Chăm con dâu ở cữ, mẹ chồng hết xem phim lại nằm ngủ, bát vứt đầy chậu không rửa. Chồng bực bội: Vợ con tốt số nên mới được làm osin không công cho mẹ
Tôi gần đến ngày sinh thì đứa em gái lấy chồng gần nhà cũng chuyển dạ. Mẹ chồng nó mới mất cách đó không lâu thế nên mẹ tôi lại phải qua nhà chăm bẵm, thành ra chuyện tôi ở cữ đành phải cậy hết vào bên nhà chồng.
- Nhìn cái Thảo nhà bác Hồng đấy mà làm gương, lấy chồng xa trăm thứ khổ con ạ!
- Mẹ à, đâu phải ai cũng như thế. Sướng hay khổ là do mình chứ.
- Vâng, do mình. Nếu đã vậy thì sau có xảy ra cơ sự gì, đừng có mà than trách.
Tôi vẫn cứng đầu cứng cổ cãi lại mẹ, đòi cưới anh bằng được vì nghĩ rằng khoảng cách chẳng phải là vấn đề. Quan trọng là tôi yêu anh và anh cũng hết mực yêu thương tôi là đủ.
Cuối cùng tôi cũng được theo anh về làm vợ, cách nhà mình hơn 300km. Cuộc sống hôn nhân của tôi được xem là lý tưởng vì 2 vợ chồng luôn hợp nhau về nhiều mặt, đã vậy chúng tôi lại được ở riêng, không phải sống chung với bố mẹ chồng.
Tôi gần đến ngày sinh thì đứa em gái lấy chồng gần nhà cũng chuyển dạ. Mẹ chồng nó mới mất cách đó không lâu thế nên mẹ tôi lại phải qua nhà chăm bẵm, thành ra chuyện tôi ở cữ đành phải cậy hết vào bên nhà chồng.
Thấy vậy mẹ chồng tôi hậm hực:
- Tôi còn bao nhiêu việc chứ rảnh đâu mà suốt ngày chăm con dâu.
- Mẹ vợ con cũng bận quá, đường sá lại xa xôi. Thôi thì mẹ chịu khó đỡ đần giúp vợ chồng con xíu vậy. Chăm cháu nội bà chứ ai mà phải ngại.
Chồng tôi cố tình ôm lấy mẹ vừa động viên, vừa van vỉ. Bà chẳng nói gì, cứ thở dài với tặc lưỡi mãi.
Tôi nghĩ cũng thấy buồn. Về làm dâu không phải chịu cảnh chung đụng với mẹ chồng nhưng tôi lại không được bà thương quý cho lắm. Từ ngày mang bầu, bị dọa sinh non, chồng ép tôi nghỉ việc ở nhà dưỡng sức. Kể từ đó lúc nào bà cũng đặt điều nói bóng gió trách móc, nói tôi ăn bám chồng, tại tôi mà anh phải vất vả,…
Tôi chẳng dám phàn nàn với mẹ đẻ, vì vừa ngại vừa sợ bà lo lắng. Nhiều khi uất quá, tôi cũng khóc kể với anh. Chồng tôi liền bảo:
- Nhà chỉ có mình anh là con trai, xưa nay lại được bà chiều chuộng. Chắc bà thấy anh có em nên ghen thôi. Em đừng nghĩ nhiều làm gì.
Video đang HOT
Tôi cũng tin ngay, cố tạo mọi điều kiện để được gần gũi và hòa giải mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu của mình.
Ngày tôi sinh, mẹ chồng cũng tất tả vào viện. Hôm sau, bà nghe lời con trai mang quần áo sang nhà tôi sống cùng, chăm cho tôi hết cữ rồi mới lại nhà mình. Tôi nghĩ đây là cơ hội để mình được làm lành với bà nên cũng nhẫn nhịn bỏ qua nhiều câu nói xóc óc của mẹ chồng.
Đợt ấy chồng tôi nhận nhiệm vụ đi công tác 1 tuần ở Trung Quốc, nhà chỉ có 3 mẹ con bà cháu. Thời gian đó tự nhiên thằng bé lại trở chứng, cứ hay quấy đêm. Thấy cháu khóc, bà cũng sốt ruột qua hỏi thăm, bế đỡ nó cho tôi được 1 lát rồi than thở:
- Mẹ giờ yếu quá, bế được 1 lúc trẹo hết cả vai. Mẹ đau lưng lắm, con ru cho nó ngủ rồi cũng ngủ đi. Mẹ phải đi nằm lát đây.
