Chẳng dại gì đi tìm “của lạ” khi vợ mang thai
Nhìn vợ duyên dáng trong chiếc váy bầu viền ren tôi cảm đông vô cùng. Có vợ mang thai mà tâm lý, quan tâm chồng và đáng yêu như vậy, tôi chẳng dại gì mà đi tìm của lạ.
Khỏi phải nói khi cầm trên tay que thử thai có 2 vạch mà vợ hớn hở khoe, tôi vui đến mức nào. Lấy vợ mới có 2 tháng mà bao người hỏi thăm. Chả là tôi là con trưởng trong gia đình. Thế nhưng, đi kèm với niềm vui bao la đó, lo lắng đã ở đâu xen vào. Khi thông báo tin mừng cho thằng bạn, nó ghé tai “Vậy có nghĩa là mày phải “nhịn đói” suốt 3 tháng rồi. Hết 3 tháng thì nhìn cái ba lô đeo ngược với một mớ hốn độn luộm thuộm trên người nàng thì ôi thôi, có cho t.iền cũng chả dại dây vào. Thôi, khi nào đầy quá muốn xả thì bảo tao, có mấy con em ngon lắm”. Rồi nó cười ha hả bỏ đi. Để lại một thằng bạn mặt ngẩn tò te chả hiểu đầu cua tai nheo gì.
Nghĩ thằng bạn đầu óc non trẻ, chưa hiểu sự đời, tôi hí hửng đi vào khoe các bà chị già trong phòng. Chúc mừng thì ít mà các bà dặn dò, kể lể thì nhiều. Cả một lô một lốc, nào là phải biết chiều vợ lúc nghén, phải biết cơn bực bội của vợ mà bỏ qua, phải biết tự chăm sóc bản thân, rồi là học nấu ăn, gấp quần áo, dọn nhà… Tôi chóng hết cả mặt, mồ hôi vã ra đầm đìa. Không ngờ có con mà cũng vất vả đến thế.
Tôi về nhà trong một mớ cảm xúc hỗn độn. Vợ đang nấu cơm, thấy mặt tôi ngơ ngác, khác thường đã hỏi ngay “chồng ốm à”. Tôi lắc đầu, lừ đừ đi vào.
Ăn xong, đưa vợ đi khám thai, chuỗi ngày bận rộn của tôi đã đến rồi đây. Vợ hớn hở đi vào phòng khám, một lúc sau đi ra, mặt tươi như hoa. Đi qua chỗ tôi ngồi chờ vẫn không thấy cái bóng dật dờ của tôi ngồi vêu ra đấy. Chỉ khi tôi đưa tay vẫy vẫy, vợ mới giật mình. Xem ra, lời mọi người nói cấm có sai.
Tôi thễu não vất mình lên giường. Thôi thì đi ngủ cho nhanh. Tôi đưa cả hai cái gối úp vào mặt mà vẫn không tài nào nhắm mắt nổi. Quay mặt vào trong mà tôi vẫn nhận ra đươc sự hấp dẫn từ cái váy voan tím của vợ vừa bước ra từ phòng tắm. Rồi bỗng một cánh tay nõn nà của vợ quàng qua cổ. Khổ cho tôi, làm sao mà hoãn cái sung sướng này lại. Tôi lồm cồm định ngồi dậy, vợ đã nắm tay kéo lại thì thầm: “Hôm nay chồng làm sao vậy? Có nhớ lời hẹn tối qua với vợ nữa ko hả?”.
“E đang có thai nên anh…”
“Em đã hỏi bác sĩ lúc khám rồi. Mình không nằm trong trường hợp cấm quan hệ đâu nên chỉ cần mình nhẹ nhàng hơn ngày trước một chút thôi.”
Video đang HOT
Sự nghi hoặc buồn bã của tôi được đền bù nhanh chóng. Mấy hôm sau, gặp lại thằng bạn, nó oang oảng: “Ông thấy tôi nói đúng không? Nhịn thèm suốt nên mặt ông ngây ra như phỗng ấy”. Tôi cười: “Sai bét. Vợ tôi từ ngày mang thai hấp dẫn hơn nhiều ông ạ”. Nó trố mắt, rồi “À, tao hiểu, đấy là vợ mày sợ mày bồ bịch nên cố chiều thôi. Không có hứng thú gì đâu, rồi ít bữa nữa, nàng chán ngay ấy mà”
Thật ra, tôi lấy vợ hơi sớm, mới 22 t.uổi, chưa có kinh nghiệm gì nên lời thằng bạn nói lần nào cũng làm tôi lo. Nhưng rồi tôi nhận ra, tôi lo hơi thừa. Bởi 1 tháng, 2 tháng, rồi 4 tháng trôi qua, nàng vẫn rất chiều chuộng tôi như trước. Hơn nữa, trông nàng lại còn hấp dẫn hơn nhiều từ khi bầu bí.
