Chẳng ai có thể giúp bạn vượt qua đau khổ ngoài chính bản thân!
Thât đây cha co ai co thê giup ban bươc ra ngoai bong tôi cua sư đau buôn, nhưng vơ vun cua tinh yêu hay nhưng va vâp trong cuôc sông ca. Chăng qua chi la nhưng lơi đông viên nhưng nêu như chinh ban thân ban…
Chăng qua chi la nhưng lơi đông viên nhưng nêu như chinh ban thân ban không tư nhân thưc va thuc đây ban thân thi du co trăm ngan lơi noi, lơi đông viên cung vô tac dung
Tôi cung đa tưng va vâp trong cuôc sông, đa tưng chăt chiu ôm nhưng vơ vun cua tinh yêu đên ri mau, đa tưng chim trong đau buôn tuyêt vong, chôn thân nơi căn phong 4 vach va vơi man đêm hăng ngay, hăng giơ,… vân cư vô đinh, co rât nhiêu lơi khuyên tư ban be, ngươi thân,… nhưng thê thi đa sao, tôi đa cô châp ôm hêt tât ca, tương tương minh la siêu anh hung va ôm hêt moi buôn đau, hư tôn, nhưng vêt thương va ca trai tim đa tan vơ.
Đên môt ngay tôi đa sai? Tôi la ngươi binh thương, tôi la môt ngươi trong sô 7 ty ngươi, vô cung nho be, co biêt bao nhiêu ngươi giông hoan canh cua tôi hay co bao nhiêu ngươi se tương tương đươc như tôi. Tôi nhân ra ngươi co thê cưu chi tôi, co thê lôi tôi ra ngoai anh sang, giup ban chân chai san đi qua nhưng vun vơ cua tinh yêu không ai khac ngươi đo chinh la ban thân tôi. Tôi măc đinh cho ban thân răng, du co thê nao đi nưa tôi nên sông la chinh tôi, nên lam nhưng gi minh thich, yêu ban thân, tôi muôn tôi ơ hiên tai chư không muôn tôi ơ hiên tai ma cư ôm qua khư, ôm nhưng đô vơ, nhưng nôi đau ma sông.
Tôi quyêt đinh, va ky cam kêt vơi ban thân minh, tôi cư măc nhưng đau buôn, cư than nhiên bươc qua du biêt se rât đau, tôi buôc minh phai đưng dây sau nhưng vâp nga trong cuôc sông. Tôi đưng dây va bươc qua canh cưa ma tôi đa tư nhôt minh va tim đên anh sang. Co thê thương ngươi đo vân con, nhưng không thê đau thương mai đươc, co thê naản long va muôn dưng lai nhưng không thê bơi vi khi nhin lai nhưng gi minh đa trai qua va cai muc đich cua ban thân la đam mê, la khat khao tuôi tre tôi se đưng dây đi tiêp.
Video đang HOT
Vơi trai tim chai san như tôi thi không sao, bên trong vân con đâp, vân con ngon lưa âm ap không to nhưng đu đê ban thân cam nhân đươc no vân đang chay, rôi môt ngay ngươi se quay lai, hay tư tôi se đi tim nêu như đên luc đo no vân bung chay khi găp ho.
Thât đây cha co ai co thê giup ban bươc ra ngoai bong tôi cua sư đau buôn, nhưng vơ vun cua tinh yêu hay nhưng va vâp trong cuôc sông ca.Chăng qua chi la nhưng lơi đông viên nhưng nêu như chinh ban thân ban không tư nhân thưc va thuc đây ban thân thi du co trăm ngan lơi noi, lơi đông viên cung vô tac dung.
Theo St/Phununews
'Là con gái, chỉ biết thương người dưng quá nhiều mà chẳng thương mẹ được bao nhiêu'
Gần 30 năm qua, con đã làm được gì để báo đáp mẹ? Đến những thương xót tối thiểu nhất, con cũng chưa làm được. Vì tất cả tâm tư, tình cảm, thời gian và nhiệt huyết, con đều dành cho người dưng hết mất rồi.
Hôm qua, con gói ghém đồ đạc trở về bên mẹ. Mắt con sưng húp vì khóc nhiều. Phải, mẹ à, người đàn ông con yêu hơn chính bản thân mình nhiều năm nay đã có người đàn bà khác bên ngoài. Khi phát hiện ra sự thật đau đớn tưởng đứt ruột gan ấy, con chẳng còn sức để làm gì khác là ôm đứa con bé bỏng và chạy một mạch về bên mẹ.
Con khóc ngất đi trong vòng tay mẹ. Mẹ ôm con thật chặt, chỉ im lặng vỗ về con mà chẳng nói điều gì. Rồi mẹ trông cháu và giục con đi nghỉ, dặn con có chuyện gì thì cứ từ từ rồi sẽ giải quyết được, yên tâm mẹ luôn bên con. Con nhìn theo bóng 2 bà cháu, một già một trẻ, chợt nhận ra, lưng mẹ đã còng hơn nhiều từ lúc nào, tóc mẹ đã bạc trắng nửa đầu mất rồi. Thế nhưng, đã bao giờ con dành ngày cuối tuần rảnh rỗi về bên mẹ, vừa thủ thỉ chuyện trò vừa nhổ những chiếc tóc bạc đầu tiên cho mẹ? Con đã bao giờ mua biếu mẹ được một món đồ ngon, vật bổ, thuốc đau lưng đau khớp tốt cho sức khỏe của mẹ?
"Con khóc ngất đi trong vòng tay mẹ. Mẹ ôm con thật chặt, chỉ im lặng vỗ về con mà chẳng nói điều gì..." - Ảnh minh họa.
