Chán chồng vì an phận với mức lương 5 triệu đồng
Anh giữ lại một ít thu nhập còn lại đưa cho tôi hết, cộng với tiền lương của tôi nữa thì có khoảng 7 triệu đồng lo cho gia đình.
ảnh minh họa
Cưới nhau gần 6 năm, có một con, anh làm giúp tôi mọi việc trong nhà. Ngày cuối tuần, hai vợ chồng cùng nhau dọn dẹp nhà cửa, đưa con đi chơi. Anh cư xử với gia đình tôi rất tốt, chia sẻ mọi chuyện trong nhà. Chỉ có điều tôi không cảm thấy hài lòng về công việc của anh ấy, thu nhập ít quá. Con chúng tôi đã gửi ông bà trông, có tháng không đủ tiêu, chồng tôi lại sang xin trợ giúp của ông bà nội vì anh là con một trong gia đình.
Tôi bảo với chồng tính xem thế nào, cố gắng làm cái gì thêm kiếm tiền, xin của ông bà mãi cũng ngại, mà vay thì rồi cũng phải trả, nhưng chồng tôi chẳng quan tâm. Anh bảo, giờ người ta thất nghiệp đầy ra, mình có công việc làm là hơn khối người rồi còn đòi hỏi gì nữa. Tôi thất vọng về chồng, cảm thấy không được hạnh phúc như trước. Hãy tư vấn giúp tôi. (Loan)
Trả lời
Video đang HOT
Hạnh phúc không phải là thứ có thể cân đo đong đếm được. Nó là sự cảm nhận, cách nhìn của mỗi người về các vấn đề trong cuộc sống. Cách nhìn bi quan, tiêu cực dẫn đến đau khổ, bất hạnh và ngược lại cách nhìn tích cực đưa đến bình an, hạnh phúc. Mong ước của con người là luôn hướng về một cuộc sống sung túc, đầy đủ, tốt đẹp hơn. Tuy nhiên, để mong ước thành hiện thực thì cần phải dựa vào hoàn cảnh, điều kiện và khả năng của từng người cụ thể.
Bạn đang thất vọng về ông xã vì sống quá an phận, điều đó cho thấy bạn là người năng động, không bằng lòng với những gì đang có mà luôn phấn đấu để cuộc sống tốt hơn. Vì thế, bạn cũng luôn yêu cầu điều này với những người sống xung quanh. Để giải quyết vấn đề hiện tại, bạn cần nhìn thẳng vào hoàn cảnh thực tế của gia đình mình, xem xét đến tính cách, khả năng của ông xã để có cái nhìn khách quan và đưa ra các hướng thay đổi.
Trước tiên, bạn nên nhìn nhận lại xem khả năng của chồng có thể làm được đến mức nào. Nếu thấy anh ấy có thừa khả năng làm được mà an phận chấp nhận như vậy, không cố gắng phát huy thì bạn cần kiên trì, nhẹ nhàng động viên, chia sẻ, góp ý với chồng để anh ấy có thêm động lực và sự tự tin để phấn đấu.
Trường hợp chồng không có nhiều khả năng phát triển hơn thì bạn cũng nên chấp nhận vì không thể đòi hỏi những thứ mà anh ấy không có. Nếu cứ loay hoay, trách móc rằng sao anh ấy chưa được như người này, người kia thì bạn đang tự làm khó và làm khổ mình. Bên cạnh những ưu điểm của ông xã như yêu vợ, thương con, chăm chút cho gia đình, ứng xử tốt… thì anh ấy cũng có những khuyết điểm vì trên đời này không ai hoàn hảo cả bạn ạ.
Việc bạn không muốn chồng mỗi khi gặp khó khăn lại về nhà ba mẹ xin tiền cũng là điều dễ hiểu, bởi lẽ bạn là người có lòng tự trọng, không muốn nhà chồng đánh giá mình là một người vợ không biết lo toan cho gia đình. Trong trường hợp này, bạn có thể khéo léo chia sẻ với ông bà nội để họ hiểu hơn thành ý của bạn và có những hành động cụ thể hơn với ông xã.
Để vợ chồng có thể sống vui vẻ, hạnh phúc, bạn hãy kiên nhẫn, chân thành nói chuyện với chồng về những điều bạn mong muốn để cả hai cùng nhau tìm cách giải quyết tốt nhất. Bản thân bạn cũng học cách bằng lòng với những gì mình có, không so đo tị nạnh với những người hơn mình, hãy nhìn những người còn vất vả, khốn khó… để thấy mình còn may mắn và cảm thấy hạnh phúc, bình an trong cuộc sống.
Chúc bạn và gia đình được hạnh phúc.
Theo VNE
Mới cưới một năm mà tôi đã thấy chán chồng
Bên ngoài ai cũng nghĩ tôi hạnh phúc lắm, nhưng kỳ thực tôi thấy mệt mỏi với cuộc sống vợ chồng như thế này lắm rồi.
Ảnh minh họa.
Tôi năm nay 26 tuổi còn anh hơn tôi 9 tuổi. Chúng tôi gặp gỡ và quen nhau hơn 6 năm rồi mới kết hôn. Những ngày đầu tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc dù cho đêm tân hôn anh đi tăng hai, tăng ba rồi say khướt mới về, bỏ vợ mới cưới một mình ở khách sạn.
Cưới nhau hơn một năm thì anh dường như không còn yêu thương tôi nữa. Hàng ngày anh đi làm về muộn, ăn cơm xong là anh xem phim, tối đến anh xem đá bóng, không quan tâm chút nào tới tôi.
Gia đình bên nội có hối thúc việc con cái nhưng anh toàn lảng tránh, không muốn nói tới. Anh thường chỉ nhớ tới tôi khi nào có nhu cầu, chứ còn anh không bao giờ nghĩ đến tâm trạng, mong muốn của vợ. Anh thường chỉ quan tâm tới bạn bè, lúc thì uống cafe, lúc thì nhậu nhẹt, lúc lại sang nhà người này, người kia chơi...
Bên ngoài ai cũng nghĩ tôi hạnh phúc lắm nhưng cái hạnh phúc đó chỉ có người trong cuộc như tôi mới hiểu. Mới cưới hơn một năm mà tháng nào chúng tôi cũng giận nhau không nói chuyện cả tuần.
Thực sự cho tới lúc này tôi chán cuộc sống vợ chồng như thế này lắm rồi, mọi người hãy cho tôi lời khuyên, tôi phải làm gì đây?
Theo Ngoisao
Khi nào chán chồng, hãy... soi gương Gương thì ngày nào chả soi. Các bà vợ trang điểm, rồi tự hài lòng với mình. Là vì các bà các cô so sánh mình lúc trang điểm xong, "thấy khá hơn hẳn" lúc để mặt mộc. Thế là tự an ủi, trông mình không đến nỗi. Mình còn...ngon lắm. Nhân loại văn minh bây giờ không chỉ bôi lên mặt mình...