Chàng rể bị bố mẹ của tôi phản đối đã khiến cả nhà tôi phải ngỡ ngàng
Kể từ khi chị tôi mất đến giờ đã là 7 năm rồi, nhưng chưa khi nào anh rể thờ ơ, quay lưng lại với gia đình tôi.
Chị tôi mất ngót nghét đã 7 năm vì một căn bệnh hiểm nghèo. Khi ấy chị mới 24 tuổi và kết hôn chưa được 2 năm. Ngày chị mất anh rể tôi không khóc mà chạy đôn chạy đáo lo tang sự cho chị. Mọi việc xong xuôi, lẽ ra anh rể phải là người đau buồn nhiều nhất nhưng những ngày sau đó, anh vẫn kiên cường, còn qua lại chăm sóc an ủi bố mẹ tôi.
So với chị tôi thì anh S kém sắc hơn. Thế không có nghĩa là anh xấu mà chỉ là chị tôi xinh quá. Bao nhiêu người theo đuổi mà chị không ưng, lại đi lấy một anh giàu chẳng giàu, đẹp chẳng đẹp. Bố mẹ tôi mới đầu không ưng anh S lắm. Mẹ tôi muốn chị tôi lấy anh H vì gia cảnh anh đó rất tốt. Nhưng chị tôi không chịu nên cuối cùng bố mẹ tôi đành phải chiều theo.
Cưới được một thời gian thì bố mẹ tôi tỏ ra rất quý anh S bởi tính anh chịu khó lại không sĩ diện vặt. Nhà vợ có việc gì anh cũng đều đến sớm để giúp. Ở nhà anh rể cũng chiều vợ, việc nặng tranh làm hết, chỉ để vợ làm việc nhà cửa nhẹ nhàng.
Có điều bố tôi vẫn hơi băn khoăn vì anh không kiếm được nhiều tiền. Có lần bố tôi bất chợt sang chơi, thấy hai vợ chồng đang ăn cơm, mâm cơm vô cùng đạm bạc, ông có ý trách anh để con ông khổ.
(Ảnh minh họa)
Anh lặng lẽ không nói gì. Về nhà bố tôi kể chuyện, mẹ tôi mắng bố, sợ bố nói thế anh tự ái, lại trút giận lên vợ. Nhưng về sau chị tôi kể lại, tối hôm ấy anh cứ gặng hỏi chị xem lấy anh chị có khổ quá không, chị chỉ bảo: Em chưa bao giờ hối hận vì lấy anh.
Sau lần ấy, anh S tập tành buôn bán. Tuy nhiên con người anh chất phác, anh buôn có ba tháng mà lỗ cụt cả gốc, hai vợ chồng lương đã thấp lại phải gánh thêm một khoản nợ. Lúc này mẹ tôi lén bố đưa tiền cho chị tôi trả nợ. Món tiền ấy bà coi như không cần anh chị trả lại.
Ngoài việc hơi nghèo thì anh S chẳng có điểm gì để chê. Năm tôi thi đại học, anh cũng nghỉ làm đưa đón em vợ đi thi, lo lắng cho tôi như bố vậy. Tôi ra khỏi cổng đã thấy anh đứng sẵn, đưa nước mát cho uống rồi hỏi han: “Dì làm bài được không?” (anh chị chưa có con nhưng anh vẫn gọi tôi thế).
Ít lâu sau, anh được giới thiệu cho một công việc lương cao hơn. Từ đấy anh chị cũng đỡ vất vả.
Video đang HOT
Nhưng cũng chẳng vui được bao lâu thì chị tôi mang bầu đến tháng thứ 6 mà sảy, cũng từ lúc đó mới phát hiện ra bệnh hiểm nghèo. Từ đó chị yếu hẳn, ốm đau liên miên, phải nghỉ làm. Thời gian đầu anh chăm sóc chị tận tình lắm, bố mẹ tôi thấy thế cũng yên tâm. Nhưng một hôm anh sang nói chuyện với bố mẹ tôi, xin cho chị về nhà mẹ đẻ, nhờ bố mẹ chăm hộ vì anh bận làm không chăm chị tốt được. Bố tôi giận lắm, nghĩ anh có người khác, hai người lại chưa con cái ràng buộc nên anh định trở mặt nên đón luôn chị về, còn dằn mặt: “Anh không phải tới nữa”.
Anh vẫn tới, nhưng chỉ cuối tuần. Mẹ tôi tức lắm. Chị tôi cũng biết được, bảo mẹ: Anh ấy bận làm thật, bố mẹ đừng trách anh ấy.
Mãi sau này, nhà tôi mới biết lúc đó anh ngày nào cũng làm thêm đến tận khuya, rồi đi khắp nơi tìm thầy tìm thuốc cho chị.
Ốm gần 1 năm thì chị tôi mất. Bố tôi xác định mình mất con thì mình thiệt. Còn hai anh chị chưa có gì ràng buộc nên coi như thôi.