Tôi cũng không ngờ một ông bố trẻ như tôi đã học được rất nhiều kinh nghiệm chăm con và thấy rõ trách nhiệm cao cả mình. Tất cả là nhờ nàng. Cứ mỗi khi học được cách chăm con nào hay, nàng ghi vào các tờ giấy nhớ, dán đầy phòng ngủ, một ngày bao nhiêu lần vô tình dán mắt vào đấy, không nhớ thì có mà lạ.
Những lúc chỉ có hai vợ chồng, cầm tay tôi đưa lên bụng, nàng thủ thỉ cho tôi những cảm nhận của nàng về hoạt động của nhóc con. Tôi nhận ra, con cái như một công trình hùng vĩ vô cùng, cần đến sự chăm sóc của cả tôi rất nhiều nữa. Tôi được gắn với trách nhiệm đầy mình. Hạnh phúc và tự hào lắm.
Sinh nhật tôi vào cuối tuần. Lâu quá chưa đi chơi, nên tôi đã chuẩn bị hết mọi thứ, định rủ vợ đi thay đổi không khí. Nhưng sáng ra, vợ bảo sẽ đi học lớp t.iền sản và vợ muốn đi một mình. Bao nhiêu là háo hức, thôi đành vậy, cũng còn có 2 tháng nữa là nhóc con ra đời rồi. Thơ thẩn ngồi một mình ở quán cà phê gần nhà thì thấy tin nhắn của vợ “Em chuẩn bị sẵn bia và đồ nhắm ở nhà, anh gọi anh Hiệp, anh Quân đến chơi. Các anh cứ uống bia với nhau nhé, học xong em về liền.”
Tôi mừng húm, ít khi mà được tụ tập với nhau. Bọn bạn nghe được tin kéo đến, bàn tán, cười nói. Khi bọn bạn say ngật ngưỡng kéo nhau về, một bãi chiến trường bầy ra, nhìn thôi đã thấy khiếp. Biết vợ có thai nặng nề rất khó dọn nên tôi cố thu xếp mọi thứ gọn gàng. Nhưng hơi quá chén nên tôi nằm gục trên bàn không mở mắt ra nổi.
Chỉ khi vợ gọi dậy thì trời đã tối. Tôi phải dụi mắt mấy lần liền. Một khụng cảnh như trong mơ: nến và dây hoa lấp lánh, bánh sinh nhật, và một hộp quà xinh xắn trên bàn. Vợ khẽ thì thầm: Lúc sáng em không đi học t.iền sản, mà em đến nhà mẹ cùng mẹ làm bánh cho anh, thả cho anh có thời gian tụ tập với bạn bè một hôm đấy nhé. Chúc chồng sinh nhật vui vẻ, luôn khỏe mạnh để chăm cho em và con, chồng nhé!
Nhìn vợ duyên dáng trong chiếc váy bầu viền ren, tôi cảm đông vô cùng. Có vợ mang thai mà tâm lý, quan tâm chồng và đáng yêu như vậy, tôi chẳng dại gì mà đi tìm của lạ.
Theo Nguoiduatin
Bố vợ rủ tôi cùng ông đi tìm "của lạ"
Sau khi bị phát hiện từng lui tới tụ điểm ăn chơi để giải quyết nhu cầu sinh lý, nhạc phụ đã bịt miệng chàng rể quý là tôi bằng lời rủ rê nhập hội.
Ngày mới quen Hiền và là vợ tôi hiện tại, tôi đã phải trải qua không ít thử thách, ngăn cản từ ông bố vợ nghiêm khắc. Mỗi khi đến nhà nàng chơi, tôi bị ông cụ xăm soi đủ điều. Bố vợ tôi không ngần ngại nói thẳng rằng kẻ mắt một mí như tôi thường có "chỉ số chung tình" rất thấp. Bởi thế, ông luôn nghi ngờ tôi chỉ tán tỉnh, chơi bời qua đường chứ không yêu thương con gái ông thật lòng. Không những thế, bố vợ còn bày ra nhiều chiêu trò kỳ quái nhằm kiểm chứng tình yêu của tôi dành cho con gái cụ.
Yêu Hiền và xác định lấy cô ấy làm vợ, tôi không nản, mà kiên trì chứng minh tình cảm chân thành của mình. Sau hai năm cưa cẩm nàng và đồng thời trinh phục luôn sự tin tưởng của bố nàng vốn định kiến về chàng rể làm nghề kỹ sư xây dựng, tôi đã thành công.
Tôi không nản, mà kiên trì chứng minh tình cảm chân thành của mình.
