Chân em không đủ dài để yêu anh
Có lẽ, tiêu chí của anh phải là những cô gái chân dài, dáng đẹp, làn da trắng nõn và xinh như tiên giáng trần nhỉ?
Thế nên, mỗi lần đi bên cạnh em, một là anh sẽ chê em thấp, muốn em đi những đôi dép cao tới hơn chục phân, hoặc là anh sẽ liếc mắt với tất cả những cô gái chân dài khác khi đi bên cạnh em.
Ngày trước, khi còn đang tán tỉnh em, anh vốn là một chàng trai có vẻ khiêm tốn. Anh theo đuổi em vì anh nói, anh thích em, có cảm tình với em ngay từ lần đầu gặp, anh biết, anh và em vô cùng hợp nhau và có thể sẽ đi cùng nhau đến hết đời này. Điều anh nói có vẻ chắc chắn. Em còn ngưỡng mộ vì tại sao một chàng trai giàu có như anh, đẹp trai như anh lại yêu một cô gái quá bình thường như em. Nhưng anh bảo, tình yêu thì không có gì lý giải được, anh thích cá tính và nét duyên của người con gái như em.
Em từ chối tình cảm của anh, phải đến 1 năm sau, vì sự kiên trì của anh, em mới thực sự cảm động. Trước đó, bạn em thường hay bảo, yêu được anh là sướng lắm rồi, vì anh vừa đẹp trai lại vừa giàu. Chính vì cái sự anh giàu lại đẹp nên em nào dám yêu anh. Không phải em kiêu kỳ, không phải là em không có tình cảm với anh, chỉ bởi vì, em luôn luôn cảnh giác với những anh chàng giàu có. Em sợ họ sẽ chẳng chân tình.
Em từ chối tình cảm của anh, phải đến 1 năm sau, vì sự kiên trì của anh, em mới thực sự cảm động. (ảnh minh họa)
Nhưng chính anh đã làm thay đổi suy nghĩ của em. Em cảm động sự chân thành và nhiệt tình của người đàn ông như anh. Anh kiên trì đợi em cả mấy tiếng ở cổng trường nếu như chưa được gặp em. Anh kiên trì dù là ngày mưa, ngày nắng… cũng vẫn đón đưa em bằng được. Và vì thế, em đã thích anh, yêu anh…
Người ta nói, tình đầu khó quên, đúng là như vậy, em thật sự khó quên nhất là khoảnh khắc ngọt ngào anh tỏ tình với em, khiến trái tim em đậ.p loạn nhịp. Chưa có người đàn ông nào lại tốt với em như vậy, lúc đó em nghĩ thế. Vì khi đó, trái tim em chỉ dành riêng cho mình anh.
Thời gian yêu nhau được 1 năm quả là thời gian hạnh phúc vô cùng. Em cảm thấy tự hào vì được anh yêu chiều và quan tâm. Anh làm em cảm thấy xúc động vô cùng. Giá mà mãi được yêu anh như thế, em từng nghĩ như vậy khi mà đôi lúc em có cảm giác chống chếnh vì sợ mất anh. Anh luôn nói em là cô gái giản dị, nhu mì, hiền lành. Anh bảo chính sự hiền lành đó của em đã làm anh bị hút hồn.
Video đang HOT
Nhưng đó chỉ là trước đây, yêu nhau được một thời gian, anh bảo em phải thay đổi phong cách. Ban đầu là anh dẫn em tới những cửa hàng quần áo đẹp, muốn em sắm mấy bộ đắt tiề.n mặc vào người. Rồi sau anh muốn em đi dép cao, trang điểm, làm tóc xoăn đủ thứ…
Anh phải yêu những cô chân dài (ảnh minh họa)
Thật ra, em không quen, vì vốn em đã luôn có phong cách như vậy, ít đi dép cao, chỉ hay đi giàu xì-tin, nhưng mà anh thích nên em cũng đành làm theo. Anh bảo sau này phải gặp nhiều người bạn của anh, họ đều ăn chơi, sành điệu, em không thể thua kém họ. Thôi thì vì anh, em đành làm vậy chứ nào em muốn mình vì người khác mà thay đổi đâu. Em không thích ai điều khiển em, không thích ai bắt em phải thế này thế nọ, vậy mà vì anh, em vẫn làm…
Em biến thành một cô gái khác. Chỉ là, em vẫn cứ thấp lùn khi đi bên cạnh anh. Lúc nào anh cũng bảo em là, giá như em cao hơn một tí nữa thì quá tốt. Câu nói đó của anh làm em buồn, em cảm thấy tủi thân khi quá nhiều lần anh nhắc đi nhắc lại như vậy. Anh vẫn quan tâm em nhưng mỗi lần nhìn thấy người con gái khác xinh đẹp, anh nhìn chằm chằm vào người ta, nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống cô gái đó vậy.
