Chán ngán với sự tùy tiện và buông thả của em chồng dịp Tết
Mẹ chồng tôi dự đoán được tình hình và đã tuyên bố thẳng thừng, “năm nay chị dâu bận cái H phải cùng chị dọn dẹp, lo cỗ bàn cơm nước không được chơi bời nhiều như mọi năm nữa”. Đáp lại thái độ của mẹ em chỉ cười rồi tìm cớ chuồn thẳng. Tôi hiểu, năm nay có lẽ cũng chẳng tiến triển hơn là bao.
Tôi đã về làm dâu 4 năm và gần như năm nào cũng chỉ xoay quanh việc dọn dẹp trong mấy ngày Tết mà chẳng đi tới đâu được. Không như những chị khác, do mẹ chồng khó tính, yêu cầu đòi hỏi cao mà là do chính bản thân tôi không đành lòng bỏ lại nhà cửa bề bộn cho mình mẹ chồng lo toan, dọn dẹp. Nhìn thấy tôi quanh quẩn ở nhà, lụi hụi lau chùi, dọn rửa mẹ chồng cũng bảo bỏ đấy, giục đi chơi, thăm thú họ hàng để mẹ làm hết nhưng tôi thấy xót nếu để mẹ già rồi phải làm những điều đó. Chuyện là nhà tôi có cô em chồng kém tôi 2 tuổi, vốn đã lười biếng, ít dọn dẹp rồi lại rất nhiều bạn, hay tụ tập khiến gia đình tôi mấy ngày Tết lúc nào cũng như quán nhậu. Mà khổ nỗi, ngày thường em đã ít dọn dẹp rồi thì lấy đâu chuyện ngày Tết em đụng tay đụng chân vào chuyện gì.
Nhớ năm đầu tiên tôi về nhà chồng, mới cưới được 2 tháng thì đến Tết, tôi chỉ quanh quẩn ở nhà, lúc thì em gọi điện báo sắp có bạn đến nhờ tôi nấu hộ đồ ăn, lúc thì dọn dẹp “bãi chiến trường” của em và bạn. Mà có ít đâu, ngày em có 3-4 tốp bạn đến nhà chơi. Mà đã đến là phải ăn uống tưng bừng mới ra về. Tôi thấy mà ngán ngẩm. Mẹ chồng tôi nhìn cũng ái ngại, nhưng vì sợ con gái mất mặt với bạn bè nên không góp ý thẳng thắn, chỉ khi có người nhà mẹ mới nói. Nhưng em chỉ ậm ừ, dạ vâng cho xong chuyện rồi ngày hôm sau lại đâu vào đó. Từ 10 giờ sáng đã có bạn đến nhà rồi 3 giờ chiều, thậm chí 10 giờ đêm em còn đưa bạn về nhà ăn uống. Tôi thì chẳng nề hà gì, vả lại thường ngày em cũng xởi lởi, nhẹ nhàng thân thiết với tôi nên việc em nhờ tôi cũng chẳng ngại. Mỗi tội, ngày nào cũng thế, chẳng nhẽ em đã nhờ rồi mà tôi lại còn xách túi đi chơi. Tôi đi rồi chẳng ai khác phải làm ngoài mẹ. Thương mẹ, nể em chồng tôi lại nán lại xoay xở cơm nước hộ em. Vậy là 3 ngày Tết, tôi chỉ quanh quẩn ở nhà cơm nước, dọn dẹp và trông nhà. Năm ấy chồng tôi đang đi tu nghiệp ở nước ngoài nên tôi cũng chẳng muốn đi chơi một mình, đành ở nhà với mẹ chồng và phục vụ cô em. Nhưng đến năm thứ hai, thứ ba mọi chuyện vẫn thế, em vẫn cứ hồn nhiên gọi điện nhờ vả khiến chồng tôi phát cáu. Có lẽ anh xót tôi cứ quay cuồng trong cơm nước, dọn dẹp, bảo tôi cứ kệ đó đi chơi. Nhưng tôi hiểu, tôi có đi thì mẹ chồng cũng chẳng trách đâu, rồi mẹ lại lụi hụi làm một mình thôi.
Video đang HOT
Năm nào cũng chỉ có tôi và mẹ lụi hụi dọn dẹp, cơm nước.
