Chán vì chồng hiền như ‘cục đất’
Ai cũng bảo số tôi sướng vì lấy được người chồng hiền, vợ tha hồ mà &’khiển’.
Tôi cũng từng tưởng mình sướng thật, sướng nhất trong đám chị em cùng t.uổi chơi thân với nhau. Nhưng ai ngờ, cái sự hiền của chồng lâu dần khiến tôi cảm thấy mệt mỏi, cảm thấy chán nản chẳng muốn nói với chồng.
Ngày yêu nhau, chồng lúc nào cũng hiền hiền, lành lành. Người ta bảo chồng tôi là người điềm đạm, ăn nói nhẹ nhàng, dễ chịu với người yêu. Tôi cũng thấy thế. So với mấy cô bạn gái suốt ngày ca thán chuyện bạn trai của mình ăn nói bỗ bã, cục cằn, hơi tí là ghen tuông, bực bội cáu gắt thì tôi thấy mình quá may mắn. Người yêu tôi luôn luôn biết ứng xử, với ai cũng vậy, nhẹ nhàng tình cảm, không bao giờ khiến người khác khó chịu.
Ngày cưới nhau, tôi rất mừng, bố mẹ tôi cũng vui vì con rể hiền lành, sau này con gái được nhờ, không phải lo nghĩ gì hết. Cái chuyện bị chồng bắt nạt thì không bao giờ phải lo, sống như thế lại thoải mái.
Ban đầu đúng là thích thật. Ngày về làm vợ chồng, chồng tôi chiều tôi hết mực. Cái gì tôi yêu cầu là chồng cũng đồng ý hết. Tôi muốn đi đâu, làm gì, chồng cũng chiều tôi. Nói chung, anh là người chồng tâm lý cực kì trong mắt tôi. Tôi thích thú và tự hào lắm, cảm thấy chồng đúng là người chồng như ý mà tôi cưới được.
Ngày cưới nhau, tôi rất mừng, bố mẹ tôi cũng vui vì con rể hiền lành, sau này con gái được nhờ, không phải lo nghĩ gì hết. (Ảnh minh họa)
Một thời gian tôi mới biết, chẳng có gì tôi yêu cầu mà anh từ chối hết. Tôi đi đâu, với ai, làm gì, ở đâu, anh không thèm hỏi han gì. Anh luôn có câu cửa miệng &’ừ, em đi đâu thì đi, tùy em’. Nhiều lúc tôi muốn được chồng ngăn cấm một lần, được chồng nói, anh muốn em ở nhà với anh nhưng mà chẳng thấy khi nào chồng nói như vậy. Thế nên, người vợ như tôi cảm thấy mình được tự do thái quá. Có lúc chẳng bận gì, đi với chị em nhưng chồng gọi về, tôi chỉ cần bảo là &’em đi tí nữa, anh gọi làm gì sớm thế’ thì y như rằng chồng lại à ừ, &’thế em cứ ngồi đi, khi nào về cũng được, không sao, anh chỉ hỏi em vậy thôi’.
Từ ngày cưới nhau, về nhà tôi chơi, mấy anh chị trong nhà tôi đều bảo, &’sao dạo này thằng H ít nói thế, mẹ hỏi cái gì thì nó nói cái đó, cứ gật đầu ậm ờ, không như ngày đầu về ra mắt’. Thật ra, chồng tôi đâu có khác gì ngày đầu về chơi đâu, chỉ là, ngày đó còn xa lạ thì cái sự ít nói của anh là bình thường. Nhưng bây giờ, đã là con cái trong nhà, anh còn chẳng nói năng gì, hỏi han bố mẹ cũng không hỏi được tử tế thì chẳng phải mấy ai cảm tình?
Đã thế, anh chị em trong nhà tôi bảo, anh không chủ động hỏi han anh chị khi nào. Cũng nhát, không chịu tiếp chuyện với anh chị. Rất ngoan ngoãn, vâng dạ, nhưng chỉ khi nào anh chị chủ động thì chồng mới nói, còn không thì thôi, ngồi cắn đũa từ đầu tới cuối. Chồng hiền như thế thì chán c.hết.
Mẹ tôi bảo, con rể mà chậm nói như thế, sang hàng xóm chơi người ta cười cho. Nói thật, ở nhà chồng tôi cũng mấy khi sang hàng xóm, nói gì đến chuyện về quê vợ. Có người hàng xóm nhà tôi sang chơi, chồng tôi cũng chào lí nhí trong cổ họng rồi đi thẳng, vì sợ người khác lại hỏi han này nọ.