Có lúc anh còn lén lút nhìn trộm cô bạn gái của anh bạn ngồi kế bên, nhìn từ dưới lên trên khiến em cảm thấy mình không được tôn trọng chút nào. Anh có biết rằng, cảm giác ấy thật tồi tệ hay không?
Anh mua cho em những đôi dép cao hơn chục phân, em đi đau cả chân, chả.y má.u cả chân nhưng lần nào anh cũng bắt em phải đi, muốn em phải cao ráo, nhìn tương xứng với anh khi đi gặp bạn bè anh. Anh bảo, đi bên cạnh em, em chỉ có nhược điểm là quá lùn và ăn mặc còn hơi quê mùa.
Em chủ động nói lời chia tay anh, thôi thì cầu chúc anh tìm được người như ý. Có lẽ, em không phải là cô gái chân dài để hợp với anh. (ảnh minh họa)
Anh khen ngợi hết cô gái này đến cô gái khác trước mặt em. Anh dường như không cho em có được một chút sĩ diện hay tự hào về bản thân mình. Trước đây anh nói thích vì em giản dị, thích em trong sáng, hồn nhiên, anh không muốn em trở thành cô gái ăn chơi này nọ. Thế mà giờ anh chê em đủ kiểu. Anh còn nói, đi với người như anh, vừa giàu vừa đẹp trai, em phải thể hiện được bản lĩnh của mình, thể hiện được sự sang trọng.
Bao nhiêu lần anh nói với em câu đó, em đau lòng lắm. Ngày ngày thấy anh lại càng xa cách, rồi đi với bao nhiêu người bạn giàu có, sang trọng. Em thật cảm thấy có lẽ mình không hợp với anh.
Em chủ động nói lời chia tay anh, thôi thì cầu chúc anh tìm được người như ý. Có lẽ, em không phải là cô gái chân dài để hợp với anh. Dù anh có cố gắng thế nào thì em trong mắt anh và bạn bè anh vẫn quê mùa vậy thôi. Vậy tạm biệt anh, mong anh tìm được người mới, em chẳng thể chịu được cảm giác bị người khác khiển như thế này… Cám ơn anh đã yêu em!
Theo Khampha
Chán nản vì người yêu quá nghèo
Trước đây tôi luôn nghĩ, yêu thì không phân biệt giàu nghèo, chỉ cần hai người yêu thương nhau là được.
Của cải sau này sẽ làm ra, không phải lo lắng nhiều. Nên khi gặp anh, tôi bị hút hồn bởi ánh mắt của anh, đôi mắt to sáng rất thông minh, miệng cười duyên và hàm răng trắng. Tất cả những điều ấy làm tôi si mê anh, tôi nghĩ, người này nhất định phải là người yêu của tôi.
Tính tôi vô tư nên không phân biệt mình là con gái. Dù là con gái tôi cũng quyết tán tỉnh anh bằng được, hi vọng anh sẽ yêu tôi, thích tôi. Và thật không ngờ, sau một thời gian chủ động tiếp xúc gặp mặt, tôi đã khiến anh cảm thấy ở tôi có rất nhiều điều thú vị.
Và cứ như thế, sau một thời gian, chúng tôi chính thức yêu nhau. Những tưởng tôi sẽ là người yêu anh nhiều hơn nhưng không ngờ, sau đó, anh cũng đã yêu tôi vô cùng, thậm chí còn dành cho tôi những tình cảm đặc biệt hơn cả tôi dành cho anh. Chúng tôi có quãng thời gian vô cùng ý nghĩa khi ở bên nhau. Thú thực, tôi cảm thấy tự hào vì mình có một người yêu như anh và anh cũng không bao giờ phật ý về tôi.
Yêu nhau lâu tôi càng khó lòng thông cảm cho anh. Tôi đòi chia tay mỗi lần tôi giận mà anh không nói gì (Ảnh minh họa)
Tuy vậy, sau một thời gian yêu nhau tôi mới biết, nhà anh rất nghèo, nghèo vô cùng. Anh được đi học đại học chính là vì ở vùng đảo và nhà nghèo. Bố mẹ anh làm nông dân và rất nhiều tuổ.i rồi, từ ngày đi học anh đã không xin tiề.n bố mẹ. Anh đi làm thêm và tự mình nuôi bản thân mình. Vì bố anh là thương binh nên anh được miễn học phí, do đó, gia đình anh cũng bớt vất vả hơn.
