“Chẳng có gì là sai khi coi trọng trinh tiết cả!”
Nếu mất trinh do đã từng xớn xác với 1 hoặc nhiều người yêu cũ, tôi cho rằng đó là cái tội. Tội vô trách nhiệm với bản thân, tội không biết giữ chừng mực, còn là tội bất hiếu.
Xin chào Huyền Linh, tác giả bài viết “Em không còn trinh nhưng anh không được khinh!”!
Đọc bài viết của bạn, tôi thấy hình như bạn đang giận quá mất khôn thì phải. Người yêu bạn không đáng bị bạn chửi mắng, viết hẳn 1 bài rủa như thế.
Theo ý kiến của tôi, bạn trai bạn rất yêu bạn đó. Nếu không yêu, anh ta đã chẳng giận dỗi, mặt nặng mày nhẹ với bạn như vậy. Anh ta sẽ đòi bạn “yêu hết mình” và đá bạn sau khi hưởng thụ.
Tôi rất hiểu tâm trạng của người yêu bạn vì tôi cũng là 1 người coi trọng trinh tiết của phụ nữ giống như anh ấy. Và tôi thấy rằng: “Chẳng có gì là sai khi coi trọng trinh tiết cả!”.
Nhiều bạn gái sống buông thả và ngụy biện rằng “Đàn ông không zin việc gì con gái phải giữ zin”. Tôi thấy các bạn sòng phẳng đến mức hại đời mình như thế thì buồn cười thật.
Tôi nghĩ bạn Linh đây và nhiều cô gái khác đang sống quá thoáng. Khái niệm “yêu hết mình” của các bạn thực ra là sự ngụy biện trắng trợn cho lối sống buông thả. Yêu nhau đâu cứ nhất thiết cần phải hiến dâng tất cả. Và liệu đó có phải là một tình yêu đích thực không hay chỉ là nhu cầu để giải quyết ham muốn?
Tôi cũng đã trải qua ba cuộc tình nhưng luôn có giới hạn và chưa bao giờ ăn trái cấm. Vì vậy tôi không thể đồng cảm với người con gái nào quan hệ trước hôn nhân. Tôi cho rằng những con người như vậy sống quá bản năng, không có lí trí.
Đa số phụ nữ đều biết mất trinh thì sau này sẽ khó tìm được hạnh phúc thật sự vì có mấy ai rộng lượng khi biết vợ mình từng ăn nằm với thằng khác. Tuy nhiên, nhiều bạn vẫn vì thú vui nhất thời mà liều lĩnh với tương lai của mình.
Tôi không muốn lấy 1 người vợ bản năng, vô trách nhiệm, không nghĩ tới hậu quả như vậy. Bởi khi mà con người đã bản năng, sống không suy nghĩ, sau này khi lấy nhau sẽ có những hiểm họa khôn lường.
Video đang HOT
Chả có tình yêu nào vĩnh cửu, sau này vợ chồng sống với nhau chủ yếu là chữ “nghĩa”. Nếu 1 cô vợ bản năng, quá lụy chữ “tình”, cô ta sẵn sàng bỏ gia đình, bỏ chồng đi theo tình yêu mới, rồi lại lên giường với người khác, yêu hết mình với người khác. Như vậy thì thật là nguy hiểm.
Tôi biết nhiều cô gái cũng không muốn nhưng nhắm mắt trao thân vì bạn trai ép buộc. Tôi phê phán những thằng đàn ông dụ dỗ, lấy đi đời con gái người ta rồi bỏ. Những kẻ ấy thật đê tiện.
Tuy nhiên phụ nữ vẫn chịu một phần trách nhiệm vì nếu cương quyết từ chối thì đâu phải mất mát mà sau này hối tiếc. Đừng bao giờ đổ thừa là yêu quá nên không thể kiềm chế. Toàn là láo toét. Do ham mê thể xác quá độ nên mới dễ dãi trao thân cho nhau.
Dùng thân xác của mình để chứng minh tình yêu là một việc làm hết sức sai lầm (nếu không muốn nói là ngu xuẩn). Một tình yêu chân chính và đích thực thì cần có tình dục nhưng sẽ chỉ diễn ra sau hôn nhân mà thôi.
Có những suy nghĩ ngây thơ đến nỗi dùng tình dục để níu kéo tình yêu. Tình dục chính là con dao hai lưỡi: nó có thể khiến tình yêu thăng hoa nhưng cũng có thể là hung thần đẩy tình yêu đến bờ vực thẳm.
Trái chỉ ngọt khi đã chín và tình yêu cũng vậy. Hãy để tình yêu thăng hoa trong một đêm tân hôn lãng mạn. Điều đó chẳng phải sẽ tuyệt vời hơn sao?
