Chăm sóc mẹ chồng bị bệnh suốt nửa năm, đến khi bà khỏi tôi vờ mắc bệnh để thử lòng, không ngờ phản ứng của bà khiến tôi choáng váng tột cùng
Suốt nửa năm chăm sóc mẹ chồng vất vả, còn anh chị cả thì đến thăm bà mỗi ngày nhưng như là điểm danh cho xong nghĩa vụ, còn mọi việc đều đẩy hết cho tôi.
Nhà chồng tôi có hai anh em trai, bố chồng mất lâu rồi, chỉ còn có mẹ chồng. Chồng tôi là con út nên đang sống cùng với mẹ chồng. Còn vợ chồng anh trai sống cách nhà chúng tôi vài nhà.
Tôi thì có bà ngoại ở cạnh nên sinh hai con đều một tay bà chăm sóc hết. Chỉ những khi bận lắm mới nhờ đến bà nội chăm cháu, nhưng lần nào bà cũng tỏ ra khó chịu miễn cưỡng.
Suốt 10 năm ròng bà nội ăn cơm do tôi nấu nhưng lại đi bế ẵm các con của anh chị chồng để họ đi làm. Còn các con của tôi bà đẩy hết cho bà ngoại chăm sóc. Nhiều lúc bức xúc lắm tôi cũng chỉ biết nói với chồng. Nhưng chồng tôi lại rất thương mẹ nên luôn im lặng hay lảng tránh sang chuyện khác mỗi khi tôi phê phán mẹ chồng.
Những ngày đầu bà nằm viện anh chị chồng chỉ đến chăm được hai ngày. (Ảnh minh họa)
Trong một lần đưa con của anh trai chồng đi học bà bị tai nạn, con của anh chị thì chẳng bị sao còn bà bị gãy xương sườn. Những ngày đầu bà nằm viện anh chị chồng chỉ đến chăm được hai ngày. Còn những ngày sau anh chị nói là họ làm việc nhà nước nên không thể nghỉ được, tất cả đều trông chờ vào vợ chồng tôi.
Lúc ấy tôi uất lắm muốn nói nhưng chồng tôi ngăn cản. Anh bảo tôi bớt mồm miệng một chút đừng để anh em bất hòa. Ai cũng đi làm thì lấy ai chăm sóc mẹ, anh bảo tôi ở nhà chăm sóc mẹ, còn một mình anh lo kiếm tiền cũng được.
Không nói nổi chồng, tôi đành chăm sóc mẹ chồng suốt nửa năm trời trong sự ấm ức. Những lúc bà đi vệ sinh tắm rửa đều một mình tôi xoay xở, chồng thì đi làm xa thỉnh thoảng mới về. Còn anh chị chồng mỗi ngày sang một lần chỉ ngồi nói chuyện với mẹ chồng hay cùng lắm xúc cho bà miếng cơm.
Video đang HOT
Không nói nổi chồng, tôi đành chăm sóc mẹ chồng suốt nửa năm trời trong sự ấm ức. (Ảnh minh họa)
Khi mẹ chồng bình phục hoàn toàn tôi quyết định thử bà một lần xem lòng dạ mẹ chồng đối với mình thế nào, có thay đổi gì sau nửa năm đau bệnh.
Một ngày đi khám bệnh về tôi bảo với mẹ chồng là mình bị ung thư vú. Vừa nói tôi vừa khóc như mưa và suốt cả ngày hôm đó tôi chẳng làm gì chỉ có nằm trên giường xem điện thoại, lúc nào mẹ chồng vào phòng thì lại đau khổ buồn chán.
Buổi tối mẹ chồng đến bên giường đưa cho tôi một cái túi nhỏ bảo là có 5 cây vàng cho tôi bán đi chữa bệnh. Cầm số vàng trên tay tôi thực sự sốc, không biết nói gì nữa, chỉ là thử lòng thôi mà sao sự việc lại ra thế này. Bà bảo nửa năm bà nằm liệt giường đã hiểu được tấm lòng thơm thảo của con dâu nào tốt rồi. Bà vừa khóc vừa nói sẽ lấy hết số tiền tiết kiệm được để giành giật lại sự sống cho con dâu.
