Chàng trai bảo vợ tự lo tiề.n váy cưới vì “em mặc chứ anh không mặc”
Suốt quá trình yêu, chàng trai keo kiệt và tính toán đã đành, ngay cả khi bàn chuyện cưới xin, anh chàng cũng yêu cầu vợ tự lo liệu tiề.n váy cưới vì “Em mặc chứ anh có mặc đâu”.
Lần hẹn hò nào, dù khoản tiề.n lớn hay nhỏ, cứ thanh toán xong là anh đưa hóa đơn để cô chịu một nửa. (Ảnh minh họa)
Lời tâm sự được chia sẻ trên một diễn đàn và nhanh chóng thu hút được sự quan tâm của cư dân mạng. Chỉ 1 ngày sau khi đăng tải, câu chuyện đã nhận về hơn 42 ngàn lượt like, 9 ngàn lượt chia sẻ và hơn 12 ngàn bình luận.
Cô gái – nhân vật chính trong câu chuyện chia sẻ về cuộc tình 2 năm của mình với người bạn trai. Những gì còn đọng lại trong tâm trí người đọc chỉ là một anh chàng keo kiệt, tính toán đến mức… đáng sợ.
Chỉ 1 ngày sau khi đăng tải, câu chuyện đã nhận về hơn 42 ngàn lượt like, 9 ngàn lượt chia sẻ và hơn 12 ngàn bình luận.
Sinh nhật bạn gái, chàng trai mua bánh kem cũng đòi chia đôi tiề.n
Ngay từ đầu, cô gái cũng tâm sự mình không phải là người thích lợi dụng hay ỷ lại, khi cả hai hẹn hò, cô luôn chủ động san sẻ tình phí với bạn trai. Mặc dù không tính toán nhưng sau khi hai bên chính thức yêu nhau, cô gái này bắt đầu cảm thấy “chối tỉ” vì cách hành xử keo kiệt của anh chàng mà mình yêu.
Theo như lời cô gái kể, từ ngày yêu tới giờ, lần hẹn hò nào, dù khoản tiề.n lớn hay nhỏ, cứ thanh toán xong là anh đưa hóa đơn để cô chịu một nửa. Chưa bao giờ chàng trai chủ động mời cô được một bữa hay nói được câu: “Để anh trả”.
Thậm chí, ngay cả sinh nhật của cô, cả hai đi ăn, anh chàng cũng bắt bạn gái phải thanh toán. Cái bánh sinh nhật mà chàng ta tặng cũng được đưa hóa đơn để bạn gái cùng chi trả.
Trong một lần thấy cô gái khác được tặng hoa, người bạn gái chỉ bông đùa: “Khi nào anh mua hoa cho em nhé”, vậy mà chàng trai “dội gáo nước lạnh” vào mặt bạn gái bằng câu nói: “Từ lúc nào em trở nên đòi hỏi như mấy đứa con gái khác vậy”.
Ra mắt nhà gái “tay không bắt giặc”
Video đang HOT
Tiếp tục câu chuyện, cô gái hậm hực chia sẻ, trước đến nhà bạn trai ra mắt, cô cẩn thận hỏi han quà mà mọi người trong gia đình anh thích để mua và chuẩn bị từ 3 ngày trước đó.
Thế nhưng đổi lại, khi “chàng rể tương lai” ra mắt nhà vợ sắp cưới thì chỉ đi tay không với lí do… bận quá nên quên không mua gì. Khi cô nhắc nhở anh nên có sự chuẩn bị chu đáo hơn thì chàng ta nổi giận, đùng đùng bỏ về. Tới lúc này, cô gái tự hỏi, rốt cục có phải là anh ta vô tư hay thực tế là quá keo kiệt, sợ tốn tiề.n?
Chuẩn bị kết hôn “Tiên thuê vay cươi, trang điêm, hoa cươi thi minh tư tra vi minh măc chư anh không co măc.”
Đỉnh điểm của câu chuyện là khi hai bên chuẩn bị cưới. Anh chồng tương lai thản nhiên tuyên bố:”Tiên chup anh cươi me anh bao hai đưa tư lo, minh cung ok, nhưng tiên thuê vay cươi, trang điêm, hoa cươi thi minh tư tra vi minh măc chư anh không co măc. Hôm đam hoi nha anh se qua 10 ngươi thôi, nên nha trai se cho nha gai 1 triệu đê lam mâm đãi nha trai”.
