Chán chồng, tôi ‘mồi chài’ nhiều đàn ông
Cặp bồ với sếp cũ, một thời gian sếp chuyển công tác, sếp mới về tôi lại tìm cách gần gũi. Tôi ăn diện, hở hang hơn để gây sự chú ý, sếp cũng tỏ ra nghiêm khắc nhưng vì tôi tấn công mạnh nên dần dà sếp mềm lòng, rồi chuyện gì đến lại đến.
Tôi và anh kết hôn hơn chục năm, có với nhau một trai, một gái, hai vợ chồng công ăn việc làm ổn định trong cơ quan nhà nước. Gia đình nội ngoại tuy không giàu có nhưng kinh tế tạm ổn, vợ chồng cứ vậy làm ăn, thậm chí bố mẹ còn giúp đỡ gia đình tôi nhiều thứ cả vật chất lẫn tinh thần. Tôi cảm thấy mãn nguyện và thật hạnh phúc, gia đình như vậy là niềm hạnh phúc, ước ao của nhiều người.
Trớ trêu thay gia đình ngày càng có nhiều chuyện không lành gây ảnh hưởng đến hạnh phúc, chồng mải chơi, không vì trai gái, cờ bạc mà là nghiện hút. Gia đình hai bên khuyên bảo nhiều lần nhưng anh không từ bỏ được, vẫn lén lút tiêm chích. Nói vậy mọi người lại hỏi làm cơ quan nhà nước sao không bị đuổi việc? Là vì gia đình tôi có mối quan hệ nên mọi việc chồng làm vẫn được cơ quan “chiếu cố”.
Tôi nhiều lần khuyên không được, thậm chí còn ly thân nhưng anh vẫn chứng nào tật ấy. Đáng lẽ ra trong gia đình như vậy tôi là người mẹ phải biết hy sinh, gồng mình lên vì hai đứa con còn nhỏ để dạy bảo chúng nên người, phải làm gương cho các con học tập, để sau này trở thành con ngoan trò giỏi, vậy mà tôi lại không nghĩ như thế. Phần vì ích kỷ cá nhân, phần vì tức chồng, tôi mù quáng lao vào các cuộc tình vụng trộm, gây xáo trộn hạnh phúc của nhiều gia đình. Chồng biết nhưng không ngăn cản được, tôi lẳng lơ với cả sếp mình, và những người làm ăn bên ngoài. Xin nói thêm tôi không có gì nổi trội, sắc đẹp cũng bình thường nếu không nói là xấu.
Tôi biết những việc mình làm có lỗi với chồng con rất lớn, có lỗi với những bà vợ mà tôi đã cặp bồ với chồng họ, vậy mà suy nghĩ đó không thắng nổi những hành động của bản thân. Tôi lao vào yêu họ như con thiêu thân, con tôi để cho bà ngoại chăm sóc, học hành của con tôi cũng chẳng quan tâm nên kết quả kém. Tôi tranh thủ mọi lúc để được gần bồ, để được yêu chiều, bù đắp những gì chồng không mang lại.
Đầu tiên tôi cặp bồ với sếp cũ, được một thời gian sếp chuyển công tác, sếp mới về tôi lại tìm cách gần gũi. Tôi ăn diện, hở hang hơn để gây sự chú ý, sếp cũng tỏ ra nghiêm khắc, không có tính trăng hoa nhưng vì tôi tấn công như vậy nên dần dà qua các cuộc trò chuyện bằng email và cử chỉ hành động của mình, sếp đã mềm lòng. Cái gì đến sẽ đến, rồi cũng chỉ được thời gian không lâu sếp bắt đầu tránh tiếp xúc với tôi, các cuộc hẹn hò không còn nữa. Có lúc tôi suy nghĩ hay sếp thử vậy để xem tôi phản ứng thế nào, hoặc sếp thấy tôi như vậy mà cảm thấy ghê sợ, coi thường, khinh bỉ mà sếp lặng lẽ rút lui?