Tôi đỡ lấy con rồi thức gần trắng đêm ấy vì thằng bé chẳng chịu ngủ.
Tôi vừa chợp mắt thì bừng tỉnh khi nghe thấy tiếng bà la ó:
- Trời sáng nứt mắt ra rồi, còn nằm đấy mà ngủ à? Dậy mà nấu sáng ăn đi, mẹ phải qua nhà 1 lát.
Tôi uể oải xuống nhà, pha đại 1 gói mỳ tôm ăn cho xong bữa.
Suốt những ngày đó, mẹ chồng chẳng những không xúm xít được gì với tôi mà ngược lại, tôi phải đi hầu lại bà. Bà cứ ăn uống xong thì vứt bát để đó, nằm xem phim chán chê rồi bỏ về phòng đi ngủ. Ngoài những lúc thằng bé chơi ngoan ra, những khi nó khóc, đi vệ sinh hay cần phải tắm rửa, tôi đều phải 1 tay xoay xở. Tôi ngại nên cũng chả dám nói câu gì.
Ảnh minh họa
Hôm ấy thằng bé đi tiêm về bị sốt. Tôi mải con nên chẳng kịp dọn dẹp được bát đũa. Cả chồng bát sáng, trưa, tối được bà dồn đầy ú ụ trong cái thau to tướng, đợi cho tôi ra rửa.
Chồng tôi trở về bất ngờ, thấy mẹ đang nằm trên ghế xem phim hài Tết thì hỏi:
- Vợ con con đâu mẹ?
Bà chẳng nói gì vì còn mải mê cuốn theo bộ phim, cứ cười khanh khách rồi chỉ tay về phía phòng ngủ. Tôi ngồi trong ngó ra mà não nề.
Anh sờ thấy con hâm hấp nóng, mặt buồn thiu rồi trở ra ngoài. Tôi nghe thấy tiếng chén bát va đập vào nhau, ngó ra thì thấy chồng đang cặm cụi cọ rửa.
1 lúc sau anh trở ra bảo mẹ:
- Từ mai mẹ có thể về nhà được rồi.
Mẹ chồng ngạc nhiên, chưa kịp nói gì anh đã ngăn lại:
- Vợ con tốt phúc quá nên mới được làm osin không công cho mẹ!
- Ý mày là thế nào?
- Mẹ như thế này chẳng trách chị gái con đi lấy chồng bị người ta ghẻ lạnh, đến nỗi phải vác con về nhà ngoại. May mà vợ con nó hiền, chứ phải như đứa khác, mẹ đã không xong rồi.
Bà ú ớ 1 lúc rồi uất quá lao đến đánh mắng anh, nói anh bất hiếu, là đội vợ lên đầu. Bà than khóc chán chê rồi vùng vằng xách cái túi quần áo bỏ về nhà, trước khi đi còn ném cho tôi 1 câu khinh bỉ:
- 1 lũ mất dạy!
Suốt đêm đó tôi nằm ôm anh khóc, chẳng biết phải động viên chồng như thế nào cho phải. Anh cứ âu sầu mãi khiến tôi cứ thấy thương thương và khó nghĩ vô cùng. Tôi không biết phải làm gì tiếp theo để không khí gia đình lúc này bớt nặng nề, u ám.
Theo WTT
Đến chăm con dâu ở cữ mà mẹ chồng mình hết xem phim lại nằm ngủ, bát ăn cơm xong cũng đến tay mình rửa
Mẹ chồng của mình ở nhà cả ngày hết xem phim lại nằm ngủ, đến bát ăn xong cũng vứt chỏng chơ để mình phải bò dậy rửa. Bà bế cháu 1 lúc lại than cháu nặng nên bế trẹo vai, đau lưng.
Mới sinh con được gần 1 tháng nhưng mình đã ức chế đến mức muốn bị trầm cảm. Người ta sinh con xong thì được gia đình nội ngoại săn đón, còn mình thì phải tự túc lo cho bản thân và đứa con đỏ hỏn từ đầu đến cuối.
Nghĩ lại mới thấy mình lấy chồng xa là dại dột. Nhà mẹ đẻ của mình cách nhà chồng hơn 300km. Lúc xin cưới, bố mẹ mình không ai đồng ý vì không muốn gả con gái xa nhà. Nhưng tuổi trẻ bồng bột, lại đang yêu nhau say đắm nên mình bất chấp mọi thứ để xin bố mẹ cho kết hôn bằng được. Lấy nhau về mới thấy cuộc sống hôn nhân không bao giờ là màu hồng như mình vẫn nghĩ.