Chàng trai tính toán, keo kiệt khiến bạn gái phát sợ (Ảnh minh họa)
Không chỉ chàng trai keo kiệt mà có vẻ như gia đình anh ta cũng có phong cách đó: “Hôm cươi me se cho cô dâu 10 cây vang (tư me anh, gia đinh minh không đoi hoi) nhưng ba me anh cho 5 va ba me minh gop 5 cây. Me anh noi lam thê la đê cho minh va anh nơ măt, sau đam cươi tra lai me anh 3 cây. Minh mơi bao ‘da, con không cân gi nhiêu, me cho 2 cây thôi cung đươc, chư con không dam noi ba me con bo ra’. Ai ngờ lại bị mẹ anh người yêu cự lại “chưa bươc vao nha đa cai mẹ chông, đa tinh bon rut cua nha chông”. Cứ ngỡ sẽ được người yêu nói đỡ cho, nhưng anh lại quăng một lời vô tâm “Con gai bây giơ vây đo, lây cua người ta đươc, chư bo ra thi kho lăm” .
Hiện tại, cô gái băn khoăn không biết nên làm thế nào sau những ấm ức mà mình phải trải qua. Câu chuyện nhanh chóng được lan truyền và nhận về nhiều những bình luận. Đa phần người đọc đều khuyên cô gái nên “bỏ sớm cho đỡ khổ” vì một người như vậy không thể nào thay đổi được, sau này chỉ khổ hơn mà thôi.
Xin trích dẫn nguyên văn câu chuyện được cô gái chia sẻ trên diễn đàn:
#8468: Con gai thưc dung hay con trai keo kiêt?
Minh 24 tuổ.i, hiên đang lam giao dich viên ngân hang, lương cung đu sông. Ban trai minh 26 tuổ.i. Anh ơ nha phu giup ba me viêc kinh doanh gia đinh. Minh va anh quen nhau qua sư giơi thiêu cua ban be đên nay cung đươc hai năm.
Thơi gian đâu, luc anh tan tinh, lam quen minh, đi ăn, đi chơi, đi xem phim minh đêu chu đông share tiên vơi anh 50/50. Đên luc hai đưa chinh thưc yêu nhau minh vân giư thoi quen đo. Minh không co y lơi dung anh, nhưng ca khi đa yêu nhau anh vân không môt lân nhăc đên viêc “hôm nay đê anh tra”, tinh tiên anh luôn đưa đung 1/2 cho minh, rôi minh bu thêm 1/2.
Lê tinh nhân, sinh nhât anh minh đêu mua qua cho anh, nhưng anh chưa bao giơ mua qua cho minh. Hôm sinh nhât minh, anh chơ minh đi ăn, tiên vân share đêu, ngay ca cai banh kem anh mua anh cung đưa hoa đơn đê minh đưa lai cho anh 1/2 sô tiên.
Co hôm, đi ngoai đương minh thây môt ban nam chơ ban nư, trên tay ban nư ôm bo hoa hông, minh thuân miêng noi “Anh, khi nao tăng hoa cho em”… Cac ban biêt anh ây tra lơi sao không? “Tư luc nao em trơ nên đoi hoi như mây đưa con gai khac vây?”. Minh sôc vô cung, minh không noi chuyên vơi anh mây ngay thi anh chu đông xin lôi, anh noi chi vi không muôn phi tiên vao mây mon qua cap vô nghia, anh muôn để tiên cho tương lai hai đưa. Minh thây cung co li, nên hai đưa lam hoa.
(Ảnh minh họa)
Cho đên gân đây khi minh đưa anh vê nha ra măt, anh đi tay không đên nha minh cac ban a. Anh lây li do răng vôi qua, sơ đên trễ nên không kip mua gi. Ba me minh vân vui ve, nhưng minh tư hoi co thât như anh noi hay la do anh sơ tôn tiên? Hôm anh dân minh vê nha, minh đa chuân bi qua cap cho gia đinh anh tư 3 hôm trươc, con cân thân hoi anh ba me anh thich gi, em gai anh thich gi, con anh… Minh thât sư buôn. Minh co noi vơi anh, em vaà ba me cung chăng cân gi cao sang, lân sau anh đên, anh tranh thu chuân bi trươc, co ti gi mang theo cho phai phep. Anh kha kho chiu va bo vê luôn, không cung minh đi xem phim nưa. Vai hôm sau lai xin lôi minh.