Nhưng chị mất rồi anh vẫn qua lại chăm sóc cho bố mẹ tôi, vẫn gọi họ là bố mẹ. Mẹ tôi bảo ở lại ăn cơm anh ở lại chứ không nề hà.
Hai năm trước, bố tôi nằm viện. Anh xin mẹ tôi cho trông bố vì nhà tôi không có con trai. Tiền viện phí anh trả hết. Lúc bố ra viện, mẹ tôi gọi anh đến gửi lại tiền, nói thế nào anh cũng không nhận, anh còn bảo: “Khi xưa con buôn bán thua lỗ, không phải mẹ đưa tiền cho nhà con trả nợ thì con đã nợ ngập đầu”.
Suốt 7 năm, dù chị tôi đã không còn, nhưng anh cứ qua lại nhà tôi như thế. Bố mẹ tôi đã hiểu được tấm chân tình của anh nên coi anh như con trai trong nhà. Lúc tôi cưới, bố tôi còn gọi anh về hỏi ý kiến để lo cho em.
Mãi năm ngoái, anh mới có bạn gái. Cả làng ai cũng biết. Bố mẹ tôi ngậm ngùi. Thế rồi anh đến, thắp hương cho chị tôi, thưa chuyện với bố mẹ. Mẹ tôi cầm tay anh bảo mong anh hạnh phúc, chị tôi mất cũng lâu rồi, anh không thể ở vậy mãi được. Ngày anh cưới bố mẹ tôi cũng đến chung vui. Khi trở về, mẹ ôm di ảnh của chị tôi mà nói trong làn nước mắt: “Con ơi, cuối cùng thì thằng S nó cũng đã tìm được người tử tế rồi, con có thể ngậm cười nơi chín suối, còn bố mẹ cũng an lòng.”
Bây giờ, thỉnh thoảng anh lại đưa cả vợ con đến nhà thăm bố mẹ tôi. Bố mẹ tôi coi cả hai như con còn tôi cảm thấy may mắn vì mình có được một người anh rể tuyệt vời như vậy.
Theo Afamily
Rình trộm bạn gái đang tắm, nhưng vừa thấy em quay lưng ra tôi đã ngất luôn vì "cái đó"
Nhìn trộm em tắm chừng 5 phút, tôi định đi vào thì đúng lúc đó Lan quay lưng ra. Không để lỡ mất cảnh nóng trời cho đó, tôi mở căng mắt nhìn thì ngất luôn tại chỗ khi nhìn thấy "cái ấy" của em...
Được thằng bạn giới thiệu cho đứa em nó, tôi chớp thời cơ ngay lập tức. Lan mới có 19 tuổi, xinh và vòng nào ra vòng đấy thôi rồi. Tán được Lan thì phải nói là đời tôi lên tiên luôn. Có hậu thuẫn bên trong là thằng bạn, tôi suốt ngày đến nhà Lan trồng cây si đánh từ phụ huynh rồi đến em. Sau 3 tháng dài kiên trì tán tỉnh thì cuối cùng Lan cũng chấp nhận làm bạn gái tôi. Vì quá sung sướng, bất ngờ tôi ôm lấy Lan mà cười reo như vớ được vàng trước mặt bố mẹ nên bị các bác đe nẹt ngay.
Được làm bạn trai của Lan, tôi sẵn sàng làm theo mọi điều Lan muốn cốt là tôi muốn Lan vui và cảm thấy mình có 1 sự lựa chọn đúng. Vì là em thằng bạn nên tôi không dám làm gì Lan cả, liều làm nhỡ may Lan giận về nhà mách anh thì thằng bạn nó giết tôi chứ đừng đùa. Thôi thì cứ yêu, lâu lâu rồi gạ gẫm Lan chuyện kia sau vậy. Hi sinh cảm xúc cá nhân vì chuyện lớn, mối quan hệ lâu dài của 2 đứa.
Cứ thế tôi và Lan yêu nhau trong sáng, hơn 5 tháng yêu tôi chưa hề làm gì quá cái hôn nhẹ với Lan cả. Thấy Lan vui vẻ, thoải mái khi ở bên tôi, tôi cảm thấy hạnh phúc lắm. Thôi thì đợi Lan học xong đại học tôi sẽ cưới em luôn, chứ yêu lâu dễ bị thằng khác cướp mất lắm.
Thôi thì cứ yêu, lâu lâu rồi gạ gẫm Lan chuyện kia sau vậy (ảnh minh họa)
Hết năm học, Lan đạt sinh viên xuất sắc và đòi tôi thưởng 1 món quà vừa ý nghĩa vừa giá trị. Nghĩ mãi không biết thưởng cho cô người yêu cái gì, tôi chợt nảy ra ý định cho Lan đi du lịch Nha Trang. Đi xa thế này không biết Lan có đồng ý không và bố mẹ em thế nào nữa. Cứ ngỡ em sẽ từ chối, ai ngờ tôi vừa đề cập chuyện đi chơi Lan đã gật đầu đi luôn và bảo sẽ nói dối bố mẹ nên tôi cứ yên tâm.