Cuộc sống của anh vất vả như vậy nhưng tôi lại không biết. Tôi luôn trách cứ anh không ga lăng sau một thời gian yêu nhau. Tôi giận tôi khóc mỗi lần anh không mua hoa hay quà tặng tôi mỗi dịp lễ mà chỉ đến đón tôi đi uống nước mía. Tôi không biết anh nghèo mà chỉ nghĩ anh không chu đáo, không tâm lý mà thôi. Nhiều lần tôi khóc vì sự vô tâm của anh, tôi nghĩ vậy. Từ ngày yêu nhau, anh chưa từng tặng tôi món quà gì, như cái váy, cái quần, chính vì vậy tôi càng buồn và cảm thấy mệt mỏi vì anh.
Yêu nhau lâu tôi càng khó lòng thông cảm cho anh. Tôi đòi chia tay mỗi lần tôi giận mà anh không nói gì. Sau này, khi về nhà anh chơi tôi mới hiểu, vì sao anh làm như vậy. Nhìn bố mẹ anh tôi biết, họ rất nghèo. Anh còn đi làm kiế.m tiề.n nuôi thân nói gì tiề.n tiêu pha lung tung.
Nhưng thú thực, tôi cảm thấy buồn lắm dù là có thông cảm cho anh đi chăng nữa. Tôi cũng là sinh viên, gia đình cũng không phải là nghèo nhưng bố mẹ cũng không thể cho tôi tiề.n tiêu xông xênh được. Tôi không đòi hỏi anh phải này kia nhưng mỗi lần đi gặp bạn bè tôi, muốn đi chơi liên hoan và góp tiề.n ăn uống, anh cũng từ chối. Biết là anh không có tiề.n nên tôi đã nói, tôi sẽ trả tiề.n, thế là anh tự ái. Anh bảo tôi co.i thườn.g anh, nói như vậy tức là không tôn trọng anh. Nhưng anh không có tiề.n thì tôi trả, có sao đâu mà anh nổi khùng lên với tôi. Cứ như vậy, rất nhiều lần bạn bè rủ đi chơi tôi không dám nói gì, toàn là từ chối. Tôi cảm thấy phiền lòng lắm, nghĩ mà tủi thân.
Nói thật, nhiều khi thấy bạn bè khoe được người yêu tặng thứ này thứ kia, được tặng quà, tặng quần áo đẹp làm tôi chạnh lòng vô cùng. (ảnh minh họa)
Từ ngày yêu anh, tôi chỉ biết đến anh, ru rú ở nhà không được đi đâu. Tôi cảm thấy mệt mỏi, lo lắng, chán nản lắm rồi! Lòng còn quá yêu anh và thương anh nhưng anh nghèo như thế, không được đi đâu cả, làm sao mà tôi có thể vui vẻ được với bạn bè. Muốn giới thiệu anh với bạn bè cũng không được, vì anh không có tiề.n và tôi nhận trả thì anh lại không chịu. Có lẽ, lòng tự trọng của anh quá cao nên anh không muốn tôi phải trả tiề.n cho anh. Nếu nói như vậy thì anh lúc nào cũng không có tiề.n, còn tôi thì anh không cho trả giúp. Vậy thì chúng tôi chỉ yêu như thế làm sao được?
Nói thật, nhiều khi thấy bạn bè khoe được người yêu tặng thứ này thứ kia, được tặng quà, tặng quần áo đẹp làm tôi chạnh lòng vô cùng. Tôi ước một lần được như thế, được người yêu đưa đi du lịch, được tụ tập cùng bạn bè. Tôi đã quá yêu anh và cũng chủ động tiếp cận anh rồi hứa hẹn với anh đủ thứ. Nhưng bây giờ tôi sợ nếu cứ tiếp tục thế này, tôi không thể nào yêu anh mãi được, sẽ có một ngày tôi chán anh. Như vậy tôi có phải là người bội bạc không?
Theo VNE
Người yêu anh chân dài lắm Thế mà anh còn định chia tay cô ấy, vì cái tội, cô ấy bảo thủ, không chịu nghe lời và hay đành hanh. Nhất là, không tôn trọng người khác, nghĩ mình là nhất, là tuyệt thế giai nhân. Những chuyện ấy thật ra anh khó chịu nhiều, bỏ qua được nếu cô ấy biết ăn năn hối lỗi, nhưng mà cái...