Nhiều bạn gái sống buông thả và ngụy biện rằng “Đàn ông không zin việc gì con gái phải giữ zin”. Tôi thấy các bạn sòng phẳng đến mức hại đời mình như thế thì buồn cười thật. Người ta hư hỏng các bạn cũng phải hư hỏng cho ngang bằng nhau sao?
Tại sao phụ nữ cứ phải so đo cái chuyện “đàn ông 99% mất zin” và mình cũng mất zin cho huề. Các bạn ăn thua quá, nông nổi quá. Các bạn cứ giữ đi, giữ để đỡ thiệt thân cho các bạn chứ có gì đâu phải tị nạnh.
Bạn Linh nói người yêu bạn đòi hỏi bạn còn trinh là ích kỉ, là trẻ con, là so đo hơn thiệt. Tôi thấy thật nực cười quá. Bạn thì được phép sống bản năng, còn đàn ông chúng tôi thì bạn lại bắt phải suy nghĩ như thánh thần, bao dung cho các bạn hết mực.
Bạn đòi hỏi cao quá bạn Linh ạ! Và nếu cứ mãi đi theo sự kiêu căng, vênh váo đó, tôi nghĩ cả đời này bạn sẽ cô đơn, không kiếm được chàng trai tử tế.
Bạn cho rằng mất trinh không phải là lỗi lầm. Một phần đúng, nó không sai nếu phụ nữ mất trinh do tai nạn, do thể dục thể thao, hoặc do bị cưỡng đoạt. Không người đàn ông nào trách cứ bạn gái nếu bạn mất trinh vì những lí do kể trên. Thậm chí còn yêu thương, cưng chiều hơn và sẵn sàng bù đắp những mất mát của bạn trong quá khứ.
Tuy nhiên, nếu mất trinh do đã từng xớn xác với 1 hoặc nhiều người yêu cũ, tôi cho rằng đó là cái tội. Tội vô trách nhiệm với bản thân, tội không biết giữ chừng mực, còn là tội bất hiếu. Các bạn có nghĩ, nếu việc mất trinh ấy lộ ra, bố mẹ các bạn sẽ bị người đời đàm tiếu thế nào không? Hay các bạn lại tự sướng, kệ người ta, mình vui là được mà không mảy may nghĩ đến thể diện của bố mẹ?
Không người đàn ông nào trách cứ bạn gái nếu bạn mất trinh vì những lí do kể trên. Thậm chí còn yêu thương, cưng chiều hơn và sẵn sàng bù đắp những mất mát của bạn trong quá khứ.
Tôi không tin trong xã hội hiện nay, phụ nữ nào cũng hư hỏng, đánh mất mình rồi lại to mồm ngụy biện, chửi rủa người khác như bạn Linh. Thậm chí, tôi nghi ngờ những cô nàng giống bạn đang lên diễn đàn hô hào các em gái ngây thơ sống buông thả để mình không bị mất giá.
Dù thế nào, chữ “trinh” vẫn rất quan trọng để đánh giá 1 người phụ nữ. Riêng đối với tôi , tôi sẽ không bao giờ chấp nhận 1 người vợ không còn trinh (trừ khi bị mất do những tai nạn đặc biệt).
Tôi mong bạn Linh và nhiều bạn “thoáng” khác hãy tự nhìn nhận lại mình, sống chậm lại. Tôi khuyên thật lòng chị em phụ nữ, khi yêu hãy trao tất cả nhưng giữ lại trinh tiết. Đó là các bạn đang giữ gìn phẩm giá, giữ gìn tương lai cho chính mình.
Theo Xinhxinh
Bi kịch em dâu bị anh chồng cưỡng hiếp
Cái ngày định mệnh đó tôi nhớ rõ như in, tôi đang loay hoay giặt giũ trên tầng thì anh trai chồng về.
Tôi quen và quyết định cưới anh một cách chóng vánh vì khi đó tôi đã 30 tuổi còn anh thì bước sang tuổi 34. Trước khi cưới tôi và anh không có thời gian tìm hiểu nhau chỉ qua giới thiệu tôi mới được biết anh làm nhân viên của một công ty tư nhân, đã có nhà riêng, bố mẹ già đang sống ở quê, gia đình cơ bản. Chúng tôi quyết định cưới nhau với sự vui mừng phấn khởi từ phía hai gia đình.