Khởi hành đi du lịch, tôi tự nhiên lại nhen nhóm ý định đen tối với Lan thế mới lạ chứ. Đúng là đi chơi 2 đứa với nhau thôi nguy hiểm thật. Vì bay chuyến tối nên 2 đứa vào Nha Trang đã gần 10h đêm rồi. Vào đặt phòng, tôi bảo Lan đi tắm rồi đi ăn đêm về nghỉ lấy sức mai đi chơi chứ tầm này thì chơi bời gì nữa.
Ngồi ngoài xem phim, chờ Lan tắm mà tôi sốt hết cả ruột. Thấy bóng em cứ lấp ló sau tấm cửa kính nhà tắm mà tôi lại nảy sinh ý định xấu xa. Đánh liền 1 quả, tôi liền đứng cửa nhà tắm rình trộm em tắm xem thế nào. Nhìn trộm thôi chứ không làm gì chắc không sao đâu.
Thấy thân hình nuột nà, nóng bỏng của Lan mà tôi cứ nuốt nước bọt ừng ực. Nhìn trộm em tắm chừng 5 phút tôi định quay vào thì đúng lúc đó Lan quay lưng ra. Không để lỡ mất cảnh đó, tôi mở căng mắt nhìn thì ngất luôn tại chỗ khi nhìn thấy "cái ấy" của em khác thường quá.
Tỉnh dậy đã thấy mình nằm trên giường còn Lan thì ngồi bên cạnh cầm chặt tay tôi lo lắng. Giật mình hất tay Lan ra, tôi vội đứng dậy bảo em.
- Lan à, em ở đây chơi nhá. Công ty anh có việc gấp anh phải về giải quyết công việc ngay trong đêm nay.
- Sao anh lại thế, nhìn thấy em choàng khăn tắm mà anh sợ thế này ư? Anh không thấy em quyến rũ à?
- Có, em quyến rũ lắm nhưng anh sợ bộ ngực của em lắm?
- Có gì mà sợ chứ? Em cũng giống như cô gái khác thôi mà.
- Không, ngực của em đen xì như ma nhập ấy. Anh sợ lắm, mình chia tay đi. Anh không thể yêu được người con gái có dị tật, khác người như em được.
- Trời đất, anh chia tay em vì ngực em sao? Nói cho anh hay, ngực em không đen gì hết. Chắc lúc tối anh nhìn trộm em tắm, thấy cái hình xăm con hổ gầm ở ngực em nên hiểu nhầm đúng không? Chỉ là hình xăm con hổ ở ngực thôi mà anh sợ thế à.
- Hả??? Hình xăm con hổ gầm thôi à? Vậy mà anh cứ tưởng "chỗ đó" của em có vấn đề gì cơ?
- Anh thì lúc nào chẳng tưởng. Sao, thế giờ muốn chia tay, về nữa không?
- Không, anh hết sợ, hết bận rồi. Đêm nay mình ngủ chung nhá, tim anh vẫn đập thình thịch nè.
- Không, ngủ chung với anh thì đêm anh lại gặp ác mộng nữa thì sao? Thôi, anh cứ ngủ 1 mình đi. Bao giờ anh cho em 1 đám cưới thì em sẽ cho anh những gì anh muốn. Anh hiểu ý em chứ?
- Ừ, anh hiểu.
Ôm gối đi ngủ mà tôi hậm hực vô cùng. Ai đời là đàn ông con trai lại nhìn gà hóa cuốc và thần hồn nát thần tính thế này. Cơ mà Lan cũng ghê thật đấy, không cho tôi ngủ chung mặc dù tôi đã hứa chỉ ôm em ngủ thôi. Thôi thì tôi phải tính kế cưới em thật nhanh mới được, tôi không muốn cứ phải nhịn mãi thế này. Cưới xong Lan vẫn đi học tiếp được cơ mà. Thôi thì đêm nay thử "úp sọt" em xem sao? Theo các bạn khả năng thành công của tôi trong vụ này có cao không?
Theo Phunutoday
Vào viện đưa cơm cho chồng liệt, ứa nước mắt thấy chồng thoăn thoắt làm việc ấy với y tá Chị Hoa không ngờ rằng, chị vất vả làm lụng nuôi anh mà anh lại nói dối chị trắng trợn đến thế. Ảnh minh hoạ Chị Hoa năm nay 30 tuổi, đã kết hôn được 3 năm và có một cậu nhóc rất kháu khỉnh. Chồng chị làm trưởng phòng kinh doanh. Hai vợ chồng làm ăn rất khấm khá nên chẳng mấy...