Càng nghĩ, con càng nhận ra mình chưa làm được gì cho mẹ. Cả tuổi thơ con được mẹ nâng niu, chăm bẵm như nâng trứng mỏng, nhưng từ khi con yêu người dưng, trong mắt con toàn hình bóng của người ta. Con luôn muốn dành điều tốt nhất cho họ. Còn mẹ của con, bị con vô tình tới tàn nhẫn gạt sang một bên
Con chỉ cần biết chồng con có được vui không, làm sao để lấy lòng bố mẹ chồng, anh em đằng nhà chồng. Mà chẳng hề bận tâm mẹ dạo này có khỏe không, mẹ có chuyện gì buồn phiền. Mỗi lần gọi điện về nhà, con toàn khoe những chuyện vui của con, hôm nay chồng con đã tặng con bó hoa đẹp lắm nhé, còn nói chuyện mẹ chồngcon khoe với khách tới chơi nhà có con dâu thảo ra sao.
Hay con chỉ biết kêu ca những rắc rối, khó khăn của bản thân mình, để tìm ở mẹ một nơi trút bỏ phiền muộn và mong lời khuyên giải quyết vấn đề. Con đã bao giờ có một câu hỏi thăm mẹ, dù là đơn giản nhất như hôm nay mẹ đã làm gì, bữa ăn của mẹ có những món nào, dặn dò mẹ đi nghỉ sớm, giữ sức khỏe? Con hoàn toàn quên bẵng mất, mẹ cũng cần những săn sóc, yêu thương như bất kì ai khác.
Nhưng cuối cùng, sau tất cả, người dưng thì mãi vẫn chỉ là người dưng. Họ có thể dẫm đạp lên tình nghĩa sâu nặng đã có với nhau, khinh rẻ không thương tiếc tình cảm của con để phản bội con một cách đau đớn. Còn bố mẹ chồng con, lúc nào cũng khen con là dâu ngoan đấy, tự hào về con dâu của họ lắm đấy, mà khi có chuyện xảy ra, muôn đời họ vẫn đứng về phía con trai của họ.
Và một khi con cùng người đàn ông ấy không còn quan hệ vợ chồng nữa, thì con cũng trở thành người xa lạ đối với họ. Còn người đàn ông con đã trao trọn trái tim ấy, khi anh ta có người đàn bà khác, cũng là lúc con chẳng còn ý nghĩa gì đối với anh ta nữa. Tình yêu hết, tình nghĩa cũng cạn khô, con đối với anh ta chỉ là một người quen mặt, không hơn không kém.
Chỉ có mẹ, lúc nào cũng chăm chú lắng nghe từng lời con nói, dù là lảm nhảm về đủ thứ chuyện đằng nhà chồng con, ghi nhớ tận sinh nhật một cô em họ của con để nhắc con chúc mừng cô ấy cho cô ấy vui. Chỉ có mẹ, luôn bên con mỗi khi con cần, mà chẳng màng con phải đáp lại. Chỉ có mẹ, mỗi khi con gặp chút rắc rối dù là nhỏ nhất, như con cảm mạo vớ vẩn thì mẹ đã sốt sắng hỏi thăm ngày dăm bẩy bận, mang tận thuốc sang nhà chồng cho con. Chỉ có mẹ, luôn cười thật tươi mỗi khi con về nhà chơi, dù con chỉ tạt qua được một chốc một lát, rồi con lại đi ngay, về làm tốt vai trò làm vợ, làm con dâu của mình. Chỉ có mẹ, là yêu thương con vô điều kiện.
Vậy mà gần 30 năm qua, con đã làm được gì để báo đáp mẹ? Không, mẹ cũng chẳng cần con báo đáp gì đâu. Nhưng đến những thương xót tối thiểu nhất, con cũng chưa làm được. Vì tất cả tâm tư, tình cảm, thời gian và nhiệt huyết, con đều dành cho người dưng hết mất rồi.
Tuổi thơ vô lo vô nghĩ, con sống trong vòng tay bảo bọc của mẹ. Tới lúc ra trường đi làm, con còn bận yêu người dưng. Sau khi kết hôn, con còn bận chăm lo cho chồng, phụng dưỡng bố mẹ chồng - những người chẳng sinh ra cũng không hề nuôi con lớn. Thế giới của con là chồng và nhà chồng, trong suy nghĩ của con cũng chỉ những đối tượng ấy mới cần được quan tâm, chăm sóc. Còn mẹ, con quên nhãng mất mẹ, hoặc giả con luôn cho rằng, mẹ đâu cần nên con cũng coi nhẹ mà bỏ qua.
Làm mẹ rồi con mới hiểu hết những nhọc nhằn, gian lao để nuôi một đứa trẻ trưởng thành nên người. Có con gái rồi con mới thấm những yêu thương, mong ngóng của mình dành cho con lớn lao đến thế nào. Đối với mẹ, mẹ chẳng mong gì hơn là con được hạnh phúc. Những khó khăn của mẹ, mẹ giữ cho riêng mình, để con khỏi phải bận lòng. Con hạnh phúc, cũng là niềm hạnh phúc của mẹ.
Mẹ là thế. Vậy mà con chỉ biết thương người dưng. Con đã yêu người dưng quá nhiều, mà chẳng yêu thương mẹ được bao nhiêu. Mẹ ơi...
Theo Giang Phạm/Phununews
Thành đại gia nhờ nhà vợ, chồng lại quả "món quà" không ai ngờ Từ một người mồ côi cả bố lẫn mẹ, được ông bà nội cưu mang, cho việc làm, cho ở rể khi lấy chị, được cùng chị hưởng cơ ngơi của ông bà chị để lại, thế mà còn trở chứng cờ bạc, rượu chè rồi còn dắt cả bồ trẻ về đòi chia của để nuôi bồ thì thật anh ấy không...