Video đang HOT
Ở nhà, anh có làm gì khiến tôi không hài lòng, tôi bảo đừng có làm nữa thì anh lập tức thôi ngay. (Ảnh minh họa)
Những ngày sống cùng nhau, tôi càng cảm nhận chồng vừa hiền vừa nhát, chán kinh khủng. Bảo chồng gọi về hỏi thăm bố mẹ thì chồng bảo, không biết nói năng gì, giờ gọi cũng chẳng biết nói ra sao. Tôi giục bảo phải quan tâm bố mẹ chút xíu, thể hiện tình cảm của con cái thì chồng bảo &’tình cảm để trong lòng nói ra ngại lắm. Tính anh không thích nói ra tình cảm của mình, anh rất ngại nói những câu tình cảm thành lời’. Tôi chán luôn, không buồn nói nữa.
Bây giờ, cưới nhau rồi, bạn bè tôi không còn khen chồng tôi hiền hay điềm đạm như trước. Đi chơi cùng nhóm, họ bảo, &’sao chồng mày vặn răng không nói một câu vậy? Bọn tao hỏi gì thì nói ấy, cũng không ga lăng gì với chị em phụ nữ. Trêu cái gì thì anh ấy cứ đỏ mặt lên, rồi thẹn thẹn, ngại ngại, cúi mặt xuống’. Tôi chẳng biết chống chế thế nào, tính này của chồng thì tô thừa hiểu.
Ở nhà, anh có làm gì khiến tôi không hài lòng, tôi bảo đừng có làm nữa thì anh lập tức thôi ngay. Anh nghe lời tôi răm rắp, tôi chẳng vui như người ta vẫn nghĩ đâu. Một người vợ có chồng tâm lý, hiểu vợ chiều vợ khác với người chồng nhu nhược, hiền như đất. Nói gì nghe nấy thì khác gì tôi làm chồng trong nhà này. Tôi thật chẳng thích tí nào người chồng như thế.
Bố mẹ anh không hiểu cứ bảo tôi &’đè đầu cưỡi cổ’ anh, bắt nạt anh nên anh mới nghe tôi như vậy. Bố mẹ chồng tôi sợ con trai họ bị tôi điều khiển nên rất không ấn tượng với tôi. Tôi chán lắm, nghĩ lại cái cảnh chồng ngày trước luôn chiều tôi, yêu tôi, quan tâm tôi mà tôi thèm lắm. Bây giờ ở nhà này, chồng chẳng bận tâm chuyện gì, cái gì cũng cho tôi quyết hết. Đúng là, sống với một người chồng như thế khác gì sống với cái máy phải không các bạn?
Theo Khampha
Lấy vợ thừa...
Tuấn yêu Nga, chẳng ai biết lý do vì sao một chàng trai đẹp, thư sinh, giàu có lại yêu một cô nàng đã từng có chồng con và lại hơn mình 5 t.uổi.
Cả đời Tuấn phấn đấu cho sự nghiệp học hành, bản thân đi du học nước ngoài mấy năm, về quê lập nghiệp, làm giàu, ai cũng tưởng Tuấn sẽ yêu một cô người yêu như thế nào, xinh đẹp ra sao, trẻ trung cao ráo thế nào, ai ngờ... Người ta bảo Tuấn lấy Nga khác gì lấy vợ thừa của người đàn ông khác. Vợ thừa là thế nào, Tuấn không hiểu...
Hàng xóm láng giềng ngã ngửa khi nghe cái tin Nga, người yêu của Tuấn hơn anh những 5 t.uổi. Đến bố mẹ anh còn trợn trừng mắt trước ngày anh quyết định thưa chuyện với bố mẹ, dẫn người yêu về ra mắt. Anh nói với mẹ rằng, anh yêu người con gái ấy nhưng mà có một sự thật, mong bố mẹ phải chấp nhận. Đó là, cô gái ấy hơn anh những 5 t.uổi và đã có một cô con gái xinh xắn được hơn 2 t.uổi.
Bố mẹ anh c.hết đứng người khi nghe tin đó. Ai cũng ngăn cấm không chấp nhận chuyện này. Có mấy bố mẹ lại không sốc, lại đồng ý ngay khi con mình lấy người đàn bà đã qua một đời chồng, có con riêng. Không những thế lại còn hơn t.uổi con mình, mà hơn những 5 t.uổi. Đúng là không thể tin nổi, bố mẹ Tuấn ra sức phản đối con.
