Kha nhìn An Vi với con mắt dò hỏi. Cô liếc anh một cái.

- Đã bảo không là không mà, nhiều chuyện.

An Vi không muốn ngày nào Dương Kha cũng phải lo lắng cho mình. Giữa cô và anh chỉ là quan hệ bạn bè, ai cũng có cuộc sống riêng, không nhất thiết phải làm phiền nhau vì những chuyện nhỏ nhặt như vậy.

Chợt nhớ ra câu chuyện ban sáng, Dương Kha hỏi An Vi:

- Tớ có một bạn nữ đồng nghiệp đang kiếm chỗ làm, phòng cậu rộng, có định ở ghép không? Bạn ấy xem chừng cũng rất tốt.

- Được thế thì còn gì bằng, tiền nhà đắt đỏ ghê cơ. - An Vi vắt nước từ chiếc khăn tay - Bạn ấy đã biết phòng này chưa?

Dương Kha gật đầu:

- Bạn ấy đã đến chơi một lần và biết rồi. Nếu cậu đồng ý thì bạn ấy sẽ sớm chuyển thôi. Ừm, có thể là ngay ngày mai.

An Vi phơi khăn lên dây rồi quay sang nhìn Dương Kha với ánh mắt trìu mến.

- Cám ơn mày!

Dương Kha hơi ngạc nhiên với ánh mắt này của An Vi. Anh thấy chút bối rối. Hiếm khi An Vi nhìn anh như thế. Anh cố kìm lại những nhịp tim đang run rẩy trong lồng ngực. Anh vờ quay mặt đi tìm kiếm một thứ gì đó.

- Cảm ơn gì chứ? Lại khách sáo rồi.

***

Thảo Ninh nhìn người con gái trước mặt thầm đánh giá. Cô ta không quá xinh, dáng người cũng không quá chuẩn, chỉ có điểm thu hút là đôi mắt luôn lấp lánh cười.

- Chào bạn. Chúng mình sắp tới sẽ ở cũng nhau. Bạn đưa đồ đây mình đỡ cho.

Thảo Ninh cũng mỉm cười xã giao đáp lại. Lý do cô đến đây, đơn giản chỉ là ở gần Dương Kha. Cô thích anh ngay từ lần đầu tiên gặp mặt ở chỗ làm. Ân cần và biết quan tâm, đó là những điều khiến Thảo Ninh rung động. Dương Kha không dùng những lời lẽ êm tai để tán tỉnh cô như những cậu trai từ trước đến nay cô vẫn biết. Anh điềm đạm và chín chắn, luôn nói ít làm nhiều, và khi đã nói ra, nhất định là sẽ làm được. Một tiểu thư như cô thuyết phục bố mẹ cho mình ra ngoài tự lập trong một năm, cũng chỉ vì tình cảm này với anh.

- Để tớ giới thiệu hai người với nhau nhé!

- Thôi, để bọn tôi tự tìm hiểu, ở chung với nhau mà, không cần người giới thiệu đâu. Phải không bạn? -An Vi ngắt lời Dương Kha, quay sang nhìn Thảo Ninh, đôi mắt hấp háy cười tìm sự đồng tình.

- Đúng thế đó Dương Kha, để bọn mình tự nói chuyện với nhau thì hay hơn. - Thảo Ninh dịu dàng nói.

Ba người cùng nhau dọn đồ. Căn phòng của An Vi tuy cũng không rộng lắm, nhưng hai người ở thì cũng đủ thoải mái. Thảo Ninh luôn đưa mắt nhìn về phía Dương Kha. Cô thấy hạnh phúc khi được ở gần người mình yêu thương.

Những giọt mồ hôi đã lấm tấm trên trán anh. Thảo Ninh rút chiếc khăn tay từ trong túi xách, nhẹ nhàng lau cho Dương Kha:

- Cậu vất vả quá, đổ mồ hôi hết rồi.

Dương Kha ngại ngùng, ánh mắt vô thức liếc nhìn An Vi.

- Để mình tự lau được rồi. – Anh đón lấy chiếc khăn từ bàn tay Thảo Ninh, lau nhẹ lên vầng tráng cao rộng. Thảo Ninh có cảm giác không ổn trong cái nhìn của Dương Kha, một chút lửa ghen nhen nhóm trong lòng cô. Liệu có phải Dương Kha luôn tìm cách lảng tránh cô chỉ vì cô gái này?

An Vi không biết những gì đang diễn ra. Cô vui vẻ sắp đồ như một đứa trẻ. Rồi chợt nhớ ra, cô liếc nhìn đồng hồ. Đã gần năm giờ chiều, làm giúp việc không có ngày chủ nhật.

- Hai bạn dọn nốt giúp mình nhé! - An Vi cười cầu hòa - Mình đến giờ phải đi làm việc rồi.

An Vi phủi phủi hai bàn tay vào nhau, bước ra phía cửa lấy túi xách. Bất giác Dương Kha nắm lấy cánh tay cô trước vẻ mặt thoáng tối lại không ai hay biết của Thảo Ninh:

- Cậu cẩn thận đấy!

An Vi đẩy cánh tay Dương Kha, xỏ chân vào chiếc giày đế bệt.

- Biết rồi, khổ lắm, nói mãi.

Đoạn cô quay lại vẫy tay chào:

- Lát nữa mình sẽ về thôi. Dương Kha không được bắt nạt Thảo Ninh đấy nhé.

- Cô ấy thật là một cô gái vui vẻ. – Thảo Ninh cầm lấy chiếc khăn trong bàn tay Dương Kha dò hỏi.

- Cô ấy rất thoải mái mà, rồi cậu sẽ thấy. – Ánh mắt Dương Kha sáng lên. Mỗi lần cậu nói chuyện về An Vi, người ta đều có thể dễ dàng bắt gặp ánh mắt này nơi anh.

