Chẳng ai thích làm bạn với cô đơn đâu anh, em cũng vậy…
Là con gái, em hay gồng mình lên với những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Dù mệt mỏi đến nhường nào,em cũng cố gắng bám víu lấy một điểm tựa dù bên cạnh không anh- người đặc biệt dành riêng em.
Là con gái, em vẫn vô tư với nụ cười trên môi mình, cố tình làm nhòa đi những giọt nước mắt chất chứa trong tâm hồn em. Khi em chơi vơi giữa cuộc sống hối hả, giữa những người xa lạ đi qua em thì liệu giờ này anh đang nơi đâu? Em tự an ủi mình rằng anh chưa đến, vì giờ đây anh đang bận với vô vàng công việc hoặc là vì hạnh phúc tắc đường nên anh chưa kịp đến bên em. Rồi đến một lúc nào đó, anh sẽ chạy đến bên em.
Là con gái, khi không anh bên cạnh, em tìm cho mình những thú vui nhỏ nhỏ. Như đi thư viện đọc sách, đi cafe, tám chuyện với hội bạn thân,… Hơn thế nữa, có những lúc em tự cho mình quyền lười biếng chẳng làm gì chỉ nằm đó tưởng tượng đến anh rồi chợt cười. Nói như thế, không có nghĩa là cuộc sống em toàn màu hồng. Có lẽ anh không biết, có những khoảng thời gian em vờ như bản thân mình ổn, em lại muốn tìm anh biết bao nhiêu!.
Ừ thì con gái như em độc thân có lẽ đã quen rồi. “Em độc thân-em kiêu hãnh” có lẽ như trở thành phương châm sống của em nên dù ai có chê em là “gái ế” thì em cũng chẳng buồn quan tâm. Em biết chính em là người đưa ra lựa chọn. Hoặc là yêu thương và bận rộn với chuyện tình yêu hoặc là cô đơn và tự do. Nhưng có một sự thật, tự do mãi khiến em càng ngày càng cô đơn hơn đặc biệt là khi đêm về, khi mùa đông đến, khi những dịp lễ,… Cứ thế nên cảm xúc em không tốt chút nào anh à!.
Thế nên…
Đừng tin nụ cười rạng rỡ trên mặt em mỗi khi em xuất hiện trước mọi người. Mà hãy nhìn vào những giọt nước mắt khi không còn ai bên cạnh, khi người ta quay lưng đi chỉ còn em chơi vơi giữa dòng đời.
Đừng tin vào những ngày em lạc lối quên cả đường về. Em như thế là bởi vì em sợ, sợ ngoảnh đầu lại không có một ai đó đặc biệt đang đợi em, đang dang tay chào đón em.
Video đang HOT
Đừng tin vào câu nói em vẫn hay nói với đám bạn:”Có anh bên cạnh cũng được, không anh bên cạnh cũng chẳng sao”. Em nói dối đấy, nếu không cần thì cảm xúc em sẽ không mông lung giữa những cảm xúc khi nghĩ đến anh.
Đừng tin vào sự cố chấp khi em chọn cô đơn là bạn mình. Là cô gái, em mang trong mình hoài bão khát vọng của tuổ.i 20 nên em luôn cố chấp nói dối bản thân thôi hãy nghĩ đến anh mà hãy tập trung cho tương lai trước. Em cố chấp như thế đấy, em cố chấp vì em muốn chờ anh, chờ một ngày anh đến bên em. Chẳng ai thích làm bạn với cô đơn đâu anh, em cũng vậy.
Có một sự thật là, con gái thường nói ngược với những gì mình nghĩ. Cũng hay thể hiện sự mạnh mẽ cứng cỏi để che đi một trái tim yếu mềm quá đỗi mong manh. Vì thế mà em luôn cho rằng mình ổn, em sẽ chẳng sao khi anh và em cùng chơi trò trốn tìm suốt 20 năm. Sự thật là, em cần anh! Cần anh đến nức nở, cần anh đến mắt đỏ hoe rồi, người đặc biệt à!