Cả đêm đó tôi không thể nào ngủ được, không ngờ mẹ chồng lại lo lắng cho tôi nhiều đến vậy. Tôi có nên nói rõ với mẹ chồng rằng mình không bị bệnh gì cả chỉ là sự nhầm lẫn không mọi người? Giờ nói ra tôi chỉ sợ mẹ chồng lại cho rằng tôi gian trá, thương cảm vừa nảy sinh sẽ tan biến mất. Mọi người tư vấn giúp tôi với.
Theo Afamily
Đến đám tang chồng tôi, cô gái lạ nắm chặt tay cậu bé 3 tuổi quỳ trước linh cữu anh nức nở: Xin chị hãy nhận thằng bé là con
Đám tang của chồng tôi đã được gần 50 ngày trôi qua, thế nhưng nỗi đau bị anh phản bội chưa nguôi ngoai thì tôi lại có thêm một niềm vui khác từ nhân tình của anh mang lại.
Tôi năm nay đã 35 tuổi. Cái tuổi không còn quá trẻ nhưng cũng không phải đã già. Vậy mà tôi vừa mất đi người chồng nhất mực yêu thương. Song cũng chính trong đám tang của anh, tôi mới biết được anh dù yêu nhưng vẫn phản bội tôi để có một đứa con nối dõi. Nhưng tôi trách chồng tôi làm sao được nữa khi anh chẳng còn trên cõi đời này.
Tôi và chồng yêu nhau từ khi 2 đứa còn là sinh viên năm cuối đại học. Tôi học ngoại thương còn anh học bách khoa. Những năm tháng sau ra trường tìm việc bao vất vả, lo toan nhưng chúng tôi cùng chung lưng đấu cật vượt qua hết. Để rồi cả 2 đều xin được vào làm ở những công ty lớn, có thu nhập ổn định.
Khiếm khuyết lớn nhất của tôi là không có khả năng làm mẹ mọi người ạ. Dĩ nhiên, khi yêu, tôi không hề giấu giếm anh điều này. Tuy vậy, anh vẫn quyết yêu thương và lấy tôi bằng được. Anh bảo rằng, nếu không có con, 2 vợ chồng vẫn sống như vậy đến già hoặc xin con nuôi, hoặc thụ tinh ống nghiệm.
Tôi không hề giấu giếm anh điều này. Tuy vậy, anh vẫn quyết yêu thương và lấy tôi bằng được. Ảnh minh họa.
Tôi đã bị sự chân thành của anh cảm hóa. Rồi đám cưới của chúng tôi diễn ra rất đầm ấm, hạnh phúc sau 4 năm ra trường. Và chuyện tôi không thể có con được, anh yêu cầu tôi giấu kín không nói cho bất cứ ai hai bên gia đình. Chồng tôi bảo, anh không muốn mọi người can thiệp vào chuyện con cái của vợ chồng tôi hay giục giã sinh con sớm.
Sau ngày cưới, bố mẹ chồng nhiều lần giục 2 vợ chồng tôi sinh con. Nhưng anh cứ bảo còn kế hoạch để lo cho sự nghiệp riêng của mình. Họ cũng tin vào điều anh nói. Rồi 2-3 năm sau cưới, bố mẹ anh không thể chịu nổi giục anh cuống lên. Lúc này anh tự nhận anh bị vô sinh để gánh hết áp lực về phía mình.
"Sao anh lại nói với mẹ anh bị vô sinh không thể có con? Người mất khả năng làm mẹ là em cơ mà"
"Hãy cứ để anh nói vậy. Anh là chồng em nên muốn gánh hết trách nhiệm về mình. Anh không muốn mọi áp lực đổ dồn lên em"
Cũng từ đó trở đi, hàng tháng anh phải uống cả trăm thang thuốc chữa vô sinh mà mẹ chồng tôi sắc cho anh. Anh cứ uống mà chẳng hề trốn tránh để bà vui lòng. Rồi ở đâu chữa hiếm muộn, vô sinh là mẹ chồng bắt 2 vợ chồng tôi phải đưa nhau đến chữa trị bằng được. Nhưng tin vui có con vẫn chưa về với vợ chồng tôi.