Thảo Ninh cảm thấy có chút đau nhói trong lồng ngực. Cô không nghĩ khi chuyển đến bên cạnh anh, cũng là lúc cô chuyển đến bên cạnh “đối thủ” của mình. Nhưng điều đó cũng tốt, cô sẽ có cớ gần anh hơn và cô sẽ tìm cách chia rẽ hai người. Trong tình yêu, hoàn toàn không có sự nhượng bộ.

(Còn tiếp)

Theo 24h

Chàng trai nào sẽ yêu em? (P.1)

Cô cảm nhận được hơi thở của người đàn ông đó phía sau gáy mình. Những sợi tơ trên chiếc cổ nhỏ của cô dựng đứng.

- Xin lỗi, chúng tôi không thể nhận hồ sơ của bạn được.

Người phụ nữ trẻ trước mặt lạnh lùng đẩy tập hồ sơ về phía An Vi, ánh mắt không chút thiện cảm.

- Mong công ty tạo cơ hội, em sẽ chứng tỏ được khả năng của mình. - An Vi nói như van vỉ.

Người phụ nữ lộ rõ vẻ chán chường trên gương mặt. Cô ta nhìn An Vi chằm chằm một lúc rồi cúi xuống tiếp tục công việc của mình. An Vi hiểu, đó là một cái nhìn cảnh cáo. Nhưng cô biết làm sao vào lúc này? Cô nhất định phải cố gắng đến cùng.

- Xin chị...

- Tôi đã nói rồi. - Người phụ nữ vứt cây bút xuống bàn, nhìn xoáy sâu vào mắt cô - Đó là quy định của công ty. Trường mà bạn đã tốt nghiệp không nằm trong danh sách các trường mà chúng tôi lựa chọn. Mong bạn hiểu cho. Ngày nào tôi cũng phải tiếp xúc những người như bạn, chắc tôi đến là bỏ việc mất thôi.

An Vi lủi thủi ôm tập hồ sơ ra khỏi công ty đó. Đây là lần thứ ba cô bị từ chối. Lần thứ ba! An Vi thở dài...

Cô kéo chiếc quai túi xách lệch sang hẳn một bên, chầm chậm đi trên đường phố. Tiếng còi xe kéo dài inh ỏi, tiếng rao của những người bán hàng rong vọng lên giữa một buổi chiều thứ sáu đẹp trời. Nắng vàng rải nhẹ trên những tán lá - một thứ ánh sáng dịu ngọt của thời tiết cuối xuân hanh hao.

Nhưng An Vi không cảm thấy điều ấy. Cô khó chịu với thứ thời tiết như thế này, bởi đây là lúc bàn tay cô đổ rất nhiều mồ hôi. Cô rút trong túi xách một chiếc khăn, lau bàn tay đã ướt đẫm của mình, cuộn tròn lại rồi vứt vào thùng rác phía bên đường.

An Vi lựa cho mình một góc trên chiếc ghế đá trong vườn hoa. Cô quăng chiếc túi xách sang một bên, tháo đôi giày năm phân ra, thầm làu bàu:

- Cuối cùng thì cũng không phải hành hạ mình trong cái thứ đáng ghét này nữa.

Cô ngả người vào thành ghế, tận hưởng cái cảm giác thoải mái khi không phải nhét chân trong đôi giày cao chầm chậm lê từng bước trên đường.

Nhưng khó khăn này chưa qua thì khó khăn khác đã tới. Cô thấy bụng mình bắt đầu reo ùng ục. Vị thơm của thịt xiên nướng khiến cô không thể ngồi yên. Cô rút trong ví ra một xấp tiền lẻ ngồi đếm. Hai mươi bảy ngàn. Dư sức để mua một chiếc bánh mì kẹp thịt, thậm chí là hai. Nhưng phải tiết kiệm! Cô xỏ lỏng chân vào đôi giầy đang đi, tiến về phía bán bánh mỳ trong bộ dạng tự tin nhất:

- Cho mình một bánh mì thịt xiên nướng.

Anh chàng bán bánh mỳ khóe miệng hơi cong lên một nụ cười, nhưng An Vi không để ý. Cô chẳng quan tâm đến việc người ta sẽ nhìn cô như thế nào, chỉ miễn bản thân cô cảm thấy thoải mái.

- Của chị tám ngàn.

An Vi đón lấy chiếc bánh mỳ nóng hổi trong tâm trạng hoàn toàn hả hê. Cô lại lê đôi giày về phía ghế đá, mặc kệ anh chàng bán bánh mỳ dõi theo cô với ánh mắt đầy hiếu kỳ.

An Vi cắn một miếng bánh. Tâm trạng ủ ê của cô ban nãy cũng dần tan đi. Cô vừa ăn vừa ngắm những bóng điện tròn đồng loạt sáng dọc hai bên lối vào vườn hoa. Chiếc bánh mỳ đã hết một nửa.

Một đứa trẻ con giơ chiếc mũ bẩn thỉu trước mặt cô, không nói lấy một lời. Miếng bánh đang ăn dở nghẹn lại trong cổ khiến An Vi trào nước mắt.

- Này nhóc, không thấy chị cũng giống người chết đói lắm sao?

Thằng bé lặng im không nói gì. Đôi mắt nó vẫn nhìn thẳng vào An Vi. Chẳng phải cái nhìn chờ đợi. An Vi một tay giữ bánh, một tay lục ví.

- Của nhóc năm ngàn nhé. Chị cũng hết tiền rồi. - An Vi thả vào trong cái mũ lem nhem bùn đất một tờ giấy bạc màu xanh. Thằng bé không một câu cảm ơn, đi thẳng. An Vi nhún vai - thằng bé thật có phong cách.

Tiếng chuông điện thoại reo khiến An Vi giật mình. Cô bỏ phần còn lại của chiếc bánh mỳ vào miệng nhồm nhoàm nhai rồi nghe máy. Bình thường khi có nhiều người, cô thường tỏ dáng điệu thục nữ. Nhưng khi có một mình, cô chẳng câu nệ mấy chuyện tiểu tiết như thế.