Sau ngày cưới tôi mới biết anh sống chung với anh trai ruột. Anh trai hơn anh hai tuổi đã có một đời vợ và một cô con gái đang sống với ông bà ở quê. Là cô dâu mới cưới, tôi hoan hỷ với biết bao nhiêu dự định vui vẻ cùng chồng, muốn thoải mái trong ngôi nhà của hai đứa nhưng trong nhà lúc nào cũng có bóng dáng một người đàn ông còn trẻ nhưng đã bỏ vợ sống trong ngôi nhà ấy. Làm gì tôi cũng phải để ý, tôi cảm thấy vô cùng không thoải mái nhưng không biết phải nói sao với chồng vì dù gì ngôi nhà đó cũng là ngôi nhà của bố mẹ chồng xây nên. Mặc dù sổ đỏ đứng tên chồng, nhưng việc anh trai ở chung là điều chúng tôi không tự ý thay đổi được.
Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, vì tôi là giảng viên của một trường đại học nên cứ đến hè là tôi được nghỉ gần một tháng theo sinh viên. Chồng tôi thì vẫn phải đi làm không có ngày nghỉ nhưng anh chồng lại khác, anh làm bảo vệ theo ca của một doanh nghiệp. Tuy cũng không có ngày nghỉ nhưng làm theo ca nên cứ đi làm nửa buổi lại về.
Cái ngày định mệnh đó tôi nhớ rõ như in, tôi đang loay hoay giặt giũ trên tầng thì anh trai chồng về. Như mọi khi tôi vẫn làm việc của tôi, anh về thì sẽ tự động lên phòng hoặc ăn trưa nhưng tôi đâu ngờ rằng ngày hôm ấy không giống mọi khi, anh trai chồng uống rượu với bạn bè ở đâu đó về say mèm.
Ảnh minh họa: Imagine.
Tôi giặt quần áo xong thì xuống phòng mình, qua phòng anh tôi thấy anh đang nôn thốc nôn tháo trong nhà vệ sinh, mặc dù không tiện nhưng tôi không thể đứng nhìn khi anh chồng đang cần sự giúp đỡ. Tôi vào đưa khăn cho anh lau mặt, xuống nhà pha nước cam cho anh uống, dìu anh vào phòng nằm nghỉ. Xong việc tôi quay ra định về phòng thì anh chồm dậy nắm lấy tay tôi kéo mạnh vào lòng, tôi sợ hãi vùng vẫy muốn thoát ra nhưng là phụ nữ có thân hình nhỏ bé, sức khoẻ lại yếu nên tôi bất lực trước sức mạnh của anh.
Ngày hôm đó tôi bị anh chồng cưỡng hiếp mà chồng tôi không hay biết gì. Vì thương chồng, thương bố mẹ đẻ nên tôi im lặng, sợ nói ra chồng mang tiếng, bố mẹ đẻ tôi đau lòng. Một tháng sau đó, tôi thấy trong người khác lạ, tôi có linh tính chẳng lành nên ra hiệu thuốc mua que thử lên hai vạch. Tôi nói với chồng rằng mình đã có thai, chồng lập tức báo với ông bà nội với niềm hân hoan, còn tôi thì buồn vô hạn.
Vài tháng sau bác sỹ cho biết cái thai tôi mang là con trai lại càng khiến gia đình anh phấn khởi bởi. Theo lời bố anh nói thì ông chưa có cháu đích tôn mặc dù trong nhà có hẳn hai người con trai đã lớn tuổi. Ngày tôi sinh con, mẹ chồng tôi có lên chăm vài tháng, thằng bé ra đời có nét mặt không giống mẹ hoàn toàn cũng không giống bố. Cháu càng lớn các nét lại càng giống bác nó, đến bà nội còn phải công nhận là bé giống anh trai chồng tôi. Nhưng vì là anh em nên con em giống anh trai thì là lẽ bình thường.
Tôi nhìn con mình mà chỉ thấy thương thân, nỗi oan ức này không biết phải giãi bày như thế nào đây, liệu có một ngày chồng tôi vì nghi ngờ vợ mang con đi xét nghiệm ADN thì có phát hiện ta điều gì không? Vì con tôi càng lớn càng không giống bố mà giống bác nó y hệt. Hàng ngày tôi sống trong lơ sợ, ngày nào tôi cũng khóc, tôi không biết mình sẽ phải làm gì để đối mặt với tất cả mọi thứ xung quanh.
Theo VNE
Buồn chuyện gia đình, tôi lỡ 'say nắng' Đã lâu lắm rồi tim tôi mới đập nhanh như thế, loạn nhịp như thế. Chúng tôi chỉ có một vài phút riêng tư với nhau. Tôi gặp lại anh trong ngập ngụa chán chường, trong tận cùng của sự buồn khổ, con tim tưởng chừng như không thể nào nát tan thêm được nữa... Hai năm trước tôi gặp anh trong một...