“Chân đi 2 hàng”, tôi không dám mặc váy
Tôi sơ bi phat hiên vi chân tôi đa đi hai hang.
Nhưng năm thang măc ao trăng tinh khôi cua tôi diên ra như môt giâc mơ đep, sang sang đap xe lên thi trân hoc, chiêu vê phu giup gia đinh viêc đông ang, chăn trâu căt co trên triên đê, ngăm anh hoang hôn rơi xuông phia chân nui. Co le vi thê ma khi biêt tin minh đô Đai hoc, chuân bi lên Ha Nôi đê sông cuôc đơi sinh viên, tôi đa khoc nưc nơ vi không nơ đi xa khoi quê minh. Nhưng rôi bô me đông viên tôi cô găng hoc tôt, kiêm thât nhiêu tiên đê giup gia đinh, giup quê hương thoat khoi canh ngheo khô, tôi lai vưng tin, gat nươc măt đê lên đương.
Tôi sơ bi bô me phat hiên ra…
Video đang HOT
Qua thât la Ha Nôi khac xa so vơi nơi tôi tưng ơ, no xô bô, nhôn nhip, đông đuc va phưc tap hơn nhiêu lân. Trong suôt quang thơi gian đâu, tôi con co cam giac sơ hai nơi nay va không it lân nghi đên viêc…bo vê quê lây chông cho xong. Nhưng rôi cung cô găng kim nen lai đươc, hoăc cung co thê la nhơ anh, ngươi đan ông đa ơ bên che chơ cho tôi khi tôi cam thây bôi rôi va suy sup nhât. Ban đâu la nhưng la thư không ngươi gưi, đươc ban be chuyên tay nhau trên giang đương, sau la nhưng tin nhăn đông viên. Cuôi cung tôi mơi biêt đo la anh, va cung không ngân ngai tâm sư vê cuôc sông cua minh. Dân da, anh đa co đươc sư tin tương cua tôi, chung tôi hen găp nhau ơ ngoai, đi café, lang thang phô xa. Rôi tôi ôm lây anh trong nhưng ngay gio lanh, đo la luc tôi biêt răng minh đa yêu.
Không lâu sau đo, anh ru tôi đi nha nghi quan hê. Tôi đa rât sôc va lâp tưc tư chôi, tôi thây điêu đo thât đang sơ, con anh không phai la ngươi tôt. Nhưng anh môt mưc khăng đinh đo la vi anh yêu tôi chư không phai muc đich gi khac. Tôi cung mui long, va rôi chung tôi cung quan hê thât. Đung la no khiên tôi cam thây hưng thu, chung tôi rât hoa hơp va thương quan hê rât nhiêu lân, co nhưng ngay con 4,5 “hiêp”. Co đưa ban bao tôi, “chân đi hai hang”, ban đâu tôi không biêt la gi, sau mơi hiêu đo la dâu hiêu nhân ra la đa “quan hê” rôi.
Lai đươc thêm viêc tôi co thai sau nhưng lân “mây mưa” không sư dung biên phap an toan. Tôi đa khoc rât nhiêu, anh cung noi răng muôn giư đưa be nay nhưng ca hai chung tôi đêu đang đi hoc, gia canh đôi bên lai không kha gia gi cho cam, nên nêu cươi vao luc nay coi như lai bit kin đương tương lai cua hai đưa, cuôi cung tôi quyêt đinh bo cai thai, môi quan hê cua chung tôi tư đo cung lung lay, ca hai đêu cam thây chan nhau. Va bây giơ thi ro môn môt, chân tôi đa đi hai hang như bi vong kiêng, tôi không thê khep chân lai đươc nên không dam măc vay ma chi măc quân ông rông cho đơ lô. Ngay vê quê tôi đưng ngôi không yên chi sơ bi phat hiên, nêu bô me biêt tôi đa quan hê, thâm chi pha thai thi chăc chăn ho không cho tôi trơ lai Ha Nôi. Tôi đau khô vi đa lưa dôi chinh ngươi thân cua minh.
Theo Phunutoday
Hai lần bị chồng đánh vì những lý do vụn vặt
Lúc ăn cơm cùng mẹ chồng tôi mặc váy, anh sợ hở nên bảo tôi mặc thêm quần đùi bên trong. Tôi không chịu nên hai bên giằng co, anh xông vào túm tóc và tát tôi.
Tôi 25 tuổi, chồng tôi 28 tuổi, chúng tôi kết hôn được tám tháng, hiện tại chưa có con. Anh có công việc ổn định với mức lương khá tốt. Tôi mới bị tai nạn gãy chân cách đây hai tháng, giờ đã tập đi được rồi. Trước khi bị tai nạn tôi xin nghỉ việc cách đó vài ngày và hiện tại tôi thất nghiệp. Từ khi cưới đến giờ chúng tôi có xích mích với nhau vài lần, chủ yếu là liên quan tới việc anh ấy hay đi chơi game với bạn, chơi bài hoặc đi liên hoan và về khá muộn. Anh cũng chẳng bao giờ giúp tôi việc nhà.