- Yên tâm, sắp về rồi, nhưng không có cơ hội khao mày đâu nhé. Loại ngay từ vòng gửi hồ sơ rồi.

- Đang ở đâu để tớ đến đón. - Tiếng Dương Kha ấm áp vang lên phía đầu dây bên kia.

Suốt mười sáu năm nay, anh vẫn dùng giọng nói này để nói với cô nhưng cô cố tình không hay biết. Cô lờ đi, coi anh chỉ như một người bạn bình thường. Điều này như những nhát dao đâm vào tim anh đau nhói. Nhưng anh vẫn nuôi hi vọng. Khoảng cách giữa anh và An Vi rất gần. Lợi thế không phải ai cũng có.

- Không cần phải đón đâu, tao cũng sắp về đến nhà rồi mà. - An Vi gạt đi. Không yêu Dương Kha, cô không thể mang nợ.

- Không phải hôm nào tớ cũng được nghỉ sớm như thế này đâu. - Dương Kha nén tiếng thở dài. An Vi thật khiến người khác phát bực vì cái tính ương ngạnh của cô. Anh đâu bắt cô phải mang tình cảm của mình ra để đền đáp những việc như thế.

- Nào, rốt cuộc thì cậu đang ở đâu? - An Vi di một vòng chân trên nền đất. Đôi giày cao gót của cô tuy mới mua nhưng đã có dấu hiệu mòn đế. Trời nhập nhoạng và bắt đầu có mưa. Cô gật đầu như thể Dương Kha đang ở đó:

- Vậy thì đến đi, tao đang ngồi ở vườn hoa Thủy Lợi.

***

Dương Kha cài dây mũ bảo hiểm cho An Vi. Cô hơi khó chịu vì hành động đó của anh, nhưng cũng phải thừa nhận với mọi cô gái thì điều đó hết sức ngọt ngào.

- Lên xe đi. - Dương Kha hơi hất đầu ra hiệu cho An Vi. Cô ngoan ngoãn ngồi lên xe, bởi cũng chẳng có cớ gì mà làm mình làm mẩy với anh cả.

- Mình đi ăn tối nhé! - Dương Kha vừa nổ máy vừa hỏi. An Vi hơi lưỡng lự, ngày nào cũng để Dương Kha mời cơm như vậy, cô thấy thật áy náy. Cô đan những ngón tay vào rồi đặt lên đùi mình, suy nghĩ một lát, cuối cùng cô quyết định nói một câu lấp lửng.

- Tao ăn rồi.

- Một chiếc bánh mỳ là bữa tối của cậu sao? - Dương Kha bật cười. - Vụn bánh mỳ vẫn còn dính trên mặt cậu kìa.

An Vi xấu hổ đưa tay lên mặt thoa thoa rất nhanh. Cô lườm Dương Kha một cái, chẳng cần anh có biết hay không.

- Lườm cháy cổ áo tớ rồi. - Dương Kha trêu chọc. Mười sáu năm ở bên cạnh nhau, anh thừa biết An Vi sẽ hành động như thế nào. Chỉ có điều, đôi lúc suy nghĩ của cô anh cũng không nắm bắt được. Cô vẫn là một ẩn số, và chính vì điều này nên dù gần bên nhau, anh vẫn mãi bị cô thu hút sao?

***

- Hôm nay cậu ăn ngon miệng chứ?

An Vi gật gật đầu trước câu hỏi của Dương Kha.

- Đồ miễn phí đương nhiên là ngon rồi. - Cô ngáp dài một tiếng rồi mở cửa phòng, quẳng túi xách vào một góc. Như bất chợt nhớ ra, cô ngó đầu ra cửa phòng trọ nói với Dương Kha:

- Cám ơn về bữa tối nhé. Ngày mai nhất định tao sẽ kiếm được việc, sẽ đãi mày một bữa.

Dương Kha cầm bàn chải đánh răng ra bể nước. Anh định đưa lên miệng rồi lại bỏ xuống, cười với An Vi:

- Tớ cũng chỉ hi vọng là như vậy!

***

Chàng trai nào sẽ yêu em? (P.1) - Hình 1

Mang trên tay tấm bằng đại học loại ưu, cô cũng không thể tìm được công việc ưng ý (Ảnh minh họa)

Hôm nay lại là một ngày nắng đẹp và bàn tay An Vi lại đổ mồ hôi. Cô cố gắng kiếm tìm vận may của mình trong lòng thủ đô này nhưng công cuộc đó xem chừng rất vất vả. Dù đã chuẩn bị tâm lý sẽ bị sốc trước khi ra trường, cô vẫn rất khó khăn mới có thể chấp nhận thực tại. Dù mang trên tay một tấm bằng loại ưu nhưng của một trường đại học không mấy danh tiếng, cô cũng không thể tìm được một công việc đúng ý mình.

Những ngón chân đã phồng rộp trong chiếc giày cao gót. Bến xe bus thật xa. Cô thở dài, cúi xuống, xoa xoa tay vào chỗ đau với hi vọng là nó sẽ dịu bớt lại. Nếu không dịu bớt, rất có thể cô sẽ phải thuê xe ôm để về nhà. Khoản phải trả cho xe ôm là không hề nhỏ. Cô mím môi, vậy lần sau không cần hình thức, cứ đi giày đế bệt là được rồi, dù sao cô cũng đâu có thấp.

Một tờ rơi trên cây cột điện phía trước rớt xuống trước mặt An Vi, cô lập tức nhặt lên đọc. Bất cứ một thứ giấy tờ gì liên quan đến việc làm, trong giờ khắc này cô không thể bỏ qua.

