Chán ngấy vì vợ thích dạy chồng kiểu “đàn chị”
Đúng là, lúc yêu chẳng giống lúc về sống với nhau. Có những thứ tôi cứ tưởng là về sống với nhau thì sẽ khác, rồi vợ cũng sẽ quen. Nhưng mà sống mãi, sống tới tận 3 năm với nhau rồi vợ vẫn không sửa được.
Có nói sao vợ cũng vẫn chứng nào tật ấy. Với vợ, đó là điều thường tình, chẳng có gì sai mà phải sửa cả. Nhưng mà với tôi, đó là một sự bực bội vô cùng lớn, nhiều khi mang ức chế vào người, rất chi là khó chịu.
Ảnh minh họa.
Vợ hơn tôi 2 tuổi. Ngày yêu nhau, ai cũng bảo sao tôi lại yêu người hơn tuổi. Nhiều người cho rằng, chuyện yêu người hơn tuổi, nhất là vợ hơn tuổi, cứ thấy kì kì. Tôi thì chẳng thấy gì, thích thì yêu thôi. Với lại, tôi với vợ thì nhìn ngang nhau. Hơn tôi 2 tuổi nhưng vợ còn trẻ trung lắm, nhìn còn trẻ hơn cả tôi nên thoạt nhìn, không nói ra thì không ai biết.
Chuyện tuổi tác đâu có gì quan trọng. Người ta còn yêu nhau, bạn gái hơn cả 4-5 tuổi cũng vẫn yêu có sao đâu. Căn bản là mình yêu nhau thôi. Tôi nghĩ thế nên cũng rất yêu thương vợ. Tôi muốn được làm phi công của vợ một cách đường đường chính chính.
Những ngày còn yêu nhau, chúng tôi hạnh phúc lắm. Sau này bạn bè bảo, đúng là yêu nhau trẻ tuổi có khác, vợ chồng rất chi là nhí nhảnh, hồn nhiên, lại vui vẻ với nhau. Vì cùng cùng tuổi nên tôi được vợ chiều, nhiều khi mọi người cứ trêu là chị chiều em, tôi cũng ngượng ngượng. Tính tôi có chút trẻ con, nhưng mà chỉ là khi ở bên cạnh vợ thì tôi mới vậy thôi, còn lúc khác thì người lớn ra phết.
Có một điều mà ai cũng hỏi là tại sao chúng tôi không gọi nhau là anh em. Vợ thì toàn gọi tên tôi, còn tôi thì toàn gợi vợ là đằng ấy. Ban đầu ai nghe cũng thấy lạ, vì yêu nhau dù vợ có hơn tuổi cũng nên xưng hô anh – em cho tình cảm.
Video đang HOT
Nhưng mà vốn coi tôi là người ít tuổi, trước lại xưng chị em nên giờ tự nhiên gọi là anh cứ ngượng mồm. Vợ tôi bảo vậy nên không muốn gọi là anh, cứ xưng tên cho tiện lại vui vẻ, vô tư.
Chúng tôi cưới nhau. Về tới nhà, hôm lại mặt, ai cũng bảo là, sao lại để cho vợ gọi tên như thế. Trước mặt các cụ, vợ chồng tôi cũng cứ bạn tớ, ấy, với lại gọi tên. Bố mẹ tôi, họ hàng nhà tôi có vẻ không hài lòng. Người lớn tuổi thường không thích cách xưng hô ấy.
Tôi cũng nói với vợ, trước mặt người khác nên anh -em cho tình cảm, với lại, cũng nên anh em thì đúng hơn. Giờ đã lấy nhau rồi, làm vợ chồng rồi thì không anh em, sau này có con chúng lại cười cho.
Thế mà vợ tôi nhất định không. Vợ bảo tôi: “Ít tuổi còn đòi làm anh. Còn lâu nhé!”. Tưởng vợ nói đùa nhưng đúng thật, 3 năm qua, tôi đã nếm mùi &’đàn chị’ của vợ. Đúng là vợ không chịu gọi tôi là anh, còn coi tôi như trẻ con, lúc nào cũng giáo điều.