Cho đên 2 hôm trươc, khi ban đên chuyên cươi xin thi minh thât sư mêt moi. Tiên chup anh cươi me anh bao hai đưa tư lo, minh cung ok, nhưng tiên thuê vay cươi, trang điêm, hoa cươi thi minh tư tra vi minh măc chư anh không co măc. Hôm đam hoi nha anh se qua 10 ngươi thôi, nên nha trai se cho nha gai 1 triệu đê lam mâm đai nha trai @-@…
Hôm cươi me se cho cô dâu 10 cây vang ( tư me anh, gia đinh minh không đoi hoi) nhưng ba me anh cho 5 va ba me minh gop 5 cây. Me anh noi lam thê la đê cho minh va anh nơ măt, sau đam cươi tra lai me anh 3 cây. Minh mơi bao “Dạ, con không cân gi nhiêu, me cho 2 cây thôi cung đươc, chư con không dam noi ba me con bo ra” thi me anh kho chiu noi minh chưa bươc vao nha đa cai me chông, đa tinh bon rut cua nha chông. Anh không hê noi đơ cho minh, con noi vơi me anh “Con gai bây giơ vây đo, lây cua người ta đươc, chư bo ra thi kho lăm”…
Minh đa bo vê luôn, minh lam vây đung hay sai cac ban? Minh thực dung sao? Minh qua đang ơ chô nao?
Theo Eva
32 tuổ.i vẫn ế chỏng chơ, tôi thuê tạm bạn trai về nhà ra mắt trước khi nội mất và cái kết
Tôi không tin nổi sau cái đêm ở bờ ao ấy hai đứa lại thay đổi chóng mặt như vậy. Nghe câu nói của Khánh tôi sặc nước ho sặc sụa vì quá sốc.
ảnh minh họa
Ở cái tuổ.i của tôi thì ở quê đi đâu người ta vẫn hết sức ca ngợi rằng &'nhà đó có đứa con gái ế sưng ế sỉa mãi chưa chịu lấy chồng' hay là &'quả bo.m n.ổ chậm' các thứ. Mà đến lạ, tôi chưa thấy muộn màng gì thì thôi vậy mà đâu đâu, ai ai cũng lo cho tôi thế mới khổ.
Tôi sợ bị giục lấy chồng đến nỗi toàn lấy cớ trốn không muốn về quê. Bố mẹ tôi nói: "Năm nay mà mày không cưới thì tao khai trừ ra khỏi họ". Tôi sắp thành đứa con rơi con vãi thật rồi, dạo gần đây nội tôi ốm nặng. Mọi người sợ nội không qua khỏi, trong giây phút thập tử nhất sinh bao việc hệ trọng nội không lo lại chỉ lo cho đứa cháu gái: "Ông chỉ sợ cái Loan nó ế nên chế.t cũng khó nhắm mắt các con ạ".
Trời ơi nghe xong mẹ em gọi điện bảo: "Mày có là con của tao nữa không mặt mũi xinh xắn không đến nỗi nào mà sao lại v.ô duyê.n đến vậy hả con. Đến cái tuổ.i này rồi mà không có ai nó ngó ngàng gì tới mày là sao, số tôi sao mà khổ thế này".
Nghe cô em kể qua tình hình tôi như ngồi trên đống lửa gọi ngay cho ông bạn thân. Nói là ông bạn nhưng thật ra hơn tôi 3 tuổ.i, cùng chơi trong đội ế. Tôi nói: "Hay ông làm bạn trai tôi mấy hôm đi, nội tôi sắp mất rồi. Ông muốn tôi trả ơn ông thế nào tôi cũng chịu hết, chỉ cần ông đóng bạn trai tôi cho đạt là được. Lão ta nghe tôi năn nỉ ỉ ôi nên đành tặc lưỡi gật đầu.
Tôi về quê với tâm trạng bấn loạn, tôi quý nội tôi lắm. Trong đoàn cháu chắt thì tôi là đứa được ông cưng chiều nhất vì học hành giỏi nhất và cũng ngoan từ bé. Giờ nghĩ đến cảm giác về quê không được gặp nội nữa tôi lại run lên bần bật.
Hôm đó tôi về đưa theo bạn trai hờ đi, cả họ xì xào nhìn nhau mừng thầm. 1 phần buồn vì nội tôi yếu đi, 1 phần thì vui vì không phải xây miếu ế cho tôi.