"Tuyển người giúp việc" - Chỉ cần làm những công việc đơn giản như giặt quần áo, dọn dẹp phòng ốc... làm xong việc là có thể nghỉ, không cố định thời gian mà lương tháng ba triệu thì quả là một món hời. Nhưng liệu có chút lừa phỉnh nào không nhỉ? An Vi lắc lắc đầu. Cái quan trọng bây giờ là tìm được công việc đã. Những quảng cáo tìm nhân viên bán hàng, chạy bàn đẫy rẫy nhưng thời gian gò bó và mức lương thì lại rẻ mạt đến mức không thể chấp nhận được.

An Vi cương quyết bấm số điện thoại liên lạc ghi trên tờ rơi. Cô không muốn vì sự chần chừ của mình mà một công việc tốt có thể bị mất. Giọng một người phụ nữ vang lên phía đầu dây bên kia. Chỉ cần nghe giọng thôi, An Vi cũng có thể biết được đó là một người đàn bà quý phái. Và cô bắt đầu tin tưởng với giả thiết tốt đẹp cho công việc sắp tới của mình.

- Chào bác, cháu có đọc được tờ rơi thông báo tuyển người giúp việc.

Một lát im lặng. Lòng bàn tay An Vi đổ đầy mồ hôi. Cô bồn chồn. Hình như có điều gì đó không phải.

Nhưng rất may, người phụ nữ đó đã lại từ tốn lên tiếng.

- Chắc cháu cũng đã biết công việc đó rất đơn giản. Bác tin là cháu làm được. Duy có điều này: trong tờ rơi bác có ghi rõ là chỉ tuyển những người phụ nữ trên bốn mươi. Còn cháu, hình như rất trẻ.

Trên bốn mươi? An Vi vội vàng nhìn lại trên tờ rơi. Cảm giác thất vọng tràn trề. Tại sao những việc tốt chẳng bao giờ đến?


- Cháu xin lỗi bác!
- An Vi ủ rũ nói.

Cô tắt máy. Những ngón chân lại bắt đầu đau. Cô lê từng bước trên con đường dài, cảm giác như sức lực của mình đã cạn kiệt. Gần một tháng trôi qua kể từ ngày tốt nghiệp, cô chưa tìm được một công việc nào " có phần tử tế". Chẳng lẽ quay về quê để tìm một công việc nào đó trong những khu công nghiệp? Cô không muốn nghĩ đến điều ấy. Bố mẹ đã từng rất tự hào về cô, sao cô có thể đánh đổ niềm tự hào ấy được.

Cô ngẩng mặt lên nhìn bầu trời. Nắng đọng trên đôi mắt cô một vệt dài mệt mỏi.

Bản nhạc Kiss the rain vang lên. An Vi nghĩ chắc lại là Dương Kha gọi. Cậu bạn này thật lắm chuyện!

Nhưng không phải. Đó là một số máy lạ. An Vi phấp phỏng nhấn nút nghe.

- Chào cháu, bác là người đã đăng quảng cáo khi nãy, bác có thể gặp cháu để trao đổi về vấn đề việc làm đó được không?

An Vi cố kìm nén cảm giác vui mừng đang dâng lên trong lòng mình.

- Vâng, bác cho cháu địa chỉ, cháu sẽ đến ngay.

***

Người phụ nữ trước mặt rất xinh đẹp và sang trọng. Tóc bà búi cao, để lộ khuôn mặt đẹp, làn da trắng ngần và chiếc cổ dài đầy kiêu hãnh. Đôi môi được viền một lớp son màu đỏ hơi đậm. Những ngón tay thon thả nâng chiếc cốc sứ kề môi, động tác hết sức tao nhã. An Vi có cảm giác hơi ngộp thở khi phải ngồi trước một người phụ nữ như thế. Cô thầm so sánh người phụ nữ này với mẹ mình. Có thể là cùng một thế hệ nhưng khác biệt hoàn toàn.

- Cháu là sinh viên? - Người phụ nữ hơi nhướn mày hỏi An Vi.

- Vâng, cháu vừa mới ra trường, hiện tại vẫn đang tìm việc làm, thưa bác.- An Vi nhã nhặn đáp lời. Sau khi xác định những thông tin từ phía An Vi, người phụ nữ đó hơi gật đầu.

- Công việc này như vậy mà xem chừng cũng khó tìm người đúng ý. Vậy thế này, đây là hợp đồng, cháu xem thử đi. Cố gắng làm tốt công việc này trong thời gian ký kết. Con trai bác thường chỉ về nhà vào tối muộn, nhưng cháu nên đến vào buổi trưa...để tránh gặp nó, nếu cháu lo lắng.

Người phụ nữ đó nhìn vào mắt An Vi mỉm cười. An Vi cảm thấy có chút kỳ lạ nhưng vẫn đón lấy bản hợp đồng. Những điều kiện trên hợp đồng hết sức ưu ái cho người bán công sức như cô. Không ngờ có ngày ngôi sao chổi như cô cũng có lúc gặp may.

Sau khi xem đi xem lại và chắc rằng những gì đang xảy ra là có thật, cô đặt bút ký. Chiếc bút chạy một đường trên trang giấy. Không biết trước được mọi việc sẽ như thế nào nhưng ít ra cô cũng đã có một công việc. An Vi tạm hài lòng. Cô lễ phép cầm hai tay gửi lại bản hợp đồng cho người phụ nữ, chăm chú theo dõi từng chuyển động trên nét mặt của bà.

Người phụ nữ cẩn thận lật mở lại từng trang giấy. Gương mặt quý phái không phân biệt được sắc thái khiến An Vi vô cùng lo lắng. Liệu cô có làm điều gì sai sót không?

Sau khi xem xét kỹ càng lại bản hợp đồng do chính mình soạn thảo, người phụ nữ đặt nó xuống mặt bàn, đan hai tay vào nhau rồi đặt lên đôi chân đang vắt chéo đầy kiêu hãnh:

- Được rồi, cháu có thể bắt đầu công việc ngay hôm nay nếu cháu muốn.

An Vi thở phào. Ơn trời, cuối cùng cô cũng đã có một công việc thích hợp. Cô khẽ cúi xuống, thể hiện thành ý của mình.

- Cảm ơn bác!