Vợ chuyên cái giọng &’dạy’ chồng là phải thế này, thế kia, là phải làm cho ra người lớn, rồi chỉ biết ngồi chê tôi trẻ con. Vợ bảo chưa lớn được thì chưa được gọi là anh. Tưởng là nói đùa thế mà suốt 3 năm, chưa một lần nghe vợ gọi tiếng &’anh’ dù tôi đã là chồng của vợ.
Nhắc nhiều thành cùn, thành bực bội, khó chịu. Giờ tôi cũng chẳng anh em gì với vợ nữa, cứ kệ mặc. Vợ nói gì tôi cũng trống không, không bao giờ tiếp lời. Tôi chán ngấy cái kiểu dạy chồng dạng &’đàn chị’ của vợ rồi. Tôi phải găng tới khi nào vợ chịu gọi tôi là anh thì thôi, chứ không thì mất mặt với bàn dân thiên hạ lắm!
Theo VNE
Án mạng tại KTX ĐH Sư phạm TDTT: Chỉ tại người "nói đùa", kẻ "tưởng thật"
Cả hung thủ và nạn nhân đều là sinh viên năm thứ 2 trường ĐH Sư phạm TDTT Hà Nội, cùng ở trong KTX và có quen biết nhau từ trước.
Chỉ vì nóng giận, hiểu lầm từ câu nói đùa, lại sẵn có men rượu trong người, nam sinh lớp Cầu lông đã cầm dao đâm một nhát chí mạng vào ngực cậu sinh viên lớp Võ thuật, khiến nạn nhân tử vong...
Án mạng sau câu nói
Với những sinh viên lưu trú tại dãy nhà C5, KTX của trường ĐH Sư phạm TDTT Hà Nội, địa chỉ tại xã Phụng Châu, huyện Chương Mỹ, Hà Nội thì đêm 20-11-2013 để lại kí ức thật buồn khi tận mắt họ chứng kiến một người bạn của mình bị cậu bạn khác xuống tay sát hại.
Sự việc được xác định như sau: Khoảng 18g30 ngày 20-11, Nguyễn Đình Lâm, SN 1994, sinh viên khóa 45, khoa D10, lớp Cầu lông có đi uống rượu cùng nhóm bạn. Hơn 20g, trong bộ dạng ngấm men, nhóm này tiếp tục rủ nhau đi "hát giải rượu" tại một quán karaoke trên địa bàn phường Biên Giang, cách trường ĐH Sư phạm TDTT Hà Nội không xa. Khi đang hát vui vẻ thì Lâm thấy nhức đầu nên đứng dậy cáo lỗi về trước. Theo chân Lâm có một người bạn tên Tùng cùng về.
Về đến KTX thì cổng đóng, Lâm và bạn quay lại quán karaoke để hát. Trên đường quay lại quán, Lâm đi qua một tốp đông thanh niên, trong đó có người biết Lâm nên gọi. Sẵn hơi men, câu gọi này khiến Lâm khó chịu và 2 bên xảy ra lời qua tiếng lại. Giữa lúc này, Lâm bị ai đó đánh 2 lần, 1 vào mặt, 1 vào đầu. Được người đi đường can ngăn, 2 bên đường ai nấy đi, song Lâm vẫn gọi với lời hậm hực: "Tý ai muốn nói chuyện thì gặp riêng!"
Lâm đi hát đến khoảng hơn 23g thì về KTX và trèo tường để về phòng. Vừa đến phòng 208 thì có một nam sinh viên tìm Lâm và nói rằng mình trong nhóm thanh niên lúc trước mới xảy ra xô xát với Lâm và "đến gặp riêng Lâm" để nói chuyện. Biết anh này học khóa trên, Lâm ngỏ ý xin lỗi vì đã mạo phạm đến anh rồi anh bạn kia cũng về phòng.
Trong khi đó, nhóm sinh viên xung kích của trường đang đi kiểm tra các phòng. Nghe thấy nhà C5 có hiện tượng mất trật tự nên nhóm thanh niên xung kích đến xem xét, nhắc nhở và trong nhóm này có Trần Ngọc Anh, SN 1994, sinh viên khóa 45, khoa D10, lớp Võ thuật B.