Nhớ năm thứ hai làm dâu, mẹ chồng tôi từ trước Tết đã nói với em, năm nay bớt bạn bè đến nhà nhậu nhẹt đi để chị dâu đỡ vất vả. Em cười trừ rồi nói, bạn quý thì mới đưa về nhà chứ. Mẹ tôi cũng đồng ý nhưng mẹ kiên quyết nói, bạn của ai người ấy dọn dẹp. Em cũng không phản ứng gì, tôi đã nghĩ năm ấy đã thoát kiếp dọn dẹp lau chùi và cơm nước. Nhưng rồi lại đâu vào đó, em vẫn gọi điện nhờ tôi làm cơm hộ, ăn xong cả tốp lại rủ nhau đi hát hò vui vẻ mà quên cả mâm cơm bề bộn chưa dọn. Phải nói chính xác rằng, không phải lần nào em cũng đứng lên đi mà không nói lời nào, có khi em nói chị dâu dọn hộ em, có khi gọi với lại cứ dọn vào đấy để tối em về rửa hay không việc gì phải dọn, em đi tí ti rồi về dọn rửa sau. Nhưng thực tình ai mà để nhà cửa bề bộn như vậy, Tết nhất biết khách đến khi nào, nhìn thấy thế người ta cười cho. Tôi cũng cứ dọn vào hết, có lần thì rửa luôn nhưng cũng có khi để đó và đi chơi cùng chồng. Khi về thấy mâm bát rửa sạch sẽ, cứ nghĩ em đã rửa nhưng lần sau tôi mới biết đó là mẹ tôi. Khi về nhìn thấy mẹ đang lụi hụi rửa tôi thương lắm và thấy mình vô tâm. Những lần sau, tôi cứ làm xong mới đi đâu thì đi.
Năm thứ ba này cũng chẳng ngoại lệ, em vẫn vô tư như hai năm trước để mọi dọn dẹp cho mẹ con tôi còn em chỉ việc vui vẻ nhậu nhẹt rồi tụ tập. Nhưng thực sự tôi thấy mệt mỏi với sự vô tư đến thản nhiên của em vì khi đó tôi đang bầu bì sắp sinh. Còn năm nay, con gái tôi được 5 tháng tuổi , tôi cũng không thể thoải mái thời gian làm hộ em được. Mẹ chồng tôi dự đoán được tình hình và đã tuyên bố chắc nịch thẳng thừng: “Năm nay chị dâu mới sinh em bé, cái H phải cùng chị dọn dẹp, lo cỗ bàn cơm nước không được chơi bời nhiều như mọi năm nữa”. Đáp lại thái độ của mẹ em chỉ nhăn nhở cười rồi tìm cớ chuồn thẳng. Tôi hiểu, sự việc năm nay có lẽ cũng chẳng tiến triển hơn là bao. Nhưng ngặt nỗi, nếu son rỗi tôi cũng chẳng nề hà gì nhưng đằng này, tôi con nhỏ, nếu em cứ như mọi năm có lẽ người vất vả hơn cả là mẹ chồng tôi. Tôi đã định góp ý với em nhiều lần nhưng lại sợ em nghĩ, tôi làm hộ em chút việc lấy cớ ca than, nói em đủ điều rồi mối quan hệ rạn vỡ. Tôi sợ mang tiếng chị dâu em chồng nên dám nói với em.dù mẹ đã góp ý, phản đối nhưng cứ như mọi năm em nghe rồi vẫn để đó, em cứ buông thả, cứ vô tâm như vậy thì tôi thấy khó chịu vô cùng. Tôi phải làm gì đây, bởi tôi biết mẹ chồng thương tôi và ngại khi tôi vì em mà vất vả nhưng chẳng thay đổi được gì. Có cách nào để em chồng tôi thay đổi cách sống và cách suy nghĩ không?
Theo Công Luận
Nỗi lòng người vợ trẻ có chồng buông thả, say sưa suốt mấy ngày Tết
Chi nghi đên canh, anh ngôi ly ơ môt đam bai tư sang đên tôi hay viêc anh say không biêt trơi đât gi ngôi sau xe tôi chơ vê hoăc tim hêt nha no đên nha kia, goi điên anh không nghe may la tôi lai rung minh ơn lanh.
