Chàng trai hát giọng nữ: ‘Tôi nghỉ học làm công nhân trước thi The Voice’
Thí sinh Tùng Anh nỗ lực theo đuổi đam mê ca hát dù gia đình khó khăn không có tiền nuôi anh ăn học.
- Ở tập ba vòng Giấu mặt The Voice 2017, anh được chú ý khi hát giọng nữ, anh cảm thấy sao?
- Tôi thấy rất vui và may mắn vì so với những thí sinh khác tôi yếu về chuyên môn, không có kinh nghiệm sân khấu và tuổi đời không trẻ. Lúc đầu, đăng ký đi thi tôi cứ nghĩ mình không được chọn, ai ngờ vào được vòng trong. Mục tiêu tôi đặt ra là phải luyện tập và cố gắng hơn nữa vì cơ hội không đến với mình lần thứ hai.
- Làm thế nào anh có được khả năng hát hai giọng?
- Tôi có thể hát như vậy là do bẩm sinh. Lần đầu tiên tôi phát hiện ra mình có thể hát giọng nữ khi thể hiện ca khúc Giấc mơ trưa của ca sĩ Thùy Chi. Tôi hát những nốt cao và cảm thấy rất nhẹ. Từ đó, tôi thường xuyên hát giọng nữ hơn. Tôi thể hiện giọng hát này một cách tự nhiên và vui khi đã gây ấn tượng khi tham gia The Voice.
Sau này, tôi muốn phát huy việc hát hai giọng cho con đường ca hát chuyên nghiệp. Tôi theo dõi trên thế giới, một số người có giọng hát như tôi và họ đã làm rất tốt khi trở thành ca sĩ.
- Anh thừa hưởng khả năng ca hát từ ai?
- Bố mẹ tôi làm nông, không ai theo nghệ thuật. Nhà tôi có bảy anh em, tôi là con út trong gia đình. Sau khi học hết cấp ba, tôi thi đậu Đại học Sư phạm Hà Nội 2 nhưng tôi nói dối bố mẹ là trượt để đi làm. Tôi xin vào làm công nhân cho công ty may mặc để phụ giúp gia đình trang trải cuộc sống. Sau hai năm làm việc, tôi nhận thấy mình cần phải học và quyết định đi theo con đường nghệ thuật. Tôi ôn thi và đậu vào Học viện Âm nhạc quốc gia Việt Nam, khoa Thanh nhạc.
- Anh gặp vất vả như thế nào khi đi làm công nhân?
- Tôi cảm giác kiếm ra đồng tiền thật khó khăn. Một ngày tôi bắt đầu làm việc từ 6h sáng đến trưa, được nghỉ 30 phút sau đó làm đến 18h30. Hôm nào tăng ca thì tôi làm việc đến 20h nên rất áp lực. Nếu ngồi trên truyền may làm việc, mình may hỏng hay làm chậm công đoạn thì không thể nào đuổi kịp được các bạn khác. Tôi lại càng áp lực hơn khi lúc nào cũng phải thật nhanh và làm sao ra sản phẩm thật tốt không để ảnh hưởng tới người khác.
Công ty cho chúng tôi ăn bữa trưa nên sáng đi làm vội tôi thường nhịn ăn. Hôm nào về muộn, thấy mệt quá tôi lên giường ngủ luôn. Dù vất vả, tôi không bị thiếu ăn (cười).
Video đang HOT
Tôi ở trọ ở Hà Nội, tự túc mọi thứ khi đi làm công nhân nên lúc đầu cảm thấy hơi thiếu thốn. Tôi phải lên kế hoạch chi tiêu sao cho hợp lý.
- Nhìn những người bạn cùng lứa được đi học còn anh phải đi làm kiếm tiền vì gia đình khó khăn, anh nghĩ gì?
- Tôikhông cảm thấy tủi thân mà còn tự hãnh diện trước nghị lực của bố mẹ. Họ đã sinh một đàn con như vậy rồi nuôi lớn, chăm sóc rất vất vả. Bố mẹ tôi luôn dành tình thương cho anh chị em tôi nên tôi cảm thấy hạnh phúc. Tôi nghĩ mình phải đỡ đần họ khi cả hai đều đã lớn tuổi.
Tiền lương tháng đầu thì tôi kiếm được là 2,5 triệu đồng lương thử việc. Tôi gửi chị gái rồi tích góp lại, chi trả sinh hoạt. Sau khi được nhận làm chính thức, tiền lương tôi tăng lên 4,5 triệu đồng, tôi chia ra gửi về bố mẹ một ít. Tôi nói họ là tiền mình làm thêm kiếm được, họ rất vui.
- Khi biết anh nghỉ học, gia đình anh phản ứng ra sao?
- Khi biết tôi nói dối, nghỉ học để đi làm công nhân bố mẹ tôi buồn lắm. Họ động viên tôi đi học trở lại. Bố mẹ rất thương tôi và muốn tương lai tôi rộng mở hơn. Ông bà có một ít tiền để dành, cũng như anh em tôi mỗi người một ít góp tiền để tôi đi học. Mỗi anh chị là một hoàn cảnh khác nhau. Tôi nghĩ đến câu: “cha mẹ nghèo con khó, cha mẹ khó con khôn”, anh chị em không có nhiều tiền, thỉnh thoảng đi vay mượn cho tôi ăn học, rồi chăm chỉ làm việc trả lại người ta. Họ hy sinh cho tôi rất nhiều khiến tôi luôn nhớ trong lòng.