- Cháu rất giống một người mà bác quen. Và bác có cảm giác tin tưởng cháu.

Người phụ nữ ấy bất ngờ nói một câu trước khi An Vi rời đi khiến cô ngỡ ngàng đến mức chỉ biết cười trừ. Cuộc sống này có nhiều điều thật là kỳ lạ!

An Vi cầm chiếc chìa khóa căn hộ mà người phụ nữ đã giao cho cô, trong lòng có chút hồi hộp. Cô tra chìa khóa vào cánh cửa sắt, rồi một lần nữa vào cánh cửa gỗ. Một không gian tuy không quá rộng nhưng ngập tràn ánh sáng hiện lên. Có lẽ chủ nhân của ngôi nhà này chưa bao giờ từng nghĩ đến việc che rèm.

An Vi thu dọn lại đống quần áo, tất và khăn tắm vương vãi trên ghế sofa rồi bắt đầu công việc của một người giúp việc. Việc nhà thực ra cũng khá thú vị, An Vi vừa làm vừa nghe nhạc, cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh và không gian này cũng bớt lạ lẫm như lúc ban đầu.

Dương Kha lo lắng gọi điện liên tục cho An Vi, dặn đi dặn lại là nếu có gì đó không ổn thì nhất định phải gọi cho anh. An Vi đã phải cam kết rất nhiều lần là cô sẽ lập tức gọi cho Dương Kha khi có vấn đề. Thậm chí cô còn phải gắt lên với Dương Kha rằng cô không còn là một đứa trẻ nữa. Nhưng kỳ thực trong lòng An Vi vô cùng cảm động. Có một người luôn quan tâm lo lắng cho mình không phải là điều ai cũng có thể nhận được. Chỉ có điều trái tim An Vi đã dành chỗ cho người khác. Hiện tại cô chưa thể quên.

Công việc của An Vi cứ lặp đi lặp lại như thế. Nhiều lúc An Vi có cảm giác gần gũi với căn nhà này đến mức chẳng muốn rời đi sớm. Đôi khi cô cũng thưởng cho mình quãng thời gian nghỉ ngơi, nằm dài trên sofa. Những ô cửa kính soi chiếu trong vắt nền trời. Những đám mây yên ả tắm trong nắng. An Vi nheo mắt lại. Một chiếc máy bay ngang qua, cô giơ tay chụp lấy hình ảnh đó bỏ vào miệng. Ai đó nói "ăn" đủ một nghìn chiếc máy bay ước mơ sẽ trở thành hiện thực. An Vi không tin, nhưng cô thấy việc đó cũng có vẻ rất thú vị.

Dương Kha cũng đã bắt đầu cảm thấy yên tâm, số lần gọi điện mỗi khi An Vi đi làm cũng thưa dần. Anh cũng đã giới thiệu được cho An Vi vào làm bán hàng trong một công ty nhỏ - tuy vẫn chưa đúng tâm nguyện của cô nhưng tất cả vẫn đang ở bước đầu. Thời gian cũng không quá gò bó nên cô vẫn có thể làm hai công việc cùng một lúc. Thu nhập như vậy là tạm ổn. Dương Kha rốt cuộc cũng được An Vi mời cơm.

Sáng sớm của tháng làm việc thứ hai, An Vi quyết định đến sớm hơn thường lệ. Đôi khi An Vi rất hoài nghi về việc có ai đó sống trong căn hộ này, vì mọi thứ hầu như không có dấu hiệu của sự dịch chuyển. Nhưng cô cũng không tò mò quá nhiều. Lương tháng đầu tiên của cô được chuyển vào tài khoản đúng với cam kết trong hợp đồng. Cô nghĩ, như vậy là đủ.

An Vi tra chìa khóa vào cánh cửa gỗ. Công việc của cô sau ngày đầu tiên ấy thường chỉ còn lại là lau chùi, không thấy bóng dáng một chiếc tất hay một bộ quần áo nào nữa.

Nhưng hôm nay trên sofa xuất hiện một chiếc áo sơ mi màu trắng. An Vi vừa tò mò, vừa lo sợ. Cô quay lại kiểm tra để chắc là cánh cửa không chốt và đặt điện thoại ngay sang bên cạnh với phím tắt là số của Dương Kha. Sau đó cô mới bắt đầu vào công việc.

Đã đến lúc phải đem ga trải giường đi giặt.

An Vi mở toang cánh cửa sổ để ánh sáng tràn vào. Cô ngửa mặt hít một hơi không khí trong lành từ phía trên cao ấy - như một thói quen. Cô tiến lại phía phòng ngủ, đẩy cánh cửa khép hờ.

Đồng tử mắt cô giãn ra...

Trong phòng, một người đàn ông chỉ quấn ngang mình một chiếc khăn tắm đang nằm đó. Mái tóc anh ta hơi ướt và trong phòng vấn vít chút hương thơm của dầu gội đầu.

- Tôi cứ nghĩ là mẹ mình sẽ tìm một người giúp việc trung niên, không ngờ cô cũng còn trẻ thế này.

Người đàn ông đó hơi nhướn mày lên nói. Điệu bộ này giống hệt người phụ nữ mà cô đã gặp.

- Tôi xin lỗi!

An Vi khép cửa lùi ra ngoài. Tim cô đập liên hồi vì bất ngờ và lo lắng. Lần đầu tiên cô gặp chủ nhân của căn phòng này. Cô thầm cười nhạo cái ý nghĩ ngu ngốc là căn phòng này chỉ có riêng mình cô.

Cô cố gắng làm công việc của mình nhanh chóng trước khi người đàn ông kia bước ra khỏi giường. Nhưng cố gắng của cô hoàn toàn vô ích. Anh ta đã đứng sau lưng cô từ lúc nào.

- Cô thật là người có trách nhiệm. Ngày nào cô cũng rửa lại những chiếc ly đã sạch bóng này sao.

- Đó là công việc của tôi mà!