Từ khi lấy anh tôi phải đi làm rất xa 20km, còn anh thì công ty ngay gần nhà cách chưa tới 1km, tính chất công việc của anh khá nhàn và một tháng chỉ làm tới 16-18 ngày thôi. Khi mới cưới xong tôi thấy rất sốc và mệt mỏi với những suy nghĩ sao anh ấy lại đối xử với mình thế nhỉ, đi chơi suốt ngày để vợ ở nhà một mình lại chẳng giúp đỡ nữa, vợ nhờ cũng không giúp. Từ bé tới giờ trong tôi luôn có suy nghĩ nam nữ bình đẳng, vợ chồng lấy nhau về để yêu thương nhau, chia sẻ nhau những niềm vui hay nỗi buồn trong cuộc sống. Giờ những thói xấu của anh cũng giảm đi đáng kể và theo khuôn khổ hơn, anh chủ động giúp tôi việc nhà sau bao nhiêu lần tranh cãi và sự khóc lóc của tôi.
Anh theo nhận xét của mọi người là hiền, dễ tính, ăn nói dịu dàng, còn tôi là người biết điều nhưng khá bướng, khi tranh cãi tôi muốn nói tới cùng kể cả lúc chồng đang tức giận. Hai tháng vừa rồi, vợ chồng tôi có cãi nhau hai lần và cả hai lần này đều làm tổn thương tôi rất nhiều.
Lần thứ nhất: Vợ chồng tôi ở cùng mẹ chồng (bố chồng tôi mất rồi), chúng tôi ở nhà dưới, bà ở nhà trên; khi ăn cơm thì ăn ở nhà trên. Tôi ở nhà hay mặc váy (liền thân), hôm đó tôi mặc chiếc váy khá rộng và dài gần đến đầu gối, anh bắt tôi mặc thêm quần đùi bên trong vì sợ ăn cơm ngồi mặc váy sẽ bị hở vì có lần tôi sơ ý anh đã nhìn thấy. Tôi nhất quyết không mặc vì lách cách và đảm bảo với anh là sẽ không sơ ý thêm nữa. Hai bên giằng co nhau, tôi chưa nói một từ nào xúc phạm anh hay hỗn láo cả nhưng tự nhiên anh xông vào túm tóc rồi tát tôi. Khi bị tát tôi cứ ngồi đờ ra vì chưa bao giờ nghĩ lại có ngày chồng đánh mình thế. Sau đó anh có xin lỗi, vài ngày sau tôi tha thứ và nói nếu có lần thứ hai nữa thì ly dị, anh đã đồng ý.
Lần thứ hai: Mẹ chồng tôi khá mê tín, khi chúng tôi chưa có con bà cũng bắt lên chùa để cúng bái. Chuyện xảy ra khi mẹ chồng nói vợ chồng tôi nằm trên giường như thế này là không đúng hướng, đầu phải quay vào núi, chân hướng ra biển nhưng giờ chúng tôi đang nằm ngược lại. Thế là bà bắt chồng tôi quay giường ngược lại, tôi không đồng ý vì không tín (lý do phụ). Lý do chính ở đây là do khi quay giường lại nhìn phòng rất chật, mất thẩm mỹ vì phần đẹp lại áp vào tường, còn cái thành giường cao lù lù và phần xấu của nó lại quay ra ngoài. Chồng bỏ mặc ý tôi, vẫn cứ quay giường lại.
Tôi giận chồng vì không để ý đến ý kiến của vợ, cảm giác mình đang đi ở nhờ bởi cái giường mình nằm cũng chả được nằm theo ý mình thích. Vì giận, vì không thích nên tôi không nằm trên giường nữa, trải chiếu dưới đất nằm. Vợ chồng lại giằng co chuyện quay giường như thế thì ai đúng? Khi nhắc đến chuyện tôi nằm dưới đất thì tôi nói "Em thích làm gì đấy là việc của em". Anh rít lên, ném mạnh chiếc điện thoại vào phía tôi và chửi bậy. Tại sao anh nói chưa từng đánh nhau khi đi học, tự nhận mình là người rất bình tĩnh mà lại hành động hung hãn với vợ như thế?
Tôi đáng ghét hay vì tôi ương bướng? Anh nói yêu tôi nhất trên đời mà sao lại đối xử với tôi như vậy? Tại sao làm tôi tổn thương thế. Thật sự giờ tôi không biết phải làm sao cho tốt nữa, nếu ly hôn tôi sợ điều tiếng, sợ bố mẹ buồn; còn không thì tôi không biết sau này cãi nhau anh có đánh hay chửi không nữa. Tôi rất rối, xin bạn đọc cho tôi lời khuyên. Chân thành cảm ơn!
Theo VNE
Chồng đã không còn lườm nguýt mỗi khi tôi mặc váy Có lần cả nhà đi chơi, ra đến cổng bà hàng xóm cứ tấm tắc: "Cô Thúy mặc cái váy này xinh quá, đúng là gái một con trông mòn con mắt. Chú Hưng thật là khéo chọn vợ" khiến chồng tôi mặt cũng tươi hẳn ra. Khi còn yêu nhau anh đã tỏ rõ quan điểm không thích người yêu trang điểm...