Lúc tôi báo tôi tham gia cuộc thi Giọng hát Việt, gia đình tôi rất mừng nhưng lo cho tôi. Tôi mới vào trường nên chưa biết làm thế nào để không ảnh hưởng đến kết quả học tập. Ngoài ra, tôi cũng không có chuyên môn, làm sao mà thi lại người khác. Tôi hứa sẽ cố gắng hết sức mình nên bố mẹ tôi cũng yên tâm. Trước khi đăng ký tham gia The Voice tôi đã sắp xếp thi các môn học kỳ một và bảo lưu kết quả học tập.
- Bắt đầu đi học và ca hát khi tuổi cũng không còn trẻ, điều này tạo cho anh áp lực gì?
- Tôi nghĩ không có gì là quá muộn chỉ cần mình cố gắng và có niềm đam mê. Nếu không có quãng thời gian nghỉ học đi làm tôi sẽ không có nhiều kinh nghiệm trong cuộc sống. Đi làm rất vất vả, áp lực nhưng tôi thấy hạnh phúc vì ít nhất công việc tôi đang làm có ích cho gia đình mình. Đi làm cũng giúp tôi có quyết tâm đi theo con đường nghệ thuật hơn.
Tùng Anh về đội của Thu Minh.
- Thu Minh chia sẻ như thế nào về hoàn cảnh khó khăn của anh?
-Huấn luyện viên động viên tôi và quan tâm rất nhiều, chủ yếu về tinh thần. Tôi nghĩ tình cảm của con người là do mỗi người cảm nhận. Có người thì dùng vật chất để động viên người khác, còn chị Thu Minh thì dành thời gian cho tôi. Dù trong người mệt cỡ nào chị ấy vẫn tới luyện tôi hát, tôi nghĩ đó là món quà quý giá đối với tôi mà không phải ai cũng có được.
- Anh chuẩn bị cho mình như thế nào trong các vòng tiếp theo?
- Tôi chú trọng học chuyên môn nhiều hơn từ chị Thu Minh. Tôi vẫn luyện tập và học hỏi những thí sinh khác để phát triển lợi thế của mình. Tôi hy vọng sắp tới mang đến khán giả những điều mới lạ không chỉ là chất giọng nữ mà còn là cách xử lý, chọn bài.
Theo VNE
Lá thư trước lúc bỏ đi của mẹ chồng khiến tôi bừng tỉnh
Sáng hôm qua, ngủ dậy như thường lệ thì mẹ đã nấu sáng sẵn sàng nhưng tất cả đều trống không, tìm khắp nhà không thấy mẹ chồng đâu chỉ có bức thư trên bàn. Bên cạnh là một cọc tiền lẻ kèm theo một xấp tiền 500 nghìn.
Ngày mai tôi sẽ đón xe về quê để đưa mẹ lên với vợ chồng tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội. Gia đình tôi mặc dù không phải danh gia vọng tộc nhưng từ nhỏ tôi đã có một cuộc sống hưởng thụ ăn sung mặc sướng không phải lo điều gì. Bố mẹ tôi chỉ có mình tôi vì thế ông bà nuông chiều tôi như một cô công chúa. Sống trong một gia đình như vậy nên tôi có thói quen ỷ lại và kênh kiệu. Vì thế việc tôi lấy một anh chàng kỹ sư phần mềm tỉnh lẻ và gia đình khó khăn là việc hết sức bất ngờ với bạn bè tôi.
Chồng tôi là một kỹ sư an toàn thông tin. Khác với đặc thù công việc, anh rất ấm áp và biết quan tâm người khác. Anh khiến tôi đổ gục không phải vì vẻ bề ngoài mà bởi sự chân thành của anh. Trước kia anh là gia sư của tôi. Anh đã dạy dỗ một đứa không biết gì như tôi trở thành sinh viên đại học. Vì vậy bố mẹ tôi rất quý anh. Lại thấy anh hiền lành và biết phấn đấu nên ông bà hết sức vun đắp. Dần dà tôi có tình cảm với anh. Chúng tôi yêu nhau 6 năm trước khi tiến đến hôn nhân.
Thật ra sẽ chẳng có gì khi bố tôi bị đột quỵ do làm việc và suy nghĩ quá nhiều. Bố tôi phải sống cuộc sống thực vật, việc làm ăn của gia đình tôi vì thế mà dần sa sút. Tôi không còn nhận được sự trợ cấp của bố mẹ mà thay vào đó chồng tôi phải gồng gánh hết các chi phí trong gia đình. Tôi đi xin việc làm nhưng không nơi nào nhận vì kinh nghiệm không có lại đang mang bầu ba tháng.