An Vi đáp nhỏ. Không gian với cô lúc này có chút đáng sợ. Cô cảm nhận được hơi thở của người đàn ông đó phía sau gáy mình. Những sợi tơ trên chiếc cổ nhỏ của cô dựng đứng.

Người đàn ông đó dường như đọc được ý nghĩ của An Vi. Anh ta cười gió một tiếng rồi rời bước chân, hướng ra phía phòng khách.

- Cô giặt giúp tôi chiếc áo sơ mi này và cả ga trải giường nữa. Yên tâm đi, cô không phải mẫu người phụ nữ của tôi.

An Vi thở nhẹ. Cô sờ vào túi áo, điện thoại vẫn đang nằm gọn ở đó. Người đàn ông này có vẻ rất phong trần... nhưng xem ra anh ta cũng không phải người không tử tế.

(Còn nữa)

Theo 24h

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Cảnh tượng đau lòng khi gặp chồng cũ sau 4 năm ly hôn khiến tôi bị dằn vặt vô cùngCảnh tượng đau lòng khi gặp chồng cũ sau 4 năm ly hôn khiến tôi bị dằn vặt vô cùng
07:38:19 08/01/2025
Bị nhà chồng đối xử tệ bạc, tôi tuyên bố một điều khiến anh tái xanh mặtBị nhà chồng đối xử tệ bạc, tôi tuyên bố một điều khiến anh tái xanh mặt
09:57:37 07/01/2025
Lén gửi cho vợ cũ 300 triệu, một năm sau cô ấy tìm đến đưa cho tôi tờ giấy cùng lời cảm ơn khiến tôi ngỡ ngàngLén gửi cho vợ cũ 300 triệu, một năm sau cô ấy tìm đến đưa cho tôi tờ giấy cùng lời cảm ơn khiến tôi ngỡ ngàng
08:35:00 07/01/2025
Dự định cưới nhưng mẹ chồng tương lai đưa tờ A4 bắt ký tên, vừa đọc tiêu đề, tôi lập tức hủy hôn ngayDự định cưới nhưng mẹ chồng tương lai đưa tờ A4 bắt ký tên, vừa đọc tiêu đề, tôi lập tức hủy hôn ngay
09:23:02 07/01/2025
Tình yêu cũ - đám cưới buồn và câu chuyện đẫm nước mắt ẩn chứa đằng sau đám cưới của tôiTình yêu cũ - đám cưới buồn và câu chuyện đẫm nước mắt ẩn chứa đằng sau đám cưới của tôi
07:31:01 08/01/2025
Câu chuyện đám cưới đầy kịch tính: Người yêu cũ bất ngờ xuất hiện, ôm hôn chú rể và cái kết bất ngờ khiến ai nấy đều hả hêCâu chuyện đám cưới đầy kịch tính: Người yêu cũ bất ngờ xuất hiện, ôm hôn chú rể và cái kết bất ngờ khiến ai nấy đều hả hê
07:25:46 08/01/2025
Không phải người "ghen ăn tức ở" nhưng nhìn cách phân biệt đối xử của mẹ chồng với các cháu trong nhàKhông phải người "ghen ăn tức ở" nhưng nhìn cách phân biệt đối xử của mẹ chồng với các cháu trong nhà
09:53:45 07/01/2025
Chồng bỏ vợ mới sinh con nằm viện để về nhà, nửa đêm nghe cuộc gọi của chị hàng xóm mà tôi choáng vángChồng bỏ vợ mới sinh con nằm viện để về nhà, nửa đêm nghe cuộc gọi của chị hàng xóm mà tôi choáng váng
09:45:47 07/01/2025

Tin đang nóng

Hồng Phượng nói gì về kết quả vụ kiện tranh chấp tài sản với Hồng Loan?Hồng Phượng nói gì về kết quả vụ kiện tranh chấp tài sản với Hồng Loan?
22:27:16 08/01/2025
Thùy Tiên đòi báo công an vì mẹ, chuyện gì đây?Thùy Tiên đòi báo công an vì mẹ, chuyện gì đây?
22:01:26 08/01/2025
Từ ngày có bạn gái, NSND Việt Anh không còn ăn cơm hàng cháo chợTừ ngày có bạn gái, NSND Việt Anh không còn ăn cơm hàng cháo chợ
22:58:09 08/01/2025
Cuộc sống kín tiếng của 'nữ hoàng ảnh lịch' Thanh Mai ở tuổi ngoài 50Cuộc sống kín tiếng của 'nữ hoàng ảnh lịch' Thanh Mai ở tuổi ngoài 50
23:28:42 08/01/2025
Kinh Quốc tái xuất sau biến cố, hội ngộ dàn sao 'Vật chứng mong manh'Kinh Quốc tái xuất sau biến cố, hội ngộ dàn sao 'Vật chứng mong manh'
23:06:51 08/01/2025
Thực hư vụ Hoa hậu Quế Anh lộ ngoại hình mũm mĩm, đi hút mỡ bụngThực hư vụ Hoa hậu Quế Anh lộ ngoại hình mũm mĩm, đi hút mỡ bụng
22:49:57 08/01/2025
Mỹ nhân 4 năm không ai mời đóng phim vì nặng 100kg, tiếc cho nhan sắc từng được tung hô là đẹp nhất thiên hạMỹ nhân 4 năm không ai mời đóng phim vì nặng 100kg, tiếc cho nhan sắc từng được tung hô là đẹp nhất thiên hạ
06:15:14 09/01/2025
2025 dừng sản xuất Anh Trai Chông Gai và Chị Đẹp Đạp Gió, 2 "tân binh" sẽ được trình làng!2025 dừng sản xuất Anh Trai Chông Gai và Chị Đẹp Đạp Gió, 2 "tân binh" sẽ được trình làng!
23:35:02 08/01/2025

Tin mới nhất

Khốn cùng vì vợ, sự nghiệp đổ vỡ chỉ vì một phút nóng giận!