Vì nhà không có con trai lại ít người nên gia đình bên vợ coi tôi như con trai trong nhà, chẳng chút phân biệt. Đáp lại tôi cũng rất quý mến bố mẹ vợ. Giữa chúng tôi thực sự không tồn tại khoảng cách nào.
Tôi là trai ngoại tỉnh, vợ tôi là gái Hà Nội. Sau khi kết hôn, tôi dự định sẽ mua căn hộ và hai vợ chồng ra ở riêng nhưng nhạc phụ và nhạc mẫu quyết không đồng ý mà đề nghị chúng tôi về ở cùng. Hai vợ chồng đi làm cả ngày nên chẳng có thời gian, mọi công việc nhà, nấu nướng đều do bố mẹ vợ lo toan. Cuộc sống vợ chồng son cũng vì thế mà chẳng hề vất vả như nhiều cặp đôi khác. Tôi và vợ cũng có nhiều thời gian bên nhau hơn.
Không chỉ là quan hệ bố vợ - con rể, giữa chúng tôi còn là tri kỷ. Quả thực tôi và bố nàng nói chuyện rất hợp gu. Hai bố con có thể uống rượu, trà rồi hàn huyên cả ngày không chán. Thậm chí nhiều khi do xa đà vào những câu chuyện không đầu không cuối, mà khi đồng hồ điểm 12h đêm, tôi vẫn chẳng về phòng ngủ. Tai hại thay hôm đó đúng dịp kỷ niệm 2 năm ngày cưới nhau. Chuyện đó khiến bà xã rất giận, cho rằng chồng vô tâm. Mặc tôi giải thích gẫy lưỡi, cô ấy vẫn không nghe. Khi đó bố vợ đã phải đứng ra làm thuyết khách. Ông nói với vợ tôi rằng tôi không quên nhưng ông chủ động giữ chân tôi để xem hai đứa còn yêu nhau đến mức nào.
Sau đó vợ không những chẳng giận mà còn "thưởng nóng" cho tôi một bộ vest đắt t.iền. Bố vợ quá tuyệt vời, đã cứu tôi một bàn thua trông thấy. Mặc dù yêu vợ nhưng quả thực tôi khá cục mịch trong khoản dỗ dành phụ nữ, đồng thời hay quên những ngày quan trọng của hai vợ chồng.
Bố mẹ vợ tôi đều là công chức đã nghỉ hưu. Trước kia họ được coi là cặp thanh mai trúc mã, rất tâm đầu ý hợp. Do tích cực tập thể dục mỗi buổi sáng chiều, cộng với thói quen uống rượu thuốc đúng liều lượng nên bố vợ trông trẻ hơn khá nhiều so với cái t.uổi 62. Theo lời tâm sự của nhạc phụ trong lúc chếnh choáng hơi men, đã nhiều năm qua, bố mẹ vợ đã không còn "gần gữi" bởi nhạc mẫu bị huyết áp cao.
Chưa hết, bố vợ còn thú nhận rằng ông từng một mình đến quán mát-xa cùng đám bạn sau chầu rượu để tìm "em út". Chẳng hiểu ông cụ say thật hay chỉ giả say khi nói tôi cũng nên đến đó để nếm thử sự thú vị. Kết thúc cuộc nói chuyện, bố vợ dặn tôi giữ kín chuyện này như bí mật riêng của những người đàn ông.
Tôi chẳng dám mang chuyện đó kể với ai, kể cả vợ.
Tuy nhiên, sáng hôm sau khi tôi nhắc lại, bố vợ phủ nhận tất cả. Ông nói rằng say rượu ông nói lung tung, chớ tin lời. Nhưng người ta lại thường nói, lời nói khi say là những lời thật lòng nhất!
Tôi chẳng dám mang chuyện đó kể với ai, kể cả vợ. Tôi biết mẹ vợ và người bạn đời của tôi rất tự hào về ông. Trong mắt hai người, bố vợ tôi là người chồng, người cha mẫu mực.
Sẽ ra sao nếu tôi tiết lộ chuyện bố vợ từng trốn gia đình đi tìm "của lạ"! Hạnh phúc đại gia đình có thể sẽ tan vỡ. Mọi sự ngưỡng mộ có thể sẽ tan như bong bóng. Thôi thì cứ giấu kín trong lòng bởi nó tốt cho tất cả.
Theo Phunutoday
Hám của lạ, tôi bị dính bẫy lừa tình của ... vợ Một buổi trưa ở công ty, đang chát một lúc với mấy em thì có một nick name lạ nhảy vào chào tôi. Nhìn qua ảnh avatar tôi sững sờ bởi vẻ đẹp ngây thơ, trong sáng của em. Tôi lấy vợ được hơn 3 năm và có một con trai mới 14 tháng. Tôi làm họa sĩ thiết kế cho một công...