Chặn đường đánh gãy xương mũi, đập nát xe máy của đối thủ
Vì xích mích trước đó nên sau chầu nhậu tưng bừng, Vũ kéo theo 2 đồng bọn chặn đường đánh gãy xương chính mũi anh Vĩnh. Chưa dừng lại ở đó, nhóm côn đồ còn dùng đá đập nát xe máy của nạn nhân rồi bỏ đi.
Chiều 29/2/2012, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện Sơn Tịnh, Quảng Ngãi cho biết, vừa khởi tố vụ án hình sự, khởi tố 3 bị can Huỳnh Tấn Vũ (SN1994), Lương Thanh Quí (SN 1993) đều ngụ thôn An Vĩnh, xã Tịnh Kỳ, huyện Sơn Tịnh và Dương Đình Cường (SN 1985), thường trú tại phường Vĩnh Trường, TP Nha Trang (Khánh Hòa) về hành vi cố ý gây thương tích.
3 đối tượng tại Công an huyện Sơn Tịnh
Sau một lần xích mích với nhau trong quán cà phê, Vũ về rủ Quí và Cường đi nhậu, rồi bàn tính kéo nhau lên đường liên xã An Vĩnh chặn đường đánh gãy xương chính mũi và dùng đá đập nát xe máy của anh Trần Chí Hải (SN 1992) ở xã An Vĩnh, xã Tịnh Kỳ (Sơn Tịnh). Sau khi gây án, nhóm côn đồ nghênh ngang bỏ đi, còn nhân dân đưa anh Hải đi cấp cứu với tỷ lệ thương tích 17%.
Vụ việc gây dư luận bất bình trong nhân dân địa phương.
Video đang HOT
Theo ANTD
Cảm ơn chị đã hồn nhiên
Cuộc tình của tôi tan vỡ cũng nhờ bà chị vô duyên nhưng rất thật thà, hồn nhiên
Tôi nghe Mai mách nhỏ rằng nếu nhận lời yêu Đông hãy suy nghĩ thật kỹ vì Đông là một người đàn ông keo kiệt, ích kỷ. Đông là em của người bạn học cùng với chị gái Mai từ hồi phổ thông. Lần đó, ngày cuối tuần, cả lớp chị gái Mai kéo nhau tới nhà người bạn này. Sau vườn có cây khế ngọt nặng trĩu quả, mấy cô nữ sinh tíu tít cầm rổ rá đi hái khế. Cậu em người bạn - chính là Đông bây giờ - đang ngồi trong phòng học, thấy như vậy bật dậy chạy ngay ra vườn, đứng chống nạnh chỉ tay: " Cấm không được hái khế. Thích ăn ra ngoài chợ mà mua chứ nhà này không phải là đồ chùa đâu nhé!". Chị gái Đông thấy em trai bo bo giữ khế, chạy ra khuyên nhủ nhưng Đông nhất quyết ôm chặt gốc cây khế, không cho mọi người hái và còn dọa sẽ nhặt những trái thối bị rụng ném vào mọi người. Mấy cô bạn sợ quá, bỏ đi luôn.
Mai ấn tượng về bản tính của Đông từ vụ cây khế, cô rất e dè không giao du với anh. Biết tôi hẹn hò với Đông, Mai không vui chút nào. Khi cô bạn thân nói về người đang làm trái tim mình từng đêm xao xuyến, nhớ mong như vậy tôi ngượng ngùng vô cùng. Tôi đã bảo vệ Đông: "C hắc là hồi nhỏ như vậy thôi chứ giờ đây anh ấy khác lắm rồi!". Mai nghe vậy, giận lắm tự rủa mình thừa lời đi lo chuyện thiên hạ.
Sau bận đó, tôi rất lăn tăn bởi tuy tôi và Đông biết nhau khá lâu nhưng trước đây gặp nhau thì chào chứ chẳng bao giờ tiếp xúc. Chúng tôi mới hẹn hò vài ba lần cà phê sau khi cùng nhau đi trên một chuyến xe về thăm quê. Sau đó, tôi đã nhận lời yêu dù chưa hiểu bản tính anh. Tôi đồng ý với Đông vì thấy nhiệt huyết tình yêu anh dành cho mình. Nhìn bên ngoài, Đông rất bảnh bao, lịch thiệp, thế nên tôi có đắm đuối anh cũng không có gì lạ.
Đêm hôm đó, tôi đã nhắn tin cho Đông giọng khổ sở: " Bên chỗ em ở bị trộm đột nhập, em đã mất sạch quần áo và đồ dùng rồi, chẳng còn gì nữa". Tôi muốn biết Đông sẽ phản ứng thế nào nên đã dựng nên tình cảnh cơ cực này. Đông làm việc ở công ty quảng cáo chiếu sáng công cộng, lương rất cao, nếu anh yêu thương tôi thật lòng như lời đã nói và tính cách thoải mái, chắc chắn anh sẽ lo cho tôi. Tin nhắn gửi đi rất lâu mà không có phản hồi nên tôi tin rằng Mai nói rất đúng về Đông, đó là một kẻ keo kiệt, ích kỷ. Có lẽ giờ hắn đang buồn bực và khó xử lắm trước thông tin tôi báo đến. Những kẻ keo kiệt tính toán là vậy, rất sợ người khác vay mượn, xin xỏ.