Khốn cùng vì vợ, sự nghiệp đổ vỡ chỉ vì một phút nóng giận!

08:01:33 09/01/2025
Tôi luôn tự hào về công việc mình đang có: lương tháng hơn 30 triệu, mối quan hệ tốt với sếp và đồng nghiệp, sự nghiệp ổn định mà không một ai có thể dễ dàng đánh đổi.
Chồng nhất quyết không đồng ý biếu Tết ông bà ngoại 5 triệu, tôi quăng luôn tập tiền, tuyên bố với chồng luôn 1 điều "xanh rờn"

Chồng nhất quyết không đồng ý biếu Tết ông bà ngoại 5 triệu, tôi quăng luôn tập tiền, tuyên bố với chồng luôn 1 điều "xanh rờn"

07:56:10 09/01/2025
Đang từ chuyện vui, vợ chồng tôi lại trở nên căng thẳng vào dịp cuối năm chỉ vì đi Tết nội ngoại. Cuối năm là khoảng thời gian bận rộn, nhưng cũng là dịp để tôi sắp xếp chu toàn mọi việc
Xe của bạn thân đang 'đắp chiếu', tôi có nên hỏi mượn để về quê ăn Tết?

Xe của bạn thân đang 'đắp chiếu', tôi có nên hỏi mượn để về quê ăn Tết?

07:46:13 09/01/2025
Cậu bạn thân vừa đổi ô tô và dư ra một chiếc xe cũ. Tôi đang tính ngỏ ý mượn xe của bạn để đưa gia đình về quê dịp Tết Nguyên đán sắp tới nhưng lại sợ bị mang tiếng.
Chồng ngoại tình có con riêng, tôi muốn ly hôn nhưng lại bị bố mẹ đẻ ngăn cản

Chồng ngoại tình có con riêng, tôi muốn ly hôn nhưng lại bị bố mẹ đẻ ngăn cản

07:41:37 09/01/2025
Một mình vất vả nuôi con trong khi chồng ngoại tình còn có con riêng, muốn ly hôn nhưng bố mẹ đẻ ra sức cấm cản.
Biếu tiền Tết nhà ngoại nhiều hơn nhà nội, tôi bị chồng làm cho muối mặt

Biếu tiền Tết nhà ngoại nhiều hơn nhà nội, tôi bị chồng làm cho muối mặt

07:38:10 09/01/2025
Chỉ vì vài đồng mà chồng trở mặt, nói tôi không ra gì trước mặt bố mẹ vợ khiến ông bà tự ái, trả lại số tiền Tết tôi đã biếu. Tết, đáng lẽ là dịp để gia đình sum họp, đoàn viên nhưng với tôi thì khác.
Cho mẹ chồng vay số tiền lớn, cuối năm con dâu ngã ngửa vì sốc khi biết số tiền đi về đâu

Cho mẹ chồng vay số tiền lớn, cuối năm con dâu ngã ngửa vì sốc khi biết số tiền đi về đâu

07:21:49 09/01/2025
Mẹ chồng lúc vay tiền vui vẻ, quý mến tôi bao nhiêu thì giờ đây lại tỏ ra ghét bỏ con dâu bấy nhiêu. Tôi năm nay 33 tuổi, kết hôn được 8 năm.
Tờ giấy con trai mang về vạch trần bí mật của chồng và cô hàng xóm

Tờ giấy con trai mang về vạch trần bí mật của chồng và cô hàng xóm

07:18:48 09/01/2025
Cầm tờ giấy con trai đưa, tôi uất nghẹn, không nói được lời nào. Tôi không dám tin chồng lại có thể làm ra chuyện tồi tệ như vậy.
Cuối năm được chị chồng rủ chung vốn làm ăn, tôi hoảng sợ khi nhớ về dịp Tết năm ngoái

Cuối năm được chị chồng rủ chung vốn làm ăn, tôi hoảng sợ khi nhớ về dịp Tết năm ngoái

06:47:36 09/01/2025
Dịp Tết tôi được chị chồng rủ làm ăn chung, nhưng nghĩ đến cảnh năm ngoái làm ăn cùng chị mà tôi thấy sợ hãi. Tôi kết hôn được 6 năm, chồng hơn tôi 3 tuổi.
Sốc với món quà cưới độc đáo từ hội người yêu cũ của chồng: Đám cưới tưởng chừng hạnh phúc bỗng hóa "biến cố" không tưởng!

Sốc với món quà cưới độc đáo từ hội người yêu cũ của chồng: Đám cưới tưởng chừng hạnh phúc bỗng hóa "biến cố" không tưởng!

07:21:23 08/01/2025
Có lẽ, trong bất kỳ đám cưới nào, những khoảnh khắc vui vẻ và tình cảm luôn là điểm nhấn. Thế nhưng, đám cưới của tôi lại có một tình huống không ai ngờ đến
Được chồng tặng nhẫn kim cương đắt, vợ trẻ đang sung sướng thì 'điếng người với lời chúc đi kèm

Được chồng tặng nhẫn kim cương đắt, vợ trẻ đang sung sướng thì 'điếng người với lời chúc đi kèm

07:14:13 08/01/2025
Tôi nghĩ đó là quà chồng mua để kỷ niệm ngày cưới, vì đằng nào chúng tôi cũng sắp đến ngày kỷ niệm. Tính tò mò nổi lên, tôi đã mở hộp quà ra.
Muốn lấy chồng giàu để đổi đời, sau ngày cưới tôi bẽ bàng khi anh yêu cầu làm một chuyện không tin nổi

Muốn lấy chồng giàu để đổi đời, sau ngày cưới tôi bẽ bàng khi anh yêu cầu làm một chuyện không tin nổi

07:09:30 08/01/2025
Đêm tân hôn, chuẩn bị lên giường đi ngủ thì chồng tôi có điện thoại. Sau 5 phút, anh trở vào với khuôn mặt cau có. Tôi không biết mình sẽ sống thế nào trong những ngày tiếp theo.
Chồng xách túi lớn túi nhỏ biếu Tết sếp nhưng bố mẹ vợ không được hộp bánh

Chồng xách túi lớn túi nhỏ biếu Tết sếp nhưng bố mẹ vợ không được hộp bánh

07:03:31 08/01/2025
Năm nào chồng tôi cũng dành cả tháng lương để mua quà Tết biếu các sếp nhưng chưa từng bỏ một đồng biếu bố mẹ vợ, một hộp bánh rẻ tiền cũng không có.