Tôi và Khánh diễn khá ăn khớp, khó khăn nhất là đôi lúc quên việc xưng hô. Nội tôi nằm thoi thóp trên giường lấy đứa cháu cưng đưa bạn trai về thì nở nụ cười mãn nguyện. Ông nói chỉ mong có vậy là ông thỏa mãn rồi. Ông tôi mất 2 hôm sau đó, một nỗi buồn bao trùm.
Bỏ qua vai diễn Khánh giúp gia đình tôi lo hậu sự cho ông, anh rất chu đáo khiến ai cũng thán phục và quý mến. Bố mẹ tôi cũng mừng ra mặt vì có được 1 anh con rể tương lai hiểu chuyện đến vậy.
Đêm đó ngồi canh đồ đạc dưới bờ ao cộng với việc đốt lửa nấu mấy nồi nước lớn để hôm sau tiếp khách. Tôi cứ gật gà gật gù, mắt sưng húp vì khóc, thỉnh thoảng lại giật mình vì bị muỗi đốt. Tỉnh dậy tôi mệt lả thấy mình đang gối lên đầu lên đùi Khánh ngủ ngon lành, nhìn mắt anh quầng thâm chân mỏi đến mức không đứng dậy được nhưng vẫn cố ngồi im cho tôi ngủ tay thì vẩy vẩy bắt muỗi. Bỗng thấy ông bạn tốt bụng và đàn ông ghê gớm, sau đêm đó tôi có cái nhìn khác về Khánh. Bố mẹ tôi cũng gọi Khánh là &'con'. Khánh cũng không nói gì cứ dạ dạ vâng vâng ngoan ngoãn.
Ngày lên Hà Nội tôi ốm triền miên 1 tuần liền phải nhập viện vì quá sức, chính ông bạn trai hờ đã chạy lên chạy xuống để chăm sóc. Bố mẹ thì không thèm gọi cho tôi mà gọi cho Khánh dặn dò luôn. Tôi phì cười: "Vất vả cho ông quá, người yêu hờ của tui". Khánh cười toe toét: "Hờ đâu mà hờ, yêu thật rồi". Câu nói của anh khiến tôi hơi ngỡ ngàng nhưng rồi lại cười toe toét vì nghĩ chắc hắn trêu mình.
(Ảnh minh họa)
Khi khỏe lại tôi hỏi Khánh: "Xong xuôi mọi việc rồi, cảm ơn ông nhiều lắm. Giờ ông muốn tôi trả ơn thế nào cứ thoải mái nói". Khanh cười tươi rồi bảo: "Bất cứ thứ gì hả?". Tôi cười tinh nghịch: "Miễn là trong khả năng". Tôi nín thở xem hắn sẽ đòi mua cái kính hay chiếc đồng hồ ai dè Khánh nhìn tôi nghiêm túc rồi bảo: "Làm vợ túi nhá, mấy hôm rồi đóng người yêu thấy thích thích. Bà... à quên em làm vợ anh nhé".
Tôi bị sặc nước ho sặc sụa: "Không giỡn chơi đâu nha", Khánh nghiêm nghị nói: "Thì đang nghiêm túc mà". Giây phút đán.h dấu mốc thoát ế của tôi nó cũng lãng mạn ghê, vậy là hai đứa yêu nhau thật. Có người yêu rồi cảm giác cứ lâng lâng, được yêu được quan tâm cũng vui. Giờ tôi mới thấy thì ra yêu và được yêu nó tuyệt vời hơn cảm giác độc thân tự do tự tại nhiều.
Hai gia đình bàn với nhau chờ đến ngày nội mất được hơn 1 năm chúng tôi sẽ làm đám cưới. Thật không ngờ nổi sau vụ thuê bạn trai này bố mẹ tôi lại lãi ngay chàng rể tốt tính. Thế mới nói: "Chúng ta không ế chỉ là duyên đến quá muộn mà thôi".
Theo blogtamsu
Chỉ vào ga giường, anh gằn giọng: "Nếu nó không đỏ thì bỏ lại hết số vàng trên người cô... Vừa mới bước vào phòng, chưa cởi cả váy cưới và đống vàng trên người thì Thúy đã thấy Kiên lấy một tấm ga màu trắng trong tủ trải lên giường, mặc dù trên giường đã có một lớp ga khác. ảnh minh họa Thúy gặp Kiên trong lúc cô bị một tên cướp khống chế ở trên đường, lúc Kiên đến nơi...