Nhiều lần tôi thấy mẹ chồng ôm mặt khóc. Chắc bà thương cho đứa con trai của bà. Nhìn cảnh ấy, tôi thấy áy náy kinh khủng. Tôi muốn nói cho bà biết, tôi mới chính là người khiến anh không thể có con. Nhưng anh ngăn không cho tôi nói. Anh bảo, bí mật này hứa với anh là phải mang theo mãi.
Có chồng tốt và hết mình lo lắng cho vợ như vậy, tôi cứ sống trong sự yêu thương và bao bọc của anh. Thế mà mới đây, chồng tôi bị tai nạn lao động ngoài công trường anh làm. Anh vội vàng bỏ vợ và gia đình mình để ra đi bỏ lại sau lưng quá nhiều dự định về tương lai của 2 đứa.
Ngày chồng mất, tôi như đã chết. Tôi chẳng còn nước mắt để có thể khóc thương anh được nữa. Cho tới khi gần đưa tang anh thì có một phụ nữ lạ dắt theo đứa bé trai chừng 3 tuổi tới. Cô ấy và đứa bé tiến tới linh cữu anh quỳ xuống khóc nức nở. Mọi người có hỏi thì cô ấy chỉ bảo là bạn của anh.
Thấy tôi cứ quỳ gần quan tài chồng tôi một cách vô hồn, cô ấy dắt cậu bé tiến tới sát bên cạnh tôi an ủi động viên. Cô ấy còn thì thầm rằng: "Chị đừng tuyệt vọng, máu mủ của chồng chị vẫn còn ở đây chị ơi. Em xin lỗi chị rất nhiều. Em và anh Quân đã quen rồi có với nhau đứa con này. Hôm nay anh ấy mất, em mới dám dẫn con về ạ".
Thấy tôi cứ quỳ gần quan tài chồng tôi một cách vô hồn, cô ấy dắt cậu bé tiến tới sát bên cạnh tôi an ủi động viên. Ảnh minh họa.
Nghe cô gái lạ thì thầm mà tôi sốc, không dám tin ở những gì vừa nghe được. Tôi lướt nhìn cậu bé thì đúng là có quá nhiều nét giống chồng tôi. Cô nhân tình của chồng rớt nước mắt:
"Anh Quân đã kể cho em nghe rất nhiều về chị. Em không dám đòi hỏi cho con trai được nhận bố. Chỉ xin chị nhận thằng bé này là con. Hai chị em mình sẽ cùng nuôi đứa bé này được không ạ?"
Tôi quá sốc nên đã lớn tiếng đuổi 2 mẹ con cô ấy đi. Mọi người nhà chồng bắt đầu hỗn loạn xì xầm. Rồi mọi người cũng biết, cậu bé kia chính là con riêng của chồng tôi.
Sau đám tang của chồng, mẹ chồng cũng chính thức nhận cháu đích tôn. Bà mừng lắm vì vẫn còn giọt máu của anh trên đời. Bà cũng bảo tôi rằng hãy chăm sóc đứa bé này để về già có nơi dựa vào. Có lẽ, số phận đã an bài cho tôi và nhân tình của chồng được sống cùng 1 nhà và cùng chăm sóc giọt máu của người mà cả 2 chúng tôi đều yêu thương...
Nắng Mai (ghi)
Theo phunusuckhoe.vn
Khinh thông gia ăn mặc "rách như tổ đỉa", mẹ chồng thừ người khi bố em đặt lên bàn 10 cây vàng ròng chuộc con Người ta sinh con thì được chăm sóc chu đáo, còn em mới sinh vài ngày đã phải dậy nấu ăn, làm việc lặt vặt. Em bỏ quần áo của con vào máy giặt thì mẹ chồng không cho. Hiện tại em đang ở nhà bố mẹ đẻ, sau những tháng ngày mệt mỏi sống chung với mẹ chồng. Thú thật em không...