Video đang HOT
Tôi biết vậy nên cũng không níu kéo, lại cặp với một đối tác bên ngoài, lúc đầu được anh yêu chiều, mua nhiều quà có giá trị tặng, rồi lại chỉ được thời gian, tình cảm giữa chúng tôi phai dần. Điều tiếng về tôi trong cơ quan, hàng xóm mọi người đều biết cả nhưng họ chỉ xì xèo chỗ nọ chỗ kia mà chẳng ai thật lòng tâm sự, chia sẻ để tôi sớm nhận ra những sai lầm.
Sau vài lần cặp bồ tôi mới thấm thía đàn ông chỉ lợi dụng những người dễ dãi như tôi để thử cảm giác lạ, giải quyết nhu cầu sinh lý, những lời nói ngon ngọt chỉ là viển vông, hão huyền. Những món quà họ tặng cũng chẳng có ý nghĩa gì bởi họ bỏ đồng tiền để tặng những thứ đó, cuối cùng chỉ cần đạt được mong muốn chứ chẳng phải yêu gì tôi.
Tôi cảm thấy những việc làm của mình không xứng đáng làm một người vợ, người mẹ trong gia đình và thật nhục nhã. Tôi thấy hối hận vô cùng, mặc dù nhìn nhận lại cũng muộn nhưng muốn viết lên tâm sự này để những ai đã và đang có ý tưởng ngoại tình hãy nhìn nhận lại, đừng tự đẩy mình vào ngõ cụt, phải biết trân trọng những gì mình đang có, biết hy sinh bản thân để chăm sóc gia đình, con cái mình trưởng thành, đó là điều hạnh phúc nhất.
Theo VNE
Bạn gái cũ bỏ chồng, muốn quay về bên tôi
Lúc này, tôi thực sự hoang mang, không biết mình nên làm thế nào, có nên đón nhận tình cảm của em không?
Nếu là trước đây, khi em ngỏ lời muốn được làm vợ tôi, tôi sẽ sướng rên, sẽ hạnh phúc vô vàn. Nhưng giờ, sao câu nói muốn quay về bên anh của em lại khiến tôi sợ hãi đến vậy. Tôi sợ rằng người con gái tôi yêu đã thay đổi, không còn là em như trước kia nữa.
Trước đây, tôi chết mê chết mệt cô gái tóc đen, có đôi mắt to tròn và nụ cười dịu dàng. Tôi thường kể cho bạn bè nghe về em, từng chi tiết của em, bởi tình yêu đã khiến tôi mụ mị. Tôi, một gã đàn ông con nhà khá giả, nếu không muốn nói là giàu có, có công việc ổn định, mức lương tốt, và tôi quyết tâm tán đổ em. Vậy mà, suốt 2 năm theo đuổi, tôi mới được em nhận lời yêu. Tình yêu ấy với tôi có ý nghĩa như thế nào. Nếu bạn từng theo đuổi một người, bạn mới cảm nhận được tình cảm đó, cảm nhận được niềm hạnh phúc khi có được đối phương.
Tôi reo hò trong hạnh phúc, sung sướng vì có được em. Nhưng, tôi lại không hề biết, sau đó 2 tháng, chúng tôi chia tay. Chỉ vì em nói, em và tôi không hợp nhau, em đã có tình cảm với một người đàn ông khác. Đó là người gần nhà em ở quê, em cảm thấy yên tâm hơn khi lấy anh ta, tin tưởng hơn tôi rất nhiều. Em sợ, bố mẹ sẽ lo lắng khi em lấy chồng xa, em sợ bố mẹ sẽ không vui vì con gái của họ không nghe lời mình. Em chấp nhận lấy người đàn ông kia và em nói là yêu, còn tôi thì không biết em yêu cỡ nào.
