Chẳng cần tình yêu mãnh liệt, tôi mong gặp bạn trai không quan trọng tiểu tiết
Tôi có người yêu cũ, anh từng nói rằng anh không muốn tiếp tục mối quan hệ mà không có tương lai. Giờ tôi thấy điều anh nói là đúng và hiện tại bản thân tôi cũng nghĩ vậy.
Tôi sinh năm 1991, tại miền Trung khô cằn, giờ đang sống tại khu vực Tây Nguyên. Ở độ tuổi như tôi, cũng chẳng cần có một tình yêu mãnh liệt hay đòi hỏi đối phương phải hoàn hảo, cũng chẳng mơ mộng về màu hồng của tình yêu nữa. Điều tôi cần là sự thông cảm, thấu hiểu, sống không quan trọng tiểu tiết.
Tôi sống ở miền Trung từ nhỏ, nơi mà khi còn bé bố mẹ đã dạy lễ giáo, coi trọng từ những điều nhỏ trong sinh hoạt hằng ngày (ăn cơm phải mời, phải gắp thức ăn cho người lớn, vợ phải chờ chồng ăn xong mới được đứng dậy…). Từ khi ra trường đi làm, tới những miền đất mới, tôi cảm thấy những điều đó không cần thiết trong cuộc sống gia đình.
Tôi mong muốn tìm bạn trai quê gốc Bắc, Trung đang sinh sống tại khu vực miền Nam, Tây Nguyên để có thể thuận tiện cho việc tìm hiểu.
Video đang HOT
Tôi xin mạn phép mượn bài thơ “Em có ước gì đâu” của tác giả Scarletvn Thụy Vi để nói lên suy nghĩ của mình:
Em có ước gì đâu
Một ngôi nhà. Bão dừng sau cánh cửa
Những ưu tư muộn phiền tạm thời bỏ lại
Bên trong, chỉ có ấm áp, và anh.
Em có ước gì đâu
Một tách cà phê. Một buổi sáng yên lành
Ta tất bật đón chào ngày mới
Hôm qua là điều đã lùi xa
Những điều to tát như yêu thương, hờn giận, thứ tha
Hãy để dành cho chú chim đang hót bên ngoài cửa sổ
Đang chờ em là rau đầy một rổ
Bó hoa đang chờ cắm
Và một ngày bận rộn
Của em
Em già rồi
Nên sẽ không thích kiêng khem
Ăn uống ngon, mặc đẹp, đọc những quyển sách hay
Đi lang thang đó đây. Vùi đầu vào việc làm
Hát khi tắm, xem phim khi đang nằm, cuộn tròn khi ngủ
Và yêu anh khi em muốn
Em có ước gì đâu
Anh ạ!
Cuộc đời này, là phức hợp của những điều giản dị
Ta cứ sống, thở, cầu nguyện và yêu thôi
Mọi thứ, hoặc chỉ là bản thân nó
Hoặc vốn dĩ đã là một phép màu .
Theo VNE
23 tuổi, tôi mong gặp bạn trai hơn vài tuổi, hài hước
Đến lúc bạn bè mời cưới, tôi mới chợt nhận ra bấy lâu nay mình hững hờ quá. Làm gì cũng muốn một mình để rồi 23 năm mang danh FA. Giờ tìm kiếm "một nửa" có lẽ được rồi.
Giới thiệu đôi nét về bản thân:
Trong 4 năm đại học, tôi mở rộng thêm nhiều mối quan hệ nhưng đa phần đều là nữ. Một năm đi làm, tôi tiếp xúc nhiều bạn nam hơn nhưng có lẽ vì duyên chưa tới. Đó là một trong những lý do tôi ế tới tận giờ.
Càng lớn tôi càng thay đổi tính tình. Tuy vẫn nói nhiều và hài hước nhưng lại không còn thích đám đông, thời gian rảnh thường ở nhà nấu ăn, xem phim, ngủ nghỉ. Có lẽ chỉ thiếu nuôi chim cùng một bình trà nữa là thành người già.
Bên ngoài mọi người nghĩ tôi là người đơn giản, vui vẻ, không lo âu. Tất cả chỉ là tôi không muốn thể hiện, bởi có nói ra những trăn trở, khó khăn thì cũng không giải quyết được gì, thêm người biết lại thêm phiền.
Tôi hơi nóng và khó tính, sẽ cải thiện nhưng cần có nhiều thời gian. Tôi hơi gầy nhưng được nhan sắc bù lại (cười). Vui chút thôi chứ trông tôi cũng không đến nỗi nào.
Mong rằng sẽ gặp được một người lạ nào đó hợp ý, để cùng nói chuyện trên trời dưới đất. Nếu may mắn, hy vọng bạn ấy có thể lớn hơn tôi vài tuổi, hài hước một chút, suy nghĩ chín chắn, biết đâu có thể tiến xa hơn.
Theo VNE
Vợ tôi lấy tôi chỉ vì muốn... trả thù mẹ tôi! Tôi cứ nghĩ cuộc hôn nhân tự nguyện này sẽ vô cùng hạnh phúc, nhưng chỉ sau 2 năm, tôi được biết sự thật đau đớn. Đêm cuối cùng khi còn là một gia đình, vợ tôi đã kể cho tôi nghe một câu chuyện sửng sốt. Tôi có thể xâu chuỗi lại sự việc như thế này: 5 năm trước, tôi có...