Chàng trai đi nước ngoài để kiếm nhiều tiền, ngày trở về nghe câu nói của người yêu mà anh chết lặng
Tôi là chàng trai tỉnh lẻ, bố mẹ đều làm nông nên ngay từ khi bước chân vào đại học tôi đã xác định bản thân phải tự lực cánh sinh chứ không thể làm gánh nặng cho bố mẹ mãi.
Vậy là ngay từ năm thứ nhất học tại Đại học Bách khoa tôi đã đi tìm việc làm thêm, tất nhiên tôi phải cân đối thời gian để không ảnh hưởng đến việc học. Sau đó mẹ tôi đau yếu liên miên nên thỉnh thoảng tôi cũng tiết kiệm gửi về biếu mẹ vài trăm.
Tôi biết mình là niềm tự hào của cả gia đình nên luôn luôn cố gắng hết mình. Tôi gặp và yêu Liên cũng trong lúc đi làm thêm thời sinh viên.
Chúng tôi là những đứa sinh viên tỉnh lẻ gặp nhau nên tâm hồn dễ dàng đồng điệu. Chúng tôi đã có với nhau những ngày tháng vô cùng ngọt ngào nhưng luôn ý thức không bao giờ đi quá giới hạn.
Tốt nghiệp đại học, với tấm bằng giỏi của Đại học Ngoại thương, Liên không khó để có công việc với mức lương khá cao mà bao người phải ngước nhìn. Còn tôi, chẳng hiểu sao vận đen cứ bám mãi, cũng với tâm bằng giỏi nhưng tôi đi khắp nơi vẫn chưa tìm được công việc tương xứng với những gì bỏ ra và đặc biệt mức lương của tôi chỉ bằng nửa của người yêu.
Điều này khiến tôi cảm thấy vô cùng tự ti vì trong thâm tâm tôi, đàn ông sức dài vai rộng phải gánh vác, lo toan cho gia đình chứ sao để vợ lo được.
Đúng lúc đó bên Nhật đang tuyển kỹ sư cơ khí mà theo lời thầy giáo dạy đại học của tôi thì đây là cơ hội hiếm thấy, sang đó tôi được nhận làm ngay với mức lương tốt lại có cơ hội phát triển nghề nghiệp. Vậy là tôi đồng ý đi luôn.
Ngày tôi nói với người yêu việc sẽ ra nước ngoài vài năm lập nghiệp, Liên một mực phản đối vì với em thì mức lương hai đứa cộng lại thừa sức sinh sống và tích lũy ở thủ đô. Quan trọng nữa là Liên lo lắng tôi sẽ theo chân cô gái khác khi yêu xa.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Để người yêu yên lòng tôi bảo nếu em đồng ý tôi sẽ về nhà xin bố mẹ sang nhà em làm lễ ăn hỏi, thậm chí là cưới luôn cũng được để em không phải bận tâm về việc tôi sẽ thuộc về ai khác nhưng em không đồng ý.
Ngày tôi đi, Liên không ra sân bay tiễn tôi mà chỉ nhắn cho tôi rằng khi trở về nhất định tôi sẽ hối hận vì sự ra đi ngày hôm nay.
Sau ngày đó em chặn đứt mọi liên lạc với tôi, còn tôi thì lao đầu vào công việc để trái tim thôi thổn thức nhớ đến em. Sau 5 năm, công ty của Nhật mở rộng thị trường sang Việt Nam, lúc ấy tôi cũng leo lên vị trí trưởng phòng kỹ thuật với mức lương trăm triệu.
Tôi tình nguyện trở về Việt Nam, chấp nhận mức lương thấp hơn một chút để có cơ hội gần bố mẹ và quan trọng là gặp Liên vì tôi biết em vẫn chưa lấy ai.
Ngày tôi đặt chân đến sân bay Nội Bài cuộc gọi đầu tiên của tôi là tìm gặp Liên, may mắn thay em lại bắt mắt. Giọng Liên vẫn ấm áp như ngày nào… Tôi hẹn gặp em tại một quán café và em cũng đồng ý.