Với gia đình họ, Tuấn là một đứa con trai ưu tú, ưu tú đến nỗi họ luôn nghĩ rằng, con họ là niềm mơ ước của rất nhiều cô gái mà phải lấy một người vợ gần như hoàn hảo trong mắt họ. Đằng này, Nga chưa đạt được tiêu chí gì, họ cũng không cần bận tâm, chỉ cần Nga có chồng, có con và hơn 5 t.uổi là đã không chấp nhận được rồi...
Với gia đình họ, Tuấn là một đứa con trai ưu tú, ưu tú đến nỗi họ luôn nghĩ rằng, con họ là niềm mơ ước của rất nhiều cô gái mà phải lấy một người vợ gần như hoàn hảo trong mắt họ. (Ảnh minh họa)
Ấy vậy mà, không hiểu bằng cách nào, Tuấn thuyết phục được gia đình. Hoặc là tình nguyện đồng ý hoặc là miễn cưỡng chấp nhận cuộc hôn nhân này. Cả nhà sống chung, đó là điều kiện để Tuấn được kết hôn với Nga. Ban đầu, Nga sợ lắm, sợ mình không được lòng bố mẹ chồng, sợ mình bị bố mẹ chồng hắt hủi, sợ bố mẹ chồng coi thường mình và sợ con mình khổ. Nhưng vì yêu Tuấn, Nga chấp nhận tất cả...
Nga đã lấy hết dũng cảm, quyết tâm lấy điểm trong mắt bố mẹ chồng. Ngày mang theo con về nhà chồng, Nga chứng kiến bao nhiêu ánh mắt nhìn mình một cách bí ẩn. Ai cũng ngạc nhiên không hiểu tại sao Tuấn lại yêu cô gái này đến vậy và họ chắc như đinh đóng cột rằng, cô gái này chắc chắn có bùa mê thuốc lú gì đó khiến chàng trai đẹp trai, học hành giỏi giang, công việc tốt lại từng đi du học ở nước ngoài về c.hết mê c.hết mệt. Đó là họ nghĩ vậy, vì hàng xóm mà, họ có cách nghĩ của họ và luôn luôn tiêu cực trong những cuộc hôn nhân không tương xứng về hoàn cảnh hay t.uổi tác.
Họ chỉ tiếc cho Tuấn, một người hào hoa như vậy lại lấy một cô vợ già hơn mình những 5 t.uổi và có một cậu con trai. Rồi gia đình họ sẽ thế nào...
Nga chấp nhận tất cả, vì yêu Tuấn, Nga đã xác định có ngày hôm nay, không oán thán một lời. Vẫn cười tươi khi mọi người nhìn mình và không quên chào hỏi họ hàng.
Nga biết cách để con mình gần gũi ông bà nội dù không phải là ông bà ruột thịt của cháu. Vì trẻ con còn nhỏ nên rất dễ gần, quấn ông bà lắm. (ảnh minh họa)
Những ngày về làm dâu, ngoài việc dậy sớm, dọn dẹp nhà cửa, chuẩn bị đồ ăn sáng cho gia đình, bố mẹ chồng, Nga còn đi chợ mua sẵn hết thức ăn và những món bố mẹ thích để trong tủ lạnh. Trước khi đi làm, Nga có dặn bố mẹ ở nhà nếu thích gì thì nấu ăn vì đã để đồ ăn trong tủ lạnh cả rồi. Có nhiều hôm cẩn thận, Nga còn nấu sẵn những món mới mà sợ mẹ không thể nấu, nói là rất tốt cho người già để bố mẹ ở nhà tẩm bổ.
Mỗi ngày đi làm về, Nga lại đưa con sang hàng xóm chơi. Có gì ngon ngon, Nga cũng mang biếu người này, người kia, mỗi người một chút. Trẻ con hàng xóm, Nga liên tục tổ chức tiệc nhỏ trong gia đình như bánh kẹo rồi mời các cháu sang chơi cùng với con mình. Các bác hàng xóm cũng rất hài lòng về cách ứng xử của Nga. Điềm đạm, nhẹ nhàng, vồn vã hỏi thăm sức khỏe người già, trẻ nhỏ. Nga rất hay sang nhà hàng xóm để hỏi han nhau, vui chơi cùng các cháu với con mình, để con mình gần gũi.
Nga biết cách để con mình gần gũi ông bà nội dù không phải là ông bà ruột thịt của cháu. Vì trẻ con còn nhỏ nên rất dễ gần, quấn ông bà lắm. Nhiều khi cháu cứ nói ngọng ngọng gọi bà nội, ông nội. Rồi Nga còn dạy còn phải ngoan với ông bà, kính dạ ông bà. Thi thoảng Nga dạy con biếu quà cho ông bà, ông bà thích lắm. Không phải ruột thịt nhưng trong nhà đang vắng người, tự nhiên có đ.ứa t.rẻ con gọi ông bà là bà nội, ông bà mừng lắm, vui cửa vui nhà.