Theo Phununews
Bầu đến tháng thứ 7 chồng vẫn ép vợ bắc thang lau chùi trần nhà để đón Tết và cái kết
Bị chồng ép phải trèo thang lau nhà dù đang bầu 7 tháng, Thủy đành gạt nước mắt làm công việc chồng giao để rồi sau đó lại xảy ra cảnh tượng kinh hoàng này.
Đang cố lau chùi trần nhà thì... (ảnh minh họa)
Còn những nửa tháng nửa tháng mới đến Tết nhưng Hoàng đã bắt vợ dọn dẹp nhà cửa đón Tết ngay từ bây giờ rồi. Là đàn ông nhưng Hoàng lại ưa sạch sẽ, gọn gàng 1 cách tinh tươm. Vợ chồng ở cùng bố mẹ nên cũng hơi bất tiện, nhưng Thủy vẫn phải cố để làm chồng vui lòng.
Cuối tuần được nghỉ, Thủy đang tính đi siêu thị mua ít đồ thì chồng đã giao việc cho vợ như đúng rồi khiến Thủy sốc ngất.
- Chiều này em ở nhà bắc thang lau chùi trần nhà, quạt trần hộ anh nhé. Quạt với trần nhà cả năm không lau chùi bẩn thỉu quá rồi, dọn nhanh không Tết khác khứa hộ vào lại chê thì xui cả năm đấy.
- Hả??? Anh bảo em tự bắc thang, 1 mình lau chùi trần nhà và mấy cái quạt trần á?
- Ừ, em không làm thì ai làm. Anh thì bận làm cả chủ nhật không có ngày nghỉ, bố mẹ thì hơn 60 rồi. Thôi em chịu khó nhé rồi Tết anh thưởng cho.
Thôi em chịu khó nhé rồi Tết anh thưởng cho (ảnh minh họa)
- Em đang mang bầu, thậm chí là cái thai đã đến tháng thứ 7 rồi mà anh. Sao anh lại bắt 1 bà bầu leo trèo để lau trần nhà chứ. Anh tự làm đi, không thì để kệ nó. Bẩn có chế.t đâu mà lo, em không làm đâu nguy hiểm lắm.
- Ơ, em học đâu được cái tính cãi chồng như thế. Anh giao việc rồi thì em cố làm đi. Ngày trước chị gái anh bầu đến tháng thứ 8 vẫn leo trèo khắp cây na, cây mít khi trời vừa mưa xong để hái quả đấy thôi có sao đâu. Đừng tiểu thư như thế nữa, trần nhà mình cũng thấp không sao đâu. Làm đi, tối anh về sớm anh phụ vợ 1 tay.
- Sao anh lại có suy nghĩ như thế chứ? Nhỡ may em làm sao thì sao?
- Anh bảo không sao là không mà. Thôi làm đi, không làm là Tết này anh trả em về "nơi sản xuất" luôn đó nhé. Bố em đã cho anh mọi quyền hành cai quản, bảo ban em rồi.
Mặt Thủy xị ra rơm rớm nước mắt tủi thân vì chồng quá đáng. Đi thay đồ để dọn nhà Thủy nhìn xuống chiếc bụng bầu vượt mặt của mình xoa xoa bụng rồi khẽ bảo: "Con yêu, cùng mẹ đi làm việc nhà đón Tết nhé. Không ngờ bố con lại bắt con làm việc từ lúc chưa chào đời thế này". Thở dài chán nản, Thủy ra bê chiếc thang vào trong nhà dựng cẩn thận rồi đi lấy khăn ướt trèo lên lau chùi.
Chân run run trèo lên chiếc thang không người giữ ấy, Thủy cứ run rẩy vì sợ. Vừa lau lau được được 1 góc trần nhà bỗng mặt Thủy tối sầm lại, choáng váng hết cả đầu óc rồi không may cô trượt chân ngã "sầm" 1 cái xuống đất đau điếng.