Têt, Têt... chi cân nghi đên têt thôi la tôi đa đu cam thây mêt moi, chan trương rôi. Hôi con đôc thân tôi con hao hưc, têt vê đươc nghi ngơi, quây quân tu hop vơi gia đinh, ban be nhưng tư khi co gia đinh thi tôi chan ngây. 3 ngay Têt vơi tôi trơ thanh ac mông. Không phai như môt sô chi em khac, mêt moi vi don dep, lau chui, cô ban ma tôi thây mêt moi, bi quan vi ông chông bê tha, rươu che va ham vui cua minh. Suôt mây ngay têt, viêc tôi phai đi tim chông khi anh đang bân biu, bu khu trong đam đanh bai hay diu chông gân như cong khi anh say mêm bươc ra tư ban nhâu la chuyên chăng phai hiêm. Du đa noi rât nhiêu lân nhưng vơi tinh c ach ham vui, ca nê va không thê tư chu cam xuc thi chông tôi chăng bao giơ thay đôi đươc. Nghe ra chăc ai cung nghi tôi la phu nư trung niên con chông tôi đa ngoai tư tuân phai không? xin thưa, chông tôi mơi chi 32, con tôi 29 tuôi. Chăc chăng ai tin đươc đâu, ngay thương, vơ chông tôi sông rât vui ve, nhe nhang bơi luc nao cung bân rôn vơi công viêc, gia đinh, cư quay cuông như vây, chông tôi cung chăng con thơi gian bu khu ban be va tha minh vao nhưng niêm vui kia nưa. Nhưng hê cư têt vê, đươc nghi hăn 10 ngay trơi, anh thăm thu ban be, ho hang, môi nha môt it, đi tơi đâu cung rươu cung chuc tung đên say mêm chăng chiu vê nha. Thu thưc, gân như nhưng ngay ây tôi phai đi tim thi mơi "kiêu" anh vê đươc. Đung la ngay thương, chông tôi ngoan, hiên va chuân bao nhiêu thi vao nhưng ngay lê têt anh lai buông tha bây nhiêu. Tôi buôn, chan va than van nhiêu lăm nhưng moi ngươi đông viên "thôi, ngay thương chu ây ngoan rôi, Têt nhât cho chu ây vui môt chut". Ma khô nôi, chăng phai tôi không muôn cho anh ây vui, tôi muôn đê anh tư do thoai mai lăm chư nhưng chi mong anh giư minh, biêt thơi gian va giơi han đưng đê tôi phai qua lo lăng, nhoc công tim kiêm.
Tôi muôn đê anh tư do thoai mai lăm chư nhưng anh chăng biêt tư giư minh
Nhơ têt cach đây 3 năm, khi đo chung tôi mơi vê ơ chung đươc 1 năm, con son rôi nên đi đâu chung tôi cung dinh như sam. Nhưng khi đo tôi phat mêt, khi dôi bao nhiêu lân nhưng anh chăng chiu vê. Tư sang sơm anh đưa tôi đi thăm thu ho hang, đên đươc nha thư ba la nha cô ruôt thi anh thây co đam đanh bai. Du chi la chơi vui, dăm ba nghin thôi nhưng anh cung sa vao. Luc đâu tôi cung ung hô đê anh chơi vơi moi ngươi, con minh ngôi noi chuyên. Nhưng anh say sưa, mai mê ngôi tân chiêu tôi không chiu đưng lên măc cho tôi thi thâm to nho, câu nheo vao sươn biêt bao lân. Đên tân khi, cô nhin thây tôi suôt ngay mung 1 chôn chân ơ nha cô, ông ba nôi ngoai hai bên chưa thăm hoi gi thi mơi quat. Khi đo anh mơi đưng lên, nhưng long đây hâm hưc, không phai vi ly do gi ma vi đang chơi dơ bi tôi pha đam. Tôi bưc lăm, giai thich , khuyên bao trên đương vê thi anh gât gu, xin lôi noi phai rut kinh nghiêm. Nhưng ngay hôm sau, hop lơp tôi cung đi cung anh. Găp gơ ban be, vui ve, cươi đua, ăn uông say sưa. Anh uông nhiêu đên mưc, ngu guc luôn tai ban, tôi phai đeo vê ngu. Nhưng đươc đên chiêu, cac ban goi anh lai tiêp tuc tăng hai, tăng ba đên tân khuya cung chăng tim đươc đương vê nha. Hai ngươi ban anh phai diu vê tân nha tra. Anh năm mê mêt hêt hai ngay hôm sau, chăng dây đi đâu đươc. Tôi thây buôn vô cung vơi chông cua minh. Têt năm đâu tiên, vơ chông tôi vê sông vơi nhau ma gân như anh bo minh tôi đê vui thu ban be. Ngay têt năm ây qua đi, trơ vê cuôc sông thương nhât, tôi thây nhe nhang biêt bao nhiêu.
