Chẳng còn anh bên cạnh
Hạnh phúc đã vỡ òa trong mắt em. Tình yêu là gì hả anh? Sao nó làm em đau đến như vậy? Đêm qua một mình em nằm co mình và khóc, khóc thật nhiều. Ít nhiều em cũng đã dự cảm được về kết cuộc này, nhưng em vẫn không thể nào tin đựoc rằng từ đây anh không thuộc về em nữa.
Sao một ngày dài đến thế? Thời gian cứ ì ạch trôi và em vẫn bần thần nhớ! Sao em vẫn chưa thóat ra khỏi anh, em vẫn nghĩ anh còn bên em, còn siết tay em. Em nhớ lắm, nhớ những chiều trên biển anh cõng em đi dạo, nhớ những tối nằm gác tay lên anh, anh ôm em thật chặt, em chỉ muốn giây phút ấy mãi mãi là của hai ta, em thương anh nhiều lắm. Anh nhớ không? Khi anh bị tai nạn, mình mẩy trầy trụa hết, vậy mà anh vẫn đến cùng em, vẫn ôm em dẫu cho những cái siết thân thể kia luôn làm anh đau nhói, em đã hạnh phúc đến chảy nứơc mắt. Vậy mà giờ đây, nuớc mắt em lại chảy lần nữa, nhưng anh ơi, hạnh phúc đang chơi trò trốn tìm cùng em, em không thể nào tìm lại được hạnh phúc từ anh nữa.
Mãi mãi em không còn là một nữa của anh. Em đã cố kìm lòng, em sẽ không khóc nhưng không hiểu sao khi nhớ về anh, chỉ một thóang thôi, mắt em lại cay xè. Anh còn nhớ chuyện hai chiếc cốc không? Giờ đây, chính em là mắt nâu còn anh là tóc đen. Em sẽ không như mắt nâu đâu, em không yếu đuối, không bi quan. Em biết rằng, khi anh quyết định, chính lúc đó em không còn là em trong mắt anh nữa.
Em cảm ơn người bạn mới của mình nhiều lắm. nhờ bạn ấy em hiểu được rằng: em sẽ không hối tiếc, không ân hận vì anh đã không trân trọng em. Em đã yêu bằng hết khả năng và tâm trí của mình, vậy thì tại sao em lại hối tiếc kia chứ? Chia tay! Vì bất ký lí do gì, thì nó cũng hiển nhiên trở thành sự thật. Cho dù em có vật vã, đau đớn, khóc lóc thì quá khứ vẫn mãi là quá khứ! Cám ơn bạn, bạn cho mình biết giá trị của mình và mình tự hào khi mình đựoc là chính mình. Những giọt nước mắt đêm qua em rơi cho anh đó cũng chính là chất tẩy rửa làm thanh sạch tâm hồn cằn cỗi của em. Em hi vọng, một ngày nào đó, khi anh và em chạm mặt nhau.
Chúng ta vẫn xem nhau là bạn, vẫn cười nói và tôn trọng nhau. Và em cũng mong rằng, bất chợt một cảm xúc nào đó ùa về trong em, đôi mắt em sẽ không còn ướt vì anh , em sẽ mĩm cười tự hào vì mình từng có một hạnh phúc, dẫu nó không vẹn tòan. Vậy là năm nay, em lại không vẹn tòan với mình lần nữa. Valentine năm nay cũng chỉ một mình em. Có lẽ em sẽ không khóc, em sẽ bù khú với đám bạn ế của mình, và biết đâu rằng ở đâu đó trên đất Sài Thành này anh đang choàng tay ôm một ai đó. Một hình bóng mới đủ lớn, đủ rộng để đắp đầy lên chất người của anh….
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh và bé vẫn mãi bên nhau
Ngày ấy, bé biết anh như một người bạn, rồi theo năm tháng bé biết anh yêu bé nhiều lắm. Nhưng cuộc sống không ai biết trước điều gì anh nhỉ? Từ tình bạn đi đến tình yêu thì dễ còn từ tình yêu trở lại tình bạn thì khó có thể.
Cái khó đó đang được bé và anh chứng minh. Anh và bé đã đi ngang nhau nhiều lần, chỉ có anh lặng lẽ nhìn bé, bé thì cứ vô tư không biết có anh lặng lẽ bên bé. Thời gian dần trôi, anh và bé hữu duyên cùng chung một nơi làm việc.
Công việc đã giúp anh và bé gần nhau hơn, tình bạn nảy sinh thành tình yêu trong anh dành cho bé lúc nào không hay. Bé biết nhưng bé vẫn vô tư không biết và vẫn vô tư đón nhận những lo lắng chăm sóc của anh. Đến một ngày anh ngỏ lời với bé, bé giật mình và nhận ra trong tim bé có hình bóng anh. Nhưng lúc đó có một hình bóng lớn hơn hình bóng anh. Anh biết, anh hiểu nhưng anh luôn hi vọng bé suy nghĩ lại. Bé bắt đầu thấy khó xử, vì bé yêu thương cả hai, không muốn ai phải khổ đau vì bé.
Tình bạn có thể có nhiều, nhưng tình yêu chỉ có một và một thôi. Bé quyết định làm tim anh đau đớn, anh đã đau đớn, nhưng anh vẫn lo lắng - chăm sóc cho bé vui và yên lòng. Bé nhận ra điều đó, bé thấy yêu và quý trọng anh nhiều hơn. Tình yêu của anh dành cho bé rất cao thượng. Tất cả giờ đây chỉ còn nếu thôi anh, nếu như thời gian có thể quay lại bé sẽ suy nghĩ lại quyết định của mình. Bé luôn tự hỏi tình yêu có thể khiến người ta đôi khi cũng mất lý trí vậy sao? Tới giờ phút này đây bé vẫn có thể chọn lựa lại, nhưng không, bé không muốn anh đau khổ? Vì anh là một người rất tốt, hiền lành. Bé muốn ra đi để dần quên anh như hiện giờ bé vẫn chưa có cơ hội để ra đi.
Mỗi ngày ra vào gặp anh, lý trí bé không thể nào thắng nỗi con tim mình, bé biết anh cũng có tâm trạng như bé, đúng không anh? Đến giờ phút này, bé nhận ra rằng bé ở bên anh, bé có cảm giác bình yên hơn bên người bé chọn, một cơn sóng ngầm. Nhưng tất cả đã muộn mất rồi. Đành nói lời chia tay tình yêu với anh, anh và bé cố gắng khắc phục một tình bạn mãi mãi nhé. Liệu điều đó có quá bất công với cả anh và bé không anh? Hi vọng anh sẽ đọc được điều bé nói nhé. Anh mãi là người bé yêu quý trọng trong tim bé.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh đã yêu em rồi Lúc này em đang làm gì, em đang nghĩ gì? Anh nhớ em nhiều lắm. Anh không hiểu tại sao nó lại như thế. Anh không giải thích nổi. Tại sao anh lại yêu em nhiều đến vậy. Trong suy nghĩ của anh lúc nào cũng có em hết. Em đã đi vào trong anh thật nhẹ nhàng mà sâu sắc quá. Có...