Chiều hôm ấy, Hà Nội trở gió, tôi vội táp vào lề đường mua tạm chiếc áo khoác mỏng và đến quá café chờ người yêu. Thế nhưng, gặp Liên tôi ngỡ ngàng trước sự đổi thay của cô ấy, không còn là Liên của tôi những năm về trước nữa.
Cô ấy ăn mặc sành điệu, tô son, điểm phấn, gương mặt lạnh lùng, câu từ dứt khoát và đặc biệt đôi mắt không còn nhìn tôi âu yếm như xưa. Dẫu thế, tôi vẫn thương và yêu cô ấy quá đỗi.
Ngồi nói chuyện được nửa tiếng đồng hồ thì cô ấy ra về vì nói có cuộc hẹn với khách hàng. Tôi cầm tay Liên nhưng em lạnh lùng rút ra.
Tôi nói em có thể cho tôi một cơ hội không thì mặt Liên biến sắc. Cô ấy thì thầm vào tai tôi một câu khiến tôi chết lặng: ‘Anh còn nhớ tin nhắn em nhắn cho anh ngày anh bay sang Nhật không? Em chờ anh suốt 5 năm để nói rằng anh vĩnh viễn không bao giờ có được em, anh trở về với mức lương trăm triệu thì sao? Ngay từ đầu em đã nói không cần quá giàu sang nhưng anh vẫn nhất quyết ra đi. Chúc mừng anh đã quay vào ô mất lượt’ .
Một tháng sau trên facebook của em tôi thấy em xúng xính váy cưới với một người đàn ông khác. Tôi ra đi để mong có một sự nghiệp làm tiền đề vững chắc cho hôn nhân, cho bố mẹ và con cái chúng tôi sau này nhàn nhã hơn thì có gì là sai mà cô ấy lại đối xử với tôi như vậy?
Chồng liên tục mua điện thoại mới, tôi cứ nghĩ anh kiếm được nhiều tiền nhưng hóa ra người đàn ông này che giấu sự thật hãi hùng
Nếu chồng tôi kiếm tiền bằng cách đó liệu có tha thứ được không?
Ở trong nhà, chồng tôi có hẳn một thế giới riêng. Đó là căn phòng nơi anh làm việc với biết bao thiết bị điện tử. Chồng tôi tốt nghiệp ngành công nghệ thông tin của một trường Đại học danh tiếng. Vài năm trước, anh thử đi làm ở công ty song chán cảnh công sở 8 tiếng/ngày nên quyết định tự mở một cửa hàng chuyên sửa chữa phần mềm. Dần dần anh nâng cao tay nghề và phụ trách cả phần cứng nữa.
Công việc của anh rất ổn định, khách ra vào nườm nượp. Có lẽ nhu cầu sửa chữa đồ điện tử công nghệ ngày một nhiều tạo "sân chơi" cho chồng tôi thể hiện. Từ một cửa hàng nhỏ chỉ có vài mét vuông, giờ đây anh đã phát triển quy mô rộng hơn. Tuy nhiên, điều lạ lùng là chồng tôi nhất quyết không tuyển thêm nhân viên giúp đỡ gì cả. Chỉ có một mình anh làm từ a-z. Nhiều lần thương chồng sớm khuya cặm cụi trong phòng làm việc mà tôi bảo anh nên thuê thêm người nhưng chồng nhất định không chịu. Anh nói công việc này vẫn còn có khả năng gánh vác. Vả lại thuê người sẽ mất phí đào tạo, thậm chí sơ suất là làm giảm uy tín của cả cửa hàng.
Lấy anh được 3 năm, chúng tôi đã có một bé gái tuổi rưỡi. Chồng bảo khi nào năm con Rồng đến thì đẻ tiếp một cậu quý tử là hoàn thành "nghĩa vụ". Cuộc sống hôn nhân nhìn chung là chẳng có gì đáng bàn. Tôi được chồng cưng chiều, muốn có bao nhiêu tiền cũng được. Mặc dù vậy, tôi vẫn tiết chế chi tiêu vì ngộ nhỡ mai này xảy ra sự cố gì thì trở tay không kịp. Vả lại, theo mong ước của tôi với chồng đề ra thì gia đình có đủ điều kiện cho con cái đi du học, vợ chồng cũng được nghỉ hưu sớm.