Tương răng chi năm đâu thôi, nhưng năm sau anh se thay đôi không lam tôi buôn nưa. Nhưng chăng khac la bao. Nhưng năm vưa rôi, con tôi con be, không thê luc nao me con tôi cung ke ke đi cung anh đươc. Cung chinh vi thê ma me con tôi cung chăng biêt anh đi đương nao đê ma tim. 3 ngay têt, tôi phai gưi con ông ba nôi đi long vong nha ngươi quen đê tim co thây anh đê đưa anh vê. Co lân tim đươc, co lân không. Nhưng luc chăng găp anh thi ban be, ngươi quen, ho hang đưa vê hoăc se goi điên đên mang anh vê. Co lân, khiên tôi sơ đên thot tim. Sau mây tiêng đông hô tim, tôi chăng thây tin tưc cua chông đâu. Vê nha nghe cô chau gai noi, "câu đang uông rươu vơi đanh bai ơ nha di H lang bên" tôi giân lăm, đinh bung măc kê anh. Lơn rôi co chân đi thi co chân vê, chăng viêc gi phai tim kiêm, anh co thương gi me con tôi đâu. Tôi ơ nha me chông lo cơm nươc, cô ban, don dep xong me con tôi đưa nhau vê nha, đinh se đi ngu, măc kê anh xem khi nao vê. Nhưng đên gân 1 giơ sang, co ngươi đâp cưa goi tôi vi anh nga xe, phai đưa vao tram xa câp cưu trong tinh trang say mêm. Tôi va gia đinh đươc phen hoang hôn. Tư đo, du bưc tưc, mêt moi tôi cung chăng giam đê măc anh nưa. Nhưng cung thât may, chi nhưng ngay têt đươc nghi dai ngay, chông tôi mơi buông tha, mơi khiên gia đinh mêt moi thôi. Con ngay thương anh cung chi thu, chăm chi va it khi nhâu nhet. Nêu không chăc tôi chăng sông nôi.
Nhưng ngay têt đang vê, đông nghia vơi viêc tôi va me chông phai đau đâu, suy nghi cach thưc đê giư anh. Năm nao cung vây, du giư ke ke nhưng cung chăng thoat đươc viêc anh say sưa, buông tha. Chi nghi đên canh, anh ngôi ly ơ môt đam bai tư sang đên tôi hay viêc anh say không biêt trơi đât gi ngôi sau xe tôi chơ vê hoăc tim hêt nha no đên nha kia, goi điên anh không nghe may la tôi lai rung minh ơn lanh. Muôn măc kê anh thât đây, nhưng cuôc sông phưc tap rôi ren, biêt bao nguy hiêm, tai nan hay cam dô ma chông tôi, lơn rôi nhưng vân dai lăm, tranh sao đươc. Mây ngay nay, tôi lo lăng tim cach đê quan chông, mong Têt nay anh se thay đôi, tiên bô nhưng chăng biêt lam sao. Co chi em nao cung canh ngô hay co cao kiên gi xin mach giup tôi, đê tôi giư chân chông va bơt cam giac nơm nơp lo sơ, nêu không ca nha tôi mât vui thôi.
Theo Công Luận
Sai lầm lớn nhất đời tôi là lấy vợ quê Dù không hài lòng lắm với cô con dâu tương lai, nhưng cuối cùng bố mẹ tôi cũng đồng ý. Sau gần 5 năm kết hôn, tôi mới nhận ra quyết định lấy vợ tỉnh lẻ lại còn ở xa là sai lầm lớn nhất đời tôi. Tôi quen Dương - vợ tôi khi học cùng trường đại học. Hồi đó, chất giọng...