Cứ như thế, tình cảm ông bà với cháu gần gũi, lâu dần ông bà coi cháu như cháu ruột của mình vậy. Mỗi lần đi làm về, nhìn ông bà và cháu quý nhau, thân nhau, Nga mừng lắm. Bây giờ ông nhận việc đưa cháu đi học và đón cháu về, Nga hạnh phúc vô cùng.
Nga rất biết ý trong mối quan hệ nhà chồng và con dâu, rất biết ý trong mối quan hệ với cả chồng. Mỗi lần có gì mâu thuẫn là Nga ít nói ngay và bất cứ một việc gì, dù lớn nhỏ, Nga cũng đều xin phép bố mẹ chồng. Vì thế mà ông bà rất hài lòng.
Những lúc bố mẹ chồng ốm đau, Nga chẳng quản ngại phận làm con dâu, tận tình chăm sóc ông bà đến nơi đến chốn. Tất cả những điều Nga làm là tình cảm chân thành, khiến bố mẹ cảm động...
Nga ân cần với chồng, chăm sóc chồng thật dịu dàng. Mỗi lần anh đi công tác, Nga đều chuẩn bị đồ đạc cho chồng ngăn nắp, không thiếu một thứ. (ảnh minh họa)
Vợ chồng yêu thương nhau, thường xuyên đưa nhau đi du lịch và không quên đưa bố mẹ đi cùng. Chính Nga đã biết cách tạo sự gần gũi trong gia đình, khiến bố mẹ cảm thấy vui vẻ lắm, đã coi Nga như con cái trong nhà, không còn khó chịu với cô nữa.
Bây giờ, Nga thật sự chiếm được cảm tình của bố mẹ chồng. Một người con gái công dung ngôn hạnh có đủ cả, biết cư xử với gia đình, hàng xóm láng giềng, sự khéo léo nhưng không phải giả tạo mà là khéo léo từ trong tâm. Tài nấu ăn của Nga còn chiếm được cảm tình của bố mẹ chồng, vì thế, lâu dần, Nga đã được coi như người trong gia đình, ấm cúng và hạnh phúc...
Nga biết cách ăn mặc, xinh đẹp và dịu dàng, dù hơn Tuấn những 5 t.uổi nhưng chẳng khi nào thấy Nga già hơn Tuấn. Có người còn bảo giờ nhìn cô trẻ trung hơn chồng. Còn Tuấn, luôn yêu thương và chiều chuộng vợ con, anh cũng coi con của Nga như con đẻ của chính mình, điều đó làm người khác ngưỡng mộ.
Nga ân cần với chồng, chăm sóc chồng thật dịu dàng. Mỗi lần anh đi công tác, Nga đều chuẩn bị đồ đạc cho chồng ngăn nắp, không thiếu một thứ. Sự dịu dàng, bao dung và thân thiện của Nga khiến hàng xóm và tất cả mọi người ngưỡng mộ.
Cũng từ đó, chẳng còn ai điều tiếng gì về Nga. Họ ngưỡng mộ hạnh phúc của đôi trẻ. Nga đang mang bầu đứa con thứ hai, được mẹ chồng chăm sóc tỉ mỉ, chu đáo, ai cũng yêu thương Nga và quý mến, hàng xóm sang hỏi thăm này nọ. Bây giờ thì mọi người đều hiểu, vì sao Tuấn yêu cô và quyết tâm lấy cô bằng được. Và họ cũng tin, đó thật sự là tình yêu, không có sự vụ lợi hay gì cả. Vì bao nhiêu năm họ chưa biết, gia đình Nga cũng hết sức gia giáo, khá giả, Nga cũng là người học hành cao, công việc tốt. Đúng là, không thể nhìn những cái bên ngoài để phán xét điều bên trong. Căn bản con người cần có niềm tin vào tình yêu, tin vào sự chân thành...
Theo Khampha
Cám ơn ngày đó chồng đã bỏ em Chẳng có người phụ nữ nào lại cám ơn chồng đã bỏ mình. Đời ai chẳng mong mình lấy được một người chồng tốt bụng, có trách nhiệm và biết lo lắng cho vợ con. Tôi cũng từng khát khao như vậy, mong muốn lấy được một người chồng hạnh phúc, yêu chiều vợ con. Tôi cũng đã tưởng mình đạt được ước...