Má.u chả.y khắp người cô, cái thai bị động như muốn long ra khỏi bụng cô khiến Thủy đa.u đớ.n vô cùng. Cô cố hết sức lực lôi điện thoại ra gọi cho chồng, nhưng không thể nói được câu gì mà ngất lịm đi.
Bắt máy vợ, nhưng không thấy vợ nói gì đang định tắt đi thì Hoàng choáng váng nghe tiếng mẹ gào thét bên kia đầu dây:
- Thủy, Thủy con sao thế này? Sao người con lại đầy má.u và cái thai... Ôi con dâu, cháu tôi. Ai cứu, cứu mẹ con tôi với....
Không biết vợ có chuyện gì, nhưng nghe mẹ vừa khóc vừa gọi vợ như thế Hoàng sợ lắm. Anh bỏ việc phóng xe như bay về nhà thì đứng tim trước cảnh tượng vợ nằm sõng xoài giữa 1 vũn.g má.u bên cạnh cái thang. Vội lao vào ôm lấy vợ, nhìn xuống cái thai trong bụng vợ Hoàng gào thét.
- Vợ ơi, em tỉnh lại đi. Em đừng chế.t, đừng chế.t mà vợ. Anh sai rồi, sai rồi khi bắt em bụng bầu trèo thang lau trần nhà.
Gọi mãi, gọi mãi Thủy mới mở he hé mắt ra nhìn chồng. Bàn tay yếu ớt đầy má.u của cô cố đưa lên sờ má.u chồng rồi gồng mình trăn trối với Hoàng.
- Anh về rồi à, may quá mẹ con em cũng đợi được anh. Anh ở lại sống tốt nhé, mẹ con em đi đây... Em đau lắm...
- Đừng, đừng nhắm mắt vợ ơi. Mở mắt ra đi mà vợ, anh sai rồi, sai thật rồi. Anh xin em đấy, đừng bỏ anh mà.
Bàn tay Thủy buông thõng xuống sàn nhà, mắt cũng nhắm nghiền lại mà ra đi khiến Hoàng và bố mẹ chồng khóc hết nước mắt. Ngày làm tang cho vợ con, Hùng cứ ôm chặt linh cữu của vợ mà khóc thổn thức rồi lại đấ.m thùm thụp vào ngực mình tự trách bản thân. Biết cái chế.t đau lòng của mẹ con Thủy, ai nấy cũng gạt nước mắt vừa thương vừa oán hận Hoàng.
Giá như anh không quá sạch sẽ, không bắt vợ bầu là.m chuyệ.n ấ.y thì giờ vợ chồng anh chuẩn bị đón 1 cái Tết vui vẻ, sung túc và hơn nữa là chào đón sự ra đời của con trai rồi. Nhưng không, chính Hoàng đã tự mình đán.h mất niềm hạnh phúc đó mà chuốc phải sai lầm tày đình.
Ân hận, đa.u đớ.n trước cái chế.t của vợ con Hùng trở nên trầm cảm không nói không cười. Anh định sau tuần đầu của vợ sẽ nên chùa xin ở lại chùa phục vụ nhà chùa và tụng kinh niệm phật sám hối về những lỗi lầm của mình. Ngửa mặt lên trời cao, anh ứa nước mắt mong vợ tha thứ và hi vọng vợ con anh sẽ được hạnh phúc, vui vẻ ở thế giới bên kia.
Theo blogtamsu
Chồng ơi, em chán anh rồi! Anh chưa bao giờ cho em có được một chút tình yêu thương và sự hạnh phúc, quan tâm giống như chồng người. Em kêu ca anh lại bảo, em đòi hỏi quá đáng. Chồng ơi, Em thật sự chán anh rồi! Em đã chán anh rồi, chán thật rồi. Nếu anh biết em chán anh như thế nào thì có thể anh...