Lúc Ngọc Anh đi ngang qua phòng 208, thấy Lâm ở giường tầng 2. Có quen biết nên hai bên nói chuyện với nhau. Vài câu qua tiếng lại, Lâm hỏi Ngọc Anh có biết ai lúc trước đánh vào đầu mình không thì Ngọc Anh nói nửa đùa, nửa thật bảo: "Nếu là tôi đánh thì ông nghĩ sao?". Vừa bị đánh, vừa bị đáp trả bằng giọng khó nghe nên Lâm lấy dao Thái Lan giấu dưới chiếu nhảy đến đâm một nhát vào ngực Ngọc Anh, sau đó rút dao vứt đi và bỏ chạy. Nhìn Ngọc Anh từ từ ngã gục xuống, sinh viên tòa nhà C5 chạy đến đỡ bạn và đưa nạn nhân đến BVĐK Chương Mỹ cấp cứu, sau đó nạn nhân được đưa đến BV Quân y 103 nhưng đến 4g ngày 21-11, nạn nhân tử vong.
Tòa nhà C5- KTX trường ĐH Sư phạm TDTT Hà Nội, nơi xảy ra vụ án mạng. Ảnh:Linh Anh
Giấu con dao dưới chiếu vì... sợ ma
Về phía Nguyễn Đình Lâm, sau khi vứt dao xuống đất, nhóm thanh niên xung kích đã khống chế Lâm chờ cơ quan chức năng đến xử lý. Đồng thời vụ việc được báo lên Ban Quản lý KTX, Ban Giám hiệu nhà trường và CA xã Phụng Châu, CA huyện Chương Mỹ. Lực lượng chức năng khẩn trương tổ chức lực lượng xuống hiện trường làm công tác bảo vệ, khám nghiệm và dẫn giải Nguyễn Đình Lâm về trụ sở để lấy lời khai.
Tại đây, Lâm khai nhận do có hơi men nên đã không làm chủ được bản thân. Khi nghe Ngọc Anh đối đáp lại mình như vậy, thấy bị "đụng chạm" nên Lâm mới chạy lại đuôi giường, nơi luôn để con dao "chống tà ma" và quay lại, đâm Ngọc Anh một nhát "cảnh cáo". Lâm không biết mình đã đâm Ngọc Anh vào đâu và không nghĩ nhát dao ấy lại có thể cướp đi mạng sống của bạn.
Theo ông Nguyễn Duy Quyết, Phó Hiệu trưởng trường ĐH Sư phạm TDTT Hà Nội, người trực tiếp tham gia giải quyết vụ việc trên thì đây là sự việc lần đầu tiên xảy ra tại trường kể từ khi trường thành lập. Đáng tiếc và đau lòng hơn khi vụ việc xảy ra đúng ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11 và chỉ vì một hiểu lầm rất nhỏ giữa hai sinh viên. Trong gần 2 năm học tại trường thì Lâm và Ngọc Anh đều có sức học tốt, trong đó Ngọc Anh rất xông xáo, vừa là lớp trưởng, vừa là thành viên đội thanh niên xung kích của trường.
Được biết, sau khi CQCA hoàn thành công tác khám nghiệm pháp y, gia đình nạn nhân đã đưa thi thể Ngọc Anh về quê an táng. Về phía nhà trường cũng cử đại diện đến viếng, thăm hỏi và sẽ có những khoản hỗ trợ đối với gia đình sinh viên này với mong muốn người thân của Ngọc Anh vợi bớt sự mất mát.
Vụ việc đang được CA huyện Chương Mỹ phối hợp với Phòng CSĐTTP về TTXH, CATP Hà Nội tiếp tục điều tra, làm rõ.
Theo Pháp luật xã hội
Sao cứ phải "anh-em"? Quanh đi quẩn lại, vợ chồng mình đã ở bên nhau hơn 10 năm, có 2 đứa con xinh xắn, ngoan ngoãn. Ngẫm lại suốt 5 năm yêu nhau, cộng thêm 10 năm chung sống, chúng ta chưa bao giờ xưng hô với nhau là "anh" và "em" cả. Thời mới quen nhau, "bố" hay đùa gọi "mẹ" bằng chị dù hơn "mẹ"...