Có thể bạn quan tâm

Diễn viên thay Xuân Bắc đóng Táo quân, từng áp lực đến mức không ăn nổi là ai?

Diễn viên thay Xuân Bắc đóng Táo quân, từng áp lực đến mức không ăn nổi là ai?

Sao châu á

08:02:24 09/01/2025
Khả năng NSND Xuân Bắc đóng Táo Quân 2025 vẫn để ngỏ khiến khán giả nhắc tên một diễn viên từng thay anh đóng Nam Tào và áp lực đến không ăn nổi vì nhiệm vụ này.
Con trai ông Trump thăm Greenland sau khi cha ngỏ ý muốn mua đảo

Con trai ông Trump thăm Greenland sau khi cha ngỏ ý muốn mua đảo

Thế giới

07:51:38 09/01/2025
Con trai cả của Tổng thống đắc cử Mỹ Donald Trump tới thăm Greenland trong một chuyến đi cá nhân sau khi cha của ông cho rằng Mỹ cần mua đảo lớn nhất thế giới.
Cần mạnh tay xử lý hành vi côn đồ trên đường phố

Cần mạnh tay xử lý hành vi côn đồ trên đường phố

Pháp luật

07:48:38 09/01/2025
Người đàn ông cầm cục gạch hô lớn đường này của tao, mày xuống đây , rồi lấy gạch đập vào xe tải và buông lời đe dọa, thách thức đánh nhau với tài xế xe tải, sau đó ném cục gạch về phía xe tải và bỏ đi.
Sao Việt 9/1: Phương Thanh hội ngộ Lý Hùng, Hồ Ngọc Hà khoe lưng gợi cảm

Sao Việt 9/1: Phương Thanh hội ngộ Lý Hùng, Hồ Ngọc Hà khoe lưng gợi cảm

Sao việt

07:37:59 09/01/2025
Phương Thanh hào hứng khi có dịp diễn chung show với Lý Hùng, Hồ Ngọc Hà diện đầm đỏ quyến rũ trong chuyến công tác nước ngoài.
Yến My của "Không thời gian": Bén duyên muộn với phim truyền hình

Yến My của "Không thời gian": Bén duyên muộn với phim truyền hình

Hậu trường phim

07:35:15 09/01/2025
Với gương mặt xinh đẹp và lối diễn tự nhiên khi đảm nhiệm vai Hạnh trong Không thời gian, Yến My đã để lại ấn tượng đẹp trong lòng khán giả.
Không thời gian - Tập 26: Đại quyết tâm giúp bà con giữ lại đàn gia súc

Không thời gian - Tập 26: Đại quyết tâm giúp bà con giữ lại đàn gia súc

Phim việt

07:32:40 09/01/2025
Nhìn đàn gia súc mà đoàn kinh tế 80 đã nỗ lực phát triển sắp thành thịt gác bếp, Đại có ý tưởng sẽ bỏ tiền chuộc lại giúp bà con giữ lại vật nuôi.
Doãn Ngọc Tân ghi bàn, Chanathip suýt ôm hận tại Thái Lan: Tuyển thủ Việt Nam nói gì?

Doãn Ngọc Tân ghi bàn, Chanathip suýt ôm hận tại Thái Lan: Tuyển thủ Việt Nam nói gì?

Sao thể thao

07:19:22 09/01/2025
Doãn Ngọc Tân là thành viên duy nhất của đội tuyển Việt Nam nán lại Thái Lan để hội quân cùng CLB Thanh Hóa, cho chuyến làm khách trên sân Pathum Thani của BG Pathum United tối 8.1, tại giải vô địch các CLB Đông Nam Á.
Kinh nghiệm khám phá hồ Xuân Hương ở Đà Lạt

Kinh nghiệm khám phá hồ Xuân Hương ở Đà Lạt

Du lịch

07:14:54 09/01/2025
Hồ Xuân Hương ở Đà Lạt được du khách bình chọn là một trong 10 hồ nước đẹp nhất tại Việt Nam. Hồ Xuân Hương là hồ nước nhân tạo nằm ngay trung tâm Đà Lạt,
CĐV thế giới phản ứng khi Supachok nhận giải thưởng "dở khóc dở cười"

CĐV thế giới phản ứng khi Supachok nhận giải thưởng "dở khóc dở cười"

Netizen

07:14:03 09/01/2025
Trên diễn đàn Reddit, nhiều cổ động viên (CĐV) trên khắp thế giới đã phản ứng về bàn thắng tranh cãi của Supachok vào lưới đội tuyển Việt Nam trong trận chung kết lượt về AFF Cup 2024.
Rộ tin Robert Pattinson đã kết hôn vào đêm giao thừa

Rộ tin Robert Pattinson đã kết hôn vào đêm giao thừa

Sao âu mỹ

07:13:09 09/01/2025
Robert Pattinson và Suki Waterhouse được cho là đã kết hôn trong một buổi lễ thân mật với những người thân yêu nhất của họ, bao gồm cả cô con gái 10 tháng tuổi của cả hai.
Cách làm thịt heo khô cực ngon và sạch, để dành nhâm nhi ngày Tết

Cách làm thịt heo khô cực ngon và sạch, để dành nhâm nhi ngày Tết

Ẩm thực

06:37:37 09/01/2025
Hãy cùng vào bếp và chuẩn bị món ngon này, để Tết thêm rộn ràng và tràn đầy yêu thương qua từng miếng thịt thơm ngon!