Kết hôn xong, mình và chồng được bố mẹ chồng cho miếng đất xây nhà. Cộng cả tiền cưới và tiền vay mượn, dành dụm thêm thì vợ chồng mình đủ tiền để xây căn nhà vững chãi. Những ai làm nhà rồi chắc sẽ hiểu hoàn cảnh của mình, khi làm nhà mới vỡ ra nhiều khoản mà trước đó không tính trước được. Vợ chồng mình cũng thế, chật vật mãi mới xây xong căn nhà mà không được bố mẹ chồng phụ giúp đồng nào.
Lấy nhau về mới thấy cuộc sống hôn nhân không bao giờ là màu hồng như mình vẫn nghĩ. (Ảnh minh họa)
Xây nhà xong, vợ chồng mình nợ nần chồng chất. Mình mang bầu nhưng cũng không dám mua đồ ăn ngon và đắt tiền để ăn. Vậy mà lần nào mẹ chồng của mình sang nhà con trai chơi cũng mang túi nilon sang trút thức ăn ở tủ lạnh nhà mình mang về. Mình thật sự rất giận trước hành động ấy của mẹ chồng bởi vì nó không chỉ xảy ra 1 lần.
Đã vậy có hôm mẹ chồng mình còn cầm cả hộp vitamin bầu của mình về nhà cho con gái uống tẩm bổ mà không nói với mình. Mãi đến khi mình hỏi bà mới chống chế là chị chồng mình thai yếu hơn nên bà mới tiện tay mang về. Mình giận lắm nhưng chẳng lẽ vì hộp thuốc vài trăm nghìn mà làm to chuyện?
Khi mình sinh con, mẹ chồng cũng không giúp được gì. Chồng mình lại đi công tác chưa về nên mọi việc đều tự mình lo cả. Ai sinh mổ cũng hiểu những ngày đầu vận động sẽ rất đau. Thế nhưng mình phải tự dỗ con, bế con và lo vệ sinh cho bản thân vì mẹ chồng mình đi chăm con dâu nhưng suốt ngày chỉ ăn và ngủ, nếu không cũng ra hành lang nói chuyện với những người khác.
Mẹ chồng của mình ở nhà cả ngày hết xem phim lại nằm ngủ. (Ảnh minh họa)
Mình sinh con được 1 tuần thì mẹ đẻ lên thăm và xin được đưa mẹ con mình về nhà để tiện chăm sóc. Nhưng bố mẹ chồng nhất quyết không cho, còn nói để mẹ con mình về sẽ mang tiếng ác với con dâu. Mẹ đẻ của mình ở được vài ngày với con cũng phải về nhà vì bố mình sức khỏe không tốt, không thể ở nhà 1 mình lâu ngày. Mình bắt đầu vật lộn với con cái và...mẹ chồng từ đấy.
Nói là sang ở với con dâu để chăm nhưng đa phần là mình phải chăm lại. Mình nhờ chồng đi chợ rồi tự dậy nấu ăn, dọn dẹp. Mẹ chồng của mình ở nhà cả ngày hết xem phim lại nằm ngủ, đến bát ăn xong cũng vứt chỏng chơ để mình phải bò dậy rửa. Bà bế cháu 1 lúc lại than cháu nặng nên bế trẹo vai, đau lưng. Cuối cùng mọi việc đều đến tay mình hết. Còn đi ra ngoài thì mẹ chồng mình vẫn được tiếng vì đi chăm con dâu ở cữ.
Thà mẹ chồng không chăm đã đành, đường này bà đến nhà mình nhưng ở như khách khiến mình rất ức chế. Hôm nay mình nói khéo là thấy khỏe và không cần bà ở nữa nhưng bà nói sẽ ở đến khi con mình được 3 tháng. Có lẽ ở với mình, không phải làm gì nên bà đã quen và không muốn về nữa. Mình thì không ghét mẹ chồng nhưng rất khó chịu với cách sống của bà, phải làm sao để bà về nhà và không làm phiền mình nữa đây?
Theo Afamily
Vợ ở cữ chồng 'hồn nhiên' đề nghị ngủ cùng em gái Anh còn nói, ngủ cùng em gái vui lắm. Cứ học bài xong hoặc xem phim buồn ngủ là cả 2 anh em lại phi lên nằm ngủ còn gác chân lên cổ lên mặt nhau. Có lúc còn cãi nhau chí chóe. Về nhà chồng ngót nghét 1 năm nay mà đến giờ mình mới tá hỏa khi phát hiện ra lối...