Cuộc tình của tôi tan vỡ cũng nhờ bà chị vô duyên nhưng rất thật thà... (Ảnh minh họa)
Tôi trèo lên giường đi ngủ, tính ngày mai sẽ gạt ngay mối tình mới chớm nở này thì Đông gọi điện báo tin đang đứng trước nhà chờ tôi. Tôi chạy ra, Đông đã tiến đến ôm chặt lấy tôi vỗ về, giọng ngọt ngào: " Đừng buồn, đừng sợ em, có anh đây. Của đi thay người, không cần phải nghĩ ngợi nhiều em ạ". Trái tim vốn rất khô cằn của tôi như tan chảy từng giọt. Xúc động trước cách thể hiện tình cảm của Đông, lại tự dằn vặt mình đã nghĩ anh xấu xa đến thế nên tôi khóc nức nở trên bờ vai của anh. Sau nụ hôn đắm đuối trao nhau trong nước mắt của tôi, Đông lấy chiếc túi treo ở xe đưa cho người yêu. Trong đó có mấy bộ quần áo con gái rất đẹp được gói ghém cẩn thận. "Em mặc tạm trước đi nhé! Đừng chê anh không khéo chọn. Ngày mai mình sẽ đi mua thêm đồ đạc cho em!". Tôi nũng nịu bảo rằng không cần nữa, chỉ cần anh là đủ.
Sau màn kịch mất đồ đó không lâu, tôi đồng ý làm vợ Đông vì không muốn để những lời dị nghị làm mất báu vật cuộc đời. Nhưng hai đứa đều sống xa nhà, đang làm việc ở thành phố nên chưa thể lập tức thu xếp để cưới hỏi được ngay. Con gái đã yêu là nghĩ đến kết hôn, hiểu được lo lắng của tôi, Đông gợi ý hai đứa sẽ đăng ký kết hôn trước để việc đám cưới được thư thả. Trở thành vợ anh với bất cứ hình thức nào tôi cũng đồng ý, thế là hai đứa kéo về quê đăng ký kết hôn chờ ngày cưới.
Từ ngày đã thành vợ chồng trên giấy tờ, tuy hai đứa còn sống hai nơi, Đông không còn qua đón tôi đi ăn như mọi ngày nữa. Hai đứa đi chơi với nhau xong, Đông chở tôi về rồi về nhà ông bác ăn uống vì lâu nay anh sống tại nhà ông bác này. Tôi rủ: " Hay anh ở lại chỗ em, em nấu ăn". Đông lắc đầu: "Không được em ơi, tiền ăn hàng tháng bên nhà bác anh đã đóng, không ăn thì phí. Em để dành tiền đó mình làm đám cưới cho sang". Anh nói có lý tôi cũng nghe.
Vài ngày sau, anh gọi tôi qua nhà để xem áo cưới. Tôi nói anh qua đón mình, anh trả lời đang bận. Tôi lo quá, áo cưới chỉ cần thuê là được, ai ngờ anh lại mua luôn thế này thật tốn kém. Khi tôi qua nhà bác nơi Đông ở thì chỉ gặp chị gái của anh, chính là bạn học của chị gái Mai ngày nào. Chị Hải đang gỡ gỡ những sợi ren trên chiếc áo cưới nhàu nhì, cũ nát. Tôi nào đã kịp hỏi han gì, chị nói ngay: " Chán thằng này quá, chị đã nói chuyện cả đời một lần, đi thuê chiếc áo khác đi thế mà cứ bắt chị mang váy lỗi thời từ hồi chị cưới cách đây hơn cả chục năm để cho em mặc. Chị phục em thật đấy, thế mà em cũng chịu được".
Chị Hải tưởng rằng tôi hiểu rõ tính cách của em trai nên đã cười đùa kể thêm ra nhiều chuyện. Nào là lúc nãy Đông không qua đón tôi vì sợ đón đưa vòng vèo như vậy rất tốn xăng. Giờ này Đông đang đi qua chỗ nhà hàng đặt tiệc cưới để mặc cả dù mâm cỗ đã ở loại rẻ nhất... Tôi ong ong ở tai mà vẫn cố tươi cười nên bà chị vô tư nói tiếp: " Mà em nữa, chiều nó quá thể. Để chuẩn bị cưới hỏi cho xong theo ý mình rồi đăng ký kết hôn có sung sướng hơn không. Khổ đến mấy cũng một lần lên xe hoa". Ý chị Hải nói rằng, Đông đòi đăng ký trước, khi sự đã rồi việc cưới phải theo sự sắp xếp của anh, tôi không được quyền can thiệp.
Tôi không thử váy cưới, lấy cớ mình có việc đột xuất phải đi. Vừa bước ra đến cửa, chị Hải còn khen tôi mặc chiếc áo của chị rất đẹp. Tôi ú ớ, bởi đó là chiếc áo mà đêm tôi dựng kịch mất đồ, Đông đã mang sang cho tôi.
"Hồi đó anh người yêu cũ tặng chị mấy bộ này, nhưng chị thấp quá đâu có mặc vừa, định cho đứa bạn thì thằng Đông cản lại, giữ luôn để sau này đem tặng bạn gái".
Tôi đau khổ vô cùng. Nhưng cũng thật may mắn, Đông bẫy tôi mà không biết rằng chú tôi làm to ở xã, tôi đã gọi điện nhờ làm thủ tục ly hôn một cách nhanh chóng, khi chưa kịp tổ chức cưới. Cuộc tình của tôi tan vỡ cũng nhờ bà chị vô duyên nhưng rất thật thà, hồn nhiền không thủ đoạn như anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Giết vợ rồi tìm đường trốn sang Lào Sau khi dùng dao phát rẫy chém vợ gục xuống, Xồng Bá Xênh (SN 1983), trú tại bản Mường Lống 1, xã Mường Lống, huyện Kỳ Sơn, tỉnh Nghệ An đã bỏ trốn sang Lào. Sau khi giết vợ, Xênh định bỏ trốn sang Lào (Ảnh minh họa) Cơ quan Cảnh sát điều tra - Công an huyện Kỳ Sơn, tỉnh Nghệ An...