Những ngày sau đó càng ngày mẹ chồng càng khiến tôi khó chịu. (Ảnh minh họa)
Tuy vậy chồng tôi khá lạc quan. Anh vẫn luôn quan tâm chăm sóc tôi từng chút khiến tôi vẫn coi mình như một cô công chúa. Có bầu cơ thể khó chịu khiến tôi càng dễ cáu bẳn hơn. Vì không còn dư giả như trước, chúng tôi quyết định cho người giúp việc nghỉ. Anh nói sẽ đưa mẹ chồng tôi lên sống cùng để sau này tôi sinh nở còn tiện bề chăm sóc. Thật ra tôi không muốn nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì phải đồng ý vì tôi cũng không muốn mình phải cáng đáng việc nhà khi bầu bí lại cho người chăm sóc khi có con.
Hôm ấy mẹ chồng tôi từ quê lên với hai con gà, một giỏ trứng và vô số rau quê khiến tôi thấy rất ngại vì những thứ ấy ra siêu thị thiếu gì mà bà phải khệ nệ như thế. Chào hỏi mẹ xong tôi vào phòng xem phim được một lúc thì nghe tiếng gà oang oác. Một con gà bị xổng, cảnh tượng lúc đó thật kinh khủng. Gà thì chạy khắp nhà còn mẹ chồng tôi lùa theo. Tôi đứng nhìn mớ tàn tích mẹ chồng mang lên mà phát ngán. Nhưng thôi vì đó là lần đầu nên tôi chỉ biết cười trừ chứ trong lòng không ưng chút nào.
Những ngày sau đó càng ngày mẹ chồng càng khiến tôi khó chịu. Khi đi siêu thị bà suýt té ngã vì không biết đứng trên thang máy khiến tôi rất xấu hổ khi đi cùng bà. Đã thế hôm nào bà cũng len lén đợi vợ chồng tôi ngủ để tắt điều hoà cho đỡ tốn điện sau đó mở cửa sổ khắp phòng. Rồi hôm nào tôi mệt muốn đi ăn nhà hàng thì bà lại cản chồng tôi và ca bài tiết kiệm. Tôi dần cảm thấy sự hiện diện của mẹ chồng làm tôi khó chịu thậm chí nhiều lúc tôi còn thấy ghét bà. Nhưng tôi không nói với chồng, tôi chỉ thái độ trước mẹ chồng thôi.
Đợt này chồng tôi đi công tác 2 tuần. Ở nhà có mẹ chồng con dâu khiến tôi thấy bức bối. Hôm kia khi tôi đi mua đồ về, mẹ chồng tôi vừa mới nói vọng ra cẩn thận mẹ mới lau nhà, thì cũng là lúc tôi ngã xuống nền nhà. Quá hốt hoảng, mẹ vội vàng gọi cấp cứu đưa tôi đi bác sĩ.
Thật may là không ảnh hưởng gì đến con tôi. Nhưng tôi đổ luôn tội lên đầu mẹ chồng. Về đến nhà, tôi ném túi đồ của mẹ ra phòng khách. Tôi hét lên và muốn bà đi, tôi nói vì tính sạch sẽ của mẹ mà tôi suýt mất con, tôi nói tôi chỉ lấy con bà chứ không lấy mẹ anh ấy vì thế bà hãy đi khỏi đây. Giờ nghĩ lại tôi thấy rùng mình vì những gì mình đã nói.
Sáng hôm qua, ngủ dậy như thường lệ thì mẹ đã nấu sáng sẵn sàng nhưng tất cả đều trống không, tìm khắp nhà không thấy mẹ chồng đâu chỉ có bức thư trên bàn. Bà xin lỗi tôi và nói sẽ về quê. Bên cạnh là một cọc tiền lẻ kèm theo một xấp tiền 500 nghìn. Cọc tiền lẻ đó là tiền mẹ chắt bóp lúc đi chợ. Còn xấp tiền kia là tiền bà để dành cho tôi đi đẻ.
Đọc thư của mẹ chồng mà tôi không cầm được nước mắt. Tôi đã làm gì thế này, tôi sắp làm mẹ của một đứa trẻ và rồi sau này nếu con dâu của tôi đối xử với tôi như thế liệu tôi có im lặng nhẫn nhịn như mẹ chồng tôi đã làm hay không? Tôi thật sự không mong sự thông cảm của các bạn. Nhưng mong các bạn đừng như tôi.
Chồng tôi chưa hề biết chuyện này, tối qua anh vẫn hớn hở nói chuyện điện thoại với tôi. Còn tôi cả đêm day dứt với những gì đã làm. Tôi mong trời mau sáng, ngày mai tôi sẽ đón xe về quê để đưa mẹ lên với vợ chồng tôi và cầu xin mẹ tha lỗi cho đứa con dâu bất hiếu này.
Theo Afamily
Vợ trẻ con, không thích là "cấm vận" Kém tôi 12 tuổi, tính khí vẫn còn trẻ con, nên thích thì cô ấy chiều, không thích là cô ấy "cấm vận"... Cô ấy tìm đủ mọi lý do để không cho tôi gần gũi (Ảnh minh họa) Tôi và vợ cưới nhau mới được 4 năm, giờ tôi đã 38 tuổi, còn vợ mới có 26. Trước đây, do điều kiện...