Tôi reo hò trong hạnh phúc, sung sướng vì có được em. Nhưng, tôi lại không hề biết, sau đó 2 tháng, chúng tôi chia tay. (ảnh minh họa)
Cái ngày em nói với tôi rằng, em đã bỏ chồng, tôi mới hiểu, em không hề yêu người ấy. Em nói, em lấy anh ta vì bố mẹ em muốn thế, em cũng nghĩ, gần gũi sẽ thuận tiện mọi thứ. Với lại, gia đình anh ta có điều kiện tốt hơn tôi. Người vừa có điều kiện vừa gần nhà thì dại gì mà em không lấy. Lúc đó, tôi đau khổ vô cùng nhưng có lẽ, em không hề cảm nhận được.
Thời gian em lấy chồng cũng đã 2 năm, tôi chưa từng yêu ai cũng vô cảm với con gái. Không hiểu sức hút của em sao lại lớn đến vậy với tôi, tôi không mở lòng được với bất cứ người nào, trong lòng vẫn thương nhớ em. Nhưng tôi không có ý định tìm lại em, không có ý muốn liên lạc, hay hỏi xem em đang làm gì. Chỉ là, tôi cảm thấy, tôi cần có được chữa lành vết thương trong lòng.
Vậy mà, khi vết thương của tôi chưa lành, một ngày, em chủ động gọi cho tôi. Em nói, em đang cô đơn, em cần có tôi bên cạnh. Nếu như tôi chưa có gia đình, hãy đến bên em, để em có thể dựa vào vai tôi mà tâm sự. Em chỉ muốn mượn bờ vai tôi mà thôi. Khi đó, nghe giọng em rất thảng thốt, có vẻ như em đang đau khổ, vật vã lắm. Em muốn tôi nói cho em tất cả những gì đã xảy ra với tôi khi tôi đi lấy chồng. Nhưng tôi câm lặng, không nói gì, chỉ để cho em kể lể về người chồng vũ phu, phụ bạc của em.
Em làm như vậy là đang làm khó tôi. Khi biết tôi chưa có gia đình, em ra sức gọi cho tôi, nói muốn cùng tôi ôn lại kỉ niệm xưa, mong tôi đón nhận em nếu tôi không chê em. Tôi nào có chê em, chỉ là, em đến với tôi quá nhanh, cũng không cần biết giờ tôi sống ra sao. Em cũng không cần biết tôi làm gì, có vui vẻ không. Em chỉ quan tâm tới chuyện của bản thân mình, chỉ mong muốn tôi là chỗ dựa cho em khi em vừa bị &'chết đuối.
Nhìn em đã khác xưa nhiều quá, khuôn mặt, hơi thở và cả ánh mắt, em đã già dặn hơn, có nhiều toan tính trong đó hơn. Tôi đã yêu em, chết đi sống lại, cũng từng vật vã vì em, lúc đó, em nào có bên cạnh tôi, chỉ mình tôi chống trọi với nó. Em có hiểu không hay là em đang giả vờ làm lơ đi. Tôi giờ thực lòng không biết nên làm thế nào. Cơ hội cho tôi làm lại, được ở bên cạnh em, vậy mà tôi lại không làm, tôi thực sự không đủ tự tin để kéo em quay về bên tôi.
Có lẽ, tôi cần thời gian, cần sự kiên nhẫn của em, hoặc là kiểm nghiệm lại trái tim mình. Liệu đón nhận em, cưới em vội vàng, có phải là tôi đã không coi trọng bản thân mình và gia đình tôi?
Theo VNE
Ngủ với anh ấy rồi cũng không sao em ạ! "Em dại thì em chịu thôi chứ chị chẳng tội vạ gì, anh ta cũng ấm cái thân, em đừng có mà kêu than hay mang lý do đó ra để bắt vạ chị. Chị quen rồi!". Nghe những lời nói đó của chị mà tôi nổi ra gà, giống như lời lẽ của người đàn bà ghê gớm, khiếp đảm nào đó....