Ảnh minh họa.
Cuộc sống cứ ngỡ như sẽ chảy trôi êm đềm, nào ngờ gần đây tôi phát hiện ra một chuyện kinh thiên động địa, cũng là xuất phát từ công việc của chồng...
Hôm trước, chồng tôi mua tận hai chiếc điện thoại iPhone đời mới nhất, một cái tặng tôi và một cái để anh ấy dùng. Tôi vui mừng khôn xiết vì giờ đây đã có thêm đồ để "sống ảo" rồi. Tuy nhiên, giá của hai chiếc điện thoại chẳng rẻ chút nào. Hỏi chồng thì anh ậm ừ, nói vợ thích là đứa chứ tiền nong không là gì so với thu nhập của anh.
Chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó. Một hôm khác tôi tình cờ mở cốp xe của chồng thì thấy một chiếc điện thoại mới nữa, tuy không xịn như hai cái ban đầu anh mua nhưng vẫn là dòng đắt tiền. Tôi tò mò lắm nhưng không nói gì vì muốn điều tra thêm. Trong lòng tôi dấy lên nỗi lo chồng có nhân tình ở ngoài và chiếc điện thoại trong cốp xe là quà tặng dành cho ả ta.
Tôi biết phòng làm việc của chồng trong nhà là một nơi rất riêng tư với anh ấy, tôi cũng chẳng mấy khi vào nên tôi đoán những thứ quan trọng chồng đều cất ở đó. Ngặt nỗi chồng tôi gần như làm việc cả ngày, ngồi lỳ trong phòng thành ra thật khó để tôi điều tra. Mãi cho tới lúc anh đi nhậu với bạn bè thì tôi mới lẻn vào trong khám phá. Bất ngờ thay, trong ngăn kéo có tới 2 điện thoại mới khác. 2 chiếc này nằm ở trong hộp, tuy chẳng còn seal nhưng cũng đã cài đặt qua.
Ảnh minh họa.
Tôi dốc hết can đảm để mở điện thoại. Mặc dù có password nhưng may mắn là chồng tôi để mật khẩu trùng với ngày sinh của con gái. Khi lần mò từng app và vào cả bộ sưu tập hình ảnh, tôi chết điếng với những thứ lưu trong đó. Có rất nhiều phim "mát mẻ" mọi người ạ... Tôi thậm chí còn không biết chồng mình tải những thước phim đồi trụy ấy từ đâu nữa.
Bỗng trong lòng tôi dấy lên một nỗi hoang mang đến lạ. Có khi nào trong quá trình sửa chữa điện thoại, iPad cho người khác, chồng đã dùng thủ thuật để lấy dữ liệu và nhất là những đoạn phim nhạy cảm của khổ chủ? Và rồi chồng tôi sao chép ra nhiều máy điện thoại khác với mục đích bán kiếm tiền? Trước đây tôi từng đọc qua nhiều vụ việc như thế nhưng quả thực chồng tôi hiền lành, tôi không nghĩ anh ấy làm nên chuyện kinh thiên động địa tới vậy.
Phải mất một lúc lâu tôi mới bình tĩnh lại được. Nhưng tôi vẫn hoang mang quá mọi người ạ, giờ nên làm thế nào đây...
Chồng để mặc tôi gánh vác kinh tế gia đình Tôi 30 tuổi, lấy chồng 6 năm và là nhân viên văn phòng với mức lương tháng 10 triệu. Ngoài ra công ty tôi có các đãi ngộ tốt như có chính sách bảo vệ sức khỏe cho cả gia đình nhân viên, vì thế tôi không phải lo khoản tiền đau ốm. Vợ chồng